Chương 16: Băng đảng Pilaf

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 16: Băng đảng Pilaf

"Chuyện gì thế này?" Vừa tỉnh lại, con lợn vẫn còn ngơ ngác.

"Bulma, có dây thừng không?" GoMinh cười nói.

Bulma mắt sáng lên: "Có ngay đây." Lập tức liền lục lọi ra một cái dây thừng từ trong xe. Đây là lúc trước Bulma vì phòng ngừa những lúc mạo hiểm mà mua.

Trói lại hai tên côn đồ và con thỏ, GoMinh hỏi mọi người: "Giờ chúng ta làm gì với bọn họ đây?"

"Ta nghĩ là để cho dân làng, bọn họ chắc là cũng có nhà tù." Bulma cười nói.

"Thưa mọi người, mời mọi người ra đây ạ." GoMinh chợt la lên, âm thanh cuồn cuộn khắp cả tòa thị trấn: "Băng con thỏ đã bị chúng ta bắt, mời mọi người xử trí ạ."

Dân thị trấn nhao nhao từ trong những cánh cửa sổ nhô đầu ra, nhìn thấy một màn này, lập tức cao hứng cực kỳ.

"Vợ con tôi a, vợ con tôi a, cuối cùng đại thù được bào a...." Lúc này, một người đàn ông trung niên lao từ trong nhà ra, tiếng khóc, tiếng la to vô cùng.

"A, thì ra ra là Seido, vợ con hắn đều là bị băng con thỏ hại chết." Dân thị trấn xì xào bàn tán.

"Đáng đời băng con thỏ, cũng có ngày hôm nay..." Lại có người nói.

"Làm ác quá mà, đi đêm lắm có ngày gặp ma."

...

"Mọi người, chúng tôi sẽ giao băng con thỏ cho mọi người, tùy ý mọi người xử trí. Tin rằng ở đây cũng có nhà tù chứ ạ? Liền từ trưởng trấn xử lý hắn đi." GoMinh hô nói.

"Cám ơn các cậu nhiều lắm, không có các cậu thì không biết băng con thỏ còn làm ác đến bao giờ." Trưởng trấn cười nói: " Các cậu từ giờ chính là khách quý của thị trấn này, muốn ở bao lâu cũng có thể, muốn mua gì cũng được, toàn bộ miễn phí."

"Thật sao?" Oolong sung sướng nói: "Ta muốn nhà, ta muốn xe, ta muốn bao con nhộng!!!"

GoMinh gõ một cái vào đầu hắn, nói: "Cảm ơn trưởng trấn, bất quá hiện tại chúng tôi phải đi gấp, hi vọng ngày sau có cơ hội quay trở lại nơi đây."

"Ồ được rồi." Trưởng trấn cười nói: "Ở đây có mười viên con nhộng, hi vọng các cậu nhận lấy." Nói xong, đưa ra một cái hộp.

GoMinh cũng không khách khí, nhận lấy, sau đó nói: "Được rồi, chúng tôi phải đi trước, cảm ơn trưởng trấn nhé."

Trước khi đi, GoMinh dí một khẩu súng vào tay người trung niên khóc rất thê lương kia, nói thầm: "Tôi mong anh có thể tự tay kết liễu kẻ thù của mình."

---------

Hành trình tìm kiếm ngọc rồng đang từ từ rút ngắn lại. Đoàn người trên một chiếc xe bon bon chạy.

"Này, Bulma, ta thắc mắc chút." Oolong tò mò hỏi: "Ngươi định ước gì nếu có đủ ngọc rồng?"

Bulma bị hỏi, nhớ tới lúc trước, đỏ mặt lên, mắng: "Điều ước của ta bị tên khốn GoMinh cướp đi rồi. Hắn ước đó."

"GoMinh ước?" Oolong kinh ngạc nói: "GoMinh, ngươi muốn ước gì?"

"Ta định ước cả nhà Bulma trường sinh bất lão, trẻ mãi không già." GoMinh không sao cả nói.

"Oa! Trường sinh bất lão, ai không muốn đây?" Oolong kinh ngạc nói: "Bất quá, sao ngươi không định ước cho mình, mà ước cho Bulma? Ngươi sẽ không phải thích cô nàng bà chằn này chứ?"

"Hừ? Ai là bà chằn hả? Lại nói nữa ta Pii Pii cho xem!!!!" Bulma cả giận hét, nhưng trong lòng thì đối với lời nói của GoMinh vui sướng không thôi.

"Được rôi, được rồi, ta không nói nữa." Oolong khóc than nói, bất quá lại nói thầm với GoMinh: "Kỹ năng tán gái của ngươi lợi hại quá đó, khi nào dạy ta với."

Đột nhiên GoMinh chú ý tới cái gì đang bay tới. Trong lòng hắn lộp bộp một phát, vội vàng hô: "Nhanh thoát khỏi xe." Vội vàng ôm lấy Bulma, mở cửa, vọt ra ngoài, sau đó nằm rạp xuống đất. Goku không hiểu ra sao cũng ôm Oolong chạy theo.

