Chương 12: Một ngày vui vẻ của Kotonoha

Thần Vương Tong Manga

Chương 12: Một ngày vui vẻ của Kotonoha

"Không đúng!"
Sekai bỗng nhớ đến gì đó mà la lên. Otome và Setsuna nghi hoặc nhìn Sekai thì Sekai mới bụm miệng nói khẽ:

"Diệp Phong, không phải Makoto rất thích Kotonoha sao, anh làm thế không sợ xích mích với nhau à?"

Diệp Phong nghe nhắc đến Makoto thì hiện lên vẻ tức giận trên mặt. Hắn hừ một tiếng, nói:

"Hừ, nói đến hắn làm gì, tình cảm đâu phải ai cũng điều khiển được. Giờ Kotonoha thích anh, anh cũng thích nàng, chẳng lẽ bảo anh nhường cho hắn à? Nếu bình thường thì anh sẽ còn thấy có lỗi một chút mà tìm cách đền bù cho hắn, nhưng vì việc hôm qua, anh chưa phế hắn là nể tình lắm rồi, hừm."

Sekai nghe giọng điệu của Diệp Phong thì thấy hơi lạ, dù sao Diệp Phong và Makoto cũng là bạn của nhau mà. Makoto làm cho Diệp Phong ghét đến thế, chắc đã phạm phải lỗi gì rất lớn rồi. Nàng thắc mắc hỏi Diệp Phong:

"Makoto đã làm gì mà anh tức giận thế?"

Diệp Phong nghe Sekai nói thế thì kề sát lại gần ba nàng, hạ giọng đủ để ba người nghe, kể chuyện Makoto đến cùng là đã nói dối Kotonoha để mời cô ấy đi xem phim, rồi bán đứng Diệp Phong và Sekai, sau đó lại bán đứng Kotonoha cho bọn côn đồ, mém chút nữa hại cả đời Kotonoha như thế nào.

Bọn Sekai nghe đến lúc Makoto bán đứng Diệp Phong cũng tức giận, sau đó nghe thêm việc hắn bán đứng Kotonoha thì căm phẫn đến mặt đỏ bừng lên:

"Vô sỉ, vô sỉ quá!" Otome đập bàn tức giận nói.

"Sao lại có người vô sỉ đến thế chứ?" Sekai cũng đầy căm phẫn.

"Hèn nhát, hạ lưu." Setsuna nói với khuôn mặt bình tĩnh, nhưng ai cũng nghe thấy được sự tức giận trong lời nói của nàng.

Đúng lúc này thì cửa lớp mở ra, Makoto đi vào trong lớp. Hôm nay hắn có vẻ tiều tụy nhiều lắm, chắc là còn lo lắng về ngày hôm qua, lúc nãy hắn còn qua lớp của Kotonoha để xem thì thấy cô ấy không đi học. Hắn bắt đầu uể oải, chán nản hơn.

Otome thấy Makoto thì tức giận, định đi đến mắng chửi cho hả giận nhưng lại bị Diệp Phong kéo lại. Nàng quay đầu nhìn Diệp Phong với ánh mắt nghi vấn, Diệp Phong nói khẽ:

"Hắn sẽ không có kết cục tốt, yên tâm!"

Lúc này Diệp Phong đã quyết tâm chỉnh Makoto một trận rồi, thật ra lúc vừa vào School Days bị xếp thân phận là bạn của Makoto, Diệp Phong cũng cảm thấy tên này là một người tạm được, không quá đáng như phần giữa và cuối anime nên Diệp Phong cũng có ý nghĩ nể tình bạn mà tha hắn. Không ngờ hôm qua hắn lại dám làm tổn thương (gián tiếp) đến Kotonoha làm cho Diệp Phong nổi giận, lúc này đây trong đầu Diệp Phong đang lên kế hoạch làm sao để trừng trị Makoto.

Mà Makoto lúc vào lớp cũng thấy Otome, Seki, Setsuna vẻ mặt quái dị (căm ghét) nhìn mình, nhưng hắn không có tâm trạng lo lắng đến vấn đề này, mà đang lo về Kotonoha (làm xong rồi hối hận, vãi thật).

Reeng!!!!!!!!!!!!!!!!

Chuông vào lớp vang lên, tiết chủ nhiệm đầu tiên thì giáo viên đã đến để nói về lễ hội trường ngày hôm sau. Mà ba nàng Sekai, Otome, Setsuna nghe đến phần nhảy quanh lửa trại thì mắt tỏa sáng nhìn về phía Diệp Phong, hại Diệp Phong lạnh xương sống một trận.

Giới thiệu giảng giải xong xuôi đến tốn một cốc nước bọt thì giáo viên chủ nhiệm đã thỏa mãn mà đi vào chương trình bài giảng. Diệp Phong lại tiếp tục công cuộc ngủ như xưa, thêm phần đêm hôm qua đã làm Diệp Phong quá hao sức nên hắn cũng cần lấy lại sức khỏe.

Đến giờ ra chơi, ba cô gái lại tụ tập trên bàn Diệp Phong làm cho nam sinh trong lớp ghen tỵ đầy trời nhưng không ai dám nói gì, ai bảo người ta là thiên tài làm chi.

"Diệp Phong, ngày mai lễ hội anh định nhảy với ai?" Otome nói, cũng như đại diện cho cả ba người.

Chỉ thấy Diệp Phong ngáp một cái rồi uể oải nói:

"Nhảy với toàn bộ nhé?"

