Chương 4:Thực lực thực sự của Băng Thần

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 4:Thực lực thực sự của Băng Thần

Băng Thần bắt đầu hỏi ngu:

" Thế bao giờ ngươi mới thích ta?"

Hoa Thiên Vũ suy nghĩ:

" Bây giờ có hơi thích nhưng vẫn chưa đủ."

Băng Thần bắt đầu cảm thấy nhức đầu không biết thực sự nàng đang nghĩ những gì nữa thế là hắn ta đành im lặng. Dù sao mục đích của bản thân muốn nàng ngưng khóc đã thực hiện được,cố gắng lắm mồm có thể chỉ làm tình hình tệ đi.

Lúc này giá mà có người chỉ dạy hắn ta làm sao để cưa gái thì tốt quá nhưng nếu đã không có thì mình đành phải tự nghĩ theo lô gíc của mình vậy.Bỗng nhiên hắn ta nhớ tới trong ma giới có lưu giữ một ít ngôn tình tiểu thuyết được gia gia chuẩn bị để học tán gái không ngờ bây giờ có chỗ dùng đến.

Băng Thần quyết định sẽ tìm thời gian tham khảo bọn chúng một chút,thực ra không phải chưa từng có ai chỉ cho hắn tán gái. Chỉ là một kẻ gần đất xa trời như hắn hồi trước chỉ cần bị người ta biết đến thì mọi chuyện trở lên khó đừng hỏi luôn.

Nhưng nếu bây giờ mình đã có thể không lo về sống chết thì tại sao không thử với nàng biết đâu nàng thực sự đổ bởi kiểu này thì sao.Hắn đang suy nghĩ thì bị Hoa Thiên Vũ kéo về thực tế bởi nàng muốn cùng với hắn ta đi ra ngoài rừng để nàng ta thử nghiệm pháp thuật, cũng như để mình dạy nàng.

Băng Thần cũng có những điều thắc mắc của riêng mình lên không ngại cùng nàng ra ngoài bìa rừng thế là hắn ta bị nàng vác như bao gạo lướt trên không trung ra khỏi phủ. Hai người vừa khuất bóng thì dưới mái hiên có một người trung niên cùng một cái mỹ phụ từ tốn đi ra, người mỹ phụ có vẻ lo lắng.

" Người thiếu niên này thật sự không có vấn đề gì chứ?"

Người trung niên nhè nhẹ lắc đầu rồi nói:

" Ta cần phải xác minh một chút rồi sẽ về cho ngươi biết kết quả."

Sau đó người trung niên cũng biến mất ngay tại vị trí đó để lại một cái thở ngắn than dài mỹ phụ nhân. Hai người không biết sau lưng mình còn có một cái đuôi nếu mà để cho Hoa Thiên Vũ nhìn thấy thì chắc chắn sẽ không tưởng tượng được cha mình lại lén theo dõi mình. Bởi vì trong mắt nàng cha nàng Hoa Thái có thể coi là người luôn quang minh chính đại không bao giờ làm chuyện mờ ám.

Hoa Thái cũng là bất đắc dĩ bới tiểu tử này thật sự hắn ta không điều tra được gì lên đành phải theo dõi bọn họ.Ngày hôm qua khi họ về nhà cũng không hề qua mắt được hắn ta. Lúc con gái ngả vào người tên kia hắn ta đã muốn can thiệp nhưng nghĩ lại nhỡ đâu bại lộ thì thật mất thể diện.

Băng Thần kể cho Hoa Thiên Vũ nghe về xuất thân của mình Hoa Thái cũng nghe thấy nhưng chuyện quá ly kì hắn ta không hồn nhiên như con gái của mình để tin tưởng ngay tiểu tử kia.Nhưng thực tế những thứ mà Băng Thần lấy ra cũng như khả năng chiến đấu khác lạ cũng khiến cho hắn có chút niềm tin vào tiểu tử này.

Thế nhưng hôm nay con gái hắn nếu thực sự dùng được thứ sức mạnh gọi là ma pháp khi thì hắn ta mới có thể thực sự tin tưởng tiểu tử này thật sự đến từ một thế giới khác.Không mất quá nhiều thời gian Hoa Thiên Vũ đã cùng Băng Thần đi tới bìa rừng bình thường nàng ra khỏi phủ sẽ có người của mấy công tử thế gia theo sau. Nhưng hôm nay tất cả đều bị Hoa Thái dùng các loại thủ đoạn chặn lại.