Chỉ thấy chiếc xe bị nổ tung lên trời, bay ra một đoạn mới hạ xuống.

Một con robot bay về phía chiếc xe, Vừa hạ xuống, đang định lục soát cả chiếc xe, bỗng nhiên chỉ nghe bộp một tiếng. Một cú bổ từ trên trời giáng xuống, nhắm ngay vảo robot. Chỉ nghe Oành một tiếng, robot bị nện té xuống đất, sau đó bị một đôi bàn tay xé nát, robot tách làm hai nửa, lộ ra bên trong một con cáo.

Hừ lạnh một tiếng, GoMinh thò tay vào trong tóm lấy con cáo: "Nói, ngươi là ai? Tại sao phải tấn công chúng ta?"

"T... ta... ta.... ta..." Con cáo run run nói: "Ngươi... ngươi là ai?"

"Phải rồi... ngươi tấn công chúng ta xem ra là vì ngọc rồng." GoMinh bỗng nhiên híp mắt, chém gió: "Xem ra ngươi cũng biết ngọc rồng là gì, nói vậy có thể viên cuối cùng nằm trong tay ngươi."

"Ngươi...." Con cáo giả vờ: "Ngươi đang nói gì, ta không hiểu?"

"Được rồi, ngươi cũng không cần phải hiểu," GoMinh cười nói: "Cứ dẫn ngươi tới chỗ ngọc rồng là xong rồi." GoMinh chính là có tính toàn của hắn. Tòa lâu đài kia có vẻ không dễ công tí nào, cứ mang theo tên này cho chắc.

"GoMinh, chúng ta không còn xe nữa." Bulma chạy lại, lo lắng nói, nàng cũng nghe thấy vừa nãy GoMinh nói, dù sao hắn không hạ thấp âm thanh.

"Không cần lo lắng, lúc trước không phải trưởng trấn cho ngươi mấy viên con nhộng sao? Ngươi mở ra xem." GoMinh cười nói.

"Há, đúng đấy." Bulma vội vàng từ trong túi lôi ra một hộp đựng viên con nhộng: "Coi nào! Đây rồi!"

Ném xuống đất, liền hiện ra một chiếc xe con, trông khá mới, lại có đầy đủ chỗ ngồi.

"Đi thôi." GoMinh ném con cáo lên sau xe, bảo Goku trông chừng hắn, sau đó cũng ngồi lên ghế kế bên tài xế.

Đoàn người lập tức phóng tiếp. Xe bon bon trên đường, chẳng mấy chốc là tới một tòa lâu đài.

Lúc này trong lâu đài, một con quỷ lùn và một cô gái đang lặng yên xem sáu viên ngọc rồng tiến về phía mình.

"Hừ, chỉ cần bọn chúng dám vào tòa lâu đài này, ta sẽ cho bọn chúng biết tay." Con quỷ lùn lạnh lùng nói.

"Đúng thế, Pilaf đại nhân, ngươi nhất định phải cứu Shu." Cô gái cầu khẩn.

"Không phải lo, Mai, ở tòa lâu đài này, ta chính là chúa tể." Pilaf tự tin nói.

Xe phóng tới trước lâu đài, chỉ thấy tòa lâu đài này vô cùng khổng lồ, mang phong cách Ba tư, bên trên đỉnh có một chiếc radar to lớn.

Đoàn người xuống xe, GoMinh cười khẩy đá vào mông con cáo: "Xem ra chủ nhân của ngươi ở đây a."

"Ta không hiểu ngươi nói gì." Con cáo quật cường nói.

"Goku, anh bay lên trên xem xem. Bulma đưa radar dò ngọc rồng cho Goku, xem xem vị trí ngọc rồng ở đâu." GoMinh bình tĩnh nói.

"Được." Bulma không có vấn đề nói, lập tức đưa radar dò ngọc cho Goku.

Goku bay lên trên trời, lập tức dò xét ra nơi ở của ngọc rồng, từ trên mây gọi xuống: "Ở tòa tháp phía Bắc đó."

"Được rồi." GoMinh cười nói, sau đó hô: "Mọi người lùi lại."

Hai tay đặt bên hông: "Kamehameha!!!!!" Một phát pháo laser bắn nhanh ra, đụng thủng tòa lâu đài, xuống ngay phía dưới tòa tháp phía Tây,

Làm xong, GoMinh hô: "Goku, nhớ để ý, không cho phép có bất kỳ vật khả nghi nào phi hành."

"Được." Goku chắc chắc hô.