"Không được, ngày mai chỉ có các cặp mới nhảy chung cơ mà?" Otome phản bác.

"Thế bốn người chúng ta không phải người yêu sao? Làm gì cũng phải công bằng, anh sẽ nhảy với cả ba người lần lượt, dù sao chỉ là một điệu nhảy thôi mà, đâu đủ để thể hiện tình cảm của anh dành cho các em, anh có kế hoạch khác rồi."

Chúng nữ nghe mấy lời đường mật của Diệp Phong thì sung sướng đến tận mây xanh, mặt ai cũng thẹn thùng, chợt nge đến Diệp Phong còn có một kế hoạch gì đó thì bắt đầu tra hỏi:

"Kế hoạch gì, anh định làm gì với bọn em sao?"

"Haha, lại, đưa sát tai lại đây anh sẽ nói."

Ba cô gái tò mò đưa lỗ tai lại gần chờ Diệp Phong nói, ai ngờ tên này lại thừa dịp hôn mỗi người một cái vào má rồi cười ha ha chạy ra khỏi cửa lớp:

"Haha, bí mật thì nói ra mất vui, các em đợi vài ngày đê, à, xin giáo viên cho anh nghỉ phép nhé, anh cảm thấy không khỏe,"

Ba cô gái thẹn thùng như muốn chui xuống đất, may mà trong lớp không ai để ý đến bên này nên không ai nhìn thấy, nếu không thì các nàng cũng không biết phải xử sự thế nào.

Sau khi ra khỏi trường, Diệp Phong bắt một chuyến taxi đi đến nhà của Kotonoha. Sau khi trả tiền taxi, Diệp Phong đến bên cửa, từ túi móc ra một cái chìa khóa mở cửa tiêu sái bước vào. Chìa khóa này là lúc sáng Kotonoha đưa cho Diệp Phong, dù sao chìa khóa cửa của Kotonoha cũng còn nhiều. Diệp Phong im lặng đi vào nhà định cho nàng bất ngờ một tý.

Vào trong nhà, thấy chung quanh cũng như hồi sáng, chỉ có mỗi cốc nước ai đã uống dở thì Diệp Phong đoán được là của Kotonoha, hắn rón ra rón rén đi đến phòng ngủ của nàng rồi mở cửa nhẹ nhàng ra thì thấy Kotonoha đang mỉm cười mà ngủ, chắc đang mơ mộng đẹp. Diệp Phong cũng không muốn đánh thức nàng dậy, khép cửa lại đi vào bếp, vì gần trưa rồi nên Diệp Phong định nấu ăn cho cả hai cùng ăn. Diệp Phong cặm cụi làm bếp được nửa giờ thì được thành quả là hai món xào, một món canh, cộng cơm nữa chắc là đủ cho hai người.

Sau đó Diệp Phong dọn hết ra bàn ăn, định vào gọi Kotonoha thì cảm giác được nàng đã dậy rồi, thế nên quyết định ngồi chờ.

Sau khi Diệp Phong đi học, Kotonoha nằm một lát lại thấy khát nước, nàng đi xuống lấy một ca nước uống rồi lại lên giường ngủ tiếp, dù sao tối hôm qua cũng khá là mệt nên nàng buồn ngủ lắm. Đến lúc thức dậy, nhìn đồng hồ thì thấy đã giữa trưa, bụng cũng đã đói đến mức kêu gào, nàng định xuống bếp làm đỡ một gói mì ăn liền cho chóng đói, ai ngờ đi được nửa đường lại nghe mùi thức ăn thơm phưng phức làm nàng ngẩn người. "Chẳng lẽ...?" định thần lại, Kotonoha vui vẻ đi nhanh xuống bàn ăn thì đúng như nàng đoán, Diệp Phong đang ngồi cười tủm tỉm ở đó nhìn nàng.

"Chắc em đói rồi, lại đây ăn cơm."

"Không phải anh đi học rồi sao, sao lại ở đây?"

Diệp Phong nghe Kotonoha hỏi thì cười:

"Vốn là đi học, nhưng đến ra chơi thì lo lắng cho ai đó quá nên phải về! May mà về kip, nếu không trưa nay có người ăn mì gói rồi."

Bị nói toạc ra ý định của mình, mặt Kotonoha hồng lên nguýt Diệp Phong một cái rồi lại hỏi:

"Thế còn việc học bài?"

"Ha ha, thế em không biết anh là thiên tài của trường hay sao, được trường đặc cấp cho quyền lợi nghỉ lúc nào cũng được mà, ha ha." Diệp Phong chổng mũi lên trời, nói: "Cho em biết, mỗi lần kiểm tra anh luôn đặt điểm tuyệt đối đấy nhé."

Kotonoha vốn là người ít giao tiếp nên nàng cũng không biết nhiều tin tức trong trường, với lại mới bắt đầu năm một không lâu nên Diệp Phong chưa nổi tiếng thế nào lắm. Mà nghe Diệp Phong tự kỷ thế thì Kotonoha cũng không nói gì, nàng là một người tin người yêu của mình hết thảy, thế nên tin Diệp Phong vô điều kiện. Kotonoha đi đến bàn ăn, lấy bát đũa rồi cùng Diệp Phong ăn bữa trưa, mà trong lòng nàng thì lại nghĩ:

"Nếu ngày nào cũng thế này thì tốt biết mấy."