Chương 3: Tuổi trẻ xung động

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 3: Tuổi trẻ xung động

Hoa Thiên Vũ cười híp mắt từ giới chỉ lấy ra công pháp vũ kỹ đan dược những thứ dùng cho tu luyện rất đầy đủ không hổ tiểu thư của Hoa gia.

" Kể cả ta muốn học pháp thuật."Hai tay nàng xoa xoa với nhau cho Băng Thần cảm giác nàng rất giống đám gian thương.

Băng Thần hơi ngạc nhiên nhưng cũng từ trong túi áo rút ra một tấm thẻ bài,hơi nhẩm thì sách vở cùng bình lọ các kiểu xuất hiện. Băng Thần người thừa kế duy nhất của Băng gia ngoài các nơi làm sinh kế thì tiền bạc của cải tích trữ cũng như bảo vật đều ở trong tay hắn ta.

Băng Thần cũng xoa tay hắn cũng ra rất nóng lòng để lấy được thứ kia thế nên to mồm hứa hẹn: " Ta có thể cho ngươi trở thành một pháp sư tài năng."

Hai người nhìn nhau tâm ý tương thông đã rõ ràng ý nghĩ của đối phương lên ngay lập tức cả hai cùng mỉm cười. Hoa Thiên Vũ lúc này cũng cảm nhận được kẻ kia khi ở nơi của hắn cũng là một cái con ông cháu cha không thua gì mình.Có thể rất rõ một điều hai người gần như mang đủ tất cả những gì cần của đối phương,vụ trao đổi này rất dễ dàng.

Hai người đều tương đối mong chờ phương thức tu hành của đối phương sẽ mang lại cho mình những gì.Hoa Thiên Vũ sảng khoái đưa cho Băng Thần bình nước cùng với một quyển công pháp nhập môn còn Băng Thần lấy ra một viên cực phẩm ma tinh cùng một quả cầu thủy tinh cùng một loại ma công rất cao cấp.

Nàng đối với ma pháp chỉ hiếu kỳ nhất thời tác dụng hay không còn không rõ ràng. Nhưng tu luyện nguyên khí rất có thể cứu mạng hắn,thế lên hắn ta không hề ki bo cho nàng những thứ tốt nhất.

Băng Thần nhẹ giọng nói:" Ngươi đặt tay lên quả cầu thủy tinh ta sẽ giúp ngươi xác định nguyên tố của bản thân để định hướng tu luyện cho ngươi."

Hoa Thiên Vũ nghe lời đặt tay lên thủy tinh thì thấy quả cầu chuyển ánh đỏ pha chút màu vàng trắng thấy Băng Thần có vẻ hơi ngạc nhiên nàng quay sang hỏi hắn.

" Thế nào là loại nguyên tố nào?"Náng có chút sốt ruột có khi nào mình không có nguyên tố hay phế phẩm nào đó.

Băng Thần loại siêu cấp thiên tài này thì tuy hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng hồi phục lại cho nàng biết.

" Ngươi có hai loại nguyên tố hỏa cùng quang, trong hai loại ngươi lên chủ tu trước một loại còn một loại phụ tu. May mắn cho ngươi hỏa mang tính công kích còn quang thiên về chữa trị lên không có xung đột.Bây giờ ngươi ngậm viên ma tinh này sau đó rỏ máu viên lên viên ma công này lập tức có thể tu luyện."

Băng Thần vừa dứt lời thì nàng làm nhanh như chớp sau đó đi vào trạng thái minh tưởng. Nhìn nàng hắn ta cười khổ cô gái này lớn rồi thế nhưng vẫn như đứa trẻ không chút nào đề phòng hắn ta.Ánh mắt lướt qua thân thể nàng hắn lại nhớ đến lúc nhìn
thấy nàng khỏa thân.Nước rãi lại muốn chảy ra nhưng kiềm chế trong thân xúc động chuẩn bị tu luyện.

Lấy lọ nước kia uống hết hắn ta cảm giác thân thể sức lực có thêm rất nhiều. Đọc nội dung quyển công pháp kia coi thì hắn nhận ra lần thám hiểm di tích mấy ngày trước có vẻ như mình cũng tìm được một loại công pháp. Những thứ đồ trong di tích thì mấy loại tầm thường sao có thể so sánh được.Tìm trong ma giới hắn ta đã lấy ra một quyển công pháp bìa làm từ kim loại giống như hoàng kim.

