Chương 7: Kotonoha bị bán đứng

Thần Vương Tong Manga

Chương 7: Kotonoha bị bán đứng

Mà hôm nay, Diệp Phong và ba cô gái đang say sưa giải quyết cơm trưa trên sân thượng thì Makoto lại tỏ ra xoắn xuýt vô cùng, hắn đang cầm hai tờ vé xem phim định mời Kotonoha nhưng vẫn chưa biết ngỏ lời thế nào. Bỗng một chốc, linh quang lóe lên: "Có cách rồi."

Thế là Makoto đi đến bên lớp của Kotonoha, may sao gặp Kotonoha đang có chuyện cũng đi ra khỏi lớp, Makoto bèn mừng rỡ chạy đến nói khẽ:

"Katsura – San, tớ đang có mấy tấm vé xem phim vào chủ nhật, định rủ nhóm bạn đi cùng nhưng còn dư lại một vé, cậu có muốn tham gia không?"

Nếu là chỉ mời hai người đi thì chắc chắn Kotonoha sẽ từ chối, nhưng nghe đến có cả bạn Makoto cùng đi thì Kotonoha nghĩ đến Diệp Phong, thế là Kotonoha quyết định đồng ý:

"Chủ nhật tớ rảnh, thế nên có thể đi với cậu."

Makoto thì mừng rỡ:

"Thật sao, thế thì tốt quá, vậy chủ nhật hẹn nhau ở trước rạp vào lúc sáu giờ nhé!"

Vội vàng đưa cho Kotonoha một tấm vé, xong rồi đi vào lớp, trong lòng Matoko mừng vô cùng: "Chết thật, thế đến lúc đó chỉ có mỗi hai người thì biết giải quyết thế nào?" Makoto suy nghĩ: "Được rồi, đến lúc đó đành nói người khác bận vậy, Kotonoha đã đến rồi thì không thể nào về đâu."

Quyết định xong thì Makoto trở nên nhẹ nhõm trong lòng, bắt đầu vào học nhưng không tập trung được, cứ lo tưởng tượng đến ngày chủ nhật được hẹn hò với Kotonoha. (Suy nghĩ của một mình hắn thôi, Kotonoha thì không nghĩ vậy.)

Thời gian qua nhanh chóng, thế là đến ngày chủ nhật, Makoto vội vàng chạy đến rạp chiếu phim, do kẹt xe nên hắn đến trễ mất 10 phút, trong lòng vừa chạy vừa lo lắng: "Mong là Kotonoha không giận, bọn giao thông chết tiệt." Đến nơi thì Makoto thấy Kotonoha đã đứng đó, mà nàng thì thỉnh thoảng nhìn vào đồng hồ, cái để hai mắt Makoto tỏa sáng là hôm nay Kotonoha cực kỳ đẹp, cô mặc một cái áo ngắn tay màu đen, áo vô cùng vừa người làm nổi bật lên bộ ngực vĩ đại của cô, và cô còn khoác thêm một cái áo khoác mỏng màu trắng tinh, làm cho có vẻ vừa xinh đẹp lại không hở hang, kèm thêm một chiếc váy màu đen và chiếc vớ da đen trong suốt. Có thể hình dung là trên đường đi đến đây tỷ lệ quay đầu lại của nam tính là 99%, 1% còn lại là có bạn gái rồi.

Makoto nhìn một hồi lâu mới giật mình, vội vàng đi đến hô:

"Katsura – san, xin lỗi nhé, do đường kẹt quá nên xe bus đến chậm."

Kotonoha nghe thấy có tiếng người gọi mình thì mừng rỡ, quay đầu lại, nhưng khi nhìn thấy chỉ có mỗi Makoto thì ũ rũ xuống, nhưng vẫn cố bảo trì sự bình thản, nói:

"Không sao Itou-san, mà những người khác đâu?"

Mắt Makoto quay loạn một vòng rồi nói:

"Thật tiếc quá, vừa nãy Phong và Sekai nói cả hai có hẹn, nên bảo mình tới một mình, còn nói mình xin lỗi cậu giùm."

Nhất thời Kotonoha trở nên buồn bã: "Mình chuẩn bị hết hai giờ đồng hồ thế mà cậu ấy lại hẹn với Sekai à, sao lại không phải là mình chứ?" Nghĩ đến đây mắt Kotonoha cũng đỏ lên, nhưng mà thấy chung quanh đông người quá thì cố kìm nén lại, mà Makoto cũng để ý thấy hiện trạng lạ của Kotonoha, bèn hỏi:

"Sao mắt cậu đỏ lên thế?"

"Không sao đâu, chỉ là bụi bay vào mắt thôi mà, cám ơn cậu quan tâm."

Makoto cũng cho là thế nên không nghĩ nhiều, đợi Kotonoha lau mắt xong thì lại nói:

"Nếu đã đến rồi thì ta cũng nên vào xem thôi, nếu không thì uổng lắm."

"Ừm, thôi ta cùng vào xem đi!" Kotonoha cũng đồng ý, vào xem phim coi như là để giải sầu, không có ý nghĩ gì khác.

