Chương 57: Thực Lực Của Bốn Dòng Họ Lớn.

Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 57: Thực Lực Của Bốn Dòng Họ Lớn.

"Lâm Trần",...Lâm Khả nhíu mày nhìn sang Lâm Trần,mặc dù nàng tạo ra tinh thần chi thuẫn bảo vệ Thanh Đàn,nhưng Thanh Đàn có thể đã thương Lâm Trần sao,tại sao lại kêu la thảm thiết như vậy.

"Tay,..tay của ta",...Lâm Trần kinh hoảng la lên,mọi người lúc này mới kinh hãi phát hiện,cánh tay của Lâm Trần đã hoàn toàn bị đống băng,còn có những vết rạn nức kéo dài,dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ nát.

Băng thần nộ của Thanh Đàn trong đó chứa đựng sát ma chi khí bá đạo trong cơ thể nàng,Lâm Trần bị sát ma chi khí ăn mòn cánh tay,dám chừng cánh tay này của hắn phải phế bỏ rồi.

"Đây là cái gì",..Lâm Khả giật mình nhìn sát khí màu đen trên tay Lâm Trần,nàng chưa từng gặp qua âm sát chi khí bá đạo như vậy.

Ong,...phù,..phù....

Lâm Khả thử vận dụng tinh thần lực ép sát khí ra khỏi tay Lâm Trần,nhưng,...

Phù,..phù,..rắc...aaaaaa

Tinh thần lực cũng bị sát khí ăn mòn,còn tay Lâm Trần lại càng thêm nức vỡ....

"Mau đi tìm đào lão",...Lâm Khả nhìn Lâm Phong quát một tiếng. Tinh thần lực cũng chuyển từ trục xuất sát khí thành bảo vệ cách tay của Lâm Trần,nàng thật không dám mạnh mẽ trục xuất sát khí đó ra nữa,nếu không cánh tay Lâm Trần nhất định sẽ vỡ nát.

"Lâm Cường,Lâm Tín,mau đỡ Lâm Trần vào trong",...Lâm Khả lại Nhìn hai người Lâm Cường phân phó nói.

"Cái này",...hai người Lâm Cường đỡ lấy Lâm Trần nhưng không dám đi vào Lâm gia mà nhìn mấy người Thanh Đàn,rồi quay sang nhìn Lâm Khả cầu cứu.

"Các vị tộc đệ,tộc muội,lúc trước là mấy người Lâm Trần không đúng,nhưng bây giờ hắn đã thành ra như vầy,nể tình cùng là người họ Lâm cho hắn vào trong chờ cứu trị được chứ",..Lâm Khả nhìn mấy người Thanh Đàn chân thành nói,bây giờ quan trọng nhất là phải trị khỏi cho Lâm Trần,nếu không chuyện này khó mà giải quyết.

"Để bọn họ vào đi",...lúc này Thanh Đàn cũng đã bình tĩnh trở lại,nhìn Lâm Khả một chút rồi gật đầu nói,ở đây chỉ có một mình Lâm Khả là phù sư,như vậy người vừa rồi ra tay bảo vệ nàng đúng là Lâm Khả rồi.

"Đa tạ",..Lâm Khả cười cảm tạ một tiếng,..

"Mời đi theo ta",...Lâm Hà biết vấn đề này rất nghiêm trọng,nó có thể ảnh hưởng cả Lâm gia,cho nên nàng cũng bất kể hiềm khích ban đầu dẫn đường cho mấy người Lâm Khả.

"Thanh Đàn muội không sao chứ",..Lâm Hoành lo lắng hỏi.

"Muội không sao,chỉ là chút thương nhẹ",...Thanh Đàn lắc đầu nói,nhưng sắc mặt có chút trắng bệch làm người lo lắng.

"Ta đưa muội về nghĩ ngơi,yên tâm đi lần này là bọn họ có lỗi trước,không phải lỗi của muội đâu",..Lâm Hoành an ui nói,..

"Muội biết rồi",..Thanh Đàn gật đầu nói. Sau đó ngồi xếp bằng tại chỗ trấn áp sát ma chi khí muốn bạo phát trong cơ thể.

"Thanh Đàn, gia gia cho ngươi đi qua một chút",..một lúc sau Lâm Hà trở lại sắc mặt có chút khó coi nói.

"Đi thôi",..Thanh Đàn bình tĩnh nói,nàng đã sớm biết chuyện này,nên khi thật sự xảy ra nàng cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào.

