Chương 238: Kế quả này, ngươi hài lòng chưa?

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 238: Kế quả này, ngươi hài lòng chưa?

Chương 238: Kế quả này, ngươi hài lòng chưa?

Lạc Cảnh Thiên sát khí phát ra khiến đám người lạnh cả người, loại sát khí kinh thiên này họ chưa từng thấy, gần như hóa thành thực chất. Giống như bầu trời bị một tầng mây đen bao phủ như thế.

Lại thêm Lạc Thiên Y kinh khủng khí tràng, lúc này họ biết, Lạc Cảnh Thiên mấy người này không phải là người họ có thể chọc. Đặc biệt là Lạc Thiếu Phong, hắn lúc này chỉ cảm thấy đầu óc phát ra tiếng nổ tung. Đánh chết hắn cũng không nghĩ tới, Lạc Cảnh Thiên lại có thực lực mạnh như thế này.

Lạc Thiện Nhân nhưng là Thánh cảnh, lại giống như một món đồ chơi trong tay Lạc Cảnh Thiên. Mà bản thân hắn chỉ là Tử Linh cảnh đỉnh phong, ngay cả bán thánh cũng chưa bước vào, muốn cùng Lạc Cảnh Thiên làm kẻ địch, đây không phải là muốn chết sao?!

Hắn cuối cùng minh bạch, vì cái gì cha mẹ hắn mấy ngày trước nói không nên trêu chọc Lạc Cảnh Thiên.

Hắn chọc nổi sao?!

Mấy tên trưởng lão thì lạnh nhạt nhìn cảnh này, ai cũng biết Lạc Cảnh Thiên lúc này là đang lập uy, trong mắt họ, Lạc Cảnh Thiên có tư cách xếp vào hàng ngũ tộc lão. Về phần Lạc Thiên Y, thiên phú này họ quả thật vô cùng kinh ngạc, chỉ là một cái Thánh cảnh sơ kỳ lại có thể chặn lại Thánh cảnh trung kỳ. Hơn nữa còn không rơi vào thế hạ phong.

Đây là vượt cấp đối chiến đó a.

Họ càng lúc càng chờ mong Lạc Cảnh Thiên gia nhập vào Lạc gia.

Mặc dù nói gia tộc lớn thường tranh chấp, nhưng mà chỉ cần gia tộc phát triển lớn mạnh, họ mới không quản Lạc Cảnh Thiên có phải huyết mạch Lạc gia hay không. Dù sao thân phận mặt ngoài hắn là con nuôi của gia chủ Lạc gia, là đại thiếu gia Lạc gia. Mới chỉ có 25 tuổi đã có thực lực thế này, tương lai thật bất khả hạn lượng.

Họ ngay cả yêu tộc còn có thể tiếp nhận chứ đừng nói tới Lạc Cảnh Thiên.

"Thiên nhi, giáo huấn một chút được rồi, hôm nay là ngày vui, đừng để chuyện đổ máu xảy ra". Lạc Vũ Quân mỉm cười lên tiếng.

Lạc Cảnh Thiên cánh tay giơ lên nắm lấy cổ của Lạc Thiện Nhân, âm thanh lạnh như băng vang lên.

"Ngươi mắng ta, ta có thể không xem ra gì, không để ý tới. Nhưng ngươi dám nói cha mẹ ta một câu không phải, ta đảm bảo với ngươi, ngươi cái mạng này sống không qua một phút, ngươi tin không?".

Lạc Thiện Nhân bị sát khí của Lạc Cảnh Thiên bảo phủ đầu óc, ông ta lúc này chỉ cảm thấy cực độ hoảng sợ. Người khác không trực tiếp trải qua có lẽ không hiểu, sát khí của Lạc Cảnh Thiên nhưng là tích tụ vô cùng nhiều, bao gồm cả ác niệm. Phải biết ác niệm kiếp trước giết qua cả ngàn tỉ sinh linh, sát khí này không phải người bình thường có thể tiếp nhận. Hơn nữa, đây chỉ là một phần ngàn mà thôi, thật sự bộc phát ra toàn bộ, chỉ sợ toàn bộ những người ở đây đều sẽ biến thành ngu ngốc, bao gồm cả Lạc Cảnh Thiên.

Lạc Thiện Nhân chưa tè ra quần đã rất tốt rồi.

Nhìn bộ dáng sợ hãi của ông ta, Lạc Cảnh Thiên khẽ khinh thường, tay vung một cái ném ông ta sang một bên.