Vào xem phim được 10 phút, chung quanh đã bắt đầu yên tĩnh lại, Makoto quay đầu qua nhìn vào Kotonoha, thấy Kotonoha bắt đầu chăm chú xem phim thì lớn gan đưa tay qua từ từ, định nắm bàn tay của Kotonoha.

Khi cảm thấy có vật gì đó chạm vào tay mình, Kotonoha nhìn xuống thì bắt gặp hành vi của Makoto, mày khẽ nhíu lại. Kotonoha dù gì cũng là hoàng hoa khuê nữ, chưa có người yêu, lại rất ngại ngùng thế nên làm sao có thể để người khác nắm tay mình tùy tiện chứ, mà trong khi cô lại đang phải lòng Diệp Phong. Vì thế cô rút tay ra không để Makoto nắm được tay mình rồi giả vờ cầm một ly nước lên uống, cũng không nhìn Makoto.

Thấy Kotonoha cố tình tránh tay mình, trong lòng Makoto nhất thời trở nên đắng nghét: "Tại sao không cho phép mình chạm vào cô ấy chỉ một lần thôi chứ, cô ấy ghét mình chăng, hay là mình quá vội?" Nghĩ thế nên Makoto cũng kìm nén sự hậm hực lại, ngẩng đầu lên chăm chú xem phim.

Sau khi phim bắt đầu chiếu được 45 phút thì Makoto dùng vẻ mặt khó xử quay qua nói khẽ với Kotonoha:

"Xin lỗi mình phải đi vệ sinh một tí!"

Kotonoha cũng không quan tâm nhiều, gật đầu xem như trả lời. Makoto thì vội vàng chạy đến nhà vệ sinh, nhưng không ai để ý là có ba bóng người ngồi phía sau Makoto cũng đứng dậy đi theo hắn.

Đến nhà vệ sinh, Makoto vừa giải quyết xong, tâm tình thoải mái vừa hát khẽ một khúc ca vừa rửa tay thì thấy ba tên côn đồ đi vào. Hắn cũng không quan tâm lắm, nhưng bỗng nhiên cả ba tên đi đến bên Makoto, vỗ vai hắn và nói:

"Nhãi con, người vừa nãy ngồi chung với mày là bạn gái mày à? Đẹp đấy!"

Nghe có người nói Kotonoha là bạn gái của mình thì Makoto trở nên hí hửng, cười híp mắt quay qua nói:

"Cảm ơn, cậu thật tinh mắt, ha ha ha!"

Mà mặt của ba tên côn đồ khi nghe Makoto nói thế thì bắt đầu lộ ra vẻ gian xảo, tên để tóc bờm ngựa nhuộm vàng vỗ vỗ vai Makoto:

"Hôm nay ba người bọn tao đang rất buồn, mày có bằng lòng để bạn gái của mày theo bọn tao đi chơi một tý không, bạn thân?"

Makoto bắt đầu thấy không ổn, hắn nhìn vào mặt tên đó phản bác:

"Không được, làm sao mà..."

Chưa kịp nói hết thì đã có một con dao kề ngay vào mặt hắn, mồ hôi Makoto chảy ròng ròng, mồ hôi lạnh cũng ướt đầy lưng, trong đầu thì suy nghĩ: "Kotonoha là người mình thích, làm sao có thể để cho cậu ấy gặp nguy hiểm chứ?", đồng thời cũng có một suy nghĩ khác vang lên: "Cậu ấy còn không phải là bạn gái mình, mình liều mạng với ba tên côn đồ vì cậu ấy có đáng không? Mà cho dù có liều cũng không thể nào chống lại nổi."

Cuối cùng thì cái yếu đuối hèn nhát trong người Makoto đã chiến thắng, hắn cúi đầu xuống nói với ba tên côn đồ:

"Đươc thôi, nhưng các người phải hứa là không làm gì quá đáng đấy!"

"Được chứ, bọn tao là công dân lương thiện cơ mà, sao lại làm gì quá đáng cơ chứ, chỉ là nói chuyện một chút thôi, ha ha ha ha." Tên bờm ngựa nói thế nhưng lại liếc nhìn hai tên còn lại với ánh mắt đầy vẻ dâm tiện.

"Một lát nữa sau khi xem phim xong, mày hãy dẫn bạn gái mày đến một góc vắng người rồi tìm cớ đi chỗ khác. Yên tâm, bọn tao chỉ là nói chuyện làm quen thôi, không làm gì khác đâu."

Tên bờm ngựa choàng cánh tay qua vai Makoto, kề sát vào tai Makoto nói nhỏ, người từ phía sau nhìn vào có thể lầm tưởng họ là đôi bạn chí cốt cũng nên.

"Tin được mới lạ", đó là ý nghĩ của Makoto, nhưng mà với sự hèn nhát của mình, Makoto không có nói suy nghĩ đó ra, chỉ gật đầu đáp ứng.

Thế là Makoto bắt đầu đi vào phòng chiếu phim, xem như chưa có chuyện gì xảy ra, nói với Kotonoha một câu rồi lại xem phim.

Kotonoha thì lại không biết rằng mình vừa bị người bạn mới quen này bán đứng.