Chương 62: Tranh Đoạt Linh Bảo.

Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 62: Tranh Đoạt Linh Bảo.

Lúc trở ra Lâm Động gặp không ít người tiến vào,cũng có không ít kẻ đui mù,thấy hắn một mình ý đồ chặn đường đánh cướp đều bị hắn tiện tay giải quyết.

"Lâm Động hướng đó,ta cảm nhận được khí tức của yêu linh",..đi được một lúc,âm thanh có phần hưng phấn của Tiểu Điêu vang lên trong lòng Lâm Động.

"Được",..Lâm Động tăng tốc.
"Đến rồi"..,nhìn cái cửa đá ở cuối thông đạo, hắn nhận ra đây không phải là một cái cửa đá bình thường, nó được làm từ hàn ngọc, chỉ căn cứ vào mức độ hào nhoáng của phía trước cũng có thể đoán được, đồ vật trong này được vị cường giả Niết Bàn Cảnh kia coi trọng, chí ít nó còn tốt hơn cái gian phòng trước kia Lâm Động gặp được.

"Phong ấn",..Lâm Động nhìn phù phần thoáng hiện trên cửa đá nói.

"Giao cho ta",..Tiểu Điêu hiện ra trên vai Lâm Động, móng vuốt vũ động, một đạo hắc quang màu xám chì từ trong móng tay nó bay vút ra, bám vào trên cửa đá.

"Xuy xuy!"

Cái ánh sáng màu đen này dường như có hiệu quả ăn mòn cực kỳ mạnh, vừa mới dính trên cánh cửa ngọc đã làm cho cái màn sáng phù văn kia rung động kịch liệt, một lát sau đó vang lên những tiếng răng rắc và vỡ vụn.

"Ùng ùng!"

Phù văn biến mất, cửa đá chậm rãi mở ra.

"Haha,..yêu linh,Điêu gia tới đây..."

Tiểu Điêu cười nói, sau đó nhanh chóng bay vào trong, Lâm Động mang theo Tiểu Viêm cũng nhanh chóng bước vào.

Khi bước vào trong cửa đá, một gian phòng đá diện tích không nhỏ xuất hiện trước mắt hắn, bốn bức tường của gian phòng đá có đầy các loại phù văn huyền ảo, hơn nữa bên trong thạch thất còn có không ít những chùm sáng lơ lửng.

"Những thứ này toàn bộ đều là Yêu Linh!"

Lâm Động nhìn hơn trăm chùm sáng trong phòng không khỏi kinh ngạc,những yêu linh này đa phần đều có cấp bậc nguyên đan đại viên mãn,thậm chí nữa bước tạo hình cảnh cũng có mấy cái,nếu không phải chúng đã bị phong ấn,thì ngoài Lâm Động và bốn người Lâm Lang Thiên ra,trong cổ mộ phủ này những kẽ khác đến chỉ là đưa đồ ăn mà thôi.

"Phát,..ha ha lần này thật phát",..Tiểu Điêu nhìn hơn trăm yêu linh bị phong ấn lơ lững giữa không trung hứng khởi cười to,cái lưỡi đỏ tươi không ngừng liếm liếm miệng,dường như còn có nước miếng chảy ra. sau đó xoay người điểm một cái vào bức tường, cửa ngọc chậm rãi đóng lại.

Ngay sau đó nó chỉ vào bức tường nói với Lâm Động:

"Lâm Động, ta tới thu Yêu Linh, ngươi giúp ta ngăn cản những người khác."

"Được rồi,nhưng ngươi phải nhanh lên một chút,nếu để đám người Lâm Trần hội họp cùng Lâm Lang Thiên,lúc đó thì phiền phức"...Lâm Động gật đầu sau đó nhắc nhở nói.

"Được",..Tiểu Điêu cũng nghiêm túc,nó biết nếu để thể chất của Thanh Đàn lọt vào mắt những người trong Lâm thị sẽ mang đến phiền phức như thế nào.

Tiểu Điêu giơ giơ móng vuốt, nó cũng biết thời gian cấp bách không cho phép nói nhiều, thân hình nó nhoáng lên đã hiện lên giữa không trung, móng vuốt huy động tạo thành một cái hắc động chậm rãi xoay tròn, thôn phệ từng Yêu Linh.
Thấy thế,Lâm Động cũng cười cười,đặt tay truyền nguyên lực vào quả cầu ánh sáng trên cánh cửa, sau đó cửa ngọc vang lên những tiếng ì ùng, một tấm màng năng lượng mỏng hiện ra.

"Rống!"

Trong khi Lâm Động đang phòng thủ, Tiểu Viêm đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, trong ánh mắt kinh ngạc của Lâm Động, nó lao tới há cái miệng nuốt một chùm sáng Yêu Linh vào trong cơ thể.

"Cái con hổ ngu xuẩn kia dám giành Yêu Linh của Điêu gia!"

Tiểu Điêu đang thu Yêu Linh thấy Tiểu Viêm làm như vậy thì hai mắt trợn tròn, cả giận nói.

