Chương 9: Rượu vào can đảm lên tới nóc

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 9: Rượu vào can đảm lên tới nóc

Băng Thần chỉ thấy mình đang nghiêng ngả nếu không có nàng ta đỡ thì có khi mình sẽ nằm ngủ ngay ngoài hành lang mất. Đến phòng ngủ thì Hoa Thiên Vũ lên tiếng trách móc:

"Ngươi tửu lượng không được sao còn uống nhiều như thế."

Thế nhưng say rượu hắn lại không hề để ý đến nàng ta trách mọc mà quay sang nói:

"Ngươi thật đẹp lão bà."Vẻ mặt vô cùng cợt nhả.

Hoa Thiên Vũ gắt giọng nói:

"Ai là lão bà của ngươi."

Băng Thần ngả ngớn:

"Nhạc phụ nhạc mẫu hai người họ hài lòng về ta thế còn gì nữa ngoan cho hôn một cái nào."

Thế là hắn ta hôn nàng một cái ngay miệng sau đó bị nàng ta táng cho lăn ra đất sau đó lại như thây ma dứng dậy một cách thần kỳ vô cùng. Chính hắn ta cũng không thể tin rằng mình trâu chó như thế sau đó hắn ta lại tiếp tục ngả ngớn với nàng.

Sau đó lại hôn nàng đến cuối cùng thấy hai bên mặt hắn ta sưng lên thì nàng không tát nữa để cho hắn hôn mà nụ hôn kéo dài thật lâu.Sau đó hắn ta cũng không được đà lấn tới nhưng lại lảo đảo ngã ra giường cửa nàng nằm ngù luôn trên đó.

"Băng Thần ngươi dậy ngay cho ta xuống đất nằm nhanh lên."

Nhưng hắn ta không hề có động tĩnh rốt cuộc do say rượu mà ngủ mất rồi chỉ thấy nàng ta vuốt mặt hắn ta sau đó bắt đầu nói:

"Bản tiểu thư cao ngạo biết bao nhiêu năm không ngờ có ngày lại rơi vào tay một kẻ như ngươi. Nếu ngươi làm ta thất vọng ta nhất định giết ngươi rồi tự sát. "

Sau đó nàng nằm xuống cạnh hắn rồi ngủ đến tận sáng,cho dù những lời nàng nói trước kia trong phim hắn thấy nhiều rồi. Thế nhưng chân chính rơi vào thân mình lại khiến hắn ta vô cùng cảm động quay lại giường hắn ta nhe nhàng hôn nàng một cái rồi thì thầm.

" Ngươi đã tin tưởng ta như thế thì dù cho có chết đi ta cũng se không làm ngươi thất vọng."

Nói xong hắn ta bước chân mở cửa ra ngoài sân, khi hắn ta vừa bước đi ra ngoài thì đang ngủ Hoa Thiên Vũ khóe môi bỗng hơi cười cuốn chăn xoay qua một hướng khác tiếp tục ngủ.Băng Thần trưa hôm qua thì đã bắt đầu đi vào cảnh giới đầu tiên của võ đạo luyện thể cảnh hắn ta muốn thử một chút vũ kỹ.Nếu có nàng ta chỉ hắn thì tốt nhưng hắn không nỡ đánh thức nàng.

Bỗng nhiên một người xuất hiện trước mặt hắn không ai khác chính là Hoa Thiên Vân không biết sáng sớm tiểu tử đến đây có việc gì.

Băng Thần thật thà nói:

"Nếu ngươi đến tìm tỷ tỷ của mình thì nàng ta chưa tỉnh đâu."

Hoa Thiên Vân lập tức nịnh nọt:

"Anh rể ngươi thật là mạnh mẽ có thể hàng phục tỷ tỷ của ta thật là hâm mộ quá đi mà. Nhưng hôm nay ta đến tìm không phải là tỷ tỷ mà là ngươi anh rể."

Băng Thần không hiểu tại sao Hoa Thiên Vân nói chuyện với mình cứ có cảm giác đang được nịnh nọt thì phải.

"Thế ngươi tìm ta có chuyện gì sao?" Băng Thần nhíu mày nghi ngờ hỏi.

Hoa Thiên Vân không hề biết lắt léo gì cả nói thẳng ra mục đích của mình. Chỉ vài canh giờ ban đêm mà hắn cảm giác như cả một thế kỷ vậy.

"Ta muốn học ma pháp ngươi có thể dạy ta được không?"

Băng Thần cũng không thắc mắc làm sao tên nhóc này lại muốn học mà pháp nhưng cũng không keo kiệt truyền thụ. Trước tiên là kiểm tra xem hắn ta thuộc tính gì rồi mới cho hắn ma công để tiểu tử này luyện một cách hợp lý.

