[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 566: Trác Phàm chiến Bất Bại Thiên Tôn

Thánh Giới Chi Chiến

[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 566: Trác Phàm chiến Bất Bại Thiên Tôn

[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 566: Trác Phàm chiến Bất Bại Thiên Tôn

"Keng!"

Hai thanh thần kiếm chạm nhau hung hăng lóe lên tia lửa, lực lượng đôi bên tựa như trời sinh xung khắc không ngừng lẫn nhau bài xích.

Tử Lôi ngay khi gặp phải luồng khí màu đen liền trực tiếp đánh ra, thanh tẩy toàn bộ. Ngược lại, Hắc Ám Vật Chất phát hiện có tia điện màu tím xâm nhập lĩnh vực sẽ trực tiếp thôn phệ sạch sẽ.

Trong lúc đó, Trác Phàm cùng Nam Cung Kinh Thiên đã qua lại hơn trăm chiêu nhưng chưa hề phân biệt cao thấp. Cảnh tượng này lọt vào mắt những kẻ quần chúng liền trở thành một màn thiên kinh địa vĩ.

Thế công của Trác Phàm hùng mãnh như hổ, bạo liệt như rồng, mỗi nhát chém đều ẩn chứa lực lượng bổ trời chém đất.

Trái lại, Nam Cung Kinh Thiên thì trầm ổn như sơn, tĩnh lặng như nước. Không hổ là người có kinh nghiệm chiến đấu vạn năm, ngay từ lúc Trác Phàm xuất chiêu, ông liền biết đối phương am hiểu phá hoại, với Phong Thiên Kiếm Đạo, dùng cứng chọi cứng cùng loại lực lượng này chẳng khác nào dĩ nhược đãi ưu (lấy khuyết điểm đánh ưu điểm). Mỗi khi đối phương ra chiêu đều dùng nhu thuật hóa giải, để cho binh khí của Trác Phàm nương theo sống kiếm trượt qua sau đó ngưng tụ hắc khí hóa giải Tử Lôi bám vào.
Mà lại, đòn đánh của Trác Phàm đánh trượt liền xuất hiện từng đạo nguyệt quang bắn ra xung quanh, thẳng đến nghìn trượng cắt vào mặt đất khiến cho một mảnh địa hình nhất thời bị nhấc lên không trung.

"Mau rút ra xa. Nơi này không an toàn."

Dù đã lùi xa bãi chiến trường đến hơn nghìn dặm nhưng đám người Tử Huyên vẫn cho rằng nguy hiểm chưa hết. Hiện tại bọn họ có cảm giác bản thân không khác gì những con kiến bị dư chấn của hai đại năng giao thủ ảnh hưởng.

Nhìn tới một mảnh đất bị kiếm khí bay lạc cắt bay lên không trung, vẻ mặt ai nấy đều kinh hoàng không thôi. Bọn họ có thể chắc chắn, dù bản thân ở thời kỳ toàn thịnh cũng chẳng thể nào đỡ nổi một đòn kia.

Phía bên này, Trác Phàm và Nam Cung Kinh Thiên vẫn không ngừng cọ sát. Bọn họ cận chiến phân tranh, đơn thuần dùng lực lượng để xác định cao thấp mà chẳng cần phải trải qua dò la đối thủ.

Trác Phàm một kiếm chém ngang, phát hiện đối phương lùi lại liền xoay cổ tay ném thẳng Khải Thiên Kiếm đi ra.

Nam Cung Kinh Thiên thấy thế, khóe miệng hơi nhếch lên hưng phấn, tay phải huy động Phong Thiên Kiếm trực tiếp đánh văng lôi kiếm của Trác Phàm đi ra một nơi khác đồng thời phóng thích lĩnh vực kiếm đạo của mình ra.

Trác Phàm mất đi vũ khí không những không lui mà ngược lại còn đạp bộ đi tới. Mê Tung Quỷ Ảnh bộ cực kỳ nhuần nhuyễn khiến thân thể hắn như hóa thành làn khói xâm nhập vào bên trong lĩnh vực Phong Thiên Kiếm Đạo.

Tam Phân Ma Long Quyết thức thứ nhất – Ma Long Xuất Thế.
Ngay khi thi triển bộ pháp đến trước mặt Nam Cung Kinh Thiên, tay phải của Trác Phàm lập tức nổi lên hồng mang rực rỡ, khí tức khủng bố nhất thời phóng thích đi ra. Hắn hơi hạ thấp trọng tâm dùng toàn lực xuất một quyền nện thẳng trước ngực của đối phương.

Nam Cung Kinh Thiên nhìn Trác Phàm thay đổi phương thức cận chiến gương mặt lộ ra mấy phần kinh ngạc. Ông đem Phong Thiên Kiếm hoành ngang phòng thủ đồng thời ngưng tụ hồn khải đem óng.

Kỳ Lân Bá Quyền – Chấn Thiên Khung.

