Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 15: Con thỏ

"Thế nào? Không nghe lời? Cẩn thận ta kêu Pii Pii nhé." GoMinh cười híp mắt.

"R... rồi ngươi sẽ chết không an thân đâu." Oolong giận dữ lầm bầm.

"Cái gì, dám rủa ta à?" GoMinh một cái gõ ngay Oolong trán, đau đến hắn nhe răng nhếch miệng.

Sau đó Oolong liền biến thân, lần đầu tiên liền biến thành bé heo mập: "Thế nào?"

"Ngươi bị ngốc à? Đừng hòng lừa ta? Háo sắc như ngươi chả lẽ không xem qua tạp chí người mẫu? Ngươi lại không nghiêm chỉnh ta liền kêu Pii Pii." GoMinh giận dữ quát.

"Hừ." Oolong lạnh rên một tiếng, sau đó hô: "Biến!" Lần này thì đúng là biến thành một cô gái sắc nước hương trời, đẹp đến GoMinh cũng không nhịn được phải nhìn nhiều một chút, bất quá, ngẫm lại đây là Oolong, GoMinh lại cảm giác tràn đầy buồn nôn.

"Được rồi, để ta gọi Sư tổ." GoMinh gật gù, sau đó đi ra ngoài, gọi: "Sư tổ, lại đây." Chỉ thấy Quy lão mặt mày hồng hào, vội vã lao tới, quả thực còn nhanh hơn gió.

Oolong gặp Quy lão sốt ruột như thế, thầm nghĩ: "Tưởng hoàn hảo thế nào, chứ lão này còn háo sắc hơn cả ta."

Oolong nói: "Chỉ sờ thôi nhé." Lần này không giống trong nguyên tác, Oolong muốn trả thù Bulma mà khiến cho lão Quy Puff Puff. Oolong cũng không thể nào trả thù GoMinh bằng cách đó, cho nên chỉ dám để Quy lão sờ một cái.

"Được... được rồi!" Tay Quy lão run run, chậm rãi, chậm rãi, cuối cùng cũng sờ được ngực Oolong, còn bóp bóp hai cái, cuối cùng mới tiếc nuối buông tay ra.

"Được rồi, Sư tổ." GoMinh cũng không muốn Quy lão chờ ở đây lâu, dù sao Oolong chỉ có thể biến hình năm phút: "Mọi người đang chờ kìa."

Lão Quy lưu luyến liếc nhìn Oolong, quả thực hận không thể đem Oolong vác về nhà, sau đó mới hậm hực quay trở lại đoàn người.

GoMinh thở phào một cái, đối với Oolong nói: "Được rồi, biến trở lại đi."

Oolong hừ một cái, lại biến trở về con lợn.

Lúc này Bulma nơi nào còn không hiểu được? Cảm tình mình suýt nữa bị Quy lão sờ được, thế là từ đáy lòng dâng lên từng luồng cảm kích và ấm áp đối với GoMinh, nhớ tới trước kia lúc đêm lời nói thâm tình của hắn, mặt lại trở nên đỏ ửng. GoMinh thấy thế, tò mò hỏi: "Sao mặt ngươi đỏ vậy, không ốm chứ?"

"Ngu ngốc!" Bulma nguýt một cái sau đó vội vã leo lên xe.

Tổ bốn người leo lên xe. Lúc lên xe, Chi Chi còn gọi Goku lại: "Khi nào lớn, cậu sẽ lấy tớ làm vợ chứ?"

"Ơ, lấy cậu làm gì cơ?" Goku ngơ ngác hỏi lại.

"Thôi nào, cậu biết là gì mà!" Chi Chi xấu hổ nói.

"Không, nếu định đưa tớ cái gì thì tớ sẽ đến lấy..." Goku vẫn ngơ ngác.

"Được rồi, đi thôi." GoMinh vỗ vỗ vai Goku, sau đó nói với Chi Chi: "Khi nào lớn, các ngươi sẽ thành vợ chồng."

Điều này khiến mặt Chi Chi càng đỏ hơn, vội vã che mặt.

Lên xe, Goku hỏi: "Vợ chồng là gì hả GoMinh?"

"Sau này anh sẽ hiểu." GoMinh cười híp mắt nói.

"Tạm biệt mọi người." Bulma kéo xuống cửa sổ, hô lớn.

"Tạm biệt!!!!"

-------

Miền tây xa xôi, nơi này có những cây nấm to khổng lồ và kỳ dị. Chúng mọc hai bên đường, thậm chí có thể che lấp cả ánh mặt trời.

Chiếc xe bon bon chạy trên đường.

"Chỗ này hơi quái." Trên xe, Goku nói.

"Ê Oolong, quanh đây có làng mạc nào không?" Bulma hỏi.

"Sao hỏi ta? Ta chưa bao giờ đi xa thế này." Oolong nhăn nhó nói: "Hỏng rồi, sắp hết xăng rồi."

"Ngay cả dự trữ cũng hết?" GoMinh tò mò hỏi.