"Đặt tay lên quả cầu thủy tinh này đi."

Hoa Thiên Vân nghe lời đặt tay lên quả cầu sau đó ánh sáng màu xanh lam lóe lên nhưng lại vô cùng sáng chói đây chính là lôi hệ dấu hiệu.Băng Thần lập tức nói ra:

"Ngươi thuộc về lôi điện hệ."

Hoa Thiên Vân nghe xong ngạc nhiên

" Sao ta chỉ có một hệ huynh lại rất nhiều hệ."

Băng Thần đành phải nói thẳng

"Thế ngươi nghĩ ta làm sao mà ở thế giới bên kia được xếp vào người dưới hai mươi mạnh nhất. Đệ nhất siêu cấp thiên tài có được hay không. Nếu không phải vì bệnh tật ta đã sớm tấn thăng Pháp Hoàng rồi. "

Hoa Thiên Vân cạn lời hắn không biết phải phản bác Băng Thần ra sao.Thế lên đành cúi đầu lặng im không nói gì.

Đưa cho hắn một đống đồ giống như Hoa Thiên Vũ rồi bảo hắn ta trở về phòng trừng nào cảm nhận được ma năng có chút thành tựu thì trực tiếp từ trong đồng hồ lấy ra mà pháp sơ cấp luyện tập.

"Ta có thể dùng chiếc đồng hồ lấy ra ma pháp sao thế giới của huynh tốt quá vậy thế là không phải người người đều có thể dễ dàng tu luyện hay sao."

Băng Thần thấy hắn thần thánh hóa Trái Đất thì đành nói:

"Chiếc đồng hồ ngươi đang đeo trên tay giá cả không phải là bình thường đắt.Còn thông tin trong nó cũng là ta dùng tiền mua để cài vào vĩnh cửu ngươi có hiểu không."

Hoa Thiên Vân bất lực nói:

"Tóm lại là vì huynh rất giàu đúng không anh rể."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Đúng rồi."

Hoa Thiên Vân không thèm nói chuyện với Băng Thần nữa. Đi thẳng một mạch về phòng của mình hắn ta lúc này muốn luyện ma pháp thử xem. Nhìn hắn ta vội vàng thì Băng Thần lắc đầu hai tỷ đệ nhà này dù nam nữ khác biệt nhưng tính cách lại giống nhau đến lạ kỳ.

Bỏ qua Hoa Thiên Vân hắn ta tiếp tục luyện tập rất nhanh chóng cảm giác được mình bắt đầu luyện ra thành quả. Thiên tài chính là dựa vào ngộ tính để vượt qua người thường. Ngộ tính cao thì cái gì cũng giỏi giang tất cả đều trong dự tính của hắn ta.

Hôm trước hắn ta lấy ra Kinh Lôi Bộ không phải là ngẫu nhiên mà lấy ra làm ví dụ cho nàng.Hắn ta thực sự muốn mang nó ra luyện để thí nghiệm.Tiếp theo nửa canh giờ chính là quá trình tự luyện của hắn ta nhưng chỉ ngắn ngủi như thế nhưng hắn đã hoàn thành được ba thành trong mười thành của Kinh Lôi Bộ.

Sau đó hắn ta gia trì sấm sét vào thì quả nhiên dù chỉ ba tầng. Nhưng hiệu quả chẳng khác gì tầng mười cho mấy thậm chí hắn cảm nhận được có thể lôi điện của mình còn mạnh hơn cả của tầng mười.Hoa Thiên Vũ không biết đã tỉnh ngủ mở cửa thì thì đã thấy Băng Thần bước Kinh Lôi Bộ chân sấm sét quấn quanh đá vào một người gỗ còn khiến nó cháy đen một mảnh.

Điều này chứng tỏ Băng Thần đã thành công nàng chỉ cần tu luyện ma pháp cho tốt sau đó áp dụng những gì hắn ta dạy bảo là được. Từ đằng sau nàng lao tới hai tay choàng qua cổ Băng Thần háo hức:

"Ngươi đã thành công rồi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Đúng ta đã thành công,ngươi kiếm cái gì ăn đi rồi ta dạy ngươi làm sao mà có thể hòa quyện ma pháp và vũ kỹ."Quay đầu lại hắn ta nhẹ giọng nói.

Hoa Thiên Vũ nhíu nhíu mày nói:

"Không phải ngươi bảo ma pháp của ta yếu chưa thi triển được hay sao?"