"Có cần báo với Lâm Động hay không",...Lâm Hà thử dò xét nói.

"Không cần,Lâm Động ca đang bế quan,hẳn là lúc đột phá quan trọng,không cần làm phiền huynh ấy"...Thanh Đàn lắc đầu,sau đó đi về phía đại sảnh của Lâm gia.

"Lão hữu chuyện này thật sự có chút phiền phức,Lâm Trần ở trong tộc tuy không phải người nổi bật nhất,nhưng cũng là thiên tài rất được coi trọng,chuyện này có lẽ sẽ ảnh hưởng tới Lâm gia các ngươi a.

Đại sảnh lúc này tập trung tất cả nhân vật nồng cốt của Lâm gia,Lâm Chấn Thiên,ba huynh đệ Lâm Khiếu và Thạch lão,bên tông tộc Lâm thị dẫn đầu là một lão giả tốc trắng tuổi tác cùng Lâm Chấn Thiên không mấy xê xích,Lâm Khả,Lâm Trần và bốn người Lâm Phong cũng có mặt,lão giả tóc trắng nhìn Lâm Chấn Thiên thở dài nói.

Lâm Chấn Thiên nghe vậy sắc mặt hơi biến,nhưng rất nhanh hồi phục trở lại,chuyện này đầu đuôi hắn đã được nghe Lâm Hoành trình bày rõ ràng,là những tên này trước gây hấn,sau còn sỉ nhục Lâm Khiếu và Lâm Động,đúng lúc Thanh Đàn cũng ở đó,cô gái nhỏ này liền nổi giận đả thương Lâm Trần.

"Đào huynh,chuyện này ai đúng ai sai trong lòng chúng ta đều hiểu rõ,nếu có thể cứu vãn ta cũng sẽ hết sức phối họp",..Lâm Chấn Thiên trầm mặt một lát,sau đó khàn giọng nói,..

"Bù đắp,các ngươi lấy gì bù đắp",..Lâm Trần hai mắt đỏ ngầu nói,tay hắn đã được đào lão dùng bảo bối trong tộc ban cho tạm thời ổn định tình hình,nhưng sát khí trong đó vẫn không thể trục xuất ra ngoài được.

"Gia gia,cha,các vị bá bá",...lúc này Thanh Đàn cũng đã tới,nàng hướng Lâm Chấn Thiên mấy người chào hỏi,sau đó lạnh nhạt quét ngang mấy người Lâm Thị.

"Thanh Đàn,con không sao chứ",..nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của Thanh Đàn,mấy người Lâm Khiếu lo lắng hỏi.

"Đã không sao",...Thanh Đàn lắc đầu đáp.

"Thanh Đàn,con có thể giải quyết hàn khí trong tay Lâm Trần chứ",..Lâm Chấn Thiên có chút chờ mong hỏi.

"Không thể,mọi người cũng biết hàn khí trong người con,kể cả con cũng không thể điều khiển được",..Thanh Đàn lắc đầu,...

Haiz,..Lâm Chấn Thiên thở dài bắt đắc dĩ lắc đầu.
Cái gì,...Lâm Trần nghe vậy biến sắc,hắn không ngờ kể cả Thanh Đàn cũng không làm chủ được hàn khí này,như vậy hắn phải làm sao.

XNhư vậy chỉ có thể đưa ngươi về Lâm thị,nhờ các vị đại nhân chữa trị rồi",...Đào lão cười khổ nói,lần này hắn được cử đi theo bảo vệ những hậu bối này tiến về cổ mộ phủ,bây giờ cổ mộ còn chưa thấy,Lâm Trần đã xảy ra chuyện.

"Không được",..Lâm Trần phản đối,cổ mộ phủ lần này là cơ duyên hiếm có,hắn không thể bỏ qua được.

Lâm Trần nhìn Thanh Đàn,không ai biết hắn suy nghĩ gì,chỉ là hai mắt Lâm Trần càng lúc càng tham lam nhìn Thanh Đàn.

"Hàn khí này hẳn là do thể chất của nàng sinh ra,nếu nàng không thể làm chủ được nó,hãy để nàng cùng ta song tu,chắc chắn có thể giải quyết hàn khí trên tay của ta",..Lâm Trần đầy tham lam nói,không nói đến dung mại tuyệt trần của Thanh Đàn,chỉ nghĩ đến Thanh Đàn có thể là những thể chất đặc thù trong truyền thuyết,nếu có thể dùng Thanh Đàn làm đỉnh lô,hấp thu được hàn khí bá đạo trong người nàng,như vậy Lâm Trần hắn nhất định sẽ là một bước lên trời,trở thành thiên tài nổi bật nhất nhì Lâm thị.

