Chương 6: Gặp mặt một cách đoàng hoàng

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 6: Gặp mặt một cách đoàng hoàng

" Này Băng Thần sao ta có cảm giác mặc dù tu luyện ma pháp nhưng tu vi nguyên khí của ta cũng có nho nhỏ tịnh tiến. Ngươi xem có khi nào ma pháp cùng tu nguyên khí có thể hỗ trợ lẫn nhau."

Băng Thần trầm ngâm suy nghĩ một lát Hoa Thiên Vũ ngồi bên cạnh chờ đợi hắn ta giải thích cho mình biết một cách rõ ràng bởi vì nàng cũng không muốn rơi xuống việc tu luyện nguyên khí. Thế là một lúc lâu sau có vẻ như đã có đáp án thì Băng Thần mới ngẩng đầu lên nói chuyện với nàng.

" Theo ta nghĩ thì pháp thuật chính là rèn luyện khả năng lắm giữ nguyên tố trong tự nhiên nhưng mấu chốt chính là minh tưởng rèn luyện tâm thần cùng linh hồn. Còn vũ giả thì dùng nguyên khí tích trữ để rèn luyện cũng như bộc phát để chiến đấu.Rõ ràng các ngươi tu luyện mạnh về thân thể hai thứ không xung đột thì có thể sẽ hỗ trợ nhau.

Mà ta thì sau khi tu luyện thì thân thể này bắt đầu thích nghi với việc bị sử dụng làm cầu nối để câu thông với nguyên tô năng lượng trong thế giới. Các ngươi vũ giả nếu tu luyện ma pháp ta nghĩ cũng có tác dụng nâng cao linh hồn và tinh thần

.Còn về khả năng chiến đấu thì ta không rõ ràng cho lắm.Thực ra đọc sơ qua những quyển vũ kỹ này khiến ta có một ý nghĩ có thể thực hiện nhưng ta cần tu luyện đến cấp cao hơn để có thể thử nghiệm."

Hoa Thiên Vũ nghe thấy ma pháp có thể kết hợp với nguyên khí thì trở lên háo hức vô cùng bởi nếu nàng cùng Băng Thần chỉ dùng ma pháp không thì rất có thể bị coi như dị loại.Chỉ cần Băng Thần tìm được phương pháp khiến chúng nó phối hợp được nhau thì quá tốt nàng có thể thi triển ma pháp tự nhiên rồi.

" Ngươi có thể nói cho ta tu vi của ta cao có lẽ sẽ thử nghiệm được những gì mà ngươi nghĩ trong đầu."Nàng vỗ ngực khẳng khái nhận việc.

Nghe thế nhưng Băng Thần lập tức lắc lắc cái đầu nhẹ nhàng giải thích cho nàng rõ ràng. Nếu không nàng ta sẽ quấn mãi chuyện này không thôi như vậy hắn ta sẽ chết mệt mất.

" Ta muốn mới hợp mà pháp chiêu thức với nguyên khí chiêu thức thế nên đòi hỏi cả hai phải cân bằng với nhau. Sau khi tu nguyên khí ta đã biết được thực ra nguyên tố sức mạnh cùng nguyên khí cũng có thể hòa hợp với nhau cùng sử dụng."

Băng Thần lấy ra quyển Kinh Lôi Bộ thân pháp mà hôm qua nàng ta đưa cho hắn và bắt đầu dùng nó để giải thích.

"Kinh Lôi Bộ khi tu luyện đến tầng mười thì có thể quanh chân có thể xuất hiện lôi điện giúp cho sau khi tiếp cận có thể dùng để tấn công đối thủ. Nhưng ngươi thử nói cho ta muốn tu luyện đến tầng mười thì phải mất bao nhiêu lâu ngươi thử nói cho ta biết."

Hoa Thiên Vũ lắc lắc cái đầu của mình nói với Băng Thần:

"Chính ta cũng không biết phải tu luyện trong vòng bao nhiêu lâu nữa chỉ biết là đã vài trăm năm rồi ngoại trừ lão tổ của Hoa gia thì không ai còn có thể tu đến tầng mười. Nhưng tổ tiên cũng đã không may chết trận thế nên Hoa gia con cháu hoàn toàn không ai biết làm sao để tu luyện tầng mười cả."Trong mắt nàng có chút thương cảm.