Quyển công pháp này có tên" Khai Thiên Quyết "nội dung rất nhiều. Nhưng may mắn có chỉ dẫn rõ ràng lẫn hình minh họa lên Băng Thần vẫn luyện được.Không bao lâu hắn ta cũng đi vào trạng thái tu luyện,cả thân thể như tâm của một dòng xoáy.Nguyên khí xung quanh lao nhanh vào người hắn.

Hoa Thiên Vũ vốn có thiên tu luyện nếu không chắc chắn có người đến quan sát. Hắn ta rất có khả năng bị phát hiện sau đó thêm một lần nữa bị tống giam. Hai người cứ lặng im phần mình tu luyện tận sáng Băng Thần mới từ từ mở mắt ra thì gặp được một cảnh rất lúng túng.

Hoa Thiên Vũ không biết làm sao đã ngả vào người hắn ngủ quên, chắc nàng lần đầu minh tưởng cảm nhận nguyên tố khiến cho đầu óc mệt mỏi quá đó mới ngủ mê. Bây giờ hắn ta động thì rất có thể sẽ đánh thức nàng lúc đó càng xấu hổ hơn thôi,đành phải tu luyện tiếp vậy ít ra như thế xấu hổ không phải mình.

Nửa canh giờ sau chân của hắn ta muốn tê rồi nhưng cô nàng này mới lờ mờ tỉnh dậy và rất nhanh nàng phát hiện hoàn cảnh xấu hổ của mình. Nàng lập tức ngồi dậy nhưng thấy Băng Thần vẫn đang tu luyện nhưng với kinh nghiệm của nàng tên này phải tỉnh từ lâu rồi mới đúng.

Lấy một ngón tay chọt vào hông của Băng Thần làm cho hắn ta nhếch mép.Biết hắn ta giả vờ tu luyện nàng lập tức đẩy hắn một cái khiến Băng Thần ngã ra sàn.Lúc này hắn ta không thể giả bộ được nữa đành phải chậm ra ngồi lại nhìn nàng trong lòng thầm than cô gái này chả giống ái. Thế nhưng một câu nói của nàng khiến cho hắn ta cạn lời.

" Ngươi thân thể ta cũng đã nhìn hết rồi mà còn ngại ngùng giả bộ làm quái gì,ngươi có phải nam nhân không thế."

Nàng chỉ nói như thế thôi nhưng đã chạm vào đúng chỗ đau của hắn ta,chủ yếu là tại thời đi học của hắn. Lúc ấy tuổi nhỏ Băng Thần mi thanh mục tú lại ít cắt tóc khiến cho hắn ta chả khác nào đứa con gái cả.

Cái ngày mà hắn ta vào học cấp hai giáo viên đã phải nhìn lại hồ sơ của hắn ta thêm một lần nữa thì mới chắc chắn Băng Thần là một đứa con trai chứ không phải con gái. Thấy Băng Thần không nói gì thì Hoa Thiên Vũ ngạc nhiên nói:

" Đừng nói với ta ngươi thật sự không phải nam nhân."

Băng Thần cạn lời:

"Ngươi mới không phải nam nhân."

Hoa Thiên Vũ thật thà:

" Ta là nữ nhân không phải nam nhân."

Lần này thật sự không biết phải nói cái gì thêm nữa đành phải thốt ra cái lời thoại lưu manh nhất để chứng tỏ mình là nam nhân.

" Ngươi tin không ta làm ngươi có bầu bây giờ?"

Nhìn gương mặt đỏ lên vì xấu hổ của Băng Thần,Hoa Thiên Vũ càng nghĩ trêu trọc hắn nàng mang theo chút cười nhạo.

Nàng ta hếch vai Băng Thần một cái " Ngươi làm được không đấy?"

Sau đó nàng ta ưỡn ngực ra thách thức Băng Thần khiến hắn ta tiến thoái lương nan lúng túng không biết phải làm gì. Trước kia ông ngoại hắn từng dùng rất nhiều thủ đoạn để hắn tìm một nữ nhân mục đích đơn giản, để các nàng mang cốt nhục Băng gia.

Nếu Băng Thần có ra mệnh hệ gì thì Băng gia cũng không đến mức tuyệt diệt,có mấy lần hắn ta suýt trúng chiêu của gia gia. Thế nhưng đều hữu kinh vô hiểm thoát thân,thực ra nếu tìm người xinh đẹp không nói gia gia hắn lại rất khác người.

Vừa muốn cô gái kia chịu làm dâu của một tên có thể ngỏm bất cứ lúc nào lại còn yêu cầu gia thế không thua kém quá nhiều.Chính vì thế khiến cho tiêu chuẩn về nhan sắc giảm hẳn, có lần ngươi kia khuôn mặt dọa cho Băng Thần té xỉu phải vào bệnh viện nằm.

