Chương 63: Thiên Lân Cổ Kích.

Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 63: Thiên Lân Cổ Kích.

Ầm,..phụt,...

Lâm Trần bị một vị nguyên đan đại viên mãn đả thương,hộc máu bay ngược về phía sau.

"Ngươi dám đánh ta",..Lâm Trần hai mắt đỏ ngầu nói,ở đây năm vị nguyên đan đại viên mãn đã có bốn người kiêng kỵ Lâm thị mà có dấu hiệu rút lui,duy chỉ có vị nguyên đan đại viên mãn cuối cùng này là không quan tâm đến thân phận của hắn ra tay không chút lưu tình.

"Ha hả,bọn họ kiêng kỵ Lâm thị sẽ tìm đến thế lực của mình gây khó dễ,còn ta chỉ là một tán tu không có gì vướng bận,đánh ngươi thì như thế nào",...vị nguyên đan đại viên mãn cuỗng mãnh cười to nói.

"Ngươi",..Lâm Trần sắc mặt tái xanh.

Haha,..người sau không thèm để ý,trực tiếp nắm bắt bao tay linh bảo.

"Đáng chết",..Lâm Trần giận quát một tiếng,phóng người đuổi theo.

"Đi",..bốn tên nguyên đan đại viên mãn,và mấy tên nguyên đan tiểu viên mãn còn lại cũng tham gia tranh đoạt, bọn họ kiêng kỵ Lâm Trần đúng là vì Lâm Lang Thiên,thực lực mà hắn bày ra lúc phá phong ấn thực sự khiến người sợ hãi,nhưng sự hấp dẫn của linh bảo thực sự quá lớn,chỉ cần có người dẫn đầu bọn họ sẽ không còn quá kiêng dè,chỉ cần không đánh thương Lâm Trần là được.

"Toái ngọc trảo",..nhìn thấy tán tu nguyên đan đại viên muốn thành công, Chưởng phong của Lâm Trần biến đổi, hóa chưởng thành trảo, kình phong sắc bén ngưng tụ, cái màu xanh như ngọc bây giờ ngưng tụ y như ngọc thật, khiến cho trái tim người khác phải rét lạnh.

"Muốn chết",..vị tán tu kia chiếm được tiên cơ,trước một bước bắt được linh bảo,nhưng linh bảo có linh,kịch liệt phản kháng. Nguyên lực không ngừng truyền vào tay phải nắm chặt lấy linh bảo. Lúc này Lâm Trần lại ra tay đánh lén làm hắn giận không kèm được.

Tay trái của hắn nguyên lực kim sắc mãnh liệt ngưng tụ thành một đại quyền,bên trong một đầu sư tử mơ hồ hiển hiện.

"Cuồng sư quyền",..tán tu nguyên đan đại viên mãn hướng về Lâm Trần đánh ra một quyền.
Quyền phong cuồng mãnh hóa thành một đầu kim sắc sư tử rống lên một tiếng,cuồng bạo phóng đến tấn công Lâm Trần.

"Lâm Trần mau tránh ra",..Đào lão một bên nhìn thấy cảnh này,từ bỏ tranh đoạt linh bảo hình khiên.một bên hét lớn thả người cấp tốc đến cứu viện Lâm Trần.

Lúc này Lâm Trần sắc mặt cũng tái xanh,hắn không ngờ tên nguyên đan đại viên mãn này lại to gan như vậy,thực sự muốn giết hắn,cuồng sư quyền này bên trong còn ẩn chứa tạo hình ý,nếu Lâm Trần bị đánh trúng ít nhất cũng mất đi nữa cái mạng.

"Ngươi trốn được sao",..Lâm Động nảy giờ vẫn ở một bên che dấu sự tồn tại của mình chờ đợi thời cơ giết chết Lâm Trần,cơ hội như thế này làm sao bỏ lỡ. Hai mắt tử quang chớp động. Thời gian phong ấn trực tiếp khóa lại Lâm Trần,nhưng như vậy Lâm Động vẫn chưa dừng lại,đào lão cũng là cường giả cảm ngộ ra tạo hình ý có thể nói là nữa bước tạo hình cảnh cao thủ,đại điện nhỏ như vậy lão chắn chắn sẽ cứu trợ kịp thời,Lâm Động không cho lão cơ hội,đảo mắt nhìn đầu sư tử do cuồng sư quyền hóa thành,một vệt tử quang bắn vào trong đó. Nhất thời kim sắt sư tử dường như nhìu thêm một lớp tử mang bao phủ.