"Dự trữ còn một chút, có điều sẽ tốt hơn nếu được bơm." Oolong nói.

Không lâu lắm, tổ ba người tới một thị trấn.

"Tuyệt!! Chỗ này là thị trấn!! Vậy là có thể mua sắm rồi." Bulma vui vẻ nói.

"Vậy là có thể nạp xăng được rồi." Con lợn vui vẻ.

Đoàn người phóng tới một trạm xăng. Oolong nói với người trung niên canh giữ ở đó: "Cho cháu đổ đầy bình."

"Loại Planium phải không?" Người trung niên hỏi lại.

"Vâng ạ." Oolong đáp.

"Tớ đi mua đồ một chút, đợi tớ một chút." Bulma nói với mọi người.

"Goku canh chừng ở đây nhé." GoMinh cười nói: "Để tớ đi theo Bulma."

"Không cần phải đi đâu. Tớ đi một chút thôi mà." Bulma nói.

"Không sao, chẳng qua tớ cảm thấy thành phố này không an toàn mà thôi." GoMinh chém gió.

"Không an toàn?" Bulma nhíu mày.

"Đúng thế, mọi người giống như đang sợ cái gì đó." GoMinh chém càng hăng say.

"Lạ nhỉ, sao tớ không cảm thấy thế." Bulma nghĩ đi nghĩ lại, chợt cảm thấy có GoMinh đi theo cũng không có gì không ổn: "Được rồi, vậy chúng ta đi."

Trên đường đi, Bulma cùng GoMinh trò chuyện trên trời dưới đất, nhắc tới lão Quy, hai người cùng công nhận là đồ háo sắc.

Không lâu lắm, đến quầy Hoi poi Capsule, Bulma liền chọn mua năm cái, sau đó lại đi mua quần áo.

"GoMinh, bộ này thế nào?" Bulma mặc một bộ rất có phong cách của vùng Trung Đông kiếp trước của GoMinh.

"Rất đẹp, có một phen phong vị khác." GoMinh cười, không tiếc lời khen. Quả thực như thế, Bulma mặc loại quần áo nào cũng không che giấu được vẻ xinh đẹp của nàng.

Bulma cười vui vẻ, có vẻ như được GoMinh khen nên nàng rất vui sướng.

Hai người lại mua vài thứ như nước uống, thức ăn, rồi trở lại trạm xăng.

"Xem ra cũng không có gì nguy hiểm mà." Bulma cười nói.

"Chắc tại ta cảm giác sai." GoMinh bất đắc dĩ nói, hắn chỉ nhớ ở đây có một con Boss Thỏ, cũng không nhớ rõ ràng lắm. Nói đến, địa cầu ở Dragon Ball quả thực có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ. Bọn họ có người thân thể bẩm sinh mạnh mẽ, cũng có người thông qua rèn luyện mà mạnh mẽ, lại có người sở hữu đủ loại năng lực kỳ lạ. GoMinh nhớ có đứa bé có thể tái tạo radar dò ngọc rồng chỉ trong chốc lát, chỉ bằng một lần nhìn qua bên trong radar. GoMinh quả thực cực kỳ bội phục đứa bé đó. Hắn suy nghĩ phải chăng có thể tìm thấy nó thì hay.

Bốn người bắt đầu sắp xếp đồ đạc lên xe. Lúc này, chợt thấy hai kẻ một béo, một gầy ăn mặc như lính Racist Đức kiếp trước, trên đầu lại đội mũ con thỏ.

Chỉ thấy bọn họ đi trên đường, tùy ý đánh đập dân thị trấn, thậm chí trẻ con cũng không tha.

Hai kẻ đó chợt để ý tới Bulma. Chưa thấy ai đẹp như thế, bọn chúng lập tức tiến lại gần.

"Em ơi, muốn đi cùng bọn anh chút không?" Tên béo lại gần, cười dâm nói.

"Mấy ông muốn gì?" Bulma hỏi.

"Ái chà! Lại càng hiếm, bọn oắt con đang khóc mà gặp băng con thỏ bọn ta cũng phải nín bặt đấy, cô em không biết sao?" Tên béo đắc ý nói.

"Xem ra cô em từ nơi khác tới..." Tên gầy nói.

"Cảm ơn nhưng tôi không có thì giờ đi chơi với hai người!" Bulma nói, giục ba người: "Đi thôi!"

"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt..." Tên gầy rút súng ra, chỉ về phía Bulma: "Ngại sống quá lâu à?"

"GoMinh..." Bulma nhìn về phía GoMinh.

GoMinh ho nhẹ một tiếng: "Anh Goku, mấy con tiểu quái này cho anh đi. Cho bọn chúng một trận, bọn chúng là người xấu đó." Nghĩ lại, lại nói: "Nhớ là đừng có dùng gậy chọc mông, như thế không tốt." Đã rất lâu rồi Goku phải luôn sửa lại cái tật xấu này của Goku. Không phải sợ cái mông địch nhân ra sao, nhưng cái gậy này dù sao cũng là dùng để nối tới nơi ở của thần, không tốt dùng để chọc mông người khác.

