Chương 8:Thế anh rể đêm nay nghỉ ở đâu hả cha mẹ

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 8:Thế anh rể đêm nay nghỉ ở đâu hả cha mẹ

Hoa Thái đưa cho Băng Thần một ánh mắt tán thưởng tiểu tử này thật là biết điều không tốn công ta đỡ lời cho ngươi trước mặt phu nhân. Hai người đàn ông như có tâm ý tương thông. Thế lên Băng Thần ánh mắt như muốn nói cám ơn cha vợ vậy, bỗng nhiên tình hình còn tốt hơn mọi người dự kiến nữa.

Hoa Thái lúc này mới hỏi:

" Sức khỏe của ngươi sẽ không có vấn đề chứ dù sao ta chỉ có một đứa con gái mà thôi lên không thể không hỏi vấn đề này."

Băng Thần vui vẻ đáp:

"Bá phụ có thể yên tâm nhờ nàng hướng dẫn tu luyện mà ta đã khỏe hơn rất nhiều. Ngày hôm qua sử dụng xong cấm pháp bình thường ta sẽ rất mệt thậm chí bất tỉnh nhưng sau khi tu luyện một buổi thì đến tận bây giờ ta vẫn cảm thấy mình rất khỏe."

Hoa Thái thở ra một hơi nói:

"Thế là tốt rồi."

Hoa Thiên Vân ngạc nhiên:

"Không lẽ anh rể mới chỉ tu luyện gần đây mà thôi."

Hoa Thái thấy con trai nói thế:

"Quê hương của Băng Thần không có tu luyện nguyên khí. Nhưng đừng tưởng hắn yếu giết một trăm cái như ngươi hắn cũng chỉ cần vài giây mà thôi."

Hoa Thiên Vân xua tay nói:

" Ta chưa bao giờ có chê anh rể yếu bởi cha ta sẽ không bao giờ chọn kẻ yếu làm con rể mà chị ta kiêu ngạo như thế thì người phải đặc biệt mạnh. Ít nhất là phải hơn tất cả đám người đang theo đuổi chị ta cũng như phải có cái gì đó thật sâu hấp dẫn nàng.

Mà nếu huynh không tu nguyên khí thì ngươi tu cái gì ta chỉ thắc mắc chuyện đó thôi với lại ta không biết huynh thế nào lên muốn hỏi.Nếu huynh không muốn nói thì cũng không sao về sau từ từ cũng sẽ biết thôi mà."

Băng Thần mỉm cười mới hắn cậu bé này thật là thẳng tính nhưng lại không khiến người khác khó chịu một chút nào cả.

" Đệ muốn biết rõ thông tin về ta chỉ cần hướng cái đồng hộ về phía ta nói với nó tra cứu thông tin thì sẽ rõ."

Hoa Thiên Vân nghe Băng Thần làm theo thì chỉ thấy chiếc đồng hồ khẽ chụp một cái tách sau đó giọng nữ kia vang lên.

" Đang phân tích xing đợi trong giây lát."

Hoa Thiên Vân muốn nói gì thì Băng Thần đặt tay lên miệng thủ thế im lặng sau đó chiếc đồng hồ giọng nói bắt đầu.

" Băng Thần mười tám tuổi,Băng tộc người thừa kế duy nhất đang dưới quyền bảo hộ của họ Thiên, họ ngoại. Người chịu trách nhiệm chăm sóc Thiên Thanh, đại tướng quân liên minh nhân loại.Tuy tuổi chỉ mười tám nhưng là Pháp Vương cấp năm đứng số một trong danh sách người trẻ tuổi dưới hai mươi tuổi mạnh mẽ nhất. Vì thừa kế toàn bộ Băng gia tài sản thế lên là người giàu nhất dưới năm mươi tuổi.

Pháp sư tài năng tinh thông nhiều loại nguyên tố mà sử dụng phổ biến là băng,hỏa,thủy,lôi. Tuy nhiên tình trạng sức khỏe không tốt rất có thể tử vong rất sớm ở tuổi hai mươi thông tin đến đây kết thúc."