"Chúng ta đi thôi." GoMinh nói với Bulma, Oolong cùng con cáo, lúc này bọn họ còn đang ngơ ngác nhìn một màn này, Thực ra mà nói, GoMinh cũng không muốn dùng một chiêu này, bởi vì khá tốn thể lực. Có điều, nơi này là tòa lâu đài của Pilaf, trong này có rất nhiều bẫy rập với các phòng giam chắc chắn, một khi mạo muội đi vào, rất có thể bị giam lại. GoMinh cũng không muốn thử xem mình có thể đột phá được phòng giam không.

Đoàn người đi xuống dưới tháp. GoMinh nhìn tháp một chút, sau đó hô: "Kẻ bên trong nghe đây, ngươi nếu không ra đầu hàng thì đừng trách ta lại một phát Kamehameha phá vỡ tòa tháp này. Ta mới không ngu đi vào đâu."

Bên trong không có ai, Bulma nhíu mày nói: "Có thể không có ai đâu. Chúng ta phá nhà người ta thế này có phải hay không quá đáng?"

"Cậu không nhớ lúc trước tên này phá xe thì hung hăng như thế nào sao? Một quả tên lửa đó. Nếu không phải tớ phản ứng nhanh thì chúng ta xong rồi." GoMinh không khách khí nói: "Chủ nhân của hắn rõ ràng cũng muốn cướp ngọc rồng, chúng vì cướp ngọc rồng mà hạ thủ vào chỗ chết, chúng ta sao có thể lưu tình?"

"Được rồi." Bulma nghe cũng có lý. Mấu chốt là nàng cũng khó chịu vì lúc đó suýt mất mạng.

Lúc này GoMinh quay lại hô: "Nghe đây, còn không giao ngọc rồng ra, ta sẽ nổ nát tòa tháp này đó. Ta đếm từ 1 đến 3 đây."

"1... 2... 3"

Không thấy ai, GoMinh liền vận khí, giọng rõ to: "Ka!! Me!!!"

"Được rồi.... được rồi...." Bên trên tòa tháp, một cánh cửa sổ mở ra, sau đó một cô gái nhô đầu ra, hô: "Chúng tôi đồng ý giao ra ngọc rồng!!!"

"Tốt lắm, vậy mau ném ngọc rồng xuống dưới đây." GoMinh cười híp mắt nói.

"Được, nhưng chủ nhân nói, chỉ khi nào ngươi chịu thả đồng bạn của chúng ta ra, chúng ta mới có thể giao ra ngọc rồng." Cô gái hướng bên dưới hô.

"Ngươi có lời hứa của ta. Một khi ngươi giao ra đây, ta sẽ đi và để bạn các ngươi lại." GoMinh cười nói.

"Làm sao chúng ta tin ngươi?" Cô gái nhíu mày nói.

"Các ngươi không có lựa chọn." GoMinh lộ ra một hàm răng trắng: "Lại lằng nhằng ta liền nổ tháp rồi tự vào tìm."

"Được rồi... được rồi..." Cô gái đành chịu, lấy ra một viên ngọc, ném xuống dưới đất: "Đây là ngọc rồng."

GoMinh gật gù, sau đó Bulma vội vã cầm lấy viên ngọc, vui sướng nói: "Thế là tập hợp đủ rồi!!! Thế là có thể thấy rồng thần rồi!!!"

"Goku, chúng ta đi thôi." GoMinh hô to, sau đó đạp cái vào mông con cáo, đạp nó về hướng cửa tháp, lại cùng Bulma và Oolong cùng đi ra ngoài.

Lúc này, xa xa Yamcha và Puerh thấy cảnh tượng kinh hãi kia. Puerh vội vàng nói: "Yam... Yamcha, chúng ta thật sự phải trêu chọc hắn sao?"

"Không cần phải lo, chỉ cần tóm được đuôi của hắn, chúng ta thì có thế chủ động." Yamcha vẫn tự tin nói, có điều thanh âm có chút run rẩy.

Tổ bốn người lên xe, phóng đi, bọn họ cần chọn một vùng rộng lớn, không người để thí nghiệm.

"Không nghĩ tới chúng ta lại có thể thu thập đủ ngọc rồng." Bulma vui sướng nói, nàng tìm kiếm ngọc rồng, điều ước chỉ là thứ yếu. Trông thấy rồng thần mới là mục tiêu của nàng; "Cám ơn các câu, Goku, GoMinh."

Nói xong hôn chụt một cái vào má GoMinh, lại xoa đầu Goku một cái, lập tức lại đỏ bừng cả mặt.

"Còn ta thì sao?" Oolong chỉ vào mình, nói.

"Ngươi thì chim cút đi." Bulma không khách khí chút nào nói.

"Ta cũng xuất lực a!!!" Oolong khó chịu nói: "Ta biến hình rất nhiều, lại còn làm mất luôn cả chiếc xe của mình, ngươi nói ta có phải hay không xuất lực nhiều nhất?"

"Cũng đúng, vậy khi nào về ta sẽ mua cho ngươi một chiếc nội y siêu cấp." Bulma cấp ra lời hứa.

"Ngươi hứa đấy nhé." Hai mắt con lợn sáng như sao.