"Biết rồi... biết rồi." Goku cười vui vẻ, lại được đánh người nên rất vui.

"Mày hạ được bọn tao?" Tên mập chẳng thèm để ý.

Goku cười híp mắt, sau đó bịch một tiếng đấm thẳng vào bụng tên gầy. Tên gầy trợn lồi mắt, súng cũng không tự chủ buông ra, lại bị Goku đá phát nữa, bay ra ngoài.

Tên béo rút súng tự động ra nhắm ngay Goku, lại thấy đứa bé lộn một phát ra sau lưng, sau đó một gậy vào ót, ngã dập mặt. May mà có mũ bảo hiểm, nếu không không chết cũng tàn. Bất quá, đây cũng là Goku nương tay mà thôi.

Tên béo ngã xuống đất, vội vã từ trong ngực lấy ra bộ đàm: "Đ... đại ca, mau tới thị trấn ạ. Có một tên mạnh lắm."

Dân thị trấn nghe thấy thế, vội vàng hoảng sợ chạy trốn, còn hô: "Mấy người xong rồi."

Một lúc sau đã thấy con đường hoang vắng, chẳng còn ai cả.

"Trốn hết rồi..." Bulma kinh ngạc nói.

"Ta... ta có cảm giác không hay..." Con lợn sợ hãi.

"Khốn..." Tên gầy ôm mặt, đứng dậy.

"Không phải tức!! Tao đã gọi đại ca rồi!!" Tên mập cười ai ủi.

"Đại ca?" Bulma, Goku, Oolong tò mò.

"Ê, đại ca của các ngươi là sao?" Bulma chống nạnh quát.

"He he he ba đứa bọn mày xong rồi." Tên mập nói.

"Rồi chúng mày sẽ biến thành cà rốt và bị ăn hết." Tên gầy thêm vào.

"Ê, nghe sợ quá!!! Mau đi thôi!!" Oolong vội vàng giục giã.

"Có gì mà phải chạy? Chúng ta có làm gì sai đâu?" Goku nghi ngờ nói.7

Chợt thấy xa xa, một chiếc xe bon bon chạy tới, xe trông cực kỳ giống một con thỏ, đầu xe dán hai cái tai, lại còn vẽ mặt thỏ lên trên.

Một con thỏ... ừ, là hình người đầu thỏ, đeo kính râm bước xuống đất.

"Đ... đại ca!!!" Hai tên mập và gầy vội vã chạy tới.

"Bớt la lối thảm hại thế đi nào!" Con thỏ nói: "Thằng nào dám chống lại băng con thỏ?"

"Đ... đằng kia ạ!!" Tên gầy vội vã chỉ vào tổ bốn người.

"Phì!! Đó là đại ca băng con thỏ?" Bulma che miệng cười.

"Trông siêu yếu!! Trời ạ, lúc nãy ta còn sợ chết khiếp!!" Oolong cười ha ha nói.

"Ê lũ kia, đừng khinh thường đại ca ta, không chúng mày sẽ phải hối tiếc." Tên mập kêu gào.

"Nhục nhã, hai bọn mày bị một thằng nhóc đánh bại?" Con thỏ chắp tay sau lưng nói.

"B... bọn em cũng xấu hổ lắm..." Tên gầy sợ hãi nói.

Con thỏ bỗng dưng nhảy một phát tới gần chiếc xe, khiến tổ bốn người giật hết cả mình,

"Bắt tay nào." Con thỏ giơ tay ra nói với Bulma. Bất quá, chưa chờ Bulma phản ứng, một vật đã bay tới tay con thỏ. Nhìn kỹ lại, thì ra là Oolong...

Chỉ thấy Bụp một tiếng, trước sự sững sờ của mọi người, Oolong đã biến thành củ cà rốt. Bất quá chưa chờ con thỏ phản ứng lại, một cước đã bay tới, trúng ngay mặt con thỏ.

"Anh Goku. dùng gậy xử lý hắn, nhớ đừng chạm vào hắn." GoMinh nói với Goku.

"Được." Goku tỉnh hồn lại, lập tức đồng ý.

Goku nhanh chóng nhảy ra, một gậy vỗ thẳng vào đầu con thỏ. Con thỏ đau quá, nằm lăn ra đất kêu oai oái. Hai tên mập gầy cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.

"Chờ... chờ đã..." Con thỏ vội vàng hô: "Không có ta thì tên kia vĩnh viễn là cà rốt."

"Vậy thì biến trở lại đi, ta sẽ tha cho ngươi một mạng." Goku tức giận nói.

"Nhưng làm sao ta tin ngươi." Con thỏ vội vàng hô.

"Ngươi không có lựa chọn." GoMinh hung thần ác sát nói.

"Được... được rồi..." Con thỏ vội vàng co chân, vỗ tay hai cái, lập tức Oolong biến trở lại thành như cũ: "Các ngươi phải giữ lời hứa đấy."