Rống,...ầm...phụt,...

Tử kim sắc sư tử đột nhiên bạo phát gấp mấy lần tốc độ,dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đánh lên người Lâm Trần.

"Không",..đào lão đỡ lấy Lâm Trần bi thống la lên,lão không hiểu,lão vốn có thể kịp thời cứu trợ Lâm Trần,tại sao cuồng sư quyền lại đột nhiên bạo phát gấp mấy lần tốc độ làm lão đến trễ một bước chỉ kịp thời đỡ lấy Lâm Trần mà thôi.

Phụt,..ọc,...Lâm Trần không ngừng hộc máu,hai mắt bạc màu dường như sắp tắt thở,đào lão không ngừng truyền nguyên lực vào người Lâm Trần nhưng cũng vô lực cải biến sinh mệnh đang nhanh chống trôi qua của Lâm Trần.

"Lâm Trần,.."

"Lâm Trần đại ca,..."

Lúc này cả đại điện cũng yên tĩnh trở lại,mọi người đều kinh ngạc không thôi,có người thật sự dám hạ sát thủ đối với người Lâm thị,Lâm Khả đám người Lâm Phong cũng hoảng sợ la lên gấp gáp chạy đến.

"Tên không kiếp",..Lâm Khả kiểm tra tình hình của Lâm Trần xong,hai mắt đỏ hoe sát khí lẫm liệt nhìn tên nguyên đan đại viên mãn kia,nàng biết Lâm Trần đã không có cứu,mặc dù Lâm Trần làm người khiến nàng không thích nhưng dù sao cũng là người trong nhà,bây giờ Lâm Trần bị người giết,mà hung thủ lại ở ngay trước mặt nàng,nàng dĩ nhiên muốn trả thù.

"Không phải ta",..tên tán tu nguyên đan đại viên mãn cũng mộng bức,hắn mặc dù giận dữ đánh trả,nhưng Lâm Trần tại sao lại không tránh,cuồng sư quyền của hắn lúc nào có loại tốc độ đó mà ngay hắn cũng không biết.

"Không cần nhiều lời",..Lâm Khả và đào lão không cho hắn cơ hội nói thêm gì,nguyên lực và tinh thần lực mạnh mẽ bùng nổ,phóng tới tên nguyên đan đại viên mãn.

Toái băng kiếm,...

Kinh đào chưởng,..

Lâm Khả và đào lão không hề giữ lại dùng tất cả tuyệt chiêu muốn giết chết người kia ngay lập tức.
Tên tán tu nguyên đan đại viên mãn thấy vậy liền biến sắc,không nói hai lời nắm lấy bao tay linh bảo xoay người bỏ chạy,hai người Lâm Khả và đào lão thực lực đều không dưới hắn,bây giờ không đi sẽ không cò cơ hội.

"Còn muốn chạy",..tinh thần lực hùng hồn từ nê hoàn cung của Lâm Khả truyền vài toái băng kiếm,tốc độ củ toái băng kiếm lập tức gia tăng,mơ hồ đuổi kịp.

"Cái gì",..nhưng lúc này biến cố lại lần nữa xảy ra,tên tán tu nguyên đan đại viên mãn đột nhiên tốc độ bạo tăng gấp mấy lần,chỉ trong chớp mắt đã biến mất trong đại điện,cho dù là Lâm Khả và đao lão cũng không thể đuổi kịp.

"Lâm Khả,đừng đuổi nữa,tên kia chắc chắn có bí pháp nào đó trong thời gian ngắn có thể gia tăng tốc độ của mình lên mấy lần,chúng ta không thể nào đuổi kịp",..đang lúc Lâm Khả muốn đuổi theo đào lão nhanh chân cản lại nói..

"Nhưng Lâm Trần không thể cứ như vậy chết đi",..Lâm Khả không cam lòng nói.

"Người kia thực lực không dưới ta,một chọi một ta và ngươi không ai có thể nắm chắc giết chết hắn,nếu cả ta và ngươi cùng đuổi theo bốn ngươi Lâm Phong sẽ không người bảo vệ,nếu lại xảy ra chuyện,được không bù mất"...đào lão chán nản nói.

Lâm khả cắn môi,nàng biết những gì đào lão nói là đúng,nhưng nàng không cam lòng.

