Chương 34: Gia tộc sau màn

Tây Sơn Hoàng Triều

Chương 34: Gia tộc sau màn

Chương 34: Gia tộc sau màn

Vườn Ngự Uyển của hoàng cung.

Lúc này, Bùi Thái Hậu đang chậm rãi dạo bước qua con đường lát bằng đá trắng, hai bên đường được trồng rất nhiều hoa, trăm hoa đua nở, rực rỡ đầy màu sắc. Gió nhẹ mơn man, thổi phớt qua khuôn mặt xinh đẹp của nàng làm tung bay hai sợi tóc mai.

Phía sau lưng Bùi Thị Nhạn, Thượng thư Bộ Hình Bùi Văn Nhựt cùng Đô đốc Bùi Thị Xuân cung kính theo hầu. Đám người đi đến một ngôi đình nghỉ mát thì dừng lại, mấy vị cung nhân nhanh chóng dâng lên trà bánh rồi lui hết cả ra, nhường lại không gian riêng tư.

Sau khi cung nhân đã lui ra hết, trong đình nghỉ mát lúc này, chỉ còn lại ba người, thấy không còn ai có thể nghe lén, Bùi Văn Nhựt liền thở dài:

-Bây giờ tình hình triều chính ngày càng phức tạp, em đã nghe theo lời chị bảo ban con cháu trong gia tộc tạm thời an phận thủ thường, tận lực né tránh rắc rối, điệu thấp làm việc. Bệ hạ nay vừa mới thành lập Hoàng Vệ, ý muốn củng cố hoàng quyền, cần bắt người khai đao, không biết là ai sẽ xui xẻo đụng vào trên lưỡi đao mới đây. Họ Phạm được nâng đỡ càng ngày càng quyền thế. Ai! Thế đạo này càng lúc càng gian nan.

Nghe Bùi Văn Nhựt than thở, Bùi Thị Nhạn liền mở lời:

-Cậu không phải lo! Bệ hạ tuy còn nhỏ tuổi nhưng lại rất chín chắn thông tuệ, ta tin tưởng bệ hạ hoàn toàn biết mình đang làm gì, họ Bùi chúng ta hiện tại đang đứng trên đầu ngọn gió, chỉ cần điệu thấp một khoảng thời gian thì sẽ không có chuyện gì, chỉ cần nhớ hết sức tận trung với công việc của triều đình là được.

Bùi Văn Nhựt và Bùi Thị Xuân vội đồng thanh đáp:

-Cẩn tuân lời thái hậu dạy bảo!

Bùi Thị Nhạn gật đầu, nghĩ đến những chuyện đã xảy ra ở trong suốt quãng thời gian vừa qua, quả là đã khiến cho tâm lực của nàng khá mệt mỏi, hiện tại mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, trong lòng đã có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm, nàng đã hoàn thành trách nhiệm nặng nề một cách tốt nhất, cho gia tộc một câu trả lời thỏa đáng.

Nghĩ đến gia tộc, ánh mắt Bùi Thị Nhạn bỗng trở nên phiền muộn, nàng cũng là một thân bất do kỷ.

Người đứng cao bao nhiêu, hưởng thụ nhiều như thế nào thì trách nhiệm cũng nhiều bấy nhiêu, có ai mà ngờ trên đôi vai nhỏ bé của nàng lại là sự hưng suy của cả một gia tộc.

Gia tộc họ Bùi là một trong những gia tộc lớn của Đại Việt, bắt nguồn từ dòng chảy xa xưa, ở trong thời kỳ nào, gia tộc này cũng có người tài xuất hiện ra làm quan lớn, cả văn lẫn võ, có thể nói gia tộc họ Bùi chính là một gia tộc rất có quyền lực, cây to rễ sâu.

Đến thời Tây Sơn, họ Bùi dốc tài dốc lực nâng đỡ và phò trợ cho Nguyễn Huệ lên ngôi vua, có công tòng long nên càng hiển đạt vinh quý, sau khi Chánh cung hoàng hậu Phạm Thị Liên - mẹ của Cảnh Thịnh mất vì bệnh nặng, Bùi Thị Nhạn nhờ có thế lực họ Bùi chống lưng đã phế quyền lực của Bắc cung Lê Ngọc Hân, thuận lợi bước lên vị trí Chánh cung hoàng hậu thay thế Phạm Thị Liên, kể từ đó, vị thế của gia tộc họ Bùi càng được củng cố.