An vị trên một cành cây cao Hoa Thái thấy hai đứa trẻ đang tiến tới gần một con yêu thú thì hơi ngạc nhiên nhưng con yêu thú này Hoa Thiên Vũ cũng giải quyết được. Chính vì thế hắn ta tiếp tục ngồi bên trên quan sát xem bọn họ muốn làm gì.

Hắn ta lại được một phen bất ngờ khi có ba con Thổ Lang từ dưới đất bò lên.Lúc này số lượng đã tăng quá nhiều hắn muốn ra tay trợ giúp.

Nhưng thấy tiểu tử kia có vẻ bình tĩnh thì muốn xem hắn ta muốn làm gì nếu không được hắn ta cũng vẫn có thể cứu kịp con gái mình. Hoa Thiên Vũ đang nói với Băng Thần:

" Ngươi thử dùng ma pháp chiến đấu cho ta xem xem ma pháp mạnh tới đâu.Nhưng mà số lượng tự nhiên thành ba con ngươi có đối phó được không thế Băng Thần."

Băng Thần đã từng chiến đấu với những thứ hung tợn hơn thế này nhiều,lên hắn không chút sợ hãi ba con Thổ Lang đang lao tới. Trên tay bạch quang sáng lên ma pháp rung động trong không khí khiến cho tóc của hắn ta phất phới bay bay.

"Băng Thứ Trận."

Từ dưới đất muôn vàn mũi kiếm nở rộ ra như đóa hoa xuyên ba con Thổ Lang thành cái sàng và lập tức tắt thở.Băng Thần có vẻ rất vui vẻ bởi vì đúng như nàng nói tu luyện nguyên khí có hiệu quả thật sự. Hoa Thiên Vũ trợn mắt há mồm nàng biết rằng ma pháp sư chiến đấu sẽ hoành tráng nhưng không thể ngờ là hoành tráng đến mức này.

Băng Thần biến chúng nó trở thành một tác phẩm nghệ thuật vô cùng đẹp đẽ,những tảng băng trong suốt phát sáng như pha lê sâu đậm kích thích nàng.Nàng có chút tiếc nuối vì sao mình không phải là Băng hệ pháp sư giống như Băng Thần.Nếu thế nàng nhất định sẽ học chiêu này cho bằng được.

" Phương pháp của ngươi thực sự hiệu quả cám ơn ngươi rất nhiều."Băng Thần cảm kích nói với nàng.

Hoa Thiên Vũ thì giật mình hỏi " Cái gì cơ?"Nàng hoàn toàn không nghe mình nói.

Băng Thần biết nàng đây là quá tập trung vào chiêu thức hoa mỹ của mình lên mới ôn tồn giải thích cho nàng nghe.

"Đây là một loại ma pháp cao cấp trước kia mỗi lần thi triển ta đều sẽ thấy vô cùng mệt mỏi. Nhưng hôm nay sau khi thi triển xong ta chỉ thấy thân thể hơi biến động một chút mà thôi.

Ngươi đã đúng ta có lẽ sẽ thật sự nhờ tu luyện mà đạt được tân sinh.Ta sẽ không còn phải lo lắng về cái chết sắp đến nữa."

Sau đó nàng ta đưa mặt lại gần hắn ta rồi nói:

" Thế ngươi lên thưởng cho ta cái gì đi chứ."Nàng chắp tay sau lưng dí dỏm nói cười.

Coi qua phim ngôn tình Băng Thần tưởng bở lập tức trên môi nàng mổ một cái làm Hoa Thiên Vũ ngẩn người.Nhưng lần này nàng không khóc nữa mà có vẻ như đã quen.

" Như thế giống ngươi tự thưởng cho mình,còn ta muốn ngươi dạy ta thi triển mà pháp."

Băng Thần lúc này đành phải đè ép đi sự xấu hổ của mình.Hắn ta từ trong ma giới lấy ra một quyển sách của ma pháp sư hỏa hệ dùng ngón tay vẽ trong không khí.

Ngay sau đó có những thứ như một dòng nước chảy vào mi tâm của Hoa Thiên Vũ.Động tác của hắn khiến nàng có ký ức về những ma pháp hỏa hệ điều này khiến nàng vô cùng thích thú.

" Ngươi dùng cách gì mà khiến ta có thể biết được những chiêu thức hệ lửa thể thật là thần kỳ."Hai mắt sáng lấp lánh.