Quay người, hắn liền trở lại chỗ ngồi của mình. Nhưng mà ngay lúc này…

"Coi chừng!". Lạc Vũ Quân biến sắc hét lớn.

Bởi vì Lạc Thiện Nhân lúc này thẹn quá hóa giận, ông ta nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên quay đầu liền lập tức rút ra kiếm bên eo lao tới, một kiếm đâm xuyên qua cơ thể Lạc Cảnh Thiên.

Toàn bộ người xung quanh lâm vào yên tĩnh. Lạc Vũ Quân cùng Phùng Nguyệt ánh mắt lộ ra vẻ phẫn nộ cùng đau đớn.

Chẳng qua…

Lạc Thiện Nhân đột nhiên cảm thấy không đúng.

Tiếng hét thảm đâu? Tiếng kêu đau đớn đâu? Làm sao không có? Hơn nữa, làm sao không thấy máu?!

Một giây sau, Lạc Cảnh Thiên bị đâm kia đột nhiên tan biến vào trong không khí, Lạc Thiện Nhân gương mặt biến sắc nhìn quanh, nhưng lại không tìm thấy bất kỳ hình bóng nào của Lạc Cảnh Thiên.

"Tìm ta sao?". Lạc Cảnh Thiên không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng Lạc Thiện Nhân, âm thanh lạnh lùng vang lên.

"Ngươi... đi chết đi". Lạc Thiện Nhân

Nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên bình an vô sự đứng sau lứng mình, Lạc Thiện Nhân nhất thời kinh ngạc, sau đó là tức giận điên lên một kiếm đâm tới.

Bị Lạc Cảnh Thiên trước mặt mọi người nhục nhã, ông ta hiện tại hận tới nỗi muốn đem Lạc Cảnh Thiên xé thành mảnh vụn.

Nói ngươi hai câu thì thế nào? Ta là trưởng bối, giáo huấn ngươi còn không được?!

Đây chính là ý nghĩ của ông ta.

Đều nói người già thì hay cố chấp cổ hủ, lại thêm đãng trí quả nhiên không sai. Chính ông ta ban đầu châm chọc Lạc Cảnh Thiên thế nào, gần như đem hắn mắng thành tạp chủng, hiện tại lại biến thành "giáo dục hậu bối".

Chậc chậc.

Nếu thiên hạ đều có trưởng bối thế này, kia thật đúng là đối với nhân loại bi ai.

Nhìn thấy Lạc Thiện Nhân lần nữa muốn giết hắn, Lạc Cảnh Thiên cũng không còn đoái hoài gì tới mặt mũi của Lạc gia.


Du Long Phiến xuất hiện trên tay hắn, hắn quạt nhẹ một cái, trong tích tắc, hàng chục phân thân xuất hiện.

Đám người giật nảy mình, toàn bộ đều không tin nổi nhìn cảnh tượng trước mắt.

Cái này làm sao có thể? Đây cũng không phải tàn ảnh, mà là phân thân a. Trên đời lại có loại võ kỹ này? Không phải chứ?!

"Ngươi... ngươi...". Lạc Thiện Nhân kinh hãi đưa tay chỉ Lạc Cảnh Thiên nói không ra lời.

"Không động thủ sao?". Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt hỏi.

Lạc Thiện Nhân điên lên, một kiếm dùng toàn bộ linh lực tích tụ quét một cái, mấy người trưởng lão gương mặt khẽ tức giận, đây không phải muốn đánh tới những người khác sao? Thế là hai người đứng dậy, tạo ra một tấm chắn linh lực bao quanh lấy đám hậu bối tránh cho bị ngộ thương.

Một kích đi qua, nhưng phân thân khác biến mất, còn lại bản tôn của Lạc Cảnh Thiên đứng sừng sững trước mặt ông ta.

"Ngươi chết cho ta". Lạc Thiện Nhân quát lớn, mũi kiếm đâm thẳng tới Lạc Cảnh Thiên, sợ hắn vận dụng phân thận, ông ta còn đặc biệt mở ra Vực khoá chặt vị trí của hắn.

Lạc Vũ Quân cùng Phùng Nguyệt lần này cũng không có kinh hãi nữa, họ biết được Lạc Cảnh Thiên là đang trêu đùa ông ta, cho nên họ dùng bộ dáng xem kịch vui nhìn hai người chiến đấu.