"Được rồi,chuyện này hãy để các vị đại nhân định đoạt",..đào lão vỗ vỗ bả vai Lâm Khả nói.

"Được rồi",..trải qua chuyện này Lâm Khả cũng ý thức được,thân phận là người Lâm thị không phải lúc nào cũng bảo vệ được họ,thi thể của Lâm Trần là bằng chứng chân thực nhất.

"Coi như giải quyết",..Lâm Động đứng ở một góc ít người chú ý,lúc nãy là hắn ra tay cứu tên nguyên đan đại viên mãn kia,dù sao cũng mượn tay hắn giết Lâm Trần,để hắn an toàn mang theo linh bảo rời đi xem như thù lao đi.

Biến cố của Lâm Trần làm mọi người ở đây có phần kinh ngạc nhưng cũng không quá để tâm,dù sao từ lúc tranh đoạt đến giờ đã có không ít người chết,trong đại điện thi thể của các cường giả khắp nơi liếc sơ cũng có hơn mười người,thêm một cái Lâm Trần cũng không nhiều.

"Đào lão,bây giờ phải làm sao",..Lâm Phong bốn người nhìn đào lão hỏi,bọn họ thực sự sợ rồi,bọn họ luôn tự ngạo là người của Lâm thị,so với đám ngươi ở những nơi hẻo lánh này bọn họ có thân phận cao quí không ai dám đắc tội,nhưng bây giờ thì sao,Lâm Trần thực sự đã chết,thân phận Lâm thị không thể bảo vệ họ.

"Các ngươi theo sát ta,chúng ta giúp Lâm Khả tranh đoạt linh bảo hình đao kia",..đào lão nói,đã đến rồi không thể không có thu hoạch gì,lão cùng Lâm Khả cùng ra tay đoạt được linh bảo hình đao hẳn sẽ không quá khó.

Giải quyết được Lâm Trần,Lâm Động tập trung sự chú ý vào thiên lân cổ kích,thiên lân cổ kích chưa được mở ra nhìn dáng vẻ như một cây thương cũ kỹ,nếu không phải được để chung trong màng sáng với năm món linh bảo còn lại,có lẽ sẽ không ai nghĩ nó là linh bảo.

Trong sáu món linh bảo người tranh đoạt thiên lân cổ kích là ít nhất,lúc này chỉ có sáu người tham gia tranh đoạt,hai nguyên đan cảnh đại viên mãn,bốn nguyên đan cảnh tiểu viên mãn,trong đó một tên nguyên đan đại viên mãn là người của vương thị,dường như gọi vương bàn,hắn trên tay cầm một cái nhận bàn hình tròn,hẳn là linh bảo hạ cấp,nhận bàn điên cuồng xoay tròn, từng đạo ánh sáng sắc bén vờn quanh phát ra những tiếng kêu thê lương. Vương bàn lăng không điểm ra một cái, vũ khí hình tròn nhanh chóng lao ra,tốc độ nhanh đến đáng sợ,bốn tên nguyên đan tiểu viên mãn còn chưa kịp phản ứng đã trọng thương bay về phía sau,tên nguyên đan đại viên mãn kia đỡ hơn một chút chỉ bị chút thương nhẹ,hắn cấp tốc lui về sau,vô cùng kiêng kỵ nhìn vương bàn.

"Hừ,..chỉ bằng các ngươi cũng muốn cùng bổn thiếu gia tranh",..vương bàn hừ lạnh một tiếng,khinh miệt nhìn năm người nói.

"Đáng giận",..tên nguyên đan đại viên mãn cắn răng,nhưng vương bàn có linh bảo hạ cấp,hắn chỉ có thể giận mà không dám xông lên.

Vương bàn không có tâm tình quan tâm đến sự tức giận không cam lòng của đám người,xoay người giớ tay muốn bắt lấy linh bảo hình thương.

Xuy,..ầm..

"Ai",..vương bàn xoay người hét lớn.

"Người tranh giành linh bảo",..một giọng nói thản nhiên vang lên,Lâm Động từ từ đi đến trước mặt vương bàn,vừa rồi là hắn dùng kỳ một ấn ngăn cản vương bàn tiếp xúc với thiên lân cổ kích,thiên lân cổ kích là thứ nhắm tới trong lần tranh đoạt bảo bối của mộ phủ lần này,nếu không có nó Lâm Động sẽ không nhận được thiên lân kích pháp.

