Chương 56: Thanh Đàn Nổi Giận.

Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 56: Thanh Đàn Nổi Giận.

"Khẩu khí thật lớn a,không biết bổn sự có được lớn như khẩu khí của ngươi hay không",...nhìn thấy Lâm Hoành muốn động thủ bốn người Lâm Phong đều lộ ra vẻ khinh miệt,một tên theo sau chăm chọc nói.

"Lâm Cường ngươi hãy cho hắn biết chênh lệch giữa phân gia và tông gia là như thế nào"...Lâm Phong nhẹ giọng phân phó.

"Hắc hắc,Lam Phong ca cứ yên tâm,chỉ là một tên tiểu bối của phân gia,rất nhanh sẽ giải quyết",..người gọi Lâm Cường cười hắc hắc nói.

"Tiểu tử,đừng nói ta không cho ngươi cơ hội,nhường ngươi xuất thủ trước",..Lâm Cường tiến lên đứng đối diện với Lâm Hoành,như chẳng thèm quan tâm ngoắc ngoắc tay nói.

"Đáng giận,đúng là khinh người quá đáng",..Lâm Hoành hai mắt lửa giận tăng vọt,nguyên lực hùng hồn không giữ lại chút nào dũng mãnh mà ra...

Phanh,...Lâm Hoành chân giẫm mạnh lên mặt đất,thân hình như một viên đạn pháo bắn nhanh về phía Lâm Cường,một chưởng đánh ra.

Ầm,...bịch,..bịch...

Lâm Cường không ngờ Lâm Hoành ra tay lại cường hãn như vậy,thái độ khinh thường ban đầu đã để hắn nhận lấy hậu quả,một chưởng của Lâm Hoành đánh hắn lui về phía sau hơn mười trượng mới dừng lại,hai tay đau rát không thôi.

"Thiên nguyên cảnh hậu kỳ",...ba ngươi Lâm Phong cũng giật mình kinh hãi,không ngờ trong phân gia viêm thành lại có thiên tài như vậy. Bất chợt ba người có chút lo lắng nhìn Lâm Cường,nếu hắn mà thua như vậy lần này ném mặt ném tới tận nhà rồi.

"Tiểu tử chết tiệt,dám ra tay đánh lén",..Lâm Cường không biết thẹn,đỗ thừa Lâm Hoành đánh lén mới có thể đẩy lùi hắn.

"Không biết xấu hổ",..đám tiểu bối Lâm gia nghe vậy đồng thanh la lên.

"Các ngươi câm miệng",..Lâm Cường sắc mặt đỏ bừng,hai mắt hàn mang hiển hiện,lần này đúng là thể diện mất hết.

"Tiểu tử chết đi",..Lâm Cường giận dữ,vận chuyển nguyên lực toàn thân đánh về phía Lâm Hoành,bây giờ chỉ có đánh bại Lâm Hoành mới có thể lấy lại mặt mũi.

Chát,..kịch,.chát..chát...

Chỉ trong chớp mắt Lâm Hoành và Lâm Cường đã giao đấu hơn mười hiệp,Lâm Cường càng thêm gấp gáp,ba người Lâm Phong sắc mặt càng thêm âm trầm.

Bành,...Lâm Cường lại lần nữa bị Lâm Hoành đẩy lui,sắc mặt thoáng hồng,huyết khí có mấy phần đảo lộn,..

"Ta giết ngươi",..Lâm Cường hai mắt sát khí nồng đậm nhìn Lâm Hoành,hiện tại hắn chỉ muốn giết chết Lâm Hoành để hả cơn giận.

"Chỉ bằng ngươi,.."

"Hỏa ngyên chưởng",..Lâm Hoành khinh thường nói,sau đó trực tiếp dùng đại chiêu,muốn phân ra thắng bại,mà Lâm Cường cũng liên tiếp bại lui.

Lâm Phong thấy tình hình không ổn,nháy mắt ra hiệu với hai người bên cạnh. Hai người cũng hiểu ý gật đầu.

"Tiểu tử vô liêm sĩ,đã đánh lén còn được nước làm tới,xem bọn ta làm sao giáo huấn ngươi"...hai ngươi lập tức la lớn,một bên xông về phía Lâm Hoành muốn lấy ba đánh một.

"Đáng giận vô sỉ",...Lâm Hà thấy vậy cũng giận quát một tiếng,sau đó thả người gia nhập vòng chiến.

"Lại một cái thiên nguyên cảnh hậu kỳ,phân gia này sao lại có nhiều thiên tài như vậy",...Lâm Hà ra tay lần nữa khiến Lâm Phong giật mình không thôi.