Cách đây không lâu gia gia nói đã tìm được người thật sự xinh đẹp. Băng Thần cũng xem hình quả nhiên lần này gia gia không tiếp tục làm hắn sợ hãi. Rốt cuộc cũng có người bình thường chịu làm nàng dâu để hắn báo hiếu cho dòng họ. Nếu lần khám phá di tích gần đây hắn ta không đi qua thế giới này thì đi về có lẽ giờ này hắn ta đã có thể làm chính thức nam nhân rồi.

Nghĩ tới trước kia bạn bè cũng cười nhạo mình Băng Thần ma xui quỷ khiến thật sự thò tay ra chộp vào trên bồng đào kia xao nắn. Cảm giác của hắn ta đầu tiên rất vừa tay,mềm mại,co dãn kích thích vô cùng.Lúc này hắn ta đã chính thức thành một dân chơi không sợ mưa rơi.

Bởi vì hắn tiên đoán rằng một vài giây sau Hoa Thiên Vũ sẽ cho hắn biết vì sao nước biện lại mặn.Nhưng có vẻ nàng ta bị bất ngờ lên hơi trì độn khiến Băng Thần tranh thủ nắn thêm vài cái.Hoa Thiên Vũ trong đầu lúc này trống trơn nàng không thể tin được mới một giây trước xấu hổ đỏ cả mặt Băng Thần lại làm thiệt.

Thế nhưng nàng thật sự không biết phải xử lý sao cho phải,hắn ta sờ mình cũng do mình thách thức. Người đàn ông này không chỉ nhìn hết mình lại còn sờ ngực mình không hiểu sao nàng bỗng nhiên thấy tủi thân.

Làm sao mình lại gặp một khắc tinh như thế này càng nghĩ càng khó chịu nước mắt bất tranh khí rơi xuống. Băng Thần cũng há mồm vốn chờ đợi cô nàng bão nổi thì nàng ta lại khóc,đối với chiêu này thì Băng Thần bó tay không biết phải xử lý làm sao.

Hắn ta vội vàng rút tay lại, tay chân lóng ngóc không biết phải làm sao cho phải.Hoa Thiên Vũ thấy tên ngốc này còn không chịu an ủi nàng thì càng khóc ác hơn.Một lúc sau Băng Thần mới từ từ mở miệng lắp bắp nói chuyện với nàng, cảm giác tội lỗi ngập tràn.

" Ta xin lỗi không biết ma xui quỷ khiến làm sao ta lại làm ra chuyện đó ngươi muốn làm sao trừng phạt ta cũng chấp nhận.Ngươi đừng khóc nữa được không nhìn ngươi khóc khiến ta nẫu hết cả ruột gan."Băng Thần nét mặt khổ qua bà ngoại cũng thích khóc,cô cô cũng hay khóc đến thế giới này lại gặp thêm một người thích khóc.

Nàng hôm qua mới cho hắn một con đường sống hắn còn chưa trả ơn nàng hết thì hôm nay lại mạo phạm nàng chính hắn cũng cảm thấy mình không còn gì để bào chữa cả.Hắn có cảm giác muốn rạch bụng tự sát quách cho xong nhưng mới có được hi vọng sống không lẽ lại đi chết tạ tội ngay.

" Ngươi nhìn ta toàn bộ bây giờ lại mạo phạm ta thế ngươi chỉ có hai con đường một tự sát còn hai lấy ta ngươi chọn đi."

Hoa Thiên Vũ ngừng khóc ngẩng đầu lên nói với hắn ta làm cho Băng Thần như trúng số có nàng dâu thế này thì còn gì chê được.

Băng Thần vui cười hớn hở hỏi:" Thế ta lấy ngươi có được không."

Hoa Thiên Vũ nước mắt rưng rưng nói:

" Không được, ta không thích ngươi."

Băng Thần chưa bao giờ cảm thấy cuộc sống bế tắc như vầy bỗng nhiên hắn cảm thấy hình như người bị trêu chọc.Nhưng mình có lỗi lên nhịn nhục cũng thuộc nhiệm vụ của hắn chứ không phải nàng.

" Thế ngươi muốn ta tự sát sao."

Nàng ta lau vừa lau nước mắt vừa trả lời:" Cũng không."

" Thế thì cả hai phương án đều không được ngươi muốn ta phải làm sao."Cái cô nương này nghĩ cái gì lung ta lung tung thế thì sao người khác biết được.

Hoa Thiên Vũ nhìn thẳng hắn ta nói rất chân thành:

" Ta bây giờ không thích ngươi nhưng ngươi có thể tìm cách để ta thích ngươi là được."