Chương 3: Quỷ ký sinh(Resident Evil phần 1)

Trọng Sinh Vào Vô Hạn Khủng Bố

Chương 3: Quỷ ký sinh(Resident Evil phần 1)

Hồ Du chưa bao giờ nghĩ tới chính mình có trạng thái yếu ớt như thế này.
Mà ở xác định chính mình đã xuyên qua, cũng suy đoán thế giới này là vô hạn khủng bố thế giới thời điểm, Hồ Du cũng đã có phi thường không ổn suy đoán.
Tóc đen trên mặt có sẹo hẳn là Trương Kiệt, bạch lĩnh thanh niên nam hẳn là Trịnh Xa, trung niên nam tử hẳn là Mưu Cương, hơn mười tuổi hẳn là Lý Tiêu Nghị, mà duy nhất ngực to mắt kính nữ hẳn là Chiêm Lam, đến nỗi phía trước cái kia tiểu mập mạp đoán chắc về sau bị Trương Kiệt gí họng súng vào mồm dọa run bần bật. Cuối cùng là một trung niên thiếu phụ ngồi co ro một chỗ đầy sợ hãi.

Nhưng mà Hồ Du hiện tại liền có điểm bất đắc dĩ, như vậy chính mình xuyên qua chính là ai?
Vấn đề này Hồ Du cũng không có suy xét quá dài thời gian.
Căn cứ chính mình trước ngực nặng trĩu lủng lẳng hai khối thịt vướng víu hơn nữa bản thân bên dưới cảm giác trống rỗng! Hồ Du có thể khẳng định chắc chắn mình là nữ tính.......
Bởi vì năm đó có một đoạn thời gian là trầm mê với biến thân loại tiểu thuyết bên trong, Hồ Du đối với như vậy một cái biến hóa không phải thực kinh ngạc.

Đáng kinh ngạc ở chỗ y phục hắn đang mặc lại là bộ đồng phục trường y có thêu tên và mã số sinh viên của Hạ Vy! Sao lại như vậy được? Hồ Du hoang mang. Hắn cảm giác khối cơ thể này chắc chắn là cơ thể của Hạ Vy- cô bạn lớp trưởng vừa bắt hắn phạt trực nhật buổi sáng xong.

Kể ra cô nàng này cũng có thể hình không tồi. Chiều cao chắc khoảng 1m68 hoặc 1m69. Nặng tầm 50kg. Thân hình cân đối đặc biệt sở hữu số đo vòng 1 và vòng 3 cực khủng. Vòng 1 còn to hơn cả cô nàng chiêm Lam đeo kính nữa. Vòng 3 chắc phải to bằng Kim Kardashian ngôi sao truyền hình thực tế gắn liền danh hiệu "Kim siêu vòng ba"

"Đây là sinh hóa nguy cơ (Resident Evil) phần đầu, nhóm mới vào các ngươi vận khí cũng thật xuất sắc đó, lần đầu tiên tiến vào liền gặp được nhẹ nhàng như vậy phim kinh dị, cho dù là chết, cũng sẽ chết thực nhẹ nhàng." Trương Kiệt không đi xem Hồ Du, đem trong tay tàn thuốc niết diệt ở trong lòng bàn tay.

"Ý của ngươi là nói, chúng ta hiện tại chẳng qua là ý thức tiến vào đến máy tính, tựa như huyền huyễn tiểu thuyết tao ngộ như vậy, chỉ cần chúng ta hoàn thành trò chơi, ý thức liền sẽ trở lại trong thân thể, sau đó một lần nữa sống lại?" Trịnh Xá bên cạnh tiểu mập mạp ngồi dưới đất hỏi.

Người thanh niên rút trong người ra một khẩu Deasert Eangle, kéo quy lát kiểm tra, xoay xoay trong tay rồi trả lời:
"Ý thức hay không thì tao không biết, nhưng các người sẽ cảm thấy đau, các người sẽ bị thương, sẽ chết, và chú mày sai rồi, mỗi lần xong một bộ phim, các người sẽ đi tiếp đến một bộ phim khác, có thể đã xem, có thể chưa xem, mỗi bộ phim " Chủ thần" sẽ không ngừng đưa người mới đến, bổ sung vào số đã chết lần trước, mỗi lần nhân số tham gia từ bảy đến hai mươi người, nói một cách khác, lần này tương đối dễ dàng nên tất cả chúng ta chỉ có tám người."