"Cái gì",..Lâm gia mấy người giật mình quát lên,hai mắt bất thiện nhìn Lâm Trần,mấy người bọn họ thật sự đã động sát ý.

"Lâm Trần đừng quá đáng",..Lâm Khả nhịn không được nhíu mày nói.

"Ta quá đáng,bây giờ người bị phế là ta,không phải tỷ,nếu thật sự tay của ta bị phế đi thì làm sao",...Lâm Trần tức giận nói.

"Nhưng trong tộc có nhiều cao thủ như vậy,chắc chắn sẽ trị hết cho ngươi",..Lâm Khả nói.

"Ta không cần,chuyện này là nàng gây ra,ta muốn nàng phải nhận lấy trách nhiệm",..Lâm Trần không thèm quan tâm nói,bây giờ hắn chỉ muốn cùng dùng Thanh Đàn làm đỉnh lô tu luyện,thực hiện suy đoán của hắn.

"Chuyện này không cần nói nữa,các ngươi dẫn hắn đi đi,nếu tông tộc có trách tội xuông,Lâm gia sẵn sàng chụ trách nhiệm",..,.Lâm Chấn Thiên không kiên nhẫn phất tay nói,tên này lại còn dám đánh chủ ý lên người Thanh Đàn. Đúng là không biết sống chết,hắn hẳn phải cảm thấy may mắn là lần này Lâm Động đã bế quan,nếu để Lâm Động biết Lâm Trần nàu có ý đồ xấu với Thanh Đàn,hắn đừng mong sống sót trở về Lâm thị.

"Nếu các ngươi không đáp ứng ta sẽ đem chuyện này bẩm báo với các trưởng bối trong tộc,lúc đó gia tộc trách tội xuống,các ngươi có thể gánh được"...Lâm Trần uy hiếp nói.

"Không cần nhiều lời,thạch trưởng lão,tiễn khách",...Lâm Chấn Thiên không thèm quan tâm,bảo thạch lão tiễn khách.

"Các vị,mời rời khỏi Lâm gia",..thạch lão âm thanh có chút lạnh nhạt nói,nghĩ đến việc Thanh Đàn bị thương,lão thật hận không thể một tát đánh chết Lâm Trần,nhưng lão cũng biết điều này là không thể nếu không Lâm gia rất có thể sẽ đại nạn lâm đầu.

"Lão hữu,như vậy xin cáo từ",..đào lão thở dài nói.
Lão thật không ngờ chuyện lại đi đến một bước này,cang không ngờ thái độ của Lâm Chấn Thiên lại cứng rắn như vậy,không thèm để ý đến thân phận tông tộc của bọn họ,trực tiếp đuổi đi.

"Đào lão,làm sao có thể cứ như vậy mà đi",..Lâm Trần sắc mặt khó coi nói.

"Ngươi đừng thêm mất mặt xấu hổ,thân là tộc huynh tông tộc,lại không biết liêm sỉ ra tay với một nữ hài mới mười mấy tuổi,còn bị nàng đã thương,như vậy còn chưa đủ mất mặt,còn ở đây ăn vạ",..Lâm Khả nổi giận mắng,..

"Đào lão,mang hắn đi,nếu còn ngoan cố trực tiếp đánh ngất xỉu mang đi"...Lâm Khả nhìn đào lão nói,địa vị của nàng trong tộc cao hơn Lâm Trần không chỉ một bậc,chỉ là bình thường nàng không thèm quan tâm mấy chuyện này mà thôi,bây giờ nàng thực sự nổi giận,cho dù là Lâm Trần cũng chỉ có thể cắn răng không nói lời nào.

"Thanh Đàn con trước trở về tịnh dưỡng,chuyện ở đây con không cần quan tâm làm gì",..Lâm Chấn Thiên nhìn mấy người Lâm Khả rời đi, nhìn Thanh Đàn sủng nịnh nói.

"Đa tạ gia gia",...Thanh Đàn cũng không muốn ở lâu,cảm tạ một tiếng,quay người rời đi.

"Phụ thân,chuyện lần này là do chúng ta quản giáo không nghiêm,tạo thành tai họa cho Lâm gia",...Lâm Khảng,Mãng cùng Lâm Khiếu đều cúi đầu xin lỗi Lâm Chấn Thiên,Lâm Hà và Lâm Hoành đứng một bên cũng hối hận cuối đầu.

