Chương 58: Tiến Về Thiên Viêm Sơn Mạch.

Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 58: Tiến Về Thiên Viêm Sơn Mạch.

"Hả,Thanh Đàn hàn khí của muội làm sao đột nhiên lại phát tác",..Hôm sau khi Lâm Động từ mật thất đi ra,vốn vì lần bế quan này thu hoạch không nhỏ mà cảm thấy cao hứng,muốn cùng mọi người chúc mừng một chút thì thấy sắc mặt có chút trắng nhợt của Thanh Đàn,Lâm Động liền cau mày hỏi.

"Cái này,hôm trước trong lúc tu luyện không cẩn thận dẫn tới hàn khí phát tác",...Thanh Đàn có chút tránh né nói.

"Ừm,lần sau cẩn thận một chút,lại đây",..Lâm Động hạng gì tinh minh nhất là đối với người bên cạnh lại càng quan tâm,Thanh Đàn né tránh làm Lâm Động biết mấy ngày này hắn bế quan,Lâm gia đã xảy ra chuyện,mà Thanh Đàn đã muốn giấu thì hắn cũng không ép.

"Dạ",..Thanh Đàn nghe lời đi đến bên cạnh Lâm Động.

Lâm Động một tay bắt lấy tay Thanh Đàn,một hấp lực tràn ra,hút lấy hàn khí mang theo sát ma chi khí chạy loạn khắp cơ thể Thanh Đàn. Ngay lập tức sắc mặt có chút tái nhợt của Thanh Đàn lập tức rút lui,thay vào đó là hồng hào sáng mịn.

"Đã đỡ hơn chưa",..Lâm Động cưng chiều vuốt ve đầu nàng nói.

"Ừm,...đa tạ Lâm Động ca",...Thanh Đàn cười duyên nói.

"Khờ quá,có gì mà cảm tạ",...Lâm Động lắc đầu cười.

"Được rồi,đi chơi đi",..Lâm Động xoa đầu nàng nói.

"Hì hì,muội đi đây",...Thanh Đàn thè lưỡi,sau đó như một con hồ điệp tung tăng bay ra ngoài.

Mỉm cười nhìn Thanh Đàn tung tăng bay nhảy,chợt Lâm Động thu lại vẻ ôn nhu,hai mắt có chút nghiêm nghị,hàng tháng Lâm Động đều sẽ hấp thu sát ma chi khí dư thừa trong người Thanh Đàn một lần,chuyện hàn khí phát tác đã rất lâu không có xảy ra,lần này đột nhiên bộc phát,chắc chắn Thanh Đàn đã cùng ai đó động thủ,hơn nữa không chỉ là luận bàn bình thường.

Phù,..phù,...Lâm Động dùng tinh thần lực bao phủ lấy Lâm gia,rất nhanh tìm được Thạch lão.

"Thạch lão,ta là Lâm Động,mời ngài đến hậu viện gặp ta một chút,nhớ đừng để mấy người gia gia biết",..thạch lão đang tu luyện nhận được truyền âm của Lâm Động,đầu tiên là giật mình sau đó cười khổ. Mặc dù Lâm Chấn Thiên đã xin nhờ đừng nói chuyện này cho Lâm Động,nhưng lão biết muốn giấu diếm Lâm Động là chuyện rất khó,quả nhiên Lâm Động vừa xuất quan đã tìm lão.

"Công tử,không biết tìm ta có gì phân phó",..không lâu,thạch lão đã đến địa điểm hẹn,nhìn thấy Lâm Động,cung kính hỏi.

"Có phải người của Lâm thị đã đến Lâm gia"...Lâm Động nhàn nhạt hỏi.

"Đúng vậy",...thạch lão trong lòng cười khổ càng sâu,Lâm Động không chỉ thiên phú yêu nghiệt,mà tâm trí cũng sâu đến đáng sợ,chỉ với vài chi tiết nhỏ đã đoán được đối phương là ai.

"Quả nhiên",..Lâm Động trong lòng đã có phán đoán,nếu có ai đến Lâm gia gây chuyện mà đám người Lâm Chấn Thiên không muốn cho hắn biết,thì chỉ có thể là người của Lâm thị.

"Ngoài Thanh Đàn còn ai trong Lâm gia bị thương không",...xác định đúng là người Lâm thị,Lâm Động hỏi tiếp.