Băng Thần nói ra suy nghĩ của mình:

" Lão tổ của Hoa gia tu luyện đến tầng mười chính là đẳng cấp khiến cho nguyên tố trong khu vực chân của hắn ta bị xua tan toàn bộ chỉ còn lại lôi điện. Điều cơ bản nhất một ma pháp sư có thể làm thế cũng như thế.

Tại sao chúng ta không tu luyện Kinh Lôi Bộ sau đó sử dụng lôi hệ ma pháp gia trì ở chân.Thế thì không phải giống như đã luyện xong tầng mười ư."

Hoa Thiên Vũ hai mắt sáng lên rồi nói:

" Thế thì chẳng phải những loại vũ kỹ tầng cao nhất là phối hợp thiên địa sức mạnh đều sẽ dễ dàng bị chúng ta nắm giữ rồi thi triển dễ dàng sao. Băng Thần ngươi thật thông minh quả nhiên không hổ danh thiên tài số một.Ban đầu ta còn tưởng ngươi nói dối với ta cơ nhưng bây giờ thì ta tin rồi."

Băng Thần cười nhạt lắc đầu nói:

"Đó chỉ là lý thuyết còn thực hành thì phải để vài ngày nữa khi ta hơi biết một chút vũ kỹ rồi mới thử nghiệm xem có biến chúng trở thành sự thật được không. Ta cũng mong là được bởi nếu như thế thì ta coi như có thể tự do sinh tồn tại thế giới này,dù cho có không được ta cũng sẽ tìm thêm cách khác."

Hoa Thiên Vũ cười nói:

"Ta tin ngươi."Ánh mắt nàng nhìn hắn có chút sáng lên.

Không ai ngờ cô nàng láu cá Hoa gia xoay vòng vòng bao nhiêu công tử thế gia của ca hoàng thành lẫn Vân Sơn thành.Chỉ hai ngày ngắn ngủi đã bị một tiểu tử biến thành não tàn fan hâm mộ.

Băng Thần cũng không ngờ mình cũng có nội tại tán gái mạnh mẽ như thế nhưng hắn cũng rất vui mừng vì mình cuối cùng cũng có mục tiêu để phấn đấu.

Càng ngày trở lên càng tốt hơn,càng mạnh hơn để Hoa Thiên Vũ có một ngày sẽ thích mình. Như thế thì hắn với có thể có nàng dâu rồi các.Băng Thần nếu không may có toi đời thì xuống dưới hoàng tuyền cũng ngẩng mặt nhìn cha mẹ của mình.

Mà qua lần thể hiện vừa rồi hắn ta đã phát hiện mình chỉ cần thể hiện ra thật mạnh mẽ thật hoa mĩ thì sẽ có thể khiến cho nàng tự dâng môi thơm cho mình một cái. Trước kia hắn cũng coi nhiều phim về tình yêu trong lúc rảnh rỗi nhưng có lẽ cua gái không khó như trong phim.

Vấn đề mà hắn ta nghĩ đến lúc này chính là làm sao để môn đăng hộ đối với Hoa Thiên Vũ dù sao người ta là con cháu tướng quân còn mình chỉ là một kẻ không nhà để về. Trước kia với gia thế của mình cùng tài năng.Ngoại trừ lúc nào cũng có thể chết thì hắn chính là chàng rể hoàn hảo.

Mà hắn nghĩ đơn giản đi nếu thế giới này đã tu luyện nguyên khí thì chắc đây cũng là một thế giới thiên về kẻ mạnh. Chỉ cần mình đủ mạnh thì tiền tài quyền lực cũng sẽ nối đuôi mà tới.

Hai người tiếp tục ăn bữa cơm còn giang dở của mình.Băng Thần đầy niềm tin vào tương lai hưởng tụ từng đạo đồ ăn.

Sau khi hạ nhân thu xong tất cả bát đũa thì Băng Thần mới từ sau rèm cửa đi ra tìm một chỗ ngồi xuống sau đó bắt đầu tu luyện.Ban ngày hắn ta sẽ tu luyện nguyên khí còn ban đêm hắn sẽ minh tưởng thay cho việc đi ngủ bởi minh tưởng cũng có thể coi như thư giãn đầu óc.

Hoa Thiên Vũ cũng đã nhận ra tác dụng của minh tương thể nên nàng cũng chuẩn bị giống như Băng Thần tu luyện cả hai thứ.Nhưng Băng Thần chỉ cần Khai Thiên Quyết đến tầng ba thì cơ thể hắn sẽ tự động tu luyện không cần phải vào tư thế thiền định nữa.