Lạc Cảnh Thiên Du Long Phiến giơ lên, sau đó dậm mạnh xuống đất, trong nháy mắt, Du Long Phiến biến thành Vận Mệnh Chi Trượng, cán trượng chạm đất, tạo ra một cơn sóng năng lượng bắn ra, đem Lạc Thiện Nhân kích bay ra ngoài, trên không còn phun ra mấy ngụm máu tươi.

"Ngươi không chết dễ dàng như vậy được". Lạc Cảnh Thiên âm thanh trầm thấp vang lên.

Thấy được nụ cười của Lạc Cảnh Thiên, Lạc Thiện Nhân nội tâm bỗng nhiên nổi lên sợ hãi.

Chỉ thấy Lạc Cảnh Thiên giơ tay lên, Lạc Thiện Nhân nhất thời bị đính trụ trên không trung, dưới chân Lạc Cảnh Thiên xuất hiện mộtj cái vòng tròn kỳ ma lực lạ khắc đầu hoa văn, mà dưới đất nơi Lạc Thiện Nhân lơ lửng cũng xuất hiện một cái vòng tròn đen tuyền nổi lên khí tức vô cùng khủng bố.

"Tước đoạt". Lạc Cảnh Thiên nhẹ giọng nói.

Bá!

Không Gian Tước Đoạt – thánh cấp ma pháp do hắn sáng tạo chính thức hiện thế.

Lạc Thiện Nhân nhìn thấy được dưới mặt đất nhô lên vô số xúc tua đâm vào cơ thể ông ta, sau đó như một cái ông hút đem toàn bộ sinh cơ trong người ông ta hút ra.

Toàn bộ đám người thấy cảnh này đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Quá tàn nhẫn, quá tàn ác.

Trên đời làm sao lại có chiêu thức kinh khủng tới như vậy?!

Lạc Cảnh Thiên trên trán xuất hiện một giọt mồ hôi lạnh, bởi vì Tước Đoạt Không Gian bắt đầu phản phệ hắn. Khẽ nhíu mày, hắn dừng lại chiêu thức, sau đó vung tay lên, Lạc Thiện Nhân trong nháy mắt biến thành tro bụi.

Xung quanh, một mảnh chết lặng.

Lạc Cảnh Thiên nhìn gian phòng bị hắn phá hỏng gần như hoàn toàn, hơi nhíu này, tay đưa lên khẽ búng một cái..

Toàn bộ đám người, bao quát các trưởng lão, cha mẹ hắn cùng ông nội hắn đều lùi lại một bước, vì gian phòng này giống như bị thi triển ma pháp thời gian, tất cả mọi thứ đột nhiên như bị tua ngược, chưa tới 30 giây liền biến lại như lúc ban đầu.

Lạc Cảnh Thiên ngồi lại trên ghết của mình, kéo lấy Lạc Thiên Y, Tiêu Nhược Thủy cùng tiểu Nguyệt ngồi xuống, tự nhiên cầm lên thức ăn đưa vào miệng, ánh mắt nhìn qua đám người.

"Đều ngồi xuống ăn đi, nhìn ta làm cái gì?".

Đám người:...

Mẹ nó, trước mặt toàn thể Lạc gia, giết một tên quản sự của Lạc gia, giết người xong, thanh lý hiện trường, còn thản nhiên ngồi xuống ăn cớm.

Đại ca.

Ngươi trái tim cũng quá lớn chứ? Làm sao còn bình tĩnh như vậy được?!

"Ngươi đâu!". Ông nội Lạc Cảnh Thiên đột nhiên quát lớn.

Lạc Vũ Quân cùng Phùng Nguyệt nội tân kinh hãi, sẽ không phải ông ta muốn giết Lạc Cảnh Thiên chứ?!

Những người khác cũng có ý nghĩ như vậy.

Lạc Cảnh Thiên đây là vi phạm nội quy gia tộc, hơn nữa còn là đại tội.

Chỉ sợ lần này hắn lành ít dữ nhiều a.

"Có".

"Lạc Thiện Nhân công khai mắng chửi gia chủ, lại có ý đồ mưu sát đại thiếu gia, mưu sát cháu trai của ta. Tình huống... vô cùng ác liệt. Theo tộc quy, toàn bộ tài sản của hắn bị tịch thu, cho người đến thu gom tài sản của hắn. Còn nữa, từ hôm nay, Lạc Cảnh Thiên sẽ là Lạc gia đại thiếu gia, công bố tin tức này cho toàn bộ Tây Mạc Ma Tộc".

Nói xong, ông ta quay qua nhìn Lạc Cảnh Thiên, nở ra nụ cười hoà ái nói.

"Kết quả này, ngươi hài lòng chưa?!".