Đúng lúc này, Trác Phàm đột nhiên biến đổi, thiết quyền nổi lên lân phiến dày đặc bao phủ. Hắn biết Phong Thiên Kiếm ẩn chứa tính thôn phệ rất lớn, chỉ với Ma Long Xuất Thế không cách nào đủ khả năng làm tổn thương kẻ địch cho nên muốn chuyển qua dùng lực lượng thánh thú. Nói thế nào thì Đại Lực Kỳ Lân nắm giữ lực lượng hủy diệt có mấy phần tương tự Khai Thiên Kiếm Đạo tất nhiên sẽ không kiêng kỵ Nam Cung Kinh Thiên chút nào.

"Ầm!"

Một kích toàn lực đánh trúng, Nam Cung Kinh Thiên bị áp chế lui về phía sau, y phục tại trước ngực bị rách một lổ lớn. Bất quá, từ khí tức nhìn đến, ông vẫn cực kỳ vững vàng, chẳng có chút dấu hiệu tán loạn nào.

"Vậy mà mặc thập nhị phẩm hộ giáp." Trác Phàm đưa tay xoa xoa đầu quyền, cảm thán lên tiếng.

"Ta cứ tưởng Bất Bại Thiên Tôn thiên hạ vô địch, hóa ra cũng là một dạng tham sống sợ chết dùng đấu khải đánh nhau." Nạp Lan Thần lộ ra mấy phần kinh thường nhìn Nam Cung Vạn Thông lên tiếng.

Trên thực tế, Nạp Lan Thần nói rất nhỏ giống như sợ lời của bản thân lọt vào tai Bất Bại Thiên Tôn. Tuy vậy, đem nó chế giễu Thiên Hạ Đệ Nhất Toán Tử vẫn không thành vấn đề.

Có thể trước đó thì kiêng kỵ đấy nhưng hiện tại bên phía Nam Cung Vạn Thông chỉ còn ba người còn bên Nạp Lan Thần tính luôn Tạ Thiên Dương và Sở lão là những bảy người. Tất cả đều bị trọng thương trước đó, mèo nào cắn mỉu nào còn chưa ai biết được.
Mà Nam Cung Vạn Thông cũng nhìn ra điểm này nên vẫn duy trì gương mặt bình tĩnh dù trong lòng ngày một lạnh hơn.

"Các ngươi cứ thoải mái chế giễu, đợi một lát nữa Thiên Tôn xử lý xong tên Trác Phàm kia thử xem còn mạnh miệng được nửa hay không." Nam Cung Vạn Thông nghĩ thầm.

Phía bên này, Trác Phàm sau một quyền chưa quá hiệu quá liền lần nữa biến chiêu. Hắn đứng tại chỗ thi triển Hấp Tinh Đại Hóa Quyết đen huyết khí ngưng tụ trên lòng bàn tay.

Tam Phân Ma Long Quyết thức thứ hai – Huyết Long Trảo.
Sử dụng Kỳ Lân Tý xuất chiêu kết hợp với võ kỹ Thiên Giai, Trác Phàm hung hăng đánh ra một trảo cào giữ hư vô. Ngay lập tức, năm đạo huyết đao bắn ra nháy mắt đã tới trước mặt của Nam Cung Kinh Thiên.

Bộc Vân Tứ Tuyệt thức thứ nhất – Bôn Lôi.

Nam Cung Kinh Thiên không phải loại người thích phòng thủ. Ngay khi phát hiện năm đạo huyết nhẫn (đao máu) bay tới liền huy động Phong Thiên Kiếm rạch ra vài đường giữa không trung. Kiếm khí tung hoành bay ra mang theo lực lượng thôn phệ cùng nhau đối chọi với Huyết Long Trảo.

"Ầm! Ầm!"

Một chuỗi âm thanh bạo liệt phát ra, nơi huyết nhẫn và kiếm ý chạm nhau liền vang lên những tiếng nổ tung, khói bụi bốc lên mịt mù che khuất tầm mắt.

Nam Cung Kinh Thiên không hề thả lỏng mà dùng thần thức vây quét tìm kiếm thân ảnh của Trác Phàm bên trong đống cát bụi kia. Ông rất rõ ràng, một chiêu vừa rồi xem như của bản thân mạnh hơn đôi chút nhưng chắc chắn với thực lực của đối phương vẫn chưa bị thương quá nặng.

Quả nhiên đúng như Nam Cung Kinh Thiên suy nghĩ, Trác Phàm từ bên trong đống phế tích bay ra một cách hoàn mỹ vô khuyết, thân thể tựa như thiểm điện chớp mắt tiếp cận ông ta, trên người hắn lần này lại xuất hiện một đoàn ánh sáng màu vàng rực rỡ.
Hoàng Long Chân Khí – đệ cửu trọng.

Kích thước cơ thể lập tức tăng lên đôi chút, toàn thân Trác Phàm được bọc bởi kim quang, long tức không ngừng tuông ra mạnh mẽ.

Hoàng Long Chân Khí vốn dĩ là công pháp của Đế Vương Phủ, năm đó Trác Phàm giết chết Hoàng Thiên Bá liền thu thập được. Chẳng qua khi ấy hắn không có thời gian luyện tập nên mới bỏ qua.

