Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 12: Chi Chi

Lúc này, GoMinh đã đánh thức Oolong, lập tức học Bulma kêu: "Pii Pii Pii Pii"

"Khốn kiếp, ngươi làm gì vậy?" Oolong vội vã lao vào phòng vệ sinh, một lúc sau mới có thể đi ra.

Lúc này GoMinh đe dọa: "Oolong, ta biết ngươi thêm thuốc mê vào trong nước trái cây, ngươi mà còn làm thế là ta kêu Pii Pii mấy trăm lần đó."

"Đừng, đừng" Oolong sợ hãi nói: "Tha cho ta đi mà...."

"Hừ, còn không mau lấy hộp thuốc mê ra đây." GoMinh tức giận nói.

"Được, được rồi." Oolong vội vã từ trong ngăn tủ lấy ra một hộp thuốc.

"Ta nghi đây là giả lắm, sao ngươi không uống thử một viên?" GoMinh cười híp mắt nói.

"Đừng mà, đừng mà..." Oolong sợ hãi nói.

GoMinh liền làm hình dáng Pii Pii.

"Được rồi, được rồi, ta thử còn không được sao." Dù sao chỉ là ngủ một giấc, Oolong liền dũng cảm đứng ra chịu đòn.

"À khoan" GoMinh chợt nói: "Ngươi đi giặt đồ cho Bulma đã."

"Giặt? Giặt đồ?" Oolong trợn tròn mắt.

"Đúng a, lúc nãy Bulma không phải đã nói rồi sao? Mau mau đi giặt." GoMinh cũng không muốn Bulma mặc cái đồ con thỏ kia, mặc dù thực ra rất đẹp...

"Được rồi..." Oolong vội vàng nghe lệnh, dù sao hiện tại mạng sống đang nằm trên tay GoMinh. GoMinh thậm chí đi theo, theo dõi Oolong để đảm bảo hắn không giở trò quỷ. Dù sao hiện tại GoMinh cũng không có việc để làm.

Cuối cùng, giặt xong, lại cho vào máy sấy, GoMinh liền gọi Oolong ra cho hắn một viên thuốc.

Uống viên đó, không đến một lúc, Oolong liền khò khò.

"Đoán chừng ngươi cũng không dám gạt ta." GoMinh thầm nghĩ.

Hắn liền lục tìm trong túi Oolong, cuối cùng tìm ra được chìa khóa, vẻ mặt cười gian đi tới trước cửa phòng của Bulma: "Hình dáng của Bulma? Chỉ có ta có thể được thấy."

Và thế là... Mọi người cứ tưởng tượng đi...

.......

Sáng hôm sau,

Ánh mặt trời chiếu rọi nơi sa mạc. Mọi người thức dậy và đều có một cơn đau đầu không nhỏ, chỉ có GoMinh là tinh thần cực kỳ sảng khoái.

Bulma bước xuống từ cầu thang, quanh người vẫn quấn tấm chăn: "Oolong, ngươi đã giặt quần áo cho ta chưa?"

"Rồi đấy." Oolong vẻ mặt bơ phờ nói, lúc này hắn đang đánh răng.

"Hay quá, cảm ơn ngươi." Bulma vui sướng nói, sau đó chạy đến chỗ máy sấy, lấy ra quần áo, lại chạy vào trong phòng vệ sinh thay đồ.

"Có ai khổ như ta không?" Oolong tự nhủ.

"Buổi sáng tốt lành." Goku lúc này cũng tỉnh dậy, gãi gãi đầu nói.

"Buổi sáng tốt lành, Goku." GoMinh đang cười híp mắt thưởng thức bữa sáng ngon lành.

"A, có đồ ăn à!!" Ánh mắt Goku sáng lên, lập tức gia nhập vào đoàn đánh chén.

"Hai tên tham ăn." Oolong lầm bầm.

"Ngươi nói cái gì hả Oolong?" GoMinh cười dài nói.

"Không, không có gì..." Oolong cười gượng, thầm nghĩ: "Hừ, giờ lại thêm thằng thực dân nữa, hết con bé kia lại tới thằng này."

Thay quần áo xong, Bulma rửa mặt, đánh răng rồi cũng gia nhập vào bữa sáng, sau đó Oolong cũng gia nhập vào.

"Xem ra chúng ta phải tìm kiếm thành thị nào đó a. Mua thêm thức ăn mới được." GoMinh cười nói.

"Đúng vậy, như vậy không đủ no." Goku ra sức gật đầu đồng ý.

"OK, chúng ta lên đường thôi." Bulma hăng hái nói.

"Được." Oolong gật gù, sau đó chạy tới chỗ ngồi tài xế, bắt đầu điều khiển xe.

Chiếc xe bon bon chạy, trên đường cũng không có việc gì.

Chỉ có điều bọn họ cũng không chú ý tới đằng sau lại có một chiếc xe theo đuôi, chiếc xe này trông cổ lỗ sĩ nhưng tốc độ lại rất nhanh chóng, ngồi trên xe chính là tên cướp Yamcha cùng Puerh.

