Chương 9: Resident evil 1 (tiếp)

Trọng Sinh Vào Vô Hạn Khủng Bố

Chương 9: Resident evil 1 (tiếp)

Trương Kiệt cười nói:
"Chính xác, đáp đúng, vì thế trước khi chắc chắn về hậu quả, tôi sẽ không thay đổi diễn biến, nếu có ai đó tự tư biến đổi khiến mọi người nguy hiểm, tôi sẽ không ngần ngại đưa hắn xuống địa ngục."

Vừa nói Trương Kiệt vừa dùng một ánh mắt cực kỳ khó chịu nhìn Trịnh Xá đang đứng bên cạnh, cách nhìn đầy thương hại, giống như nhìn một người chết. Hồ Du hiểu được ánh mắt ấy của Trương Kiệt. với tư cách là đội trưởng kiêm người dẫn đường, hắn ngoài mục đích luôn muốn lừa tân nhân vào chỗ chết ra còn có một nhiệm vụ đó là chọn ra đội trưởng mới thay thế hắn. Vừa lúc The One lên tiếng: "Được rồi, mọi người đi theo tôi, bắt đầu hành động."

Trương Kiệt đi cùng đoàn, ngó nghiêng hai bên ra vẻ tìm gì đó, đám lính đánh thuê không ai nói gì, chỉ có Hồ Du hiểu nguyên nhân hắn không thể rời xa The One 100 m nên phải đi theo. Trên đường mọi người đi qua vài cánh cửa, có cả phòng điều khiển, nhưng hiện Red Queen đã mất kiểm soát, phòng điều khiển trở nên hoàn toàn vô dụng.

Trong số lính đánh thuê, Frank là người tinh thông máy tính nhất, anh chàng mở ra ba cái máy tính xách tay, kết nối vào cánh cửa phòng máy chủ đang đóng kín. Hồ Du lần đầu tiên nhìn thấy một người mà cùng lúc thao tác cả ba laptop! "Thật đúng là một Hacker chuyên nghiệp" Theo con mắt của hắn, Frank tuyệt đối là một cao thủ máy tính, mười ngón tay liên tục gõ lách cách trên bàn phím một cách điêu luyện, tìm cách phá giải mật mã. Một nữ dung binh sốt ruột hỏi:
"Sao mà lâu thế?"

Frank không thèm quay đầu lại đáp:
"Red Queen có một hệ thóng phòng ngự rất hoàn chỉnh, nếu dễ phá giải thì đã không ai dùng nó làm máy tính trung tâm rồi."

Trong lúc chờ đợi Frank phá mật mã. Hồ Du tranh thủ ngồi bệt xuống đất tựa lưng vào tường hành lang nghỉ ngơi. Mặc kệ hình tượng của mình trông có khó coi thế nào dưới ánh mắt mọi người. Trải qua một cuộc đột phá mở ra gen khoá hắn gần như đã bung hết sức lực của mình.

Khoảng 3 phút sau, Hồ Du cảm nhận cơ thể của mình có sự thay đổi lớn. Cơn đau nhức buốt xương không còn hành hạ hắn nữa mà thay vào đó là một đoàn năng lượng không tả rõ bằng lời luân chuyển quanh khắp thân. Luồng năng lượng đó đi đến đâu xua tan đi đau nhức của cơ thể chỗ đó. Hai mắt của Hồ Du lúc này nhìn tinh vi được từng tri tiết nhỏ của máy móc trên trần hành lang. Dù cho tri tiết đó nằm ở phía góc tối. Đôi tai cũng nghe rõ được nhịp thở của từng người xung quanh. Hắn mừng thầm "đây chắc chắn là trạng thái hoàn mỹ sau khi mở gen khoá cấp một". Lúc này thể lực của Hồ Du đã tốt hơn cả khối thân thể nam nhân kiếp trước của hắn.

Ngay lúc ấy, cánh cửa từ từ mở ra, The One gật đầu nói - "Thu thập đồ đạc đi"- quay lại phía Trịnh Xá mấy người, nói tiếp: " Mấy người ở lại đây." Hồ Du thở phào nhẹ nhõm. Hắn chỉ lo tay đội trưởng lính đánh thuê này lại bắt mọi người đi theo hắn.

Đằng sau cánh cửa lớn là một hành lang dài khoảng mười mấy mét, hai bên tường đều là pha lê, hoàn toàn không giống với hai cánh cửa thép hai đầu. The One rón rén cẩn thận đi vào hành lang, dù đã nhón chân đi rất khẽ, nhưng khi hai bên hành lang sáng bừng lên y vẫn giật mình, cảm giác đột ngột ấy nếu là người thường chân tay hẳn đã nhũn ra. Frank gọi với vào:

- "An tâm, chỉ là đèn cảm ứng tự động thôi, không có gì."