Còn hiện tại, trải qua thời gian trăm năm, thuần thục Phân Thần Quyết cho nên hắn gần như tu luyện mọi loại công pháp, võ kỹ mà mình sở hữu, chỉ cần nó có ích là được.

Tam Phân Ma Long Quyết thứ thức ba – Ma Long Chấn Thiên Ngâm.

Sau lưng Trác Phàm, hoàng quang lập tức ngưng tụ ra huyễn ảnh của một con rồng cao hơn mười trượng. Nó vừa mới xuất hiện đã nhắm thẳng hướng Nam Cung Kinh Thiên mà há miệng rống lên.
Âm ba võ kỹ trực tiếp đánh sâu vào thần thức hải của kẻ địch nên cho dù Nam Cung Kinh Thiên có kiếm kỹ cường đại tới đâu cũng phải tiếp tục lui về sau phòng thủ.

Bất Bại Thiên Tôn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú chẳng lẽ Trác Phàm không có sao? Vừa mới bắt đầu, hắn liền đem toàn bộ tuyệt học bấy lâu nay đã luyện thuần thục ra dùng. Sử dụng thế mạnh của mình đánh vào điểm hiểm yếu của đối phương là cách nhanh nhất chiếm được tiên cơ. Chỉ cần nhìn Nam Cung Kinh Thiên đang ở thế bị động phòng thủ là đủ hiểu kế hoạch của hắn thành công tới mức nào.

Bất quá, dù đứng trước thế công như vũ bão kia, Nam Cung Kinh Thiên vẫn duy trì bộ mặt thanh tịnh. Đúng lúc sóng âm trùng kích đi tới, ông liền nhấc Phong Thiên Kiếm rạch tại hư vô. Ngay sau đó, không gian đột nhiên xuất hiện một rãnh đen ngày càng lan rộng rồi hóa thành hắc động. Cứ như thế, Ma Long Chấn Thiên Ngâm của Trác Phàm liền giống như đánh vào khoảng không vô tận trực tiếp mất đi tác dụng.

Nhưng mà, ngay khi cảnh cổng màu đen kia khép lại, Trác Phàm chẳng biết từ lúc nào đã lần nữa tiếp cận. Cánh tay của hắn đưa lên không trùng như đang kêu gọi điều gì.

"Xoẹt! Xoẹt!"

Đúng lúc này, tại chín tầng mây đột nhiên nổi lên lôi điện dày đặc, Khai Thiên Kiếm bị đánh bay trước đó lần nữa quay trở về.

Trác Phàm không nắm lấy chuôi kiếm mà dùng thần thức thi triển Khống Hạc Cầm Long của Đường Môn thao túng Khai Thiên Kiếm từ đằng xa tấn công.

Nam Cung Kinh Thiên cảm giác như bản thân đang cùng lúc đối đầu với một người dùng quyền, một kẻ dùng kiếm phân biệt trước sau tấn công, gương mặt lần đầu tiên xuất hiện sự chuyên chú.
Phóng thích lĩnh vực Phong Thiên, cái bóng dưới chân ông lan rộng ra, toàn bộ vật chất hắc ám ngay thời khắc ấy liền trở nên sinh động dị thường. Chúng đột nhiên hội tụ biến hóa thành sợi dậy leo quấn lấy Phong Thiên Kiếm chém nhau cùng Khai Thiên Kiếm ở đằng sau còn bản thân Nam Cung Kinh Thiên thì đối phó Trác Phàm.

Song chỉ khép lại hướng lên, tại đỉnh đầu của Nam Cung Kinh Thiên lập tức xuất hiện hắc động. Từ bên trong, vô số kiếm khí bay ra tựa nhưng vạn kiếm quần vũ nhắm thẳng hướng đối thủ mà phi.

Nam Cung Kinh Thiên vốn cho rằng biết trăm thứ không bằng giỏi một thứ. Cho nên ngay từ khi bắt đầu, ông chỉ tập trung tu luyện kiếm đạo rồi từng bước đi lên đỉnh cao nhân sinh như một cách chứng minh quan niệm của mình.

Có điều hôm nay, sau vài hiệp cùng Trác Phàm đánh nhau, Nam Cung Kinh Thiên phát hiện đối phương vậy mà biết rất nhiều phương thức chiến đấu. Mỗi loại tuy chưa hoàn toàn đạt tới đỉnh phong nhưng khi phối hợp lại mang đến hiệu quả không tưởng, chính bản thân ông cũng nhiều lần suýt rơi xuống hạ phong.

Cũng chính bởi vì sự xuất hiện của Trác Phàm làm cho lòng tin của ông dần dần lung lay. Để củng cố nó, ông buộc phải dùng kiếm đạo mà mình am hiểu nhất để xử lý đối phương.

Ở bên này, Trác Phàm cũng tương tự điểm chỉ, dưới chân hắn bất chợt nổi lên hàng loạt tia điện màu tím. Chẳng mấy chốc, hàng vạn lôi kiếm cũng được hình thành từ mặt đất phóng lên.

"Hắn vậy mà cũng có lĩnh vực?" Lần này, ngay cả Nam Cung Kinh Thiên cũng phải lộ vẻ kinh ngạc lên tiếng.