Mọi người trầm mặc bởi vì theo như chiếc máy kia vừa đọc ra thông tin thì Băng Thần tại quê hương có sự toàn vẹn về mọi mặt kể cả gia thế lẫn tài năng.Điều này khiến cho mọi người thầm tiếc cho hắn bởi vì có vẻ hắn ta đến thế giới này phải ăn nhờ ở nhờ bọn họ.

Thậm chí làm cái gì cũng không được thoải mái nhưng hắn ta vẫn tươi cười vui vẻ ngồi ăn cơm với mọi người ngay tại lúc này. Hoa Thiên Vũ là một người rất thẳng tính nàng lập tức hỏi nhỏ Băng Thần.

" Ngươi có cảm thấy ở nơi này ngươi mất đi thật nhiều không? "Nét mặt nàng có chút lo lắng.

Băng Thần lắc lắc đầu nói với nàng:

" Ngươi nghĩ quá nhiều ngươi không thấy nó có nói ta chỉ sống tới hai mươi tuổi sao đến nơi đây thì ta có thể sống thêm thật nhiều năm nữa.Như thế ta đã kiếm lời được gia sản lớn nhất.Còn về những cái danh hiệu kia thì ta tin ở thế giới này không lâu ta cũng đánh ra cho chính mình một mảnh trời."

Hoa Thái nghiêm túc hỏi:

" Ngươi không sợ thân nhân của mình không thấy ngươi sẽ mất mát hay sao?"

Băng Thần cười xùy nhưng ai cũng thấy được nét buồn rầu trên khuôn mặt của hắn ta.

" Ngài biết tại sao mà ta là người người giàu nhất dưới tuổi năm mươi không bởi vì cả gia tộc ta chỉ còn một mình ta người duy nhất còn sống."

Tất cả mọi người một lần nữa trầm mặc không ai biết nói gì cho phải thế nên chỉ có thể im lặng mà đợi Băng Thần một lần nữa phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này.

" Người thân duy nhất của ta là ông ngoại mà dù ta có đi xa đến đâu thì người vẫn có thể biết ta sống khỏe hay không. Chính vì thế nơi đây đối với ta thì đến được thế giới này chính là một kết cục tốt nhất mà dù trong mơ ta cũng không nghĩ tới.

Hoa Thái thở phào càng ngày càng cảm thấy Băng Thần thuận mắt không chỉ hắn mà hai người kia cũng phán hắn ta đạt chuẩn.Băng Thần cùng bọn họ ăn hết bữa cơm đến khi Hoa Thái bảo hắn ta cùng với hai tỷ đệ Hoa gia lui ra thì hắn mới đi về phòng của Hoa Thiên Vũ.

Hoa Thiên Vân vẫn đang suýt xoa cái đồng hồ thì mới tiếc nuối đứng lên nhưng quay đầu lại hỏi cha mẹ mình.

" Thế hôm nay anh rể nghỉ ở đâu hả cha mẹ."

Thấy hắn ta nói thế thì hai người đứng hình mọi chuyện quá gấp gáp hắn ta quên phân phối cho hạ nhân mang Băng Thần đi nơi khác. Dù sao hai người mới quen sao có thể cùng phòng mãi được như thế thì nếu để ngoại nhân biết sẽ rất phiến phức.

Nhưng hắn ta nào biết từ lúc Băng Thần từ nơi ở của Hoa Thiên Vũ đi ra thì thông tin đã được tuần đi khắp nơi. Hoa Thái thấy phu nhân của mình lo lắng thì uống một hớp rượu sau đó nói:

" Bọn chúng muốn làm sao thì làm dù sao bây giờ muốn làm gì thì cũng đã quá trễ rồi tiểu tử này muốn mở một mảnh bầu trời. Ta tin hắn sẽ làm được thế thì chỉ có một chút rào cản này tính gì,ra chuyện thì có ta đây chùi đít sợ quái gì ai."

Hoa phu nhân bĩu môi nói:

"Giống như ngươi mới vào môn phái vài tháng đã muốn đi tán sư tỷ quả nhiên nhạc phụ tiểu tế đều tuổi trẻ tài cao."

Hoa Thái đỏ mặt nói:

" Phu nhân ngươi không thể thật tốt nói chuyện sao."