Ầm ầm,...hai người Lâm Hà đánh không được bao lâu đã liên tục bị đẩy lùi,ba người kia đều là thiên nguyên cảnh hậu kỳ,hai người Lâm Hà lấy hai địch ba thất bại chỉ là vấn đề thời gian.

"Mấy người kia không biết xấu hổ lấy nhiều đánh ít,các huynh đệ,chúng ta lên,những người nào đã là thiên nguyên cảnh cùng ta lên",..Lâm Sơn tức giận bất bình hét lên,sau đó cũng gia nhập chiến đấu,trong đám hậu bối Lâm gia lại có ba bóng người nhảy ra,cùng Lâm Sơn vây đánh một tên thiên nguyên cảnh hậu kỳ,vì Lâm Hà và Lâm Hoành chia sẽ áp lực.

Lâm Sơn là thiên nguyên cảnh tiền kỳ,ba người còn lại cũng là một trong những thiên tài nổi bật nhất của Lâm gia hiện tại,hai cái thiên nguyên cảnh tiền kỳ,một cái thiên nguyên cảnh trung kỳ,thêm cả Lâm Sơn,đã có ba thiên nguyên cảnh tiền kỳ cùng một thiên nguyên cảnh trung kỳ vây đánh tên thiên nguyên cảnh hậu kỳ của tông tộc,hai bên lần nữa giằng co trở lại,..

Quan chiến mấy người sắc mặt không đồng nhất,đám tiểu bối Lâm gia có phần lo lắng lẫn hưng phấn,bọn họ thật không ngờ Lâm Hà,Lâm Hoành cường đại như vậy,lúc tỷ thí tuy rằng cũng rất mạnh,nhưng hai người sẽ không thật sự dùng hết sức, điểm đến là dừng,còn đánh với Lâm Cường ba người,Lâm Hà hay Lâm Hoành đều không hề giữ lại thi triển toàn bộ thủ đoạn,sức chiến đấu là trước đó không thể so sánh được.

Lâm Phong sắc mặt xanh mét nhìn cảnh này,lần hạ mã uy này triệt để thất bại,cắn răng Lâm Phong tiến lên một bước chuẩn bị ra tay. Hắn đã là tiểu nguyên đan cảnh,hắn thật không tin mấy người này còn có ai có thể ngăn cản hắn.

"Vị đại ca này,ta nhìn ngươi vẫn là không nên tham gia vào cho thỏa đáng",...lúc này một âm thanh mềm nhẹ,nhưng thập phần lạnh nhạt vang lên,Lâm Phong nhất thời cảm thấy lạnh cả người,bước chân cũng im bặt mà dừng.
Nghiêng người,Lâm Phong nhìn thấy một thiếu nữ mười lăm,mười sáu tuổi xinh đẹp động lòng người đang im lặng đứng ở đó,trên người nàng không hề có ba động nguyên lực mạnh mẽ như Lâm Hoành hay Lâm Hà,nhưng khi nàng lạnh nhạt đứng đó,không khí xung quanh dường như lạnh hơn rất nhiều.

Người này đúng là Thanh Đàn,nàng tu vi cùng Lâm Hà không sai biệt lắm đều là thiên nguyên cảnh hậu kỳ,nhưng chiến lực là Lâm Hà không thể so sánh được,sát ma chi thể lại tu luyện hàn băng quyết,ngưng tụ băng thần nộ mang theo sát ma chi khí,cho dù là nguyên đan tiểu viên mãn bị đánh trúng cũng trọng thương khó lành.

Ực,..Lâm Phong không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt,kìm nén kinh hãi trong lòng,nhìn ba người Lâm Cường hô:

"Lâm Cường các ngươi dừng tay đi,mau trở lại..."

Ầm,..nghe Lâm Phong gọi,ba người cắn răng một cái bộc phát tất cả nguyên lực đẩy lùi đám người Lâm Hoành,nhân cơ hội này Lâm Cường ba người,thả người nhảy đến cạnh Lâm Phong,ba người đều thở hồng hộc hai mắt khó tin nhìn đám người Lâm Hoành,sự khinh miệt ban đầu đã bị kinh ngạc tột cùng thay thế. Chỉ có Lâm Cường là hai mắt vẫn đỏ bừng,chắm chú nhìn Lâm Hoành.

"Các ngươi mau rời khỏi Lâm gia nơi đây không chào đón các ngươi",..Lâm Hoành lần nữa lên tiếng nói,hắn cũng nhìn ra trong bốn người này thực lực đều bất phàm. Thế lực có thể bồi dưỡng ra dạng này nhân tài chắc chắn sẽ không tầm thường,..

"Các ngươi biết chúng ta là ai sao,chúng ta là người của Lâm thị tông tộc,mà các ngươi là phân gia của Lâm thị có bổn phận phải nghe lời tông tộc",..một tên đứng bên cạnh Lâm Phong tức giận nói.

