[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 573: Bất Bại đã bại

Thánh Giới Chi Chiến

[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 573: Bất Bại đã bại

[Thiên Địa Đại Đạo] Chương 573: Bất Bại đã bại

"Nam Cung Kinh Thiên, một chiêu này nếu ngươi không chết thì là ta vong."

Trác Phàm hô lớn một tiếng đồng thời vận dụng huyết mạch của Thải Thải Thôn Thiên Mãng thao túng toàn bộ Tử Lôi đang hoành hành giữa không trung lập tức áp súc trở về ngưng tụ trên thân thể cự vĩ của Trùng Thiên Kỳ Lân.

Lúc này, thần hồn của Trác Phàm phảng phất như đã biến thành thực thể, con ngươi hiện ra không khác gì chính song đồng mà hắn đang sở hữu.

Nam Cung Kinh Thiên nhìn thấy một màn này thoáng có chút chần chừ bởi lẽ uy áp mà Trác Phàm phóng thích thật sự quá mức khủng bố, cho dù là ông ta hiện tại đã siêu việt Phàm Cảnh đạt tới Linh Vương nhưng vẫn chịu sức uy hiếp rất lớn.

(Tác: Quy Nguyên Cảnh trở xuống gọi là Phàm Cảnh.)

Nhưng mà, một khắc sau, tâm trí của Nam Cung Kinh Thiên phảng phất đang kêu gào, thôi thúc ông nhất định phải tiến lên. Tại thời khắc này, thần thức hải của ông đã nhiễm đầy huyết khí, chúng ăn mòn hầu như chỉ còn lại một tia tinh quang loe lói tùy thời đều có thể biến mất.

"Hay cho một câu Ngươi không chết thì ta vong."

Nam Cung Kinh Thiên cuồng tiếu một tiếng, mặc kệ kinh mạch tại thân đang dần dần thạch hóa (hóa đá) nguyên lực vẫn mạnh mẽ chảy qua cuồn cuộn như dung nham phun trào.

"Phốc! Phốc! Phốc!"

Liên tục ba ngụm tiên huyết trào ra, khí tức của Nam Cung Kinh Thiên gần như tán loạn hoàn toàn. Trước đó ông đã tiêu tốn một ngụm lại thêm bây giờ, điều này cũng xem như ông đã chính thức liều mạng.

Không gian chi lực cấp tốc áp súc trở về, Nam Cung Kinh Thiên đưa song chỉ hất lên, tất cả kiếm khí xung quanh đang tung hoành như được triệu hồi lập tức tụ tập một chỗ tựa như Ngự Lâm Quân tề tựu. Chỉ trong nháy mắt, cả phiến thiên địa vì thế mà thay đổi, bầu trời biến thành đen kịt lại xuất hiện vô số hắc động, sương khí màu đen liên tục trào ra dung nhập vào bên trong Huyết Nhận kia.
"Con mẹ nó, đều là mơ. Con người có thể làm được đến mức này hay sao? Ai đó gọi ta tỉnh lại đi." Nạp Lan Thần khóc không ra nước mắt nói. Cho dù được Thải Lân bảo vệ kỹ càng nhưng bên trong kết giới ông vẫn cảm nhận rất rõ uy thế khủng bố kia, thậm chí ngay cả hít thở cũng bắt đầu nặng nề khó thông.

Những người khác mặc dù không hồ nháo như Nạp Lan Thần nhưng gương mặt vẫn để lộ ra sự kinh dị khó tả. Đây chính là lực lượng phía trên Quy nguyên cảnh sao? Tất cả không gian chi lực đều trở thành thuộc hạ dưới tay để Nam Cung Kinh Thiên tùy ý thao túng.

Mà một bên kia, Trác Phàm chỉ có thể dựa vào lực lượng tự thân đối phó, sự cách biệt này cũng quá lớn đi. Trong lúc nhất thời, ai nấy đều lo lắng không thôi, thậm chí đến cả Đại Lực Kỳ Lân cũng trở nên ngưng trọng.

Trác Phàm ngược lại không hề lo lắng, chẳng qua gương mặt hắn hiện tại đang chuyên chú lạ thường. Hắn gần như đã vận dụng một trăm hai mươi phần trăm để đối đầu với Nam Cung Kinh Thiên rồi.

Cười lạnh một tiếng, Trác Phàm đưa tay kết ấn, chỉ thấy khôi giáp trên thân Trùng Thiên Kỳ Lân nháy mắt phân thành vô số viên tinh cầu bắt mắt bay ra khắp bốn phương trời.

