Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 10: Yamcha

Nhìn thấy Oolong đi về, Bulma đắc ý nói: "Không làm theo lời ta thì cẩn thận đó."

"Chết tiệt, cô ta dám đưa ta ăn thứ đó! Đồ nữ quỷ!" Oolong tức giận lẩm bẩm.

"May mà ta không ăn!" Goku cười nói: "Ta là người tốt mà!"

Bỗng dưng, Goku hô: "Piiiii Piiii Piiii!!!"

Oolong vội vã lao vào bụi cây gần đó, còn vừa chạy vừa hô: "Không phải trò đùa đâu nhé!!!"

"Rồi Oolong, biến thành xe đi." Chờ Oolong ra khỏi bụi cây, Bulma nói.

Oolong ngay lập tức biến thành chiếc xe máy, có điều trong cực kỳ cũ nát.

"Xe của ngươi là thế này sao? Đúng là đầu óc chả có tí thẩm mỹ nào." Bulma kiểm tra chiếc xe, không khách khí nói.

"Im cho ta nhờ." Mặt của Oolong hiện lên ở đầu xe, khó chịu nói.

"Dù sao vẫn tốt hơn cuốc bộ." Nói xong Bulma ngồi lên xe, nhưng trong nháy mắt, xe như chịu sức nặng quá lớn, sụp đổ.

Bulma đứng dậy, chống nạnh hô: "Này, ngươi không đủ sức cõng nổi ta sao?!"

"Ôi ôi!!! Phải lỗi ta đâu, ta chỉ biến hình được nhưng đâu tăng được sức mạnh?" Chiếc xe nói, vô cùng tủi thân.

"Với lại chỉ có năm phút." Chiếc xe biến trở về Oolong: "Sau đó lại phải có một phút để nghỉ."

"Ôi mẹ ơi..." Bulma khóc than.

"Nhưng mà nếu cô thích ta biến thành nội y thì ta rất vui lòng làm... " Oolong cười hắc hắc: "Cô bị ướt lúc trên sông nên giờ đang không mặc đúng không?"

"Riêng về khoản biến hình nội y thì ta rất tự tin đấy." Ngay lập tức, Oolong biến thành cái sịp: "Thôi nào!!! Xấu hổ gì chứ!!!"

Bulma cầm lấy cái sịp, vứt bịch xuống đất, lại lấy chân dẫn lên vài cái: "Cái quỷ này thì ích gì chứ?!!!"

"Đi thôi." GoMinh thở dài, vỗ vỗ vai Bulma: "Chịu khó một chút."

Sau đó quay sang Goku: "Anh Goku cũng cùng đi nhé."

"Được thôi." Goku nhảy khỏi Kintoun, cười hớn hở: "Bắt đầu cuốc bộ nào!"

Bốn người tiếp tục đi, lần này là đi bộ.

Ánh mặt trời nắng chang chang, chiếu sáng cả mảnh sa mạc.

Nơi này không có một mảnh cây hay ngọn cỏ, chỉ có từng cái hình thù quái dị gò đất (không biết gọi thế nào, đành gọi tạm như thế). Đáng chú ý là những gò đất này bị rỗng ruột, hoàn toàn có thể dùng để che nắng che mưa.

"T... ta chết mất." Mảnh đất vắng lặng bỗng nhiên vang lên từng tiếng rên rỉ.

Goku bất mãn nói: "Khiếp, chậm quá đấy, không đi cùng là tớ đến nơi từ lâu rồi."

GoMinh nói: "Thông cảm một chút, Goku, bọn họ là con gái và con lợn a..."

"Đúng đấy... t... tớ là con gái thành thị, đi so với loại con trai rừng rú như các cậu làm gì?" Bulma thở hồng hộc: "Ch... chúng ta đang ở đâu đây? Bốn phương là sa mạc..."

"Đư... đương nhiên muốn tới FryPan thì phải băng qua sa mạc này." Con lợn rên rỉ.

"Hế... hết chịu nổi." Bulma ngồi phích xuống đất, le lưỡi: "Hôm nay thế là đủ."

"Thảm quá vậy..." Goku nhận xét.

"Giá mà có khách sạn hay nhà trọ nào ở đây nhỉ." Bulma lầm bầm, lập tức nằm lăn ra đất, hô hoán: "Saaaaaoooo!!! Saaaaaoooo lại thế!!!! Thật kinh khủng!!!! Taaaa ghéeeeeetttt!!!! Ta đói rồi!!!! Ta muốn tắm rửa!!!! Không có giường êm nệm ấm thì ta ngủ thế nào!!!!"

"Đúng là nhân phẩm kém... Muốn ai cũng quan tâm đến chắc..." Oolong lầm bầm.

"Còn ngươi chỉ biết nói." Goku phản bác.