"Lâm thị"...Lâm Hoành,Lâm Hà đều giật mình,bọn họ không còn nhỏ nữa một số chuyện của Lâm gia dĩ nhiên cũng được biết đến,Lâm gia thật ra chỉ là một chi nhánh nhỏ của Lâm thị,một trong bốn dòng họ lớn vương triều đại viêm.

Lâm Hà từng nghe cha nàng nói,nguyện vọng lớn nhất của Lâm chấn thiên là có thể trở lại Lâm thị tông tộc,năm xưa Lâm Chấn Thiên từng đặt hy vọng vào Lâm Khiếu,nhưng rất không may đối thủ của Lâm Khiếu lại là Lâm Lang Thiên,đệ nhất thiên tài của Lâm thị,Lâm Khiếu bại trận khiến hy vọng của Lâm Chấn Thiên lần nữa vụt tắt. Nhưng thế hệ mới của Lâm gia lần này không giống,Lâm Động giống như yêu nghiệt ngang trời xuất thế,chuyện trở lại tông tộc dễ như trở bàn tay,nhưng Lâm Động dường như chẳng có hảo cảm gì với Lâm thị,nên chuyện này được chuyển cho nàng và Lâm Hoành. Bây giờ gặp được người của tông tộc,Lâm Hà có phần đã hiểu tại sao Lâm Động không thích họ.

"Như vậy thì sao,người của tông tộc thì có quyền miệt thị người của phân gia,thậm chí bất kính với trưởng bối hay sao",..Lâm Hà cau mày nói,nàng có chút không biết làm sao,nàng sợ chuyện này nếu làm lớn,sẽ ảnh hưởng đến chuyện Lâm Chấn Thiên trở về tông tộc.

"Lâm Trần ngươi đi gọi bọn người Lâm Phong dừng chuyện này ở đây đi,là bọn họ trước tiên gây hấn bây giờ mất mặt xấu hổ lại dùng thân phận tông tộc chèn ép phân gia,nếu chuyện này đến tai những phân gia khác,sẽ khiên họ lòng sinh chán nản...

Một góc khuất cách đám người Lâm Hà và bọn người Lâm Phong không xa,lúc này hai đang đứng hai người,một nam một nữ,cả hai đều không lớn hơn Lâm Phong bao nhiêu,nhưng từ khí thế trên người có thể thấy được,hai người này mạnh hơn Lâm Phong không chỉ một chút.nói chuyện chính là thiếu nữ,nàng cùng người được gọi là Lâm Trần đã đến được một lúc,nàng cũng rất ngạc nhiên với hai người Lâm Hà,phải biết Lâm Hà và Lâm Hoành đều nhỏ hơn mấy người Lâm Cường mấy tuổi,nhưng không chỉ tu vi không hề thua kém,mà căn cơ cũng vô cùng vững chắc,một đánh một ba người Lâm Cường không ai là đối thủ của Lâm Hà,người như vậy nêu được đưa về tông tộc bồi dưỡng thành tựu sau này chắc chắn sẽ không kém.

"Há,Lâm Khả tỷ quá lo,bọn họ chỉ là luận bàn cùng những người kia,với lại chỉ là phân gia,phải tuân lệnh tông tộc là chuyện đương nhiên,những tiểu bối có chút thiên phú này cũng cần phải dạy lại một chút,tránh sau này không phân lớn nhỏ"...Lâm Trần thản nhiên nói,đối với hành động của bốn người Lâm Cường hắn không hề thấy có gì sai trái,ngược lại còn trách đám người Lâm Hà vô tri không biết lớn nhỏ,nhưng hắn lại bỏ qua chuyện bọn Lâm Cường bất kính với Lâm Chấn Thiên không đề cập tới.

Trong lúc hai người nói chuyện,xung đột giữa đám người Lâm Cường và nhóm hậu bối Lâm gia càng trở nên gay gắt.

"Haha,miệt thị các ngươi thì như thế nào,há ta còn nhớ trước kia có một tên phế vật cũng từng tham gia tộc hội của Lâm thị,vọng tưởng trở về tông tộc,còn không phải bị Lâm Lang Thiên đại ca một chiêu đánh thành chó chết...haha không biết trong các ngươi ai là con của tên phế vật đó,con của phế vật cũng chỉ có thể là phế vật mà thôi,suốt đời các ngươi đừng mong có thể trở lại tông tộc"...lúc này Lâm cường đột nhiên nhớ tới chuyện của Lâm Khiếu năm xưa,khoái chí cười lớn nói,không hề kiên nể một câu phế vật hai câu phế vật,hắn còn nghĩ Lâm Hoành nếu là con của Lâm Khiếu vậy cũng sẽ bị coi là phế vật.

