Chương 7: Tặng lễ

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 7: Tặng lễ

Nhưng Băng Thần cũng chỉ hơi ngạc nhiên mội chút thôi chứ không thể hiện bất cứ cài gì ra mặt cả. Tầng lớp quý tộc hắn cũng tham dự rất nhiều rồi thế lên cách ứng xử thì hắn cũng không kém bất cứ một ai.

" Tiểu tử Băng Thần chào bá phụ bá mẫu."Nét mặt hắn ta tươi tỉnh làm người khác rất có thiện cảm.

Băng Thần đã được Hoa Thiên Vũ dạy cách nói chuyện của nơi đây,xưng hô làm sao cho đúng không làm mất lòng cha mẹ nàng.Sau đó Băng Thần từ ma giới lấy ra vài thứ đã chọn trước mang ra cho hai người.Những thứ này thuộc về đồ cao cấp nhất trước kia có tiền cũng chưa chắc mua được.

Hắn ta kính cẩn dùng hai tay đặt trước mặt từng người " Tiểu tử có chút lòng mong hai vị nhận cho."

Hoa Thái nhìn trước mặt mình một chai thủy tinh thì không biết thứ gì nhưng có vẻ không phải phàm vật. Phu nhân nhìn trước mình cái lọ nhỏ trong chứa một thứ nước gì đó nhìn rất huyền ảo khiến nàng ta chỉ nhìn thôi đã thấy thú vị rồi.

"Đây là thứ gì thế? "

Hoa phu nhân hỏi Băng Thần trước tiên:

" Đây là nước hoa dùng nó để xịt lên người sẽ khiến thân thể có mùi hương dễ chịu lan tỏa xa và tồn tại rất lâu mới tiêu tán.Chỉ cần một lọ có thể xài trong vòng mười năm.

Còn thứ nho nhỏ nằm bên dưới chính là hộp đánh phấn có thể giúp cho da của phụ nữ trở lên như ý muốn mỗi khi ra ngoài đường.

Còn hai thứ bên kia của bá bá gồm có rượu ủ trăm năm,ở quê hương ta cũng thuộc về hàng quý hiếm.Nhà ta để giành chỉ đôi khi mang tặng trưởng bối trong dịp lễ lớn thôi.

Dưới nó cái hộp hình vuông có tên thuốc lá dùng để hút rất có ích cho việc thư giãn.Nếu đang suy nghĩ cái gì đó đàn ông ở quê hương tiểu tử hay hút nó."

Hoa Thái vẫn chưa biết thuốc lá sử dụng làm sao,phu nhân cũng chưa biết sử dụng những thứ đồ trang điểm này như thế nào cả. Thứ nhất bởi vì thế giới này không hề có thuốc lá cùng đồ trang điểm.Nếu có thì cũng rất thô sơ làm sao hiện đại như Trái Đất,tất nhiên Băng Thần cũng nghĩ trước điều đó rồi.

Thế là hắn ta lôi ra hai cái màn hình nhỏ mỏng như tờ giấy của những hãng hàng cao cấp dùng để hướng dẫn khách hàng dùng sản phẩm. Trước kia hắn ta cảm giác chúng có chút thừa thãi nhưng không ngờ bây giờ lại phát huy tác dụng,thật không thể nói trước cái gì mà.

Hoa Thái và Hoa phu nhân nhìn thấy quà tặng của mình thì hơi bối rối. Nhưng khi thấy mỏng như tờ giấy đang phát một đoạn hình ảnh thì trợn mắt há mồm. Bọn họ không thể hiểu được thế giới của Băng Thần làm sao có những thứ thần kỳ như thế này.Hoa Thái mở nắp chai rượu ra thì mùi thơm thấm ruột gan bay ra thoang thoảng trong không khí.

Hoa phu nhân cũng phun ấn nhè nhẹ bình nước hoa lập tức một chút hơi sương bay ra mùi thơm thanh tân đầy lôi cuốn của hoa Lan khiến mọi người theo bản năng hít một hơi nhẹ.Tiểu tử kia thấy cha mẹ của mình đều có quà.Mình thì bị cha lôi về đây mất một buổi đi chơi lẽ nào còn không được gì.