Băng Thần cười nói:

"Hôm nay ta đã tính toán lại ngươi sẽ thi triển được những chiêu thức ngắn tiêu hao ít ma pháp và đương nhiên sức công kích sẽ bị hạn chế đi rất nhiều.Chưa kể số lần thi triển cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi."

Thấy nàng có vẻ tụt hứng Băng Thần liền an ủi:

"Ngươi đừng buồn rồi theo ma pháp tịnh tiến ngươi sẽ làm được nhiều hơn nữa tất cả chỉ là vấn đề thời gian mà thôi."

Hoa Thiên Vũ nhìn hắn nói:

"Ta không đói ta muốn luyện tập ngay."

Băng Thần nhíu mày nói:

"Không được như thế không tốt cho sức khỏe."

Hoa Thiên Vũ vẻ mặt nũng nịu nói:

"Ta chỉ thử vài lần thôi nếu ta thành công thì sẽ cho ngươi hôn một cái thế nên ngươi phải chỉ bảo ta kỹ càng vào."

Băng Thần lập tức lên tinh thần ngay:

"Ngươi chỉ làm theo ta chỉ dẫn là được nhưng chỉ lên làm hai lần một lần để cảm nhận một lần là làm thiệt hiểu chưa."

Sau đó Băng Thần bắt đầu giảng giải lý thuyết:

"Ban đầu khi ngươi thi triển chiêu thức thì phải điều chỉnh nguyên khí trong cơ thể theo lộ tuyến của chiêu thức. Hãy làm chuyện đó trước nhưng đừng vội tung chiêu mà hãy thi triển ma pháp sau đó lại tung chiêu như thế là được."

Hoa Thiên Vũ bất đầu thử nhưng một lần thì chiêu thức đứt quãng một lần ma pháp đứt quãng Băng Thần vốn tưởng cái hôn của mình vô vọng. Nhưng nào ngờ nàng lại tung chiêu thêm một lần nữa. Lần này nàng thành công người gỗ bị cháy một vệt đen trước ngực hiệu quả của hỏa nguyên tố gia trì rất tốt.

Sau đó không đợi Băng Thần nổi giận nàng chủ động dâng lên môi thơm khiến cho lời chuẩn bị ra khỏi mồm không nói được. Hai người quấn quýt một lúc thì Băng Thần mới buông nàng ra nghiêm mặt nhưng nàng lại le lưỡi làm mặt xấu lên hắn ta đành thôi.

Hoa Thiên Vũ nói với hắn:

"Hôm qua ngươi tăng đệ đệ ta món đồ đó có còn không cho ta một cái được không."

Băng Thần cười trêu nàng:

"Thế ngươi bây giờ đã thích ta chưa?"

Hoa Thiên Vũ xấu hổ nói nhỏ:

"Thích đương nhiên là thích rồi."

Băng Thần cười nói:

"Thật ư nếu ta cưới ngươi ngươi có chịu không?"

Hoa Thiên Vũ cười trêu hắn:

"Ta đồng ý ngươi cũng phải đi qua được cửa ài của cha mẹ ta."

Băng Thần bĩu môi nói:

"Ta nghĩ đó là chuyện không khó chỉ là ngươi có chịu hay không mà thôi."

Hoa Thiên Vũ cười nói:

"Được rồi ta đồng ý ngươi thử thuyết phục cha ta xem nếu được bản cô nương chấp nhận lấy ngươi."

Băng Thần bỗng nhiên nghiêm túc quỳ một chân xuống trước mặt nàng:

"Ta nói rất nghiêm túc chỉ cần ngươi thích ta.Ta sẽ làm mọi cách để cha mẹ ngươi đồng ý gả ngươi cho ta."

Sau đó từ ma giới lấy ra một chiếc nhẫn nhìn rất đơn giản nhưng lại có vẻ đẹp vô cùng kì lạ đưa tới trước mặt nàng.

"Nếu ngươi đồng ý lấy ta thì hãy chấp nhập đeo chiếc nhẫn này."

Hoa Thiên Vũ ngẩn người sau đó hạnh phúc đáp:

"Ta đồng ý."

Tiếp theo Băng Thần đeo chiếc nhẫn cho nàng rồi lấy ra một chiếc hộp khác rồi bảo nàng đeo nó cho mình.Băng Thần biết có thể nàng đồng ý chỉ vì cảm nắng nhất thời nhưng hắn có tự tin sẽ khiến nàng cảm nắng mình suốt đời.

Băng Thần ngồi cạnh nàng ở dưới mái hiên ăn bánh uống trà sau đó chẩm rãi kể:

"Ngươi có biết xuất sứ của hai chiếc nhẫn mà chúng ta đang đeo không?"