"Không có,nhưng Lâm thị có một người tên Lâm Trần bị hàn khí của Thanh Đàn tiểu thư ăn mòn một tay,có nguy cơ phế bỏ"...thạch lão lắc đầu nói.

"Hả,bọn họ cứ như vậy đi",...Lâm Động cau mày,mấy tên kia làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy.

"Cái này",...thạch lão do dự.

"Nói",..Lâm Động hai mắt tinh mang hết sạch,thốt ra một chữ.

"Người tên Lâm Trần kia dường như nhìn ra Thanh Đàn tiểu thư người mang thể chất đặc thù,muốn,muốn",..thạch lão nói tới đây có chút chần chờ. Nhưng chợt nhìn thấy ánh mắt lạnh nhạt của Lâm Động,trong lòng chợt run một cái nói tiếp.

"Lâm Trần muốn cùng Thanh Đàn tiểu thư cùng hắn song tu,giải trừ hàn khí trên người hắn,nếu không sẽ bẩm báo lên Lâm thị trừng phạt Lâm gia",..Thạch lão cẩn trọng tường thuật,..

"Thạch lão trở về nghĩ ngơi,chuyện này ta đã hiểu",...Lâm Động bình tĩnh như không có chuyện gì nói.

"Vâng",..thạch lão ứng tiếng quay người rời đi,lão không biết tại sao Lâm Động nghe Lâm Trần có mưu đồ với Thanh Đàn mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy,nhưng Lâm Động đã muốn yên tĩnh lão không dám quấy rầy.

"Lâm Động",..lúc này Tiểu Điêu cũng xuất hiện trên vai Lâm Động nó hai mắt có chút ngưng trọng,lúc này Lâm Động trong mắt ba màu tử,hắc,bạch luân phiên xoay chuyển,chứng tở lúc này Lâm Động đang rất kèm nén giận giữ không có chỗ phát tiết.

"Ta tự biết chừng mực",..Lâm Động hít sâu một hơi,áp chế lửa giận trong lòng nói.

"Ừm,cơ hội còn nhiều,đừng nôn nóng",..người khác có lẽ không hiểu,nếu đổi lại người khác nghe Lâm Động nói vậy có lẽ sẽ nghĩ rằng Lâm Động sẽ nhẫn nhịn mà bỏ qua chuyện này,nhưng Tiểu Điêu biết Lâm Động nói chừng mực ở đây là sẽ không làm lớn chuyện mà sẽ âm thầm lấy mạng Lâm Trần.

"Ta biết,chúng ta cũng nên xuất phát rồi",..Lâm Động gật đầu. Cổ mộ phủ còn đó,Lâm Động tin chắc Lâm Trần cũng sẽ tới,đến lúc đó trong quần hùng đoạt bảo,chuyện không may bỏ mạng là rất bình thường,cho dù là người của Lâm thị cũng không ngoại lệ.

"Tiểu viêm",..Lâm Động nhìn thân ảnh đỏ rực đang lười biếng nghĩ ngơi trong đình viện hô một tiếng.

Uồm,..Tiểu viêm gầm lên một tiếng,thân thể như một ngọn lửa đỏ rực nháy mắt xuất hiện bên cạnh Lâm Động.

"Cái con hổ ngốc này huyết mạch biến dị,lại thôn phệ huyết mạch của hỏa lân thú,biến hóa này đúng là kỳ dị,thú vị",..nhìn ngoại hình không còn bao giống hỏa mãn hổ nữa,Tiểu Điêu cười thích thú nói.

Lâm Động trước đó cho tiểu viêm ăn rất nhiều thú hạch,kể cả thú hạch của bộ thú hài trong dương nguyên thạch mạch khoáng và hỏa lân thú đều cho nó ăn,còn có huyết nhục của hỏa lân thú mà Lâm Động mang về,mấy tháng gần đây tiểu viêm đa số thời gian đều ngủ say tiêu hóa những năng lượng này. Tiểu viêm như trước vẫn lấy hổ khu làm chủ,nhưng thân thể lại to lớn hơn hỏa mãng hổ bình thương rất nhiều,trên thân nổi đầy những đường lân văn,tuy không như mộc ra lân giáp nhưng những đường lân văn này tồn tại giúp phòng ngự của tiểu viêm mạnh hơn rất nhiều,cái đuôi mãng xà trên đỉnh đầu lại mộc ra một cái sừng.