Mà lại, ngay sau đó, trên trời, dưới đất, linh khí khắp nơi đều như đang động đậy, chúng hóa thành từng dải ánh sáng thất thải không ngừng bay ra rồi bị các viên tinh cầu hút vào.

"Gào!"

Như cảm nhận được nguyên lực ùa về như sóng thủy triều, Trùng Thiên Kỳ Lân hưng phấn rống lên. Toàn thân của nó và Trác Phàm đều đồng loạt phát ra ánh sáng rực rỡ đến chói mắt.

Cho dù đã trở thành lực lượng của Trác Phàm nhưng thần hồn Bách Thái vẫn giữ được năng lực hấp thụ linh khí trời đất vốn có. Mà lại, dưới sự điều động của hắn, sức hấp thu trở nên chủ động hơn nhiều.

"Nếu ngươi đã dùng ba ngụm tiên huyết để tăng phúc mà ta không thêm chút thủ đoạn thì xem ra vẫn quá thất lễ."

Nhìn lên Huyết Nhẫn đang tới gần, Trác Phàm cấp tốc đem thần hồn Bách Thái ngưng tụ trở về, một lần nữa hóa thành chiến giáp cho thần hồn thánh thú của mình.

Bạch Quang Thần Đồng – Lôi Viêm Phá Không.

Hai loại thần kỹ nhất thời phóng thích, chỉ thấy trong mắt Trùng Thiên Kỳ Lân bỗng nhiên sáng lên, Tử Lôi Kim Viêm trào ra thiêu đốt cả bầu trời khiến cảnh vật mà mọi người nhìn thấy bỗng nhiên vặn vẹo không rõ.

Từ bên trong biển lửa, một đạo quang trụ nhất thời hướng ra, hung hăng đụng vào Huyết Nhẫn đang lao tới mãnh liệt.

"Ầm!"

Tiếng va chạm chói tai vang lên, chỉ thấy Huyết Nhẫn lần này vậy mà chỉ hơi chậm lại đôi chút. Ngay sau đó, dưới lực lượng của ba ngụm tiên huyết tăng phúc, nó lại tiếp tục bổ mạnh chém Viêm Trụ đứt ra làm hai.

"Không xong. Thần kỹ của Trác Phàm bị phá rồi." Công Tôn Thượng Quang lo lắng lên tiếng.

"Ha ha. Sư phụ của ta đã ra tay toàn lực thì sao có thể thua được." Nam Cung Vạn Thông hưng phấn lên tiếng.

"Hống!"

Đúng lúc này, Trùng Thiên Kỳ Lân lại chợt rống lên một tiếng nứt cả màng nhĩ. Hắc động xung quanh đang truyền lực lượng cho Huyết Nhẫn bỗng nhiên vì thế mà vỡ nát. Mặt đất ồ ạt sập xuống, bụi đất nổi lên cuồn cuộng, thậm chí nơi phương xa, sóng biển đều không tránh khỏi cao hơn vài phần.

Trùng Thiên Kỳ Lân bỗng nhiên nhảy lên, cự cước hung mãnh mang theo Lôi Viêm rực rỡ hướng về phía Huyết Nhẫn mà phi.
Kỳ Lân Bá Quyền – Phá Thiên Bạo Khung.

Món thần kỹ này chính bản thân Trác Phàm không cách nào luyện được, đơn giản bởi vì hắn không biến được chân thân Kỳ Lân. Bất quá, dưới sự kêu gọi của thần hồn, hắn ngược là có thể làm được rất tốt. Mặc dù so với Đại Lực Kỳ Lân còn yếu vạn phần nhưng đối phó với Nam Cung Kinh Thiên vẫn là dư sức.

Thế nhưng mà, thấy cảnh này, Nam Cung Kinh Thiên lại đột nhiên cười lạnh đưa tay kết ấn. Huyết Nhẫn tại đó sắp sửa bị cự cước đánh vỡ liền tiêu tán thành huyết vụ ồ ạt lan rộng. Tất cả mọi thứ đều chìm vào mịt mù thậm chí đưa tay trước mặt còn chẳng thấy.
"Nam Cung Kinh Thiên thật là gian xảo, hắn lợi dụng bản thân có tu vi cao hơn liền đem toàn bộ khí tức che giấu bên trong huyết vụ để chờ cơ hội đánh lén." Tử Huyên bất bình lên tiếng.