Hắn ta quyết định nịnh nọt Băng Thần một chút để hắn ta nhè đồ ra, nên là đồ tốt thì mới bõ công của mình.Nghe cha nói đây là ý trung nhân của tỷ tỷ cần mình về để họp mặt gia đình đánh giá xem người anh rể này có hợp cách không.

" Anh rể còn ta có quà không."Hắn ta với gương mặt thật thà.

Một tiếng ánh rể làm cho Băng Thần rất hưởng thụ còn Hoa Thiên Vũ thì vô cùng xấu hổ cúi mặt xuống.Hai người kia thì đang lo xem những thứ quà tặng của mình lên không rảnh xem tên nhóc này làm cái yêu thiêu thân gì.

Băng Thần mỉm cười nói:"Tỷ ngươi nói ngươi ở học viện không có về.Nhưng ta từ khi biết đến ngươi ta đã có chuẩn bị sẵn quà cho ngươi rồi."

Nói xong hắn ta từ ma giới lấy ra một chiếc đồng hồ trông vô cùng tinh xảo đẹp mắt nhìn thôi đã biết đồ quý giá vô cùng. Thiên Vân nhìn Băng Thần lấy ra chiếc đồng hồ hai mắt liền thẳng bởi vì hắn ta rất ít thấy những thứ tinh xảo như thế này.

Băng Thần đưa nó cho Thiên Vân rồi mới dặn dò hắn ta:

" Thứ này ở quê hương ta mọi người thường đeo ở tay dùng làm đồ vật để coi thời gian tuy nhiên lại có chút khác với thời gian ở nơi đây. Hai nấc lớn trong chiếc đồng hồ chính là một canh giờ mà những nấc nhỏ là từng phút cái kim chạy nhanh nhất tính bằng giây tương đương với một cái chớp mắt."

Hoa Thiên Vũ tiếp nhận đồng hồ nhẹ nhàng nâng ở trong tay vuốt ve thì Băng Thần hơi lắc đầu tiếp tục hướng dẫn hắn ta. Cũng may mà Băng Thần và Hoa Thiên Vân ngồi rất gần thế lên có thể hướng dẫn hắn giúp hắn ta đeo vào đồng hồ.Sau đó cái đồng hồ lòi ra một cái mũi nhỏ đâm vào trong tay hắn rồi rút lại.

Tuy chảy ít máu nhưng Hoa Thiên Vân không hề thấy đau máu cũng ngay lập tức ngừng chảy.

Hoa Thiên Vân bắt đầu hỏi:

" Thú này lấy máu của ta làm gì nhận chủ ư."

Băng Thần mỉm cười đáp:

" Cũng có thể nói như vậy từ bây giờ chỉ có ngươi đeo thì nó hoạt động còn nếu không nó sẽ ngưng hẳn mà ngươi cũng có thể hỏi nó rất nhiều chuyện. Nó cũng có thể kiểm tra tình trạng cơ thể của ngươi về phần nó chỉ cần ngươi mang nó đi dưới ánh mặt trời là nó có thể hoạt động bình thường.

Nó cũng không thấm nước kim loại làm lên nó vô cùng bền chắc thế lên nếu va chạm cũng rất khó để có thể làm nó bị sứt mẻ gì.Các chức năng của nó có trong bảng hướng dẫn ngươi chỉ cần hô bảng hướng dẫn là nó sẽ hiện ra."

Hoa Thiên Vân mắt sáng lên gấp gáp hô to:

" Bảng hướng dẫn "

Lập tức chi chít thông tin hiện lên mà hắn ta đọc một vài chức năng đầu lập tức muốn sử dụng thử ngay. Ở trước mặt mọi người hắn ta dùng tay mình đặt tay lên một con chim nướng nhỏ giọng hô phân tích từ đồng hồ ánh sáng lade quét qua con chim nướng.