"Suỵt." GoMinh suỵt suỵt. Sau đó ba người chú ý, đã thấy Bulma khò khò.

"Mới hô hết một hơi mà đã ngủ được rồi." Goku im lặng.

"Thế chúng ta cũng ngủ thôi." Oolong nằm xuống đất, lấy mũ che mặt.

"Ta đói quá..." Lúc này Goku đã rất đói, do thức ăn bọn họ mang theo đã hết.

Lúc này, nơi xa xa có một con mèo đang dùng ống nhòm dòm bọn họ.

Sau khi thấy ba người, con mèo cười cười rồi nhảy vào trong hang động. Bên trong có một người đang ra sức ăn mì ăn liền.

"Yamcha có bốn con mồi." Con mèo vào trong liền hô hoán.

Người được gọi là Yamcha là một anh chàng đẹp trai để mái tóc dài.

"Hê hê... lâu lắm mới có mồi." Yamcha lấy khăn lau khoé miệng đắc ý nghĩ.

Sau đó hắn đi tới đài quan sát, lấy ống nhòm ra xem: "Hai thằng nhóc và một con lợn... Nhìn có vẻ chẳng lắm tiền của đâu..."

"Nhưng chúng có thể có vào viên Hoi poi Capsule." Con mèo quơ tay nói.

"Được rồi Puerh!! Chuẩn bị Jet squirrel!!" Yamcha đứng lên, ra lệnh.

"Vâng!" Con mèo đồng ý.

Lúc này Oolong đang nằm xoa bụng: "Ngươi nói làm ta cũng thấy đói."

"Để ta đi tìm xem có chút thức ăn nào không." Goku suy nghĩ rồi nói: "Ngươi thích thịt lợn không?"

"Đương nhiên không!!!" Oolong tức giận, chợt chú ý tới nơi xa xa có một chiếc xe phóng tới: "Ê!!! Gì kia???!!!"

Chiếc xe nhanh chóng tới gần, từ trên xe nhảy xuống một người và một con mèo.

"Ngươi là ai?" Goku hỏi, GoMinh cũng híp mắt quan sát hai người này.

"Hê hê, ta là Yamcha, thủ lĩnh huyền thoại của sa mạc này." Yamcha cười nói.

"Còn ta là Puerh." Con mèo chống nạnh, vênh mặt nói.

"Ta không muốn bắt nạt con nít." Yamcha cười nói: "Nếu muốn sống mà rời khỏi đây thì tốt nhất là nộp lên hết tiền và Capsule cho ta."

"Puerh? Ngươi là Puerh mít ướt đúng không?" Oolong bỗng nhiên chỉ vào con mèo, kinh ngạc kêu lên.

"Ồ... Oolong?!" Con mèo nhận ra con lợn.

"Người quen của ngươi hả Puerh?" Yamcha tò mò hỏi.

"Vâng... Hồi em học lớp biến hình mẫu giáo có một thằng tên là Oolong chuyên môn bắt nạt em." Puerh vội vàng giải thích, rất sợ Yamcha hiểu lầm mà tha cho tên Oolong này: "Đó là một tên háo sắc, chuyên môn trộm nội y của các cô giáo và cuối cùng toàn bị phát hiện!"

Nói xong quay về phía con lợn, hô: "Háo sắc!!! Háo sắc!!! Ta ghét ngươi!!!"

"Đồ... ngươi nhớ cũng dai lắm..." Oolong tức giận nói.

"Ngươi chẳng thay đổi gì nhỉ." Goku liếc mắt nói.

"Hắn thay đổi bằng niềm tin à." GoMinh cười dài.

"Hừ chẳng ra sao cả..." Yamcha khinh thường nói: "Nhanh nhanh mà nộp hết tiền và Capsule ra đây cho ta."

"Ngươi mạnh lắm đúng không? Đúng không hả?" Oolong ôm tay Goku như bắt được cọng rơm cứu mạng.

"Ơ ừ..." Goku ngây người nói.

"Hê!! Ngươi là Yamcha hả? Bọn ta không có ý định nộp cho ngươi cái gì đâu!! Không muốn bị ăn đập thì mau mau mà biến đi." Con lợn lấy lại dũng khí, chỉ vào Yamcha nói.

"Hê hiểu rồi, rõ là các ngươi muốn thăng thiên nhanh mà." Yamcha rút đao ra.

"Yamcha sama, mau cho bọn chúng biết tay đi." Puerh ở bên cạnh hô hào.

"Được rồi, trong cậy vào cậu đấy." Oolong ở bên cạnh níu tay Goku, nói.

"Sao ta phải đánh hắn? Hắn là người xấu hả?" Goku ngây thơ hỏi.

"Nãy giờ ngươi ở trên trời hả, hắn đương nhiên là người xấu, hắn muốn giết chúng ta đấy." Oolong ở bên cạnh giục giã.