Hai ngày nhanh chóng trôi qua, đoàn người cuối cùng cũng đến núi FryPan.

Vì trong xe của Oolong có máy lạnh nên mọi người cũng không cảm thấy quá nóng. Có điều, quan sát bên ngoài, thấy cảnh vật cực kỳ khô cằn, mọi người cũng biết nóng dường nào.

"Hix, mọi thứ khô cằn quá, chẳng lẽ đi về phía bắc nên thế này sao? Lẽ ra là càng ngày càng lạnh a..." Bulma nhận xét, lúc này đoàn người đã tập trung quanh ghế ngồi tài xế của Oolong để quan sát phía trước.

"Là tại núi FryPan đó." Oolong nói: "Trước kia người ta biết FryPan dưới cái tên Ryoukeizan, vốn là một thiên đường trên mặt đất. Nhưng 10 năm trước từ trên trời hàng loạt ngọn lửa đã phủ xuống đốt cháy ngọn núi và biến khí hậu thành như ngày nay."

Xa xa, ngọn núi FryPan hiện ra trước mắt, chỉ thấy nơi này bị những ánh lửa đỏ rực bao trùm, che khuất cả tòa núi.

Mọi người đỗ xe lại, rồi bước ra khỏi xe, chỉ cảm thấy từng đợt nóng rực phả vào mặt.

"Trời ạ, nóng quá." Bulma kêu lên, thay đổi nhiệt độ khiến nàng không dễ chịu chút nào.

"Thôi nào, bỏ đi chưa muộn đâu, Gyuumaou ở đó đấy!!!" Oolong khuyên nhủ.

"Gyuumaou là ai chứ?" Bulma khoanh tay hỏi.

"Ngươi không biết sao?! Một kẻ cực kỳ khủng bố! Có người gọi hắn là vua quỷ." Oolong làm dáng tay chặt cổ: "Bất kể là ai lại gần ngọn núi là sẽ có kết cục thế đó..."

"Bị giết?" Bulma chảy mồ hôi.

"Thấy lâu đài trên đỉnh núi đó chứ? Đó là lâu đài của Gyuumaou!" Oolong nói: "Trong đó là toàn bộ của cải mà hắn tích lũy được, vì vậy đã có rất nhiều người tới đó hòng trộm chúng nhưng mà có Gyuumaou ở đó thì..."

"Chắc chắn viên thứ 6 ở trong đó..." Bulma nhìn xa, nói.

"Gyuumaou ở trong đó sao?" Goku hỏi.

"Không, hắn canh dưới chân núi! Ngọn lửa đã bùng lên đúng ngày hắn đi picnic cùng con gái." Oolong khua tay nói: "Lửa đó đáng sợ lắm!! Kể cả Gyuumaou cũng không vào được lâu đài."

"Ngươi biết nhiều quá nhỉ." Bulma nghi ngờ nói.

"Toàn kiến thức sách vở chứ đâu." Oolong đáp: "Tình hình là thế đó, hãy quay về ngay khi có thể đi." Nói xong, vọt vào trong xe.

"Đã đến đây thì còn quay lại làm gì." Bulma đương nhiên nói.

"Hai người thích chết hả?! Goku có khỏe thế nào đi nữa thì trước mặt Gyuumaou cũng là con kiến thôi." Đầu vươn ra khỏi cửa kính xe, ra sức nói: "Ta đi đây."

Vừa định lùi xe thì Bulma hô: "Pii Pii Pii Pii."

Oolong sợ quá, vội vã lao ra khỏi xe, vọt vào trong bụi cây: "Hự! R... rồi! Ta đi, đừng làm thế nữa!!!"

Xa xa đằng sau, lúc này Yamcha cùng Puerh cũng đuổi tới.

"Bọn chúng dừng lại rồi." Puerh nhạy bén nói.

"Xem ra đúng là chúng muốn tới núi FryPan..." Yamcha nói: "Hừm, viên ngọc thứ sáu chắc chắn ở trong lâu đài của Gyuumaou."

"Hả nói vậy thì chúng chả bao giờ có được rồi." Puerh kinh hãi nói: "Cả lửa đó lẫn Gyuumaou, cả hai đều là chướng ngại không thể vượt qua... Có lẽ chúng ta bỏ cuộc thôi..."

"Chưa hẳn..." Yamcha suy ngẫm nói: "Hai thằng nhóc đó có thể làm quen được với Gyuumaou, bọn họ là cháu của Son Gohan mà. Gyuumaou và Son Gohan đều là học trò của một người tên Muten Roushi. Tốt nhất là cứ yên lặng chờ đợi xem sao."

Bất chợt đằng xa có âm thanh vang lên, hai người quay lại nhìn, chỉ thấy một cô bé đang bị một con khủng long to đùng đuổi theo. Cô bé vội vàng lấy lưỡi dao đặt trên mũ ném về phía khủng long. Lưỡi dao xẹt qua cổ khủng long, nhẹ nhàng kết liễu nó, sau đó bay trở về, lại gắn vào trên mũ cô bé, hóa ra đó là một cái Boomerang. Nhìn khủng long máu me tung tóe, cô gái sợ quá bắn một phát tía sáng từ mũ chỗ mi tâm vào xác khủng long, lập tức khiến nó tan thành tro bụi.