"Không thể nói như vậy. Chẳng phải Âm Dương Ngũ Hành Tông cách ngươi cũng dùng huyễn trận khốn trận để tiêu diệt đối phương hay sao? Mà lại, ở trong trận chiến sinh tử, ngươi ta chỉ nhìn đến kết quả sau cùng, làm gì có ai để tâm đến quá trình đâu?" Nam Cung Vạn Thông ở nơi xa nghe thấy liền cười lạnh chế giễu.
"Ngươi tưởng Nam Cung Kinh Thiên như vậy là đã thắng được phụ thân của ta? Như vậy thì cũng quá khinh thường ngài ấy rồi." Thải Lân không lạnh không nhạt buông lời chế giễu khiến Nam Cung Vạn Thông nhất thời im lặng. Quả thật hắn không chắc làm như vậy thì sư phụ đã thắng chưa bởi vì Trác Phàm có quá nhiều thần thông cường đại và quỷ dị.

Trong lúc đó, Trác Phàm bị nhốt tại trung tâm của Huyết Vụ dường như cũng đã nhận ra ý đồ của đối phương. Khóe miệng bất giác nhếch lên, hắn đảo mắt nhìn mười cái thông đạo đang hiện ra xung quanh mình. Có được Thần Nhãn, cho dù bị nhốt trong đêm tối vô tận hắn cũng có thể phân biệt mọi thứ rõ ràng chứ huống chi một ít huyết vụ che mắt này.

"Nam Cung Kinh Thiên, ngươi tưởng trốn trong thông đạo rồi bất ngờ ra tay tập kích thì sẽ có hiệu quả sao?" Trác Phàm cười nhạt lên tiếng.

Tam Phân Ma Long Quyết thứ thức nhất – Ma Long Xuất Thế.
Cánh tay đột ngột nổi lên hồng mang, Trác Phàm chẳng chút nào do dự xoay ngươi đánh một quyền. Chỉ thấy Nam Cung Kinh Thiên vừa mới chui ra sắp sửa xuất thủ thì tròng mắt đã co rụt đưa tay chống đỡ.

"Ầm!"

Tiếng động kinh thiên vang lên, bàn tay của Nam Cung Kinh Thiên cho dù đã được linh khí tăng phúc nhưng khi chịu một quyền của Trác Phàm liền vỡ vụn.

"Sao có thể? Ta rõ ràng đã giấu đi khí tức." Nam Cung Kinh Thiên kinh hãi thốt lên, bộ mặt không cách nào tin tưởng.

Nghe thế, Trác Phàm liền bật cười: "Sao lại không thể đâu? Ta có rất nhiều cách để phá đi Huyết Vụ, chẳng qua nó không đủ sức che mắt nên chẳng cần mà thôi."

Trác Phàm biết mặc dù đã chui vào thông đạo nhưng Nam Cung Kinh Thiên vẫn nghe được lời của hắn nên tiếp tục nói: "Ngươi không tin sao? Để ta làm thử cho xem."

Bạch Quang Thần Đồng – Quang Minh Phong Ấn.

Vừa dứt tiếng, toàn thân hắn bỗng nhiên tràn ngập ánh sáng, Quang nguyên tố tề tựu nhất thời đem toàn bộ Huyết Vụ xua tan, thậm chí tất cả hắc động vì thế mà cấp tốc đóng lại, sau cùng để lộ thân ảnh chật vật của Nam Cung Kinh Thiên.

"Không. Không. Không." Nam Cung Kinh Thiên liên tục lùi lại, tóc tai bù xù tang thương, khóe miệng còn vương một dòng máu tươi chưa kịp khô chảy xuống.

"Kết thúc rồi."

Đến khi huyết vụ tan đi hoàn toàn để lộ hai thân ảnh đang gắn chặt với nhau, Nam Cung Vạn Thông biến sắc còn đám người Tử Huyên thì rung động nhưng rất nhanh liền hưng phấn.

Hiện tại, ở giữa hư không, Trác Phàm đang dùng một tay bắt lấy yết hầu của Nam Cung Kinh Thiên, lực đạo mạnh mẽ tới mức một lời mà ông cũng chẳng thể nói được.

Nhân loại mạnh nhất Ngũ Châu hiện tại đang bị một nam tử trẻ tuổi khống chế. Có nằm mơ, tất cả cường giả xung quanh cũng không ngờ tới một ngày sẽ chứng kiến cảnh tượng đặc sắc này. Nhưng mà đó là sự thật đang diễn ra, bất kỳ ai cũng phải công nhận rằng Bất Bại Thiên Tôn đã thất bại.