"Haha,bây giờ gọi ngươi là hổ lân thú càng thích họp hơn",..Lâm Động cười vỗ vỗ thân thể của tiểu viêm nói.

Gào,...tiểu viêm thân mật vọ đầu vào người Lâm Động,nó có thể cảm nhận được Lâm Động là thật tâm đối đãi nó,xem nó như thân nhân mà không phải là sủng vật.

"Tiểu viêm ngươi trước thu nhỏ thân thể laị,như vậy quá khiên người chú ý,...Lâm Động nhìn thân thể uy mãnh của tiểu viêm bắt đắt dĩ nói,ngoại hình của tiểu viêm đúng là quá gây chú ý,cũng may sau mấy lần tiến hóa,tiểu viêm đã có thể biến to hoặc thu nhỏ lại.

Tiểu viêm thân thể thu nhỏ,đến lúc gần bằng một con chó con thì dừng lại.

"Đúng là manh vật a,nếu kiếp trước ta có được manh vật như vầy thì còn sợ gì không tán được gái"..Lâm Động bế tiểu viêm lên,để nó nằm gọn trong áo của mình,trong lòng còn âm thầm cảm thán.

"Đi thôi",..Lâm Động mang theo một hổ,một điêu rời khỏi Lâm gia tiến về thiên viêm sơn mạch.

Thiên viêm sơn mạch lúc này đúng là quần hùng tụ tập,đi trên đường Lâm Động có thể nhìn thấy rất nhiều đội ngũ không ngừng mạo hiểm tiến vào trong,những đội ngũ này đều có nguyên đan đại viên mãn cường gia làm dẫn đội,..

"Trước tìm được đám người Lâm thị",..đám người Lâm thị tới hôm qua vẫn còn ở viêm thành,cho dù sáng nay khởi hành sớm đi nữa,lúc này vẫn chưa thể tới cổ mộ phủ được,trong lòng Lâm Động thầm tính toán.

"Tìm tới",..không lâu sau Lâm Động phát hiện một đội nhân mã bảy người,dẫn đầu là một lão giả tu vi nguyên đan đại viên mãn,nhưng khiến Lâm Động chú ý nhất chính là ký hiệu trên mộc bài họ đeo trước ngực.

Lâm thị,mộc bài này đại biểu cho thân phân của họ,thành viên của một trong bốn dòng họ lớn của vương triều đại viêm.

"Hả",..lúc này Lâm Khả bỗng dưng dừng lại,nghi ngờ nhìn xung quanh.

"Lâm Khả tỷ,làm sao vậy",..Lâm Phong kinh ngạc hỏi,những người khác cũng quay sang nhìn nàng.

"Không có gì",..Lâm Khả lắc đầu,trong lòng có chút nghi ngờ,mới vừa rồi nàng cảm nhận được có một cổ tinh thần lực dò xét đội ngũ của mình,nhưng nàng lại không nắm bắt được,..

"Được rồi tiếp tục lên đường,ngày mai cường giả của các dòng họ sẽ đến,lúc đó phong ấn chắc chắn sẽ bị phá,chúng ta phải trước giờ đến nơi,nếu không cơ duyên sẽ không còn",..đào lão nói.

Được,...

"Nữ nhân này đúng là không đơn giản,vậy mà đã là tứ ấn phù sư,nếu không phải ta cẩn thận nàng có thể đã phát hiện ra",..trong một góc bí ẩn gần đó,Lâm Động âm thầm cảnh giác.

"Ngươi định khi nào ra tay",..Tiểu Điêu nhìn Lâm Động nói.

"Không gấp,chờ tiến vào cổ mộ phủ lại động thủ",...Lâm Động lắc đầu,nếu bây giờ hắn động thủ,nhưng chỉ giết một mình Lâm Trần,những người khác sẽ nghĩ là Lâm gia hay do Lâm gia hắn nhờ người động thủ,như vậy Lâm gia khó thoát khỏi trách nhiệm,nhưng nếu vào cổ mộ phủ thì lại khác,lúc đó có bao nhiêu người,vì đoạt bảo mà giết người,Lâm thị muốn tra cũng không tra ra được. Tên kia giết Lâm Trần sau lại bị người giết rồi không được sao.

Sau đó Lâm Động không nhanh không chậm tiến về cổ mộ phủ.