Cô bé quay người tiếp tục chạy, chỉ thấy một con mèo và một người thanh niên đang trợn mắt há mồm nhìn mình. Linh cảm khiến cô bé kêu lên: "Anh là người lạ, là người xấu!"

Lập tức bắn một phát laser về phía người thanh niên kia, chỉ tiếc hắn tránh được, lập tức hắn áp sát, một đập đập ngất cô bé.

"Đồ phiền phức." Yamcha nói: "Đi tới núi FryPan thôi."

"Ra Yamucha sama không sợ kiểu con gái đó à?" Trên đường Puerh hỏi.

"Đương nhiên... nó là trẻ con mà..." Yamcha im lặng nói.

Lúc này, tổ ba người và một con lợn đã đi vào dưới chân núi. Bọn họ đỗ xe bên ngoài và đi vào trong.

Bên trong quả thực trông như phế tích. Có những bộ xương sọ nằm nghênh ngang khắp mặt đất.

"Chỗ này nóng quá." Bulma than vãn.

"Ngốc, đừng có nói lớn chứ, Gyuumaou nghe đấy!" Oolong vội vàng nói.

"Ừm, lâu đài kia à?" Bulma nhìn về phía trên đỉnh núi, nơi có một lâu đài đồ sộ đang tọa lạc: "Theo radar thì đúng là viên ngọc ở trong đó... Nếu mà bay lên được thì dễ rồi..."

"Ê, Goku, cậu lên đó lấy viên ngọc được chứ?" Bulma hỏi về phía Goku.

"Để thử xem sao." Goku đáp, sau đó hô: "Kintoun!" Lập tức một đám mây bay về phía họ.

"Má ơi, đừng có la lớn thế!!" Oolong sợ hãi hô.

Goku nhảy lên đám mây, phóng lên tận trời, bay về phía lâu đài.

"Kinh khủng quá!!!" Goku lẩm bẩm, chợt lao về phía lâu đài phía dưới, bất quá ngay lập tức lại phải bay lên: "Nóng nóng nóng nóng!!! Siêu nóng luôn!!!"

"Đó! Quên nó đi, xuống nhanh còn chuồn!" Bên dưới Oolong kinh hãi hô.

"Arrggg! Chưa gì đã chạy rồi!" Đây là Bulma không cam lòng nói.

Lúc này, một cây rìu bỗng nhiên bay tới, sức xé gió cực kỳ mãnh liệt. GoMinh lập tức ôm lấy Bulma vọt ra, né tránh: "Cẩn thận."

Cây rìu bay tới, lập tức khảm vào trên tường, chứng minh phát rìu đó vô cùng dữ dội, ngay cả GoMinh cũng không có lòng tin đón đỡ, dù sao rìu đó quá sắc bén.

Một người khổng lồ đầu đội mũ sừng, thân mặc áo giáp, áo choàng như thời trung cổ đi tới, cầm lấy cây rìu, giọng ồm ồm nói: "Các ngươi là ai? Làm gì ở đây?"

"A... uuummm... Ngài là Gyuuuuumaooouuuu?!!!!" Bulma run run hỏi. GoMinh thì sắc mặt hơi ngưng trọng quan sát người khổng lồ này.

"Định tới trộm kho báu của ta hả?" Ngươi khổng lồ nói: "Đúng không?"

"K... K... Không... B... Bọn tôi chỉ đi ngang qua... Đ... Đúng không?" Bulma vẫn run run nói.

"Đ... Đúng thế." Con lợn kinh hãi nói.

Lúc này Goku cưỡi trên mây bay về: "Ê, không được!! Nóng quá, không vào nổi lâu đài đâu!!"

"Thằng ngốc!!" Bulma cùng con lợn đồng thanh kêu, còn GoMinh thì thở phào.

"Hả? Ông to xác nào đây?" Goku đáp xuống trước mặt mọi người, tò mò hỏi.

"Thằng ngốc!! Cẩn thận lời nói đi, đó là Gyuumaou sama đó!!!" Bulma hét tướng lên.

"Thế là hết!! Chúng ta tiêu rồi!!" Con lợn rên rỉ.

"Ê ê nhóc!! Đám mây ngươi cưỡi có phải Kintoun không? Ai đưa ngươi vậy?" Lúc này người khổng lồ chính là Gyuumaou đột nhiên nói.

"Một ông cụ tên Kame Sennin đã đưa nó cho ta." Goku chân thật nói: "Ông là Gyuumaou hả? Trông cũng mạnh lắm." Có vẻ như cậu bé rất muốn một trận chiến với người khổng lồ.

"Kame sennin? Là Mu... Muten Roushi sama!!" Người khổng lồ hét lên, vui mừng nói: "Ngươi có biết giờ Muten Roushi sama ở đâu không?!"

"Hả?" Goku ngơ ngác.

"Gì?" Bulma cùng con lợn im lặng.