"Chuyện này không phải lỗi của bọn chúng,các ngươi đừng tạo áp lực cho chúng",..Lâm Chấn Thiên nghiêm nghị nói.

"Lâm Hà,Lâm Hoành chuyện này các con không có làm sai,đừng vị tự trách mà để lại trở ngại trong lòng",..Lâm Chấn Thiên ôn hòa nhìn hai người nói.

"Dạ biết,gia gia",..Lâm Hà,Lâm Hoành kích động đáp.

"Được rồi,các con đều trở về nghĩ ngơi đi,..."

"Dạ,..."

"Phụ thân,nếu Lâm thị thật sự trách tội xuống thì sao",..Lâm Mãng lo lắng hỏi,..

"Ta không quá lo chuyện này,Lâm thị không phải ai cũng ngang ngược không nói lý lẽ,chuyện lần này trước do bọn người Lâm Phong,ta chỉ lo thể chất của Thanh Đàn bị tiết lộ ra ngoài,sẽ dẫn tới không ít phiền toái",...Lâm Chấn Thiên có phần sầu lo nói.

"Nhưng chuyện này chỉ có mấy người Lâm Trần biết,bọn họ cũng sẽ không rêu rau ra ngoài",...Lâm Khảng nói.

"Nhưng nếu họ báo lên Lâm thị đâu,nếu thật như vậy Thanh Đàn rất có thể sẽ bị đưa về tông tộc"...Lâm Mãng lo lắng nói.

Nhất thời mọi người đều trầm mặt,nếu Lâm thị thật tâm bồi dưỡng Thanh Đàn cũng không phải chuyện gì quá xấu,sợ là sợ một số kẻ rắp tâm xấu xa,mưu đồ với thể chất của nàng,Lâm Trần là một ví dụ tốt nhất.

"Động nhi sẽ không đồng ý chuyện này",...Lâm Khiếu không chút nghĩ ngợi nói.

Nghe vậy nụ cười trên mặt của đám người Lâm Chấn Thiên càng thêm khổ sở,Lâm Động vốn không có hảo cảm gì với Lâm thị,bây giờ lại xảy ra chuyện này,hảo cảm sẽ giảm xuống cấp số âm a. Đừng nói để Thanh Đàn đưa đi Lâm thị,Lâm Động không giận dữ chém giết mấy người Lâm Trần đã là lạy trời lạy đất rồi.

"Chỉ mong không phải đi đến một bước đó,thôi giải tán đi",...Lâm Chấn Thiên thở dài xua tay nói.

"Gia chủ,các.vị đại nhân có thể nghe ta nói một câu được không",...lúc này thạch lão bình tĩnh lên tiếng,..

"Thạch trưởng lão mời nói..."

"Các vị cảm thấy công tử sẽ là một người ngông cuồng tự đại sao",..thạch lão thản nhiên hỏi.

Mấy người Lâm Chấn Thiên không hiểu lúc này thạch lão hỏi vấn đề này để làm gì,Lâm Động tự nhỏ đã tự biết lo cho mình,lại ít khi thể hiện bản thân,mặc dù có thiên phú và thực lực cao tuyệt,nhưng trước giờ chưa từng khoe khoang hay coi thường người khác. Phàm là chuyện Lâm Động làm đều đã nắm chắc trong tay.

"Không phải",..bốn người đồng thanh trả lời.

"Như vậy thì có gì phải lo,từ thái độ của công tử,hắn không hề e ngại Lâm thị chút nào,nói cách khác cho dù có cùng Lâm thị đối đầu công tử cũng có sức đánh một trận với họ",..thạch lão nói rất nhẹ nhàng nhưng lọt vào tai đám người như sét đánh ngang tay...

Không e ngại Lâm thị,có sức đánh một trận,Lâm Động thật sự có thể làm được sao,một thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi.

"Động nhi có lẽ còn chưa hiểu rõ sự cường đại của Lâm thị,tộc trưởng Lâm Phàn là cường giả tạo hóa cảnh đỉnh phong,còn tạo hóa tam cảnh cường giả cũng có một mãng lớn,một mình Động nhi làm sao có thể cùng họ chống lại",..Lâm Chấn Thiên cười khổ nói.

"Cái này thì gia chủ ngài sai",...thạch lão lắc đầu.sau đó nói tiếp

"Công tử nói tộc trưởng của Lâm thị đã bước vào niết bàn cảnh,hơn nữa gia chủ của ba dòng họ lớn còn lại cũng là như vậy,.."