Hai người lại lặng im phầm mình tu luyện cho đến khi hầu gái của nàng gõ cửa phòng nàng khiến cả hai người đều phải ngưng việc tu luyện lại.Hoa Thiên Vũ đi ra mở cửa thì hỏi:

"Song nhi có chuyện gì thế?"

Song nhi lém lỉnh đưa cho nàng một tờ giấy sau đó cúi đầu chào rồi đi ra khỏi phòng Hoa Thiên Vũ thực sự chẳng hiểu cái gì cả nhưng vẫn cầm tờ giấy đi vào phòng đóng cửa lại.Nàng mở tờ giấy ra đọc nội dung bên trong thì mặt càng ngày càng đỏ khiến cho đi ra Băng Thần chú ý.

" Có chuyện gì không?"Băng Thần hiếu hỏi.

Hoa Thiên Vũ gấp tờ giấy lại rồi nói:

" Ngươi tối nay cùng ta với cha mẹ của ta ăn cơm họ đã phát hiện ra ngươi từ rất sớm rồi."Nàng có chút lúng túng nói với Băng Thần.

Băng Thần ngạc nhiên:

" Sao có thể?"

Hoa Thiên Vũ bĩu môi nói với hắn:

" Cha ta là cao thủ trong những cao thủ của cái quốc gia này.Có thể ngay từ lần mang ngươi về hắn ta có thể đã phát hiện rồi.

Mà ta nói chuyện với ngươi nếu hắn ta muốn nghe lén thì chắc chắn đã biết hết rồi. Như vậy thì ngươi cũng không cần phải bốc phét nữa cứ hắn hỏi gì thì trả lời thật la được."

Băng Thần cười tủm tỉm hỏi:" Cha ngươi mạnh lắm sao?"

Hoa Thiên Vũ gật đầu nói:

" Người ngoài có thể không biết chư là người trong nhà ta biết rất rõ cha ta bây giờ một quyền có thể phá hủy cả một ngọn đồi nhỏ ngươi nói có mạnh không."

Băng Thần ngẩn người không ngờ cha vợ tương lại lại trâu bò đến mức như thế.Hắn ta cũng biết thực lực mình ở mức nào lên ánh mắt lóe lên một tia hâm mộ.Không biết bao giờ thì hắn ta mới nắm giữ sức mạnh như thế khi đó.Khi đó hắn ta hẳn cũng có thể coi như có chỗ đứng trong cái thế giới này.

Nếu mà thử nghiệm của hắn ta thành công thì rất có thể Băng Thần còn nắm giữ sức mạnh vượt trội hơn các vũ giả khác nhiều lần. Nhưng trước tiên hắn muốn dùng đôi chân của mình bay nhảy trên nóc nhà được như Hoa Thiên Vũ thì mới tính tiếp đến vượt qua cha của nàng ta.

Hôm nay cũng là ngày đầu tiên gặp nhạc phụ.nhạc mẫu tương lai thì cũng lên có chút quà tặng.Dù sao trong người mình có không ít đặc sản quê hương. Mang ra vài món tặng cho hai người bọn họ thì có lẽ sẽ lấy được thiện cảm của bọn họ.

" Trong nhà ngươi chỉ có cha mẹ thôi ư?"

Băng Thần nhẹ nhàng hỏi

Hoa Thiên Vũ rất nhanh trả lời:

" Còn có đệ đệ nữa nhưng hắn ta đã tại học viện tu luyện rồi có lẽ trong thời gian gần sẽ không trở về nhà đâu ngươi không phải lo."

Băng Thần cười cười có vẻ áp lực nhỏ đi một đi một chút ít ra không cần phải lấy lòng một tiểu tử,nhưng nghĩ trước về hắn hẳn là không có vần đề.

Để nhỡ đâu cậu em rể về mình có thể dễ dàng đối phó. Có vẻ hắn tính trước như thế là không thừa một chút nào.

Tối hôm đó Băng Thần thay một bộ đồ thật đẹp tóc tai gọn gàng theo Thiên Vũ đi tới phòng ăn.Nhưng hơi bất ngờ là cũng có một tiểu tử tầm mười năm tuổi ngồi trên bàn ăn.

Mà Hoa Thiên Vũ cũng bất ngờ tại sao đệ đệ của mình lại trở về vào lúc này với tính cách ham chơi của hắn nếu không ở học viện tu luyện thì cũng lang thang ở đâu đó chứ sao lại về nhà.