Quang Trung mất, Bùi Thị Nhạn đương nhiên trở thành Bùi Thái Hậu lại có thế lực họ Bùi đứng sau, có thể nói là quyền thế ngập trời nhưng mà nàng rất khôn khéo, rất ít khi can thiệp vào chuyện triều chính, nguyên nhân cũng có lẽ là do tôn chỉ làm việc của dòng họ này đó là điệu thấp và điệu thấp, chỉ thích đứng đằng sau màn thao túng thế cuộc và cũng chính vì lý do này cho nên dòng họ Bùi mới có thể đứng sừng sững xuyên suốt mấy ngàn năm lịch sử, kể từ thời Hùng Vương dựng nước.

Bùi Đắc Tuyên là anh ruột của Bùi Thị Nhạn, y là một người có chí lớn nhưng tài mọn, y đã đi ngược lại tôn chỉ làm việc của gia tộc, mượn thế của em gái cùng với việc nịnh nọt lấy lòng Cảnh Thịnh mà leo lên nắm quyền vơ vét tài sản. Bùi Thái Hậu biết rõ tài năng người anh của mình đến đâu cho nên cũng lười quản, ban đầu nàng chỉ tưởng là Bùi Đắc Tuyên nhất thời ham mê tài phú, những thứ này nàng cho được nên cũng không mấy để ý, những người khác trong gia tộc họ Bùi tuy có bất mãn nhưng vì mặt mũi Bùi Thái Hậu mà cũng không làm khó dễ Bùi Đắc Tuyên.

Bùi Thị Nhạn có ngờ đâu Bùi Đắc Tuyên đắc chí liền gan to, càng chơi càng lớn, lớn đến làm lung lay nền móng nhà Tây Sơn.

Bùi Đắc Tuyên nịnh Cảnh Thịnh để leo lên chức Thái Sư, quan cư nhất phẩm, sau khi có được quyền vị trong tay liền bắt đầu xem thường những lời nói khuyên bảo của Bùi Thị Nhạn, càng ngày càng lộng hành không kiêng nể gì cả.

Đến lúc này, tộc trưởng họ Bùi liền yêu cầu Bùi Thị Nhạn không thể đứng nhìn Bùi Đắc Tuyên dẫn lửa thiêu thân thêm được nữa, nàng không thể vì dung túng một người mà đặt gia tộc họ Bùi lâm vào trong nguy hiểm, cho dù người đó có là anh của nàng đi nữa thì cũng không được.

Trên vai của Bùi Thị Nhạn còn gánh nặng của cả một gia tộc, gia tộc cho nàng nhiều thứ, đưa nàng đến ngôi vị này thì cũng cần nàng hy sinh đáp lại, một gia tộc cho dù mạnh đến đâu thì cũng không thể đi ngược lại đại thế là kẻ địch của toàn bộ thiên hạ, càng huống hồ gia tộc họ Bùi đã bỏ ra một cái giá và nỗ lực rất lớn mới có thể trợ giúp Quang Trung lên ngôi từ đó thu được nhiều lợi ích to lớn cho gia tộc.

Lý do vì sao mà gia tộc họ Bùi lại phò trợ Quang Trung mà không phò trợ Nguyễn Ánh thì rất đơn giản, trong loạn thế gia tộc họ Bùi chỉ có thể lựa chọn bên nào có khả năng chiến thắng lớn nhất, hơn nữa là một gia tộc gốc bản địa đã tồn tại mấy ngàn năm, gia tộc họ Bùi cũng không chấp nhận được việc để cho nhà Thanh xâm lấn Đại Việt mà khi ấy ngoài Nguyễn Nhạc ra thì không còn một ai có thể chống lại nhà Thanh cả, phò trợ Nguyễn Nhạc lên ngôi hoàng đế là phù hợp với đại thế, phù hợp với lợi ích giữa đôi bên, việc Nguyễn Nhạc đột ngột mất sớm cũng là việc đột phát ngoài ý muốn của gia tộc họ Bùi.

Bùi Đắc Tuyên tuy chỉ là một kẻ tài mọn nhưng dưới lợi ích mua chuộc, y cũng đã tập hợp quanh mình một đám tay chân bè phái không nhỏ.

Lúc này, Bùi Thị Nhạn muốn bắt lại Bùi Đắc Tuyên thì chỉ có thể vận dụng lực lượng của họ Bùi, dùng thế lực của họ Bùi mạnh mẽ trấn áp nhưng việc này cũng đồng nghĩa khiến cho họ Bùi lộ ra trước ánh sáng một phần thực lực, làm cho người ta kiêng kỵ chú ý, đi ngược lại tổ huấn luôn điệu thấp ẩn giấu của gia tộc, một lựa chọn rất là khó khăn.