"Chỉ bằng ngươi",..nhìn Lâm Động,vương bàn khinh thường nói,từ đòn tấn công vừa rồi hắn cảm nhận được Lâm Động cũng ở cấp độ đại viên mãn,nhưng yếu hơn hắn một chút,huống chi hắn còn có quang diễm nhận bàn,linh bảo hạ cấp. Nguyên đan đại viên mãn bình thường không phải đối thủ của hắn.

"Có được hay không còn phải thử mới biết",..đối với thái độ khinh thường của vương bàn,Lâm Động cũng không quan tâm,nhúng người nhảy về phía thiên lân cổ kích.

"Tiểu tử muốn chết",..thấy Lâm Động bỏ qua mình vương bàn giận dữ quát lớn, hung quang trong mắt chớp động, Thuần Nguyên Cương Khí sắc bén nhanh chóng ngưng tụ ở trước mặt, hóa thành một chưởng ấn vô cùng hung hãn, đập thẳng vào lưng của Lâm Động.

Nhưng mà, đối mặt với công kích của Vương Bàn, Lâm Động chẳng có dấu hiệu nào là muốn quay đầu lại, khi chưởng ấn sắp đập tới thân hình của Lâm Động thì có một đạo hắc quang đột nhiên từ trong cơ thể hắn lóe lên, tạo thành một cái dòng xoáy, thôn phệ công kích của Vương Bàn.
Có Tiểu Điêu ngăn cản vương bàn,Lâm Động nhân cơ hội này bắt lấy thiên lân cổ kích.

Ong ong...

Khi Lâm Động bắt lấy thiên lân cổ kích,nó kịch liệt chống cự,cũng may Lâm Động đã sớm có chuẩn bị,nguyên lực truyền vào trong tổ thạch,tổ thạch hơi chấn động một cái, phát ra một tiếng ông, một cỗ ba động kỳ dị theo lòng bàn tay truyền ra, sau đó lan tới thiên lân cổ kích đang điên cuồng giãy dụa.

Khi ba động lan tới, cái Linh Bảo hình thương đang giãy dụa đột nhiên ngừng lại, thậm chí ngay cả ánh sáng của nó phát ra cũng mờ đi, trong lúc mơ hồ, Lâm Động dường như cảm thấy thiên lân cổ kích trong tay mình đang sợ hãi.

"Hảo tiểu tử, có chút thủ đoạn!"
Thấy Lâm Động có thể đơn giản phá giải công kích của mình, ánh mắt vương bàn trở nên nghiêm túc,quang diễm nhận bàn lần nữa xoay tròn, một vòng lửa hình thành ở xung quanh, tỏa ra ba động cực kỳ sắc bén và mạnh mẽ.

"Đi!"

Vương Bàn sắc mặt âm hàn, bàn tay vung lên, Quang Diễm Nhận Bàn đang điên cuồng xoay tròn trên đỉnh đầu đột nhiên vù một tiếng, xé rách không khí, dùng tốc độ kinh người bay tới chỗ Lâm Động, uy lực này cho dù cường giả cảnh giới Đại Viên Mãn bình thường cũng phải tạm tránh mũi nhọn.

Keng,..

Lúc này Lâm Động đột nhiên xoay người,trong tay nhiều thêm một cây trường kích mà không phải hình thương,nguyên lực hai màu trắng đen hình thành ở mũi kích,kíchanhr tạo thành một đường hình cung giữa không trung, không khí nổ vang ầm ầm, chẳng chút chần chừ bổ vào Quang Diễm Nhận Bàn.

"Xì!"

Hai người mạnh mẽ va chạm làm cho tia lửa bay tán loạn, mỗ cỗ ba động kinh người tuôn ra dữ dội, Quang Diễm Nhận Bàn đủ để phá tan phòng ngự của cường giả Đại Viên Mãn đã bị Lâm Động đánh bật lại.

"Tiểu tử đáng chết ngươi dám hạ tinh huyết lạc ấn",..vương bàn trường kích trong tay Lâm Động giận dữ quát,hắn dám chắc trường kích trong tay Lâm Động chính là linh bảo hình thương lúc trước,nhưng bây giờ hình dáng lại hoàn toàn khác hẳn,chỉ có một cách để giải thích đó là Lâm Động đã hạ tinh huyết lạc ấn trở thành chủ nhân của linh bảo này.