"Rống!"

Tiểu Viêm hướng về phía Tiểu Điêu gầm nhẹ một tiếng, hiện giờ nó đã có chút linh trí đương nhiên biết việc cắn nuốt Yêu Linh sẽ mang tới chỗ tốt như thế nào.

"Được rồi,ngươi cũng đừng keo kiệt,ở đây có nhiều yêu linh như vậy,chia cho Tiểu Viêm vài đạo thì có sao,tranh thủ thời gian đi",..Lâm Động cười giận mắng,Tiểu Điêu này nói đến yêu linh là y như rằng trở nên cực kỳ bủn xỉn và keo kiệt.

"Mẹ nó, tiện nghi cho con Hổ ngu xuẩn này."

Nghe vậy, Tiểu Điêu tiếc hận mắng một tiếng, sau đó không để ý tới Tiểu Viêm, vội vàng dùng tốc độ cao nhất thu thập Yêu Linh, hiện giờ không có thời gian luyện hóa từng cái một, đành phải thu toàn bộ vào trong sau đó chậm rãi luyện hóa.

"Ầm!"

Thôn phệ như vậy kéo dài chừng mười mấy phút đồng hồ, trong lúc Lâm Động định giục hai con này nhanh lên thì cửa ngọc đột nhiên rung động kịch liệt.

"Có người đến, đang công kích cửa ngọc!"

Giữa lúc một chồn một hổ hăng say phấn đấu,thì bên ngoài vang lên những tiếng ầm đùng,càng lúc càng nhiều,chứng tỏ bên ngoài người kéo đến càng lúc càng nhiều.

Nguyên lực hùng hồn từ đang điền của Lâm Động không ngừng quán thâu vào quả cầu ánh sáng,mặc cho những người bên ngoài tấn công thế nào cũng không thể mở khai màng mỏng.

"Xong rồi!"

Khi thanh âm của Tiểu Điêu vang lên cũng là lúc nó hút một chùm sáng vào trong hắc động, cái hắc động kia được thu vào trong móng vuốt, nói:

"Đi bên này, bên này có thể trực tiếp ra ngoài."

Đi thôi,..Lâm Động cùng Tiểu Điêu và Tiểu Viêm theo một hướng khác,hắn không có nhiều thời gian để hao tốn cùng những kẻ này.

"Haha,lần này thu hoạch thật lớn a"..Tiểu Điêu ngồi trên vai Lâm Động tràn đầy hưng phấn nói,lần trước luyện hóa yêu linh của hỏa lân thú để thực lực của nó hồi phục đến tạo hình cảnh bước đầu,nếu nó luyện hóa số yêu linh lần này rất có thể sẽ hồi phục đến đại thành hoặc hơn nữa.

"Đi thôi, hiện giờ có thể tới chính điện của Cổ Mộ Phủ."

lâm Động cười nói,..lần cổ mộ phủ này đối với Tiểu Điêu và Tiểu Viêm sẽ là một bước tiến lớn.

"Được rồi,nếu được ngươi tranh thủ đến nơi để di hài của chủ nhân mộ phủ này,cường giả niết bàn cảnh sau khi tọa hóa, Nguyên Lực sẽ không biến mất, thời gian qua đi nó sẽ ngưng tụ lại một chỗ, chính thứ này đã hình thành nên tinh hoa một đời của cường giả Niết Bàn Cảnh, người ta gọi nó là Niết Bàn Tâm."

"Nếu thật sự có niết bàn tâm,ngươi luyện hóa bước vào tạo hình cảnh cũng là có thể",..Tiểu Điêu nhìn Lâm Động nghiêm mặt nói.

"Ta biết rồi",..Lâm Động gật đầu,niết bàn tâm đúng là có,nhưng Lâm Động còn không biết làm sao xử lý tai hại trong đó.

Một đường không dừng lại, qua chừng 10 phút đồng hồ, đường của thông đạo dần dần rộng hơn, những tiếng ì ùng cộng với những tiếng động lớn bắt đầu truyền tới.

Lâm Động thả chậm tốc độ,hiện giờ hắn đã tiến vào đại điện, xung quanh đại điện cũng có mấy thông đạo dẫn tới nơi khác.

Trong đại điện hiện giờ đã có không ít thân ảnh, chỉ cần lướt qua cũng đã hơn 10 người, hơn nữa ở trong đó Lâm Động còn nhìn thấy đám người Lâm Khả và đám người của dòng họ Vương.

"Rầm rầm!"

Lâm Động thả người đi vào một chỗ nhiều người tập trung nhất,đây là chỗ tập trung đông nhất của những người trong mộ phủ lần này,muốn giết Lâm Trần thì chỗ này là lựa chọn tốt nhất. Vì vậy trước khi thành công Lâm Động không thể để Lâm Khả phát hiện sự hiện diện của mình được.
Hanhg động này của Lâm Động cũng không quá khiến những người xung quanh chú ý,vì ở đây những người có hành động giống Lâm Động cũng không ít,chỉ là mục đích của họ là sáu điểm sáng lơ lửng giữa không trung mà thôi.

