Chương 9: Anh hùng cứu mỹ nhân (1)

Thần Vương Tong Manga

Chương 9: Anh hùng cứu mỹ nhân (1)

Khi hết thời gian chiếu phim, Makoto và Kotonoha đang trên đường ra về thì đột nhiên Makoto nói:
"Kotonoha, hình như mình vừa thấy người quen, khá giống bọn Diệp Phong, ta lại đó xem có được không?"

Kotonoha nghe đến Diệp Phong thì giật mình, gật đầu đáp ứng.

Makoto thấy thế thì mang theo Kotonoha đến một con hẻm nhỏ, do trời tối nên không có người nào. Chưa đợi Kotonoha thắc mắc thì Makoto đã nói:

"Tớ cần đi vệ sinh một lát!"

Kohonoha chưa kịp trả lời thì Makoto đã chạy mất bóng. Nghĩ là Makoto quá cấp bách nên Kotonoha cũng không để ý, đứng một chỗ nhìn xung quanh xem có bóng dáng nào giống Diệp Phong như Makoto nói không. Chợt Kotonoha thấy năm tên thanh niên đi vào trong hẻm, nhưng không quan tâm lắm. Ai ngờ năm tên đó chợt bao vây xung quanh Kotonoha, tên bờm ngựa nói:

"Cô em, đi chơi với bọn anh đêm nay nhé?"

"Các người là ai? Tôi không quen các người, mời đi chỗ khác!"

"Ha ha ha, không quen thì lát nữa sẽ quen, lát nữa bọn anh sẽ cho em "hiểu rõ" về bọn anh ngay thôi."

"Tôi không có thời gian, tôi đang đợi người, mời các anh đi chỗ khác!"

"Ha ha ha, đợi tên bạn trai chứ gì? Anh khuyên cô em không cần đợi nửa đâu."

"Bạn trai?" Trên đầu Kotonoha nổi lên dấu chấm hỏi.

"Thì là tên bạn trai đi với cô em khi nãy đó. Tên đó đã giao cô em cho bọn ta rồi! Ha ha ha. Tên đó cũng biết điều đấy, thế nên cô em không cần quan tâm đến tên đó nữa đâu, chắc giờ hắn đã chạy mất dép rồi." Nói đến đây, tên đầu bờm thể hiện ra sự khinh bỉ rõ ràng đối với Makoto. Vứt bỏ bạn gái, hèn nhát đến thế là cùng.

Kotonoha chợt hiểu ra, rồi thất vọng, cuối cùng thì không có Diệp Phong nào ở đây cả, chỉ là do Makoto nói dối thôi. Rồi trên mặt nàng lại hiện lên vẻ căm ghét, căm ghét Makoto cùng với những tên côn đồ này. Nàng nhíu lông mày lại, lạnh lùng nói với bọn côn đồ:

"Tên kia không phải bạn trai tôi, đừng bao giờ nói như thế."

"Oa ha ha, thế là cô em chưa có bạn trai rồi. Thật tốt quá, ha ha ha, thế thì đêm nay bọn mình được hưởng mùi vị gái còn trinh rồi các anh em!" Tên đầu bờm ngửa đầu lên cười to nói với bốn tên khác, mà bọn còn lại cũng có vẻ mặt dâm tiện nhìn vào Kotonoha.

"Thôi, cô em đi với bọn ta đi, đừng phản kháng!"

Nói rồi tên đầu bờm duỗi tay ra định chộp vào vai Kotonoha.

Kotonoha chợt đưa tay trái lên, rồi xoay cổ tay nắm lấy tay của tên đầu bờm, tay phải thì nhanh chóng bắt lấy cổ áo của hắn, quay hông, dùng sức kéo. "Rầm", một đòn quật qua vai hoàn hảo không chê vào đâu được, tên đầu bờm sửng sốt đến quên cả đau, bốn tên còn lại cũng sửng sốt.

(Ai hỏi vì sao Kotonoha biết võ thì ta trả lời: ta đoán đấy, do cảnh cuối phim Kotonoha có thể xử đẹp Sekai bằng thân hình gầy yếu nên chắc chắn phải có học qua kiếm đạo hoặc Akido.)

Kotonoha tranh thủ lúc năm tên đang thất thần bèn nhanh chóng chạy ra ngoài, nhưng mà tên đầu bờm chợt lấy lại tinh thần, hét lên:

"Con mẹ nó đau quá, bọn mày mau bắt nó lại cho tao!"

Bốn tên còn lại thì lấy lại tinh thần, một tên đó quay qua bắt được tay của Kotonoha. Kotonoha kịp phản ứng, dùng chân đá thẳng lên theo đường thẳng nhằm vào giữa hai chân của hắn.

"Á á a a a."

Một tiếng kêu thảm vang lên trong con hẻm nhỏ, còn Kotonoha sau khi hạ đo ván tên đang nằm ôm tờ rym như con tôm nằm trên đất thì quay đầu chạy tiếp, không ngờ một tên trong bọn chúng nhặt ở đâu ra một khúc gậy gỗ, quất mạnh vào chân Kotonoha. Do đang quay đầu nên tên đó nằm ở góc mù của Kotonoha, nàng không thấy được. "Pặc", chân của Kotonoha bị quất trúng, nhất thời Kotonoha do đau đớn mà mất thăng bằng ngã xuống. Nàng gắng gượng đứng dậy nhưng không thể, do chân quá đau nên không cách nào chống đỡ thân thể được.

Mà năm tên kia thấy thế thì vây xung quanh, cười ha hả nhìn nàng.