"Lâm Cường mau tránh ra",..đột nhiên Lâm Phong biến sắc quát,thân thể nhanh như chớp kéo Lâm Cường ròi khỏi chỗ đó.

Ầm,...rắc,...c rắcc...chỗ Lâm Cường đứng cùng lúc vị một đạo ánh sáng xanh đánh xuống mặt đất cũng bị hàn khí đống băng,nứt vỡ một mãng lớn.

Lâm Khả vốn không nhịn được lời lẽ của Lâm Cường,chuẩn bị ra tay giáo huấn cũng bị người bất thình lình ra tay làm cho sửng sờ,bởi vì người ra tay không phải Lâm Hà hay Lâm Hoành,mà là cô gái nhỏ Thanh Đàn,nàng vốn không muốn tham gia tranh đấu,nhưng Lâm Cường một lúc sỉ nhục cả Lâm Khiếu và Lâm Động khiến vô gái nhỏ thiện lương này cũng đã động sát tâm.

Hả,...Lâm Trần vốn nhàn nhã theo sau Lâm Khả cũng nhíu mày lại,với độ tuổi của Thanh Đàn đã có thực lực như vậy,thiên phú đã không kém Lâm Lang Thiên bao nhiêu.

XVị tộc muội này,Lâm Cường chỉ là nhất thời xung động nói bừa,xin đừng trách",..Lâm Phong nhìn Thanh Đàn gấp gáp nói,trên mặt cũng có chút kinh hoảng,hắn có thể cảm nhận được hàn khí bá đạo trong chiêu vừa rồi của Thanh Đàn nếu bị đánh trúng,cho dù là hắn cũng sẽ bị thương không nhẹ.

"Chỉ một câu nhất thời xung động là có thể chối bỏ mọi trách nhiệm hay sao",...Thanh Đàn hai mắt có sát khí màu đen lượng lờ,băng lẵnh vô tình nói,...

"Ta để hắn nhận lỗi,chuyện này dừng lại ở đây như thế nào",...Lâm Phong nói.

"Không cần chính ta sẽ để hắn nhận sự trừng phạt thích đáng",...nói,Thanh Đàn lóe một cái xuất hiện bên cạnh Lâm Cường một chưởng vỗ về phía hắn.

"Dừng tay",...Lâm Trần cũng biết Lâm Cường nếu bị đánh trúng ít nhất cũng trọng thương,thậm chí mất mạng,không dám chần chờ thân hình cũng lóe một cái che trước người Lâm Cường,một tay đỡ lấy chương của Thanh Đàn.

Chát,...bành...Thanh Đàn bị một chiêu của Lâm Trần đánh lùi về phía sau,khóe miệng có một vệt máu tươi chảy xuống.

"Thanh Đàn",...Lâm Hà,Lâm Hoành quá sợ hãi,tiến lên che trước mặt Thanh Đàn bảo vệ nàng ở phía sau.

"Các người đều là người xấu",..Thanh Đàn hai mắt gần như bị sát khí màu đen cho bao phủ,bên ngoài thân thể cũng có sát khí màu đen lượn lờ,tay phải Thanh Đàn giơ lên,một quả câu màu đen nhanh chống ngưng tụ,theo quả câu màu đen ngưng tụ,...

"Chết",..Thanh Đàn thân thể lóe lên,quang cầu màu đén đánh về phía Lâm Trần.

"Thanh Đàn dừng tay",...Lâm Hà lo lắng la lên,nhưng nàng không theo kịp tốc độ của nàng,chỉ có thể gấp gáp hô.

"Không biết sống chết",..Lâm Trần hừ lạnh một tiếng,cũng đánh ra một quyền.

"Lâm Trần ngừng tay",..Lâm Khả quát lớn,nhưng đã muộn,nàng thật không ngờ Lâm Trần lại thật ra tay vơi một nữ hài mười mấy tuổi.

Toái ngọc thủ,...

Băng thần nộ...

Ầm,...aaaaaa.....

Băng thần nộ của Thanh Đàn đánh lên toái ngọc thủ của Lâm Trần,rất nhanh ngọc thủ bị hàn khí đống băng vỡ nát,hàn khí không hề dừng lại,trực tiếp ăn mòn cánh tay Lâm trần,còn Thanh Đàn chỉ lui về phía sau một chút. Trước người nàng một bức tường tinh thần lực rách nát hiện ra,thì ra Lâm Khả đã dùng tinh thần lực để bảo vệ Thanh Đàn.

"Lâm Trần đại ca",...bốn người Lâm Phong nhìn thấy Lâm Trân ôm tay không ngừng rên la đau đớn hoảng hồn chạy lại,..