Bên trong màng sáng,có sáu điểm sáng đang lở lửng,Lâm Động có thể.mơ hồ nhìn thấy hình dạng của chúng,đao,tiễn,Khiên,giáp,thương, bao tay.

Chúng đều là linh bảo. Ở những nơi như viêm thành này,một kiên cũng chưa từng thấy,bây giờ một lúc xuất hiện sáu món,thử hỏi những người này làm sao không điên cuồng.

Tinh thần lực quét qua,Lâm Động thấy được biểu hiện của Lâm Trần,lúc này Lâm Trần hai mắt tràn đầy tham lam nhìn vào đôi bao tay linh bảo kia,trong sáu món linh bảo ở đây,tất cả mọi người đều có thể đễ dàng nhận ra linh bảo hình đao là mạnh nhất,nó đã đạt đến trung cấp linh bảo,Lâm Trần cũng muốn có được linh bảo hình đao này,nhưng hắn phát hiện Lâm Khả,và người dẫn đầu vương thị bên kia cũng đánh chủ ý lên linh bảo hình đao này, tay hắn lại đang bị thương,mặc dù hàn khí đã dần tan đi,nhưng tốc độ quá chậm hắn vẫn chưa thể phát huy ra tất cả sức mạnh được,vì vậy hắn từ bỏ linh bảo hình đao,chuyển sang đôi bao tay linh bảo kia,dù sao hắn tu luyện là chưởng pháp và quyền pháp,bao tay có lẽ càng thích họp hơn.

"Nữ nhân chết tiệt,đợi sau khi rồi khỏi cổ mộ phủ,ta sẽ xin Lâm Lang Thiên đại ca,bắt ngươi gả cho ta",..Lâm Trần oán hận nói nhỏ mộy câu. Sau đó tập trung tất cả tinh thần tấn công vào màng sáng.

Hắn không biết một câu nói thầm tưởng chừng như không ai chú ý của hắn,đã quyết định hắn không thể nào còn sống rời khỏi cổ mộ phủ này.

"Ngươi sẽ không có cơ hội này,đừng nói ngươi không có cơ hội gặp Lâm Lang Thiên,cho dù ngươi có gặp,hắn cũng không bảo vệ nổi mạng của ngươi",..thông qua tinh thần lực Lâm Động nghe được Lâm Trần nói nhỏ,sát ý của Lâm Động càng thêm mãnh liệt,Lâm Trần đã bị bị Lâm Động liệt vào quyết phải giết.

"Lâm Động,chút nữa ngươi hãy lấy cái linh bảo hình thương ở cuối cùng bên phải",..lúc này tiếng nói của Tiểu Điêu vang lên trong đầu Lâm Động.

"Được",..Lâm Động gật đầu,mục tiêu của Lâm Động lần này cũng là thiên lân cổ kích và thiên lân kích pháp,cho nên Tiểu Điêu vừa nói,hắn không do dự liền đáp ứng

Bị nhiều cao thủ như vậy họp lực công kích, chùm sáng ở giữa đại điện càng lúc càng ảm đạm, mọi người trở nên khẩn trương hơn, thậm chí có một số người đã lén lấy vũ khí.

"Răng rắc!"

Đột nhiên có một thanh âm vỡ nát nhỏ vang lên, lúc này đại điện trở nên lặng ngắt như tờ, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào những khe nứt trên chùm sáng.

"Răng rắc răng rắc!"

Cái khe nhanh chóng mở rộng, cuối cùng lan ra khắp chùm sáng.
"Ầm!"

Sau khi lan tỏa, cái khe kia đã đạt tới cực hạn, chùm sáng không chịu nổi nữa, ầm ầm vỡ tung, hóa thành vô số mảnh vụn ánh sáng, từ trên không trung rơi xuống.

"Ầm!"

Ngay khi chùm sáng vỡ tung, đại điện vốn an tĩnh nay tràn ngập những đạo Nguyên Lực hùng hậu, ánh mắt của mọi người lúc này trở nên đỏ như máu, thân hình bay lên, trong mắt hiện lên vẻ tham lam, chụp tới những Linh Bảo ở trên không trung!

"Ra tay!"

"Lâm Trần tay ngươi vẫn chưa khỏi hẳn,đừng quá cố sức"..,nhìn thấy Lâm Trần gấp gáp ra tay,Lâm Khả lên tiếng nhắc nhở.

"Ta biết",..Lâm Trần gật đầu,trong lòng lại khó chịu,ngươi đoat linh bảo thì cứ đoạt,còn muốn ngăn cản ta làm gì.

Người trong đại điện rất nhiều,tuy bao tay linh bảo không phải là tốt nhất nhưng người tranh đoạt cũng không ít,hơn mười người tu vi đều có nguyên đan tiểu viên mãn trở lên,trong đó còn có năm người đã là nguyên đan đại viên mãn.

"Cút",..Lâm Trần quát lớn,phóng người gia nhập tranh đoạt.