Gã béo cười nhạt:
- "Sao anh dám chắc rằng những người đã chết không quay trở về cơ thể, có khi họ tự chọn chết đi không biết chừng."

Người thanh niên tóc đen ngẩng phắt dậy, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, đột ngột hắn chồm đến như một con báo, một giây sau, hắn đã đè lên gã béo, khẩu súng trong tay nhét nòng vào miệng gã béo:

"Mày muốn thử chết hả, muốn thử xem thế nào là vô hạn khủng bố hả? Tao đã trải qua ba bộ phim, bộ phim đầu tiên là Nightmare on Elm Street 1(Mãnh quỷ nhai), lúc ấy tổng cộng có 15 người mới tham gia, còn có hai người đã trải qua hai bộ phim, thế mày có biết kết cục ra sao không, tất cả đều chết trong giấc mơ, chỉ còn tao và một người nữa sống sót. Mày có biết cảm giác khi bị giấc mơ hoang đản giết chết là thế nào không? Mày cảm thấy sao khi xung quanh biến thành một đống thịt nát mà vẫn chuyển động? Cảm thấy sao khi trong công xưởng u ám, bị Fred dùng dao xẻ từng miếng, từng miếng thịt? Mày muốn chết lắm hả đồ rác rưởi?"

Người thanh niên gào thét điên cuồng, gã béo sợ đến nhũn người, nhưng do nòng súng nhét trong miệng nên van xin cũng không nổi. Trịnh Xá cùng Hồ Du và mấy người còn lại mãi mới khuyên được hai người tách ra, người thanh niên đứng dậy, quay về góc, lau súng và nói:
"Bị chết trong phim là chết thật, và nếu bị ác ma hành hạ đến chết thì các người sẽ chết rất thê thảm, nếu không có dũng khí tiếp tục thì tự sát đi cho khỏe."

Chiêm Lam đưa tay ấn gọng kính nói:
- "Thế chúng ta không có cơ hội trở về cơ thể của mình nữa sao?"
Người thanh niên liếc mắt nhìn rồi nói:
- "Nãy giờ đã nói rồi, các người không chỉ có ý thức tiến vào đây, làm gì có kỹ thuật nào chế tạo được trò chơi như thế này, chỉ có các vị thần thôi, chúng ta chỉ là những con sâu, bị bọn họ quẳng vào đây, quằn quại mua vui cho họ, cả thân thể lẫn tinh thần của chúng ta đều tiến vào đây, không về được nữa, tối thiểu tao cho rằng không về được nữa."

Cô gái đeo kính có một khí chất rất bình tĩnh, nhỏ nhẹ nói:
- "Nghe anh nói vậy có vẻ như vẫn có hy vọng trở về?"
Người thanh niên liếc mắt nhìn cô gái, nhếch mép nói:
-" Lần này lính mới có tố chất tương đối đấy nhỉ, không sai, đúng là có hy vọng trở về."
Cả bảy người đều nín thở lắng nghe, nhìn chằm chằm vào người thanh niên.
- "Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ trở về, các người sẽ được thưởng 1000 điểm, có thể đổi được rất nhiều thứ, ví dụ như một trăm ngày sống trong bộ phim này chẳng hạn.."
Một người đàn ông trung niên bên cạnh cô gái đeo kính kêu lên:
- "Điên hay sao mà muốn sống trong phim kinh dị!"

Người thanh niên chỉ cười nhạt không trả lời, nhưng cô gái đeo kính lại vuốt trán rồi cất tiếng:
- "Không, tôi nghĩ là đã hiểu rồi, phim kinh dị cũng có nhiều loại, ví dụ như bộ phim này là dạng khoa học viễn tưởng, không có ma quỷ, trừ nơi xảy ra truyện phim, những nơi khác có lẽ là bình thường."