Hoa phu nhân nói:

"Đúng rồi thông đồng thành công sư tỷ còn tiện thể ăn luôn em gái của nàng,Băng Thần vẫn sao có thể xứng với tuổi trẻ tài cao."

Đi chưa Hoa Thiên Vân thì bỗng nhiên cảm thấy mình thật cùi bắp so với tỷ phu và cha.Thế nên hắn ta tự nhủ nhất định phải cố gắng để không thua kém hai người nếu không thật mất mặt.Thế nhưng quan trọng nhất là ngày mai làm sao để đào ra thêm chỗ tốt từ người anh rể tương lai kia mới quan trọng.

Hoa Thiên Vân về đến phòng bắt đầu phân tích tình hình hiện tại để thật tốt lên kế hoạch thật sự hợp lý.Nói chung thì hắn ta vẫn chưa biết sức mạnh thực sự của Băng Thần là gì ngày mai đòi hắn thể hiện là lấy cớ gặp mặt được rồi.

Qua đó rồi tuy cơ ứng biến sau cũng được,vốn tình suy nghĩ kế hoạch Hoa Thiên Vân chưa ra đời đã bị dập tắt bởi vì hắn muốn nghiên cứu thêm chức năng của cái đồng hồ mình đang đeo.Thế là tiểu tử này chắc chắn có một đêm không ngủ để mày mò chiếc đồng hồ này bỗng hắn ta nghĩ tới hình như ở dưới thông tin của Băng Thần còn có một cái hình ảnh.

"Cho ta xem lại thông tin của Băng Thần."

Thế là thông tin của Băng Thần hiện lên còn ô hình ảnh chỉ có mỗi hình một cánh rừng làm cho hắn ngạc nhiên thế là hắn hô lên.

"Ta muốn xem tấm hình này."

Thế là một giọng nữ lại vang lên

"Ngài xác định muốn cho video khởi chạy."

Hoa Thiên Vân nói nhỏ:

"Xác định "

Thế là đoạn video bắt đầu chạy mà trong đó toàn là các đoạn phim về các cuộc chiến của Băng Thần qua các thời kỳ. Lặng lẽ nhìn Hoa Thiên Vân vốn tưởng mình đã được xem như kỳ tài nhưng vẫn so ra kém người này rất nhiều.

Đến khi mà xem đến đoạn Băng Thần thi triển Băng Phong Thiên Lý thì hắn ta trợn mắt cuối cùng hắn đã biết ngoài thành Vân Sơn tác phẩm là của ai rồi. Không ngờ anh rể lại mạnh như thế nếu hắn có thể tu luyện nguyên khì thì không biết mình có thể tu luyện pháp thuật hay không.

Bỗng nhiên hắn ta nghĩ đến một khả năng đó chính là chị gái mình học pháp thuật từ Băng Thần mới trở lên hâm mộ hắn ta như thế.Nghĩ đến đó đang có chút buồn ngủ Hoa Thiên Vân không tai nào nhắm lại được hắn nhìn đồng hồ chạy từng chút một chỉ mong sớm đến ngày mai.

Cuối cùng đến gần sáng hắn ta không chịu nổi lên quyết định đứng trước cửa hoa viên của tỷ tỷ xa xa quan sát xem chừng nào họ dậy thì hắn ta sẽ đi vào.Có vài hạ nhân thấy hắn ngồi nóc nhà nhưng lại không dám nói gì dù sao hắn ta cũng là người thừa kế của Hoa phủ.

Băng Thần hôm nay lần đầu tiên uống rượu trước kia thân thể yếu đuối khiến hắn uống rượu đồng nghĩa với tự sát nhưng hôm nay cảm thấy thân thể khỏe mạnh hắn uống một ít. Nào ngờ tửu lượng lại yếu đến mức như thế này chỉ là sáng sớm tỉnh dậy hắn thấy mình đang ôm Hoa Thiên Vũ nhưng quần áo lại còn nguyên nhưng mặt thì hơi rát.

Thả nàng ra hắn ta tìm tới bàn trà uống một ngụm nước sau đó nhỏ giọng cho ta xem giám sát thì một màn hình hiện lên.Hắn ta kéo khung hình về cách đó mười hai tiếng tức là khi hắn được Hoa Thái cho phép đi về nghỉ đến bây giờ.