Băng Thần tự hào cười nói:

" Đây là độc môn bí pháp của Băng gia chúng ta vốn chỉ dùng cho người trong tộc mà thôi tất nhiên là thần kỳ."

Hoa Thiên Vũ nhón chân hôn vào má hắn nói:

" Ngươi cứ thế mà phát huy ta càng ngày càng thích ngươi hơn rồi đó."Mặc kệ ngẩn ngơ Băng Thần nàng đi tới một chỗ khác.

Bắt đầu sử dụng những thủ thuật cơ bản nhất,năm ngón tay nàng lửa cháy lan tràn nhưng nàng không cảm thấy chút nào nóng. Nàng cảm thấy ngọn lửa như là một phần của cơ thể mình vậy nàng muốn làm gì thì nó cũng sẽ giúp nàng hoàn thành.

Sau đó nàng đưa tay về trước hô nhỏ:

" Hỏa cầu."

Một quả cầu lửa nhỏ bay ra va vào thân cây mà phía xa xa Hoa Thái tràn đầy bất ngờ nhưng giây phút sau hắn ta lại càng bất ngờ hơn là một đốm lửa nhỏ va vào thân cây nhưng lại khiến cả cái cây như bùng cháy lên. Hoa Thiên Vũ vô cùng hưng phấn muốn thi triển thêm một hỏa cầu nữa thì bỗng cảm thấy có chút choáng váng.

Băng Thần vội lao tới đỡ nàng nhíu mày mói:

" Ngươi mới tu luyện tuy rằng có ta dùng biện pháp khiến ngươi thông thạo một số ma pháp cơ bản nhưng ma lực của ngươi còn quá yếu một chiêu hỏa cầu đã rút cạn ngươi rồi."Tay của hắn lóe lên quang mang xanh nhạt dùng giọng nghiêm nghị dặn dò.

Hoa Thiên Vũ hơi hơi hồi phục nói nhỏ:

" Thế bao giờ ta mới có thể mạnh được như ngươi?" Tuy vừa bị như thế nhưng vẻ mặt nàng vẫn tràn ngập háo hức.

Băng Thần hơi nhíu mày nhưng vẫn nói thẳng:

" Ít nhất phải hơn mười hai năm ngươi mới có thể bằng ta hiện tại."

Hoa Thiên Vũ giật mình không thể tin những gì hắn ta nói:

" Cái gì mười hai năm ư?"

Băng Thần cười khổ đáp:

"Sức mạnh của ta không yếu như ngươi nhìn thấy đâu.Thực ra mỗi lần thực sự chiến đấu ta đều dùng một loại thức uống giúp ta ổn định tạm thời lúc đó ta mới có thể phát huy hết toàn bộ thực lực của mình.

Thôi được rồi vì ngươi hôm nay ta sẽ lần cuối cùng dùng thứ đó vậy.Để ngươi biết chồng tương lai của ngươi mạnh đến mức độ nào."

Từ ma giới hắn ta lấy ra một ống nghiệm,trong đó có thứ chất lỏng màu xanh. Sau đó hắn ta uống một ngụm uống hết sạch,xung quanh nguyên tố trong không khí rung động.Quay đầu lại nháy mắt với Hoa Thiên Vũ sau đó hô to:

"Băng Phong "

Lập tức cả một mảnh rừng lớn bị bao phủ bởi băng giá. Đứng từ rất xa Hoa Thái cũng cảm nhận được độ lạnh của nơi đó gấp nhiều lần mùa đông

. Dùng chiêu xong Băng Thần cúi xuống chân sau đó nhặt lên một tảng đá ném về phía một cái cây ngay lập tức trên cây suốt hiện một vết nứt.Cả cái cái cây như vỡ tan sau đó tạo ra hiệu ứng lan truyền cả mảnh rừng vỡ nát hóa thành tuyết.

Hoa Thiên Vũ cảm giác Băng Thần lúc này hình tượng không biết có bao nhiêu đẹp trai nữa hắn giống như một vị thần vậy. Băng Thần mỉm cười nói với nàng:

"Động tĩnh quá lớn ta chưa muốn lộ diện chúng ta đi về thôi."

Hoa Thiên Vũ gật đầu lia lịa hai người lập tức biến mất khỏi mảnh rừng kia,để lại một khung cảnh bắt mắt giữa mùa hè.Hoa Thái hít sâu một hơi rồi cũng rút lui ngay sau đó,hắn có chuyện phải nói cho phu nhân của mình biết.