"Hả",..đến tối,khi Lâm Động chuẩn bị tìm chỗ nghĩ ngơi,thì phát hiện hai nhóm nhân mà đang bao vây một nhóm người khác,mà khiến Lâm Động quan tâm chính là nhóm người bị bao vây đúng là mấy người vạn kim thương hội,Hạ vạn kim và Đổng Tố.

"Tống đao bang chủ,ta vạn kim thương hội cùng đao đồ bang xưa nay không cừu không oán tại sao lại ra tay với bọn ta,"...Hạ vạn kim nhìn một trong hai người dẫn đầu,trầm giọng nói.

"Haha,ai bảo hạ vạn kim ngươi có nhiều tiền như vậy,bên người lại có bậc này mỹ nhân tuyệt sắc,đâu dễ có cơ hội như lần này,bọn ta làm sao có thể bỏ qua",...Tống đao càn rỡ cười lớn nói,hai mắt nhìn Đổng tố không hề che giấu chút nào tham lam và dục vọng.

"Vị huynh đài này,trên người bọn ta hiện giờ cũng không có bao nhiêu tài bảo,ngươi đánh cướp bọn ta cũng không đạt được bao nhiêu,nếu ngươi đồng ý rút lui khỏi chuyện này ta hạ vạn kim nhất định sẽ trọng tạ",..hạ vạn kim nhìn người dẫn đầu còn lại đứng bên cạnh tống đao chân thành nói. Chỉ cần mấy người kia không tham dự hạ vạn kim tin tưởng có thể đẩy lùi tống đao.

"Ha hả,tại hạ tông chủ huyền kiếm tông,kiếm phong,xin ra mắt hạ hội trưởng,đối với hạ hội trưởng hùng hồn tại hạ thực bái phục,có thể hạ hội trưởng sau khi trở về viêm thành tài bảo mà ta nhận được sẽ nhiều hơn nơi đây rất nhiều,nhưng hạ hội trưởng sẽ không cho ta một thứ,.."

"Thứ gì",..hạ vạn kim cau mày hỏi.

"Là các nàng",..kiếm phong chỉ Đổng Tố và Hạ chỉ lam đứng đằng sau hạ vạn kim.

Hạ vạn kim sắc mặt xanh mét,quả nhiên hai tên này đều nhắm tới Đổng tố.

"Nhiều lời vô ích,các huynh đệ động thủ",..tống đao lớn tiếng hét,hắn đã không kịp chờ đợi để thưởng thức mỹ vị của hai vị mỹ nhân nhi này được nữa,...

Xuy,...xuy,...

Đột nhiên xảy ra công kích làm cho nhân mã Đao Đồ Bang cả kinh, chúng vội vàng huy động đao kiếm trong tay, đồng thời vận chuyển Nguyên Lực tạo thành một bức tường phòng ngự trước mặt, nhưng những đốm sáng kia mạnh tới mức phá tan tất cả, xuyên thủng đao kiếm, chui qua yết hầu những tên xui xẻo này.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã có hơn 10 hảo thủ Đồ Đao Bang chết dưới những đốm sáng kia.

Khi những đốm sáng kia từ trong yết hầu chui ra, nó đã dính máu, ngưng tụ ở giữa không trung tạo thành một trường kiếm, ngay sau đó, một bóng hình xinh đẹp mặc áo trắng từ trong rừng bay ra, nhẹ nhàng đặt chân lên trường kiếm, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, cười cười nhìn đám nhân mã Đồ Đao Bang.

"Là ngươi!,..Tống đao hai đồng tử co rút lại,kinh ngạc nhìn bóng hình xinh đẹp đứng trên trường kiếm kia,hắn còn nhớ,lúc ban ngày người của đao đồ bang đã buông lời cợt nhã với cô gái này,không ngờ cô ta lại ghi hận tìm đến bọn hắn.

"Nữ nhân,thiên đường có lối ngươi không đi,địa ngục không cửa ngươi cứ muốn vào,được,đã giết người của đao đồ bang ta thì bắt ngươi thế vào",..hai mắt tống đao đỏ ngầu nhìn cô gái áo trắng,hơn mười người vừa chết đều là những người tinh anh nhất được hắn tuyển chọn ra để tham gia lần đoạt bảo này,tất cả đều là thiên nguyên cảnh hậu kỳ,và tiểu nguyên đan cảnh trở lên,bây giờ một lần chết hết hắn làm sao không đau lòng được.