Trong lúc Bùi Thị Nhạn đắn đo suy nghĩ chưa hạ được quyết tâm thì Cảnh Thịnh bất ngờ tìm đến, y thăm dò thái độ của nàng, lộ rõ ý đồ muốn đối phó Bùi Đắc Tuyên, chuyện này làm cho nàng rất là kinh ngạc, mặc dù trong lòng nàng lúc bấy giờ cũng không tin tưởng rằng một đứa trẻ mới mười hai tuổi như Cảnh Thịnh có thể làm nên trò trống gì nhưng nàng cũng nhân cơ hội này mà thuận nước đẩy thuyền, trợ giúp cho Cảnh Thịnh, một phần là vì hiếu kỳ muốn xem xem Cảnh Thịnh sẽ đối phó Bùi Đắc Tuyên như thế nào, một phần vì không muốn lộ ra thế lực họ Bùi, nàng muốn nhân lúc Cảnh Thịnh lộ ra phía trước sẽ âm thầm vận dụng nhân lực của gia tộc phò trợ cho hắn, vừa bắt lại được Bùi Đắc Tuyên vừa có thể tiếp tục để cho gia tộc ẩn nấp sau màn, hơn nữa còn có được sự cảm ơn của hoàng đế, một đá ba chim cớ sao mà không làm.

Cảnh Thịnh đã làm cho nàng rất ngạc nhiên, đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, hắn không những hạ bệ được Bùi Đắc Tuyên mà còn liên tiếp có những hành động trù tính chỉnh đốn triều chính, mỗi một bước đi đều rất lão luyện cơ hồ khiến cho Bùi Thị Nhạn không thể tin được đây là Cảnh Thịnh trước đó chỉ biết ham chơi bị những lời xu nịnh làm cho mù quán, một đứa trẻ chỉ mới mười hai tuổi mà có thể làm đến bước này nếu không dùng hai từ " yêu nghiệt" để mô tả thì quả là không các nào hình dung được.

Cảnh Thịnh hành động đã khiến cho Bùi Thái Hậu nhìn hắn bằng con mắt khác, từ đó thay đổi cách đối xử với hoàng đế, gia tộc họ Bùi vì thế mà cũng quyết định phò trợ Cảnh Thịnh như đã phò trợ Quang Trung.

Bùi Thái Hậu cũng rất cảm phục sự dũng cảm của Cảnh Thịnh khi đối mặt với mười vạn quân của Trần Quang Diệu, thật ra thì khi ấy, có nàng tại, có Bùi Thị Xuân tại, có gia tộc họ Bùi Tại, Trần Quang Diệu sẽ tuyệt nhiên không dám làm gì gây bất lợi cho Cảnh Thịnh, bởi vì ít ai biết, thật ra Trần Quang Diệu có được như ngày hôm nay chính là do một tay gia tộc họ Bùi âm thầm đỡ lên, việc này ngay cả bản thân Trần Quang Diệu cũng không biết được, nếu không phải vậy thì thử hỏi một người xuất thân tầm thường như lục bình không rễ như Trần Quang Diệu sao có thể dễ dàng lấy được hòn ngọc quý Bùi Thị Xuân của gia tộc, để rồi sau đó có thể lập được nhiều chiến công hiển hách, ở trong vô số tướng lĩnh kiệt suất của nhà Tây Sơn trổ hết tài năng, từng bước cao thăng cho đến ngày nay, quá trình đó đòi hỏi vô số sự vận hành trải đường trong bóng tối mà không ai biết.

Cảnh Thịnh cho đến hôm nay vẫn không thể nào biết được rằng một loạt những hành động của hắn lại có thể bị một phương thế lực khổng lồ từ trong bóng tối giám sát chặt chẽ như vậy, nghĩ lại những kế sách của hắn mặc dù rất hay nhưng nếu như không có người trong âm thầm tương trợ thì vẫn còn rất nhiều sự khó khăn trắc trở, không thể thông suốt dễ dàng như vậy.

Cái bí mật này, có lẽ đến một lúc thích hợp nào đấy Cảnh Thịnh có thể biết được, cũng có thể đến chết hắn cũng sẽ không biết, mà cho dù có biết thì đối với một gia tộc khổng lồ như họ Bùi thì hắn cũng chỉ có nước thỏa hiệp mà thôi.

-Bùi ông vẫn khỏe chứ? Ông ấy có lời nhắn nhủ gì thêm hay không?

Bùi Thị Nhạn đột nhiên nhỏ giọng hỏi Bùi Văn Nhựt.

-Thưa chị, Bùi ông vẫn khỏe, đây là thư của Bùi ông lệnh em đưa cho chị, ông ấy có nói mọi sự cần làm ông ấy đã viết trong thư!

Bùi Văn Nhựt cung kính trả lời, sau đó lấy ra một phong thư trình lên.

Bùi Thị Nhạn nhận lấy mở ra xem, đôi chân mày lá liễu khẽ nhíu lại.