Chương 14: Trở Về Chủ Thần (tiếp)

Trọng Sinh Vào Vô Hạn Khủng Bố

Chương 14: Trở Về Chủ Thần (tiếp)

Trịnh Xá đột nhiên hiểu ra hỏi:

"Ý cô là chúng ta ở lại đây đến hết giờ phải không?"

Chiêm lâm ngẩn ra một lúc rồi cười hi hi nói:

Đúng vậy, như Trương Kiệt nói, chỉ cần chúng ta sống sót, ở đâu cũng có thể trở về được, đúng không? Tại sao không ở lại đây? Em nhớ là trong phim bọn họ phải đi qua đường nước ngầm rất nguy hiểm, lại còn nội gian khiến mọi người suýt nữa chết bởi Licker, thoát lên xe rồi vẫn không an toàn, ở lại đây đến hết giờ cơ hội sống cao hơn."

Trịnh Xá và Trương Kiệt nhìn nhau kinh ngạc, không ngờ cô bé này lại có khả năng tư duy tốt như vậy. Trương Kiệt nói:

"Cô em sợ rằng lát nữa chúng ta ở lại đây, chủ thần lại hiện ra một cái tên bắt chúng ta đi theo, như vậy toàn bộ chúng ta đều chết chắc phải không?"

Chiêm Lam gật đầu nói:

"Đúng, nếu không vì nguyên nhân đó chúng ta ở lại đây là an toàn nhất"

Trương Kiệt rít một hơi thuốc dài rồi nói:

"Được, chúng ta ở lại đây, chủ thần không bao giờ đưa ra những nhiệm vụ không thể hoàn thành khiến chúng ta đều chết, chẳng hạn như không thể chờ dung binh đi thật xa mới đưa ra một cái tên để chúng ta đi theo. Vì thế đã quyết định là làm, chúng ta ở lại đây."

Hồ Du biết lí do vì sao Trương Kiệt lại đồng tình như vậy. Ở lại đây so với đi cùng đám lính đánh thuê quả thật chết còn nhanh hơn. Nếu không nhầm thì lát nữa sẽ có 2 con licker mò vào. Chẳng qua nàng lựa chọn ở lại hoàn toàn là vì Trịnh Xá. Hắn là nhân vật chính của cốt truyện mang trên mình đại khí vận. Lão tác giả không thể cho hắn die ngay từ đầu. Hồ Du hiểu mình chỉ cần đi sát theo nhân vật chính là cũng lây dính một ít khí vận của hắn. May ra sống sót về được đến chủ thần không gian.

Ba người đều kinh ngạc, Trịnh Xá cười khổ nói:

- "Bọn tôi đều là người phổ thông, bất đắc dĩ không nói làm gì, anh có thân thủ tốt, lại có súng vô hạn đạn dược, sao không đi theo họ, kiếm thêm ít điểm, nên biết giết licker trên tàu hỏa đáng đó nha."

Trương Kiệt cười khổ, lần đầu tiên trên mặt hắn thể hiện ra vẻ yếu nhược:

- "Thật với mấy người, chẳng thằng chết tiệt nào nguyện ý ở lại cái thế giới này, lắm lúc tôi chỉ muốn chết cho xong, thế giới này không phải là chỗ để người ở, mẹ nó. Bên cạnh đó tôi cũng mong mấy người sống sót, có những bộ phim một người không tài nào sống sót được, nếu có vài cựu binh bên cạnh, khả năng sinh tồn sẽ cao hơn. Thôi, quyết định ở lại rồi thì quyết thế đi"

Hồ Du bĩu môi: "Đúng là mèo khóc chuột! Một tay có tinh thần lực khủng bố như ngươi lại tăng cường các chỉ số sức mạnh viễn siêu người thường còn ngồi đó ra vẻ nhu nhược?"

Bất chợt có bàn tay khoác lên vai Hồ Du, Chiêm Lam cười hi hi nói:

- "Nhìn thấy không, đám lính đánh thuê đi xa rồi, không biết đến lúc gặp licker họ sẽ ra sao nhỉ?"

Nghe được Chiêm Lam nói, Hồ Du cũng suy nghĩ: "Nếu như ngay đầu mình lựa chọn theo đám lính đánh thuê thì liệu có còn sống mà trở về không? Tốt nhất là cứ đi theo Trịnh Xá dựa theo cốt truyện cho an toàn" trong thâm tâm, hắn rất muốn đi kiếm điểm thưởng của chủ thần nhưng nỗi sợ hãi vẫn bao trùm trong tâm trí hắn.

Có ba lớp cửa thép kiên cố, thêm vào đó là hành lang laser bảo vệ, phòng máy chủ trở thành nơi an toàn nhất Hive, mọi người đều thở phào, Trương Kiệt cười khà khà móc thuốc lá ra mời Trịnh Xá.

Trịnh Xá hít một hơi, loại thuốc lá này ngon vô cùng, hương vị thuần khiết, hắn chưa từng hút bao giờ, không nhịn được hỏi:

"Ở chỗ Chủ thần cũng có thuốc lá thơm à?"

Trương Kiệt lim dim mắt nói:

"Đồ tốt ở chỗ chủ thần thì nhiều lắm, cơ bản có thể chia làm bốn loại, loại thứ nhất là sản phẩm khoa học kỹ thuật, ví dụ như súng ống, áo giáp chống đạn, thậm chí có những thứ chỉ biết đến trong phim khoa học viễn tưởng, có điều giá trị quá quý, chúng ta dùng không nổi. Thứ hai là sản phẩm ma pháp, truyền thuyết như quyển trục ma pháp, dạo phù Trung Quốc hay phù hộ thân. đao kiếm..v.v."

Lý Tiêu Nghị mừng rỡ hỏi:

- "Thế những vũ khí trong game cũng có phải không, chắc là uy lực rất lớn?"

Trương Kiệt liếc nhìn Lý Tiêu Nghị, rít thuốc nói:

- "Uy lực lớn đến đâu anh không biết, nhưng giá đổi của sản phẩm ma pháp, truyền thuyết đều đắt gấp đôi sản phẩm khoa kỹ, anh nghĩ mấy thứ đó dùng trong các phim loại ma quỷ gì đó, tác dụng cụ thể không rõ được."

Hồ Du kỳ quái hỏi:

- "Phim ma quỷ?"

Trương Kiệt nghĩ một lúc rồi nói:

- "Ừm, ví dụ như... Chú oán!"

Bốn người còn lại toát mồ hôi lạnh, dường như xung quanh đầy ma quỷ.

- "Biết tại sao ta lại nói Resident Evil lại là loại phim dễ chưa, ở đây có thể giải thích được bằng khoa học, có thể giết chết quái vật, có thể trốn tránh, chỉ cần không bị nhiễm, có đủ súng đạn thì có thể sống sót" - Trương Kiệt ánh lên một nỗi sợ hãi, vừa nhớ lại vừa nói tiếp - "Loại phim không giải thích được bằng khoa học mới là cơn ác mộng khủng khiếp nhất, ta không biết sẽ chết lúc nào, không biết chết vì cái gì, thậm chí không biết mình chết hay chưa, sự khủng bố ở khắp mọi nơi, sẵn sàng đưa ta xuống địa ngục..."