"Goku, đánh với hắn một trận đi." Ở bên cạnh, GoMinh cũng nói: "Hắn là một đấu thủ tốt đấy."

"Được rồi." Đối với GoMinh, Goku tin tưởng không nghi ngờ chút nào.

Goku đối mặt Yamcha, lập tức Yamcha một đao chém ngang. Goku nhảy lên tránh thoát một đao này, sau đó rút gậy ra, một gật bổ xuống. Yamcha vội vàng vung đao nghênh đòn. Hai người cùng nhảy lùi lại.

Bất ngờ, Goku hô hoang gậy của mình: "Dài ra dài ra..."

Cây gậy dài ra, một phát đâm trúng bụng Yamcha, khiến hắn bay ra, đao cũng tuột tay.

"Yamcha sama!!!!" Con mèo hô hoán, không thể tin được.

"Tuyệt quá, nó rất mạnh." Con lợn vui sướng.

"Hừ, thằng nhóc, ngươi lấy cây gậy đó ở đâu?" Yamcha ôm bụng hỏi, có vẻ khá đau.

"Ông nội đã đưa cho ta!" Goku chân thật đáp lời.

"Theo ta biết, chỉ có một người sở hữu Nyoi bo, có thể tuỳ ý dài ngắn." Yamcha nghiến răng hỏi: "Tên ông nội ngươi là gì?"

"Tên ông ta?" Goku vẫn cứ đáp thật lòng: "Son Gohan."

"Đúng như ta nghĩ.." Yamcha nói, mang theo một luồng hướng tới: "Son Gohan được mệnh danh là tông sư võ học kỳ tài."

"Mình cũng nghe tới ông ấy." Con lợn lẩm bẩm: "Không ngờ lại là ông của nó."

"Không nghĩ Son Gohan lại có cháu." Yamcha nói: "Xem ra ta không thể khinh thường ngươi được nữa rồi."

"Đói quá..." Lúc này Goku chỉ cảm thấy từng trận cơn đói truyền tới, bủn rà bủn rủn.

"Hê hê, không ngờ cũng có chút vui vẻ." Yamcha thủ thế sẵn, sau đó hô: "Rougafuufuuken!!!" Sau đó như một tia chớp lao về phía Goku, một đá giữa mặt Goku, sau đó nhanh chóng sát lại gần, hai tay ra chiêu liên tục, đánh mặt Goku quay vòng vòng. Cuối cùng hai tay hợp lại, đẩy Goku một phát khiến cho hắn bay ra ngoài, đập vỡ mấy cây cột.

Con lợn run rẩy, kinh hãi nói: "Đ... đúng là Yamcha sama, dưới gầm trời không ai mạnh hơn, còn đẹp trai nữa chứ!! Hâm mộ quá!!!"

Yamcha quay đầu lại, cười híp mắt.

Oolong quay đầu lại, ôm lấy tay GoMinh: "Ngươi không phải là anh em sinh đôi với Goku sao? Mau ra tay đi chứ!!!"

"Ai da, đói bụng quá, ta thật sự là hết sức rồi...." GoMinh ngồi phệt xuống đất, một khuôn mặt tràn đầy buồn thiu.

Oolong hết cách, đột nhiên biến thành một con ruồi, ý đồ bay đi.

"Đừng để hắn thoát, Puerh!!!" Yamcha hô hoán Puerh.

Puerh lập tức biến thành vỉ đập ruồi, một đập liền đập rơi Oolong.

"Đ... đồ!!! Ta là bạn cùng lớp của ngươi cơ mà." Oolong khóc rống.

"Ta trả thù vì ngươi bắt nạt ta đấy." Puerh chống nạnh hô.

"Đủ rồi, không muốn ăn đập nữa thì nộp hết những gì ngươi có ra đây mau." Yamcha quơ tay về phía Oolong.

"D...dạ." Oolong lục túi: "Khốn... khó khăn lắm ta mới có được viên Capsule này."

Oolong hai tay giơ phía trước, viên Capsule đặt trong lòng bàn tay: "Mời đại ca."

"Viên Capsule cỡ M kia à. Thằng nhóc như ngươi lại có được viên đắt tiền như vậy, tốt lắm." Yamcha đắc ý nói. Nhưng hắn còn chưa kịp vui sướng bao lâu đâu, một bàn tay đã trước hắn cầm lấy viên Capsule.

Mọi người nhìn lại, hoá ra là GoMinh. Lúc này hắn nào có bộ dáng bị đói nữa, lúc này đang tung tung viên Capsule tràn đầy hứng thú.

"Ngươi..." Yamcha giận dữ nói: "Mau giao ra đây, nếu không muốn bị tẩn." Hắn cho là vừa rồi lực chú ý của hắn đều bị viên Capsule hấp dẫn cho nên mới không chú ý tới sự đến gần của GoMinh.