Ngay lập tức âm thanh của chiếc đồng hồ vang lên một giọng nữ đầy lôi cuốn:

" Theo phân tích món ăn được làm từ một loài chim trọng lượng ba ki lô gam được quay trên lửa nóng trong vòng ba mươi phút một cách rất đều tay. Gia vị bao gồm các loại gia vị không xác định nhưng có vị cay, mặn là chính ngoài ra mùi vị thịt của bản thân món ăn cũng rất tuyệt vời.Đánh giá bảy trên mười."

Ba người còn lại của Hoa gia ánh mắt đều thẳng nhìn về phía chiếc đồng hồ ánh mắt nóng bỏng tràn đầy ham muốn. Sau đó Hoa Thiên Vân dùng chiếc đồng hồ đặt trên ngực của mình sau đo hô kiểm tra toàn thân.

Vẫn giọng nữ kia vang lên:

" Thân thê các cơ quan đều bình thường tuy nhiên ngoài da có nhiều vị trí vị tổn thương nhẹ xác định là do nhân loại gây lên. Thời gian bị thương tổn là tám giờ trước thân thể có khả năng hồi phục cao thế lên không cần biện pháp chữa trị chuyên dụng.Đánh giá chung thân thể mạnh mẽ vượt xa nhân loại kể cả về sức sống lẫn lực lượng không cần phải chữa trị bất cứ gì."

Chiếc máy vừa thông báo xong thì Hoa phu nhân lập tức nhéo tai của Hoa Thiên Vân người vẫn còn đang chìm trong sung sướng.Cảm thấy tai mình bị mẫu thân nhéo đau thì hắn ta mới quay trở về thực tại nhưng vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

" Ngươi bị ai làm bị thương,đã nói với ngươi bao nhiêu lần là không được đánh nhau cơ mà."

Lúc này Hoa Thiên Vân mới mặt mày méo xẹo hóa ra chiếc máy thông báo mình bị thương mới khiến cho mẹ nổi trận lôi đình. Nếu mẹ mà biết mình tuổi nhỏ vì tranh kỹ nữ với người ta mà ăn đòn thì chắc chắn sẽ không sống yên hết ngày hôm nay.

" Chỉ là va chạm nhỏ trong lúc tu luyện mà thôi ngài không phải lo lắng,làm vũ giả đâu thể tránh khỏi có lúc phải luyện tập thực chiến."

Hoa phu nhân không ai hiểu con bằng mẹ chỉ cần hắn mở mồm,nàng liền biết hắn ta nói dối nhưng không tại chỗ bóc mẽ dù sao cũng có Băng Thần.Ít ra cũng lên cho hắn ta một chút thể diện,hôm nay ngày vui lên nàng không truy vần đến cùng.

Hoa Thái rót ra một ly rượu lên sau đó uống cạn rồi nói:

"Chuyện về xuất thân của ngươi ta đã nghe rồi,sức mạnh của ngươi ta cũng đã chứng kiến nhưng ngươi phải nhớ lời ta dặn.Thứ sức mạnh của ngươi nếu để người khác biết thì không tốt thế lên tốt nhất ngươi lên tu nguyên khí và dùng sức mạnh kia làm át chủ bài thì hơn."

Băng Thần cũng biết mình sơ xuất chính là do Hoa Thái chùi đít thế lên chắp tay:

" Đa tạ bá phụ giúp ta che giấu tiểu tử sẽ để ý hơn."

Hoa Thiên Vũ nhíu mày hỏi:

" Cha ngươi làm sao biết được xuất thân của Băng Thần thế."Nàng bỗng nhiên hỏi.

Hoa Thái nghe thế lập tức rượu trong mồm muốn phun ra nhưng nghĩ đến vị ngon khó tìm của loại rượu này lên lập tức kiềm chế lại.Nhưng khéo hiểu lòng người như Băng Thần đối với người bình thường hắn ta sẽ bình thường, vỗ nhẹ tay Hoa Thiên Vũ xong nói nhẹ nhàng.

"Bá phụ làm thế cũng chỉ vì lo lắng cho ngươi,ngươi không lên để ý những chuyện đó."