Chương 10: Vượt Qua Resident Evil 1

Trọng Sinh Vào Vô Hạn Khủng Bố

Chương 10: Vượt Qua Resident Evil 1

Biết trước một màn huyết tinh này nên Hồ Du đã khôn khéo tránh ra xa, quay lưng lại để khỏi phải chứng kiến. Nghe loạt tiếng súng nổ hắn cũng giật bắn mình. Y đưa hai tay vỗ vỗ bộ ngực đồ sộ của mình trong lòng âm thầm kêu may mắn.

Căn cứ thời gian mà hắn tính toán, đám lính đánh thuê khoảng chừng không bao lâu nữa liền sẽ đóng cửa Red Queen, mà lúc ấy bọn Zombie cũng sẽ hiện thân, tuy rằng lúc đầu lũ Zombie này vẫn còn hơi chậm chạp, sức chiến đấu không cao. Bọn chúng chỉ có hai động tác là quơ móng vuốt cào và lao vào cắn xé. Nhưng là đối với một người mới xuyên đến thế giới vô hạn như Hồ Du mà nói, căn bản là hết sức nguy hiểm.

Các bộ vô hạn khác, nhân vật xuyên qua không phải đặc công xuất ngũ thì cũng cảnh sát hay có sức khoẻ hoặc dị năng đặc biệt. Hồ Du chỉ là một cái người bình thường. Đã thế trớ trêu lại còn bị xuyên theo với thân thể là cô lớp trưởng đanh đá của mình. Điểm cộng duy nhất đó là cô nàng này ngoài sở hữu thân hình hấp dẫn bốc lửa ra còn có thể lực cũng thuộc dạng khá. Nếu không hắn đã nổ tan xác như vị tiểu mập mạp và nữ trung niên trong cốt truyện.

Quan trọng nhất chính là, Hồ Du không biết mình xuyên vào là thế giới trong tiểu thuyết của tác giả hay là xuyên vào từ bên ngoài chiếp hộp của vị Thánh Nhân kia. Chỉ nghĩ đến thôi cũng thực sợ hãi. Cho nên khi nghe đến tiếng súng lúc sau, Hồ Du cũng cố hết sức đứng lên, hắn biết kế tiếp liền phải đối mặt lũ Zombie khốn kiếp.

Nghỉ ngơi một lúc chừng 10 phút, Hồ Du cảm thấy thân thể mình khá hơn nhiều. Nhưng bộ đồng phục trường y của hắn đã loang lổ vết bẩn và dính đầy mồ hôi ướt đẫm. "Cảm giác dính dấp thật là khó chịu!" hắn nghĩ thầm. Lúc này hắn nhớ ra lúc đi qua hành lang có nhìn thấy một căn phòng màu trắng có thể là phòng thay đồ của nhân viên. Trong đó chắc chắn có quần áo và vật dụng. Hồ Du đánh bạo bước đi về căn phòng đó. Quả nhiên hắn tìm được một bộ quần áo của một nữ nhân viên nghiên cứu. Nhìn chiếc thẻ đeo ở túi áo Hồ Du thấy đó là một người phụ nữ chừng ngoài ba mươi đeo kính và có mái tóc xoăn màu nâu. Dưới ảnh là dòng chữ: "Jane Cameron" chắc là họ tên của nhân viên này.

Trong lúc mặc quần áo, hắn vô tình nhìn xuống trên tay đeo chiếc đồng hồ cổ kính phát hiện một bất ngờ, chấm sáng của gã đội trưởng The One đã biến mất. Hồ Du biết hiện tại Trịnh Xá hẳn là đã ở laser thông đạo nơi đó trổ hết tài năng cứu được tay đội trưởng và đang sung sướng nhận được chủ thần khen thưởng điểm. "Đúng là vai chính có khác gặp hoạ cũng hoá an." Hồ Du vừa mặc quần vừa nghĩ.

Lúc thay quần áo hắn mới phát hiện ra cô nàng lớp trưởng bên ngoài rất nghiêm túc giản dị thế nhưng mặc đồ lót bên trong lại thêu ren cầu kì màu sắc đỏ chót.

