Chương 8: Resident evil 1 (tiếp)

Trọng Sinh Vào Vô Hạn Khủng Bố

Chương 8: Resident evil 1 (tiếp)

"Còn cô thì sao? Đến lượt cô giới thiệu đó" Trịnh Xá quay sang nói với Hồ Du. Chiêm Lam đưa tay ấn ấn gọng kính của mình. Cô ta có vẻ hơi khó chịu khi thấy Trịnh Xá hỏi han nói chuyện với người con gái khác. Nhất là một nữ sinh trẻ tuổi sở hữu vóc dáng bốc lửa như Hồ Du.

"Hồ Du! Còn vài tháng nữa là tốt nghiệp đại học. Hiện tại tôi cảm thấy cơ thể rất mệt mỏi nên không nói chuyện nhiều được." Mọi người cũng cảm thấy thân hình của cô ta run run, hơi thở đứt quãng. Ai cũng ái ngại cho cô nàng. Với thể trạng như vậy xem ra cô ta không thể theo kịp mọi người. Đúng lúc ấy, Trương Kiệt và một lính đánh thuê đi ngang qua mấy người, Trương Kiệt tiện tay vỗ vào mông Chiêm Lam một cái kêu đét! Cô nàng bị bất ngờ, ré lên một tiếng. Trương Kiệt cười hà hà:

"Sở dĩ ta muốn vỗ cô nàng nữ sinh mông to kia cơ nhưng thấy cô em đứng gần nên thuận tay" Nói xong hắn đi về phía Matt.

"Sếp, chúng tôi tìm được một con đường khác để đến phòng điều khiển, nhưng hơi mất thời gian" - Frank nói "Chúng ta đi về đây, thông qua phòng ăn B, từ đó đi thẳng đến nơi, nhưng sẽ mất gấp đôi thời gian."

Đúng lúc đó, hai người dò đường còn lại cũng quay về, Ryan báo cáo:

"Hướng này không đi được nữa, cả tầng bị ngập hết rồi thưa sếp."

"Được rồi, chúng ta đi theo đường thứ hai, không còn nhiều thời gian, mọi người nhanh chân lên."

"Trời đất! Lại phải chạy tiếp sao?" Hồ Du ngán ngẩm. Bất ngờ Trịnh Xá tiến lại gần cô nói giọng lo lắng:

"Cô ổn chứ? Nếu không đi được thì để tôi cõng" Hồ Du cảm nhận thấy một tia mắt sắc lẻm của cô nàng Chiêm Lam đang lườm mình chằm chằm. Do bản thể là một nam nhân nên Hồ Du khéo léo từ chối đề nghị của Trịnh Xá. Mới cả lúc này nàng cũng không muốn đắc tội Chiêm Lam cô gái có máu gen tuông này. Về sau Chiêm Lam chính là tinh thần lực gánh team cho cả đội.

Bất đắc dĩ, Trịnh Xá chỉ đành ái ngại nhìn Hồ Du tập tễnh đi theo mọi người. Hắn không hiểu sao cô gái trẻ này lại từ chối sự giúp đỡ của hắn. "Vẻ ngoài của mình không đẹp trai ư?" Trịnh Xá nhủ thầm.

Lần này cũng may là không phải chạy, cho nên với sự nỗ lực cao độ, Hồ Du cũng theo kịp đoàn người. Chẳng bao lâu, đến trước một cánh cửa sắt, lính đánh thuê thành thục giải mã, để hiện ra một căn phòng với những thùng pha lê bên trong. Những thùng pha lê có thể tích chừng vài mét khối, bên trong tỏa ra hơi lạnh âm ám, chỉ cần xem qua bộ phim mọi người đều rõ trong những thùng này nuôi dưỡng Licker dưới trạng thái đông cứng. Khi máy tính bị tắt, chúng sẽ trở thành những con quái vật có uy lực gấp hàng trăm lần zombie.

Một lính đánh thuê lên tiếng:

- "Đây là phòng ăn B, trên bản đồ đánh dấu thế."

The One tiến lại gần xem bản đồ, Mad khẽ thì thầm:

- "Ở đây nhất định có bí mật mà công ty không muốn cho người ngoài biết."

Matt chỉ liếc nhìn, rồi nói với người bên cạnh:

- "Spencer, J-D, Trương Kiệt ở lại đây canh tù nhân, giữ lấy cửa ra, số còn lại đi theo tôi."

Đúng lúc này, lính y tá nói:

- "Sếp, chỗ này không bị phóng khí độc, trị độc tố bằng không, có lẽ hệ thống phòng ngự chỗ này mất không chế."