"Thế nào, có giỏi thì chạy nữa đi? Lát nữa anh sẽ cho cô em biết hậu quả khi dám quật anh! Ha ha ha."

Lúc này Kotonoha mới bắt đầu sợ hãi, thân hình nép sát vào tường con hẻm, nhìn năm tên đàn ông đang dùng cặp mắt dâm tiện nhìn mình. Nàng sợ hãi: "Chả lẽ mình phải rơi vào tay những tên khốn này?" Lúc này chợt một thân ảnh hiện lên trong đầu nàng, nàng cười khổ, mắt đầy ảm đạm: "Cậu ấy làm sao biết việc này được, không biết còn có thể bình yên mà gặp lại cậu ấy không đây?"

Năm tên côn đồ nhìn thấy Kotonoha đã ngừng chống cự thì bắt đầu xáp lại gần, đang định giở trò thì một giọng nói âm trầm vang lên.

"A a, nếu bọn mày mà chạm vào một cọng tóc của cô ấy thì coi chừng mạng của bọn mày."

Tất cả mọi người, một người thì mừng rỡ khi nghe thấy giọng nói ấy, sau đó trở nên lại lo lắng, năm tên kia thì giật mình, cả bọn quay đầu lại thì thấy một người con trai đang ngạo nghễ đứng sau lưng họ, cách họ chừng năm mét. Người con trai này có một mái tóc đen dài (do trường học quy định nên Diệp Phong đã giấu tóc vào cổ áo, nên không ai phát hiện tóc dài quá tới hông của Diệp Phong), khuôn mặt đẹp trai đến mức tất cả tên đàn ông đều ghen ghét, làn da trắng nõn làm bao cô gái phải ghen tị, cộng thêm dáng vẻ âm trầm hiện có thì người này càng thể hiện ra vẻ cương nghị, sát phạt của mình, làm cho hắn có thêm một sự hấp dẫn khác. Kotonoha thấy người này thì mừng rỡ, sau đó lo lắng hô lên:

"Diệp Phong cẩn thận, mau đi gọi người trợ giúp, đừng quan tâm tớ!"

Mà nói lại, quay về vài phút trước, ở nhà Diệp Phong. Diệp Phong nằm trên giường của mình xem truyện, trong đầu thì lại nghĩ:

"Làm sao để tìm cơ hội KO các nàng đây nhỉ, mà còn có Kotonoha nữa?" "Hai, chủ nhật thật là chán, Sekai thì ở nhà với cha mẹ không ra ngoài được, Otome thì lại đi xa, Setsuna cũng bận, Kotonoha thì mình lại không có số điện thoại, ai..."

Mà khi Diệp Phong đang than trời trách đất thì đột nhiên:

"A..."

Diệp Phong giật mình.

"Ấn chú có phản ứng báo động, Kotonoha gặp nguy hiểm!"

Ấn chú này là Phi Lôi ấn chủ, lần trước Diệp Phong đỡ Kotonoha đã âm thầm để lại trên người nàng, có tác dụng làm cho Diệp Phong dễ dàng tiếp cận khi các nàng có nguy hiểm, cũng cảnh báo nguy hiểm cho Diệp Phong biết. Những cô gái có quan hệ với Diệp Phong hoặc là người Diệp Phong dự định cua thì đều có nó cả.

Ngay lập tức Diệp Phong kết ấn di động đến gần đó. Do không để người khác kinh hãi, Diệp Phong cố gắng điều khiển cho khoảng cách di động đến cách xa đối tượng một tý, rồi mời bắt đầu ra mặt. May mà lúc này trời đang tối, trong hẻm không có người qua lại nên không ai phát hiện Diệp Phong đột nhiên xuất hiện.

Quay trở lại hiện tại.

Nghe xong Kotonoha nói thì Diệp Phong cũng vui mừng trong lòng, nhìn thẳng đến mắt của Kotonoha mà nói:

"Cậu là người tớ dự định lấy làm vợ, làm sao tớ có thể để người khác hại cậu được?"

Kotonoha nghe được câu đó, mặt nhất thời đỏ rần lên, nước mắt lại chảy ra như suối, đây là nước mắt hạnh phúc, "Thật không ngờ cậu ấy cũng thích mình, thì ra cậu ấy rất quan tâm mình, mình thích cậu ấy quả không uổng." Nàng chợt đứng bật dậy, gạt bọn côn đồ ra chạy về phía Diệp Phong, ngã vào vòng tay của hắn. (Sức mạnh của tình yêu chăng, chân bị thương mà còn chạy được...) Nàng dịu dàng nói:

"Tớ cũng rất thích cậu, thế nên tớ càng không thể để cậu gặp nguy hiểm được, cậu mau đi đi, cậu còn có bọn Sekai để quan tâm, đừng vì một mình tớ mà hại họ."

Diệp Phong nghiêm túc nhìn vào mắt Kotonoha, nói:

"Các cậu ấy là các cậu ấy, cậu là cậu. Bất kỳ ai gặp nguy hiểm tớ đều sẽ liều mạng mà bảo vệ. Mà tớ sẽ cho cậu xem, bọn tôm tép này không làm gì được tớ đâu."

Nói xong Diệp Phong hôn khẽ vào trán Kotonoha rồi buông nàng ra:

"Cậu đứng ở đây, xem tớ trừng phạt bọn này."

Diệp Phong bắt đầu đi đến đối diện bọn côn đồ, cách khoảng hai mét thì dừng lại, nhìn chằm chằm vào bọn hắn mà nói:

"Bọn mày sẽ phải trả giá về những gì đã gây ra!"