(Rõ ràng là hệ thống phòng ngự, đèn tự động cảm ứng cái con khỉ) Trịnh Xá nghĩ thầm trong bụng, vừa muốn há mồm ra nói thì bị một bàn tay nhỏ nhắn giữ lại, Chiêm Lam không biết từ lúc nào đã đến, nắm lấy tay hắn lắc đầu bộ dạng hết sức nhu tình như một thiếu nữ đang nhắc nhở người yêu. Hồ Du thấy vậy nghĩ thầm: "Nhân vật Chiêm Lam này cũng quá si tình đi. Giờ đang trong phút nước sôi lửa bỏng mà vẫn còn tâm trí quan tâm tới tay Trịnh Xá?"

The One lúc đó đã lắp đặt xong hệ thống điều khiển từ xa, có hình dạng như chiếc máy điện thoại di động, chỉ cần gắn vào màn hình cảm ứng. Frank đánh vài lệnh vào máy tính, một tiếng động khẽ vang lên, cánh cửa thông vào phòng máy chủ từ từ mở ra. The One thở phào, từ trong hành lang gọi với ra: "Được rồi, mang cái đó vào đây."

"Cái đó là cái gì, để làm gì vậy?" - Alice tự nhiên hỏi.

"Hệ thống máy dùng để tắt Red Queen, nó có thể phát ra từ trường cực mạnh khiến máy tính hỗn loạn, tự động reset" - Frank ở gần nhất trả lời.

Lúc bấy giờ người dung binh mang theo thiết bị đã tiến vào hành lang, Trịnh Xá không nhịn được kêu lên:

- "Khoan đã, các người không cảm thấy lạ sao, hệ thống máy tính này có vẻ vô dụng quá, nó có thể để các người dễ dàng reset vậy sao, cái hành lang này nhất định có cái gì đó không bình thường."

Hồ Du âm thầm kêu khổ: "Đến lúc nhân vật chính cốt truyện lên sàn diễn rồi đây! Hy vọng tay Trịnh Xá này không lôi cả mình vào chỗ chết trong hành lang tử thần sắp tới"

Đám lính đánh thuê đều dừng lại, nhìn trước hắn với một vẻ kỳ quái, Chiêm Lam thở dài, buông tay Trịnh Xá ra, tránh sang một bên đứng cùng Alice. Hồ Du nhận thấy cô nàng này cũng không phải tử tế gì. Lúc thấy bất lợi với mình thì buông tay ngay. Thật đúng là lòng dạ đàn bà không ai đoán nổi. The One từ hành lang đi ra, lặng lẽ nhìn Trịnh Xá, một lúc lâu sau mới chỉ Trịnh Xá và Mưu Cương nói:

- "Vậy được, các người đi cùng chúng tôi."

Trịnh Xá và Mưu Cương đồng thời thấy tay chân lạnh ngắt, ai xem phim cũng biết cái hành lang này là một cái bẫy chết người. Ngay cả đội trưởng lính đánh thuê có thân thủ cực tốt cũng chết trong đó, chết rất thảm, bị tia laser xắt thành từng miếng nhỏ. Bây giờ Trịnh Xá đã hiểu tại sao Trương Kiệt lại nhìn hắn với ánh mắt đó, đúng là hắn đã không nhịn được muốn thay đổi diễn biến, chủ thần đã không khoanh tay, nâng cao độ khó như bây giờ lôi hắn vào hành lang tử thần này. Thật ra, Hồ Du là người duy nhất ở đây hiểu rõ được chủ thần. Nó như một chiếc siêu máy tính của thánh nhân từ xưa để lại với hy vọng cho nhân loại tiến hoá mở ra gen khoá. Bằng cách cho con người liên tục đối mặt với lằn ranh chết chóc nhằm vượt qua giới hạn. Ai khoẻ thì tiến hoá, kẻ yếu thì chết có thế thôi.

Mưu Cương đột nhiên ôm đầu gào lên: "Tôi không muốn chết" quay người bỏ chạy ngược lại, Trịnh Xá còn chưa kịp hồi lại, đám lính đánh thuê đã nhất tề quay sung bắn Mưu Cương thành một cái rổ đẫm máu, ngã vật xuống chết tại chỗ. "Ọe" một tiếng, Trịnh Xá và Lý Tiêu Nghị cùng lúc nôn ọe ra, một mạng người bị giết tàn nhẫn ngay trước mắt có cảm giác thật khó chịu, nhất là Trịnh Xá, Mưu Cương có thể nói là chết vì tính đa sự của hắn.