Matt gật đầu ra lệnh:

- "Tốt, J-D, Spencer, Trương Kiệt, ở đây có khả năng còn người sống sót, kiểm tra xem, nhưng chú ý canh phạm nhân và giữ lối ra."

Hồ Du vùa nghe đến đây trong lòng bỗng nhiên chấn động, nàng bỗng nhiên nhớ tới cốt truyện vô hạn khủng bố tri tiết này. Tựa hồ chính là Trương Kiệt ở laser thông đạo gần đó cũng không có tham gia, trên thực tế có lẽ đây là lý do duy nhất lính đánh thuê có thể dễ dàng giết chết Mưu Cương nhanh chóng. Chả phải mục đích của gã đội trưởng hướng dẫn viên Trương Kiệt này là chuyên hãm hại người mới hay sao?

Mà kết hợp phía trước mấy mệnh lệnh của tay lính đánh thuê đội trưởng, sau đó Hồ Du cố hồi tưởng lại nơi này bản đồ, quả thật Trương Kiệt hẳn là vẫn luôn trú ngụ tại nhà ăn B, rốt cuộc B nhà ăn so bên kia khoảng cách phòng máy là không đến một trăm mét.

Từ đầu tới giờ phấn đấu làm một kẻ liều mạng chạy trối chết, Hồ Du cố gắng kiên trì đến phút cuối cùng, nhưng là laser thông đạo cái loại này đồ vật liền tính là trở về thân thể nam nhân hoàn hảo cũng đành bó tay, huống chi hiện tại bây giờ mang thân hình một nữ nhân. Mà giống chính mình như vậy một cái không có vận mệnh ưu ái nhân vật chính của cốt truyện, tiến vào laser thông đạo gì đó khả năng liền sẽ xách valy xuống âm phủ đầu tiên.

Ba người đều gật đầu, riêng Trương Kiệt chỉ nhếch mép cười, rút thuốc lá ra châm, ai xem phim chẳng biết người sống sót ở đây không có mống nào, zombie thì vô số. Chiêm Lam đến bên Trương Kiệt hỏi nhỏ:

- "Tôi muốn biết một việc, liệu chúng ta có thể thay đổi diễn biến cốt truyện được không?"

Trương Kiệt gật đầu:

- "Tiếp tục, còn muốn biết gì nữa."

Chiêm Lam cười lanh lảnh như tiếng chuông bạc va vào nhau. Làm cho Hồ Du cau mày "cô nàng này không lẽ lại định làm mỹ nhân kế với Trương Kiệt một lần nữa hay sao?"

- "Chúng ta có thể dùng thuốc nổ dẻo, giết hết đám Licker ở đây, có thể kiếm được vài nghìn điểm thưởng đó nha."

Hồ Du cười thầm trong đầu "Đúng là đầu to óc bằng quả nho! Trong tay của cô bây giờ có chất nổ sao? Hoặc đi hỏi đám lính đánh thuê, bọn chúng còn lâu mới đưa cho mà không hỏi lý do. Lúc đó giải thích thế nào? Chẳng lẽ kêu do tôi biết trước cốt truyện nên đoán quanh đây có một đám Licker đang ngủ đông hay chăng? Không khéo chưa kịp làm gì đã bị chủ thần trừ hết điểm."

Trương Kiệt phá ra cười:

- "Nói không sai, giết hết đám Licker này có thể kiếm được vài nghìn điểm, nhưng tôi có hai câu hỏi cô. Một là họ có cho chúng ta thời gian đặt thuốc nổ không?"

Trương Kiệt chỉ về phía lính đánh thuê, nói tiếp:

- "Họ không biết bên trong là cái gì, không biết khi tắt máy tính sẽ xảy ra hậu quả gì, thấy chúng ta làm những việc mà họ không hiểu, khả năng lớn nhất là họ sẽ nổ súng giết chúng ta trước, kết quả là có khả năng thả Licker ra sớm, chủ thần tuyệt không để yên cho chúng ta thay đổi diễn biến, nó có thể khiến cho nhiều bất ngờ xảy ra hay độ khó tăng lên, đã biết chưa hả?"

Sau khi tự trả lời câu hỏi của mình, Trương Kiệt lại tiếp:

- "Vấn đề thứ hai, theo cô em, chúng ta dựa vào cái quái gì để sống sót trong những bộ phim kinh dị?"

Chiêm Lam ngẩn ra, vuốt vuốt trán, lẩm bẩm:

- "Sức mạnh, không phải, may mắn, không phải, có lẽ là biết rõ diễn biến cốt truyện."