Hắn cũng không có thời gian để tìm hiểu cơ thể khác giới đầy hấp dẫn của mình, điểm này hẳn sẽ không điên mà mắc sai lầm, trong lúc nguy cơ tứ phía không thể buông lỏng tinh thần mà quan tâm việc ấy.

Nghĩ vậy thời điểm, Hồ Du đứng lên
Tiếp theo Hồ Du đối với Trương Kiệt nói: "Cái kia, nơi này tựa hồ sẽ có Zombie xuất hiện, vì không muốn làm ảnh hưởng đến anh, tôi trước qua phòng để máy tính trú ẩn được không?"

Trương Kiệt nghe được Hồ Du nói lúc sau cười lạnh: "Ta cứ tưởng đa số những cô nàng ngực to trí thông minh thường tỉ lệ nghịch với bộ ngực. Xem ra cô em có vẻ khác nhỉ? Nhớ kỹ, đừng có bắt chước tên ngốc Trịnh Xá kia mà loạn thay đổi cốt truyện, bằng không ta sẽ giết chết cô!"

Hồ Du cố gắng nặn ra nụ cười gượng gạo sau đó đi về phía toán lính đánh thuê đã đi trước.
Từ nhà ăn B đến phòng điều khiển trung tâm chỉ có một con đường duy nhất, Hồ Du đã tìm được một tấm bản đồ khu vực thu nhỏ lúc ở trong phòng thay đồ nên không lo lắng mình sẽ bị lạc đường. Không lâu sau hắn đã tìm được đến phòng máy chủ. Lúc này, hắn thấy tay đội trưởng lính đánh thuê vừa bị Trịnh Xá cứu đang quay qua hỏi anh chàng Frank điều gì đó.

Không chờ Frank trả lời, The One cầm máy điều khiển từ xa lên, đi vào hành lang, đúng như trong phim, Alice cũng đi theo, hai cánh cửa lần này không đóng lại cho đến khi The Onen tiến vào phòng máy chủ. Frank gập người gõ lên bàn phím, Trịnh Xá và mọi người hiểu rằng sắp đến lúc đối diện với vấn đề chính của cuộc phiêu lưu: đám zombie. Chiêm Lam nhỏ giọng nói vào tai Trịnh Xá ân cần:

- "Đừng có rời xa Trương Kiệt, đừng để zombie cắn hay cào, trong phim thì bị nhiễm trong 30' sẽ phát tác, tiêm vaccine trong 10' mới có hiệu quả. Đừng rời xa Trương Kiệt, anh ấy đã sống sót qua 3 bộ phim thì lần này cũng sẽ sống sót"

Hồ Du mỉm cười. Nhờ mở gen khoá cấp 1 hắn có thể nghe rõ lời nói thầm của Chiêm Lam. Chẳng phải trên tay hắn đang xách valy có thuốc vaccine giải độc hay sao. "Đúng là trời không phụ lòng người có công" Hồ Du sung sướng nghĩ.

Trịnh Xá và Lý Tiêu Nghị đều gật đầu, Chiêm Lam bỗng cười hỏi:

- "Đúng rồi, mấy vị giết người có cảm thấy khó chịu không?"

Lý Tiêu Nghị nói:

- "Lúc mới đầu thì khó chịu thật, nhưng vừa nôn xong, thấy đỡ hơn nhiều rồi, bây giờ có thể giết người."

Trịnh Xá nghĩ lại, quả là nôn xong hắn thấy nhẹ người đi nhiều, vả lại vừa trải qua một trận sống còn, hắn đã cảm thấy hoàn toàn hòa nhập vào thế giới này, giết người, giết quái vật, sao cũng được, miễn là sống sót. Chiêm Lam nói tiếp:

- "Được rồi, lát nữa cố gắng nhặt súng của dung binh, tận lượng giết zombie đi lạc, điểm thưởng cả đấy, nhớ bắn vào đầu, điểm yếu duy nhất."