Chương 6: Vu sư cố sự, nợ này quá lớn

Vu Kỵ

Chương 6: Vu sư cố sự, nợ này quá lớn

Chương 6: Vu sư cố sự, nợ này quá lớn


Lục Lục Lục ngồi bên cửa hang, gọi ra hệ thống,

Hệ thống đinh một tiếng, một bảng thông tin hiện lên,

Hệ thống: Xí ngầu giả lập (Lv1)

Danh tính: Lục Lục Lục

Tuổi thọ: 6/66

Nguyên cốt: Phế sinh ngụy phẩm

Thể chất: Cửu Nguyệt Âm Hoang Thể

Huyết mạch: Mộc Hồi (Bán huyết)

Tu vi: Chu Huyệt cảnh tầng 1

Thần thông: Ngũ Chỉ Quyền Tâm Kiếm

Nguyên điểm: 260

Lượt quay xí ngầu: 1

Vé làm nhiệm vụ đa thế giới: 1

Trạng thái sức mạnh: Ấn để xem

Cửa hàng hệ thống: Cần 100 điểm để mở

Nhiệm vụ hệ thống: Ấn để xem

Uỷ trị hệ thống: Cần Lv2 để mở

Không gian trữ vật: Ấn để xem

Lục Lục Lục ấn vào không gian trữ vật, trong chín mươi chín ô, chỉ có ô đầu tiên là có, hắn nhấn vào cái túi ở ô đầu tiên,

[Quà tân thủ x1

Ấn để nhận món quà khởi đầu, quà khởi đầu là vật phẩm không giới hạn phẩm giai.

Điều kiện để mở: Hoàn tất]

Ở dưới những dòng giới thiệu, một chữ hiện lên: "Mở"

Lục Lục Lục nhấn vào, một luồng sáng phát ra,

"Đinh, ký chủ mở quà tân thủ, nhận được Tẩu Vi Phù x9."

"Đinh, ký chủ mở quà tân thủ, nhận được Cường Tráng Phù x10."

"Đinh, ký chủ mở quà tân thủ, nhận được một cặp ấu trùng."...

"Hết rồi à," Lục Lục Lục hỏi,

"Hết rồi!" Hệ thống trả lời,

"Tại sao Cường Tráng Phù số lượng là mười mà Tẩu Vi Phù chỉ có chín."

"Ba ngày trước chạy vào Nguyên Mộ sơn, với cơ thể phế vật của ký chủ thì không thể nào được, nên hệ thống đã dùng hộ ký chủ một tấm."

"Cái mẹ..." Lục Lục Lục định chửi, nhưng lười, chung quy thiểu năng hệ thống vẫn cực kỳ thiểu năng,

Hắn lại nhìn vào không gian trữ vật, bên trong có ba ô chứa đồ, trừ hai loại phù kia thì ô thứ ba có thêm một cặp ấu trùng, nhìn như con đuôn dừa, nhưng to hơn, và cũng nhiều giáp trụ hơn, nhìn có vẻ rất ngầu,

Hắn nhấn vào ô chứa, hai con ấu trùng lập tức rơi ra, hắn đưa tay chụm lại thành một cái bát, hai con trùng rơi xuống tay hắn, bò lúc nhúc trên hai bàn tay,

Hai con trùng, to khoảng hơn nắm đấm của trẻ sơ sinh, một đen một trắng, phía trước cằm có hai bộ càng lớn tựa như con rết nhưng ngắn hơn, trên đầu hai con mỗi con đều có một cái chấm tròn nhỏ, con màu đen có chấm tròn trắng, cob màu trắng có chấm tròn đen,

Lục Lục Lục nhìn hai con trùng một hồi, vẻ mặt hắn vẫn đơ như cũ, nhưng mà thật ra trong lòng hắn, không ngừng run rẩy, không ngừng cuồng hỉ, lòng hắn kinh hô: "Ầu de."

Từng tế bào, từng giọt tinh huyết, từng sợi lông đều đang muốn nhảy disco, vẻ mặt hắn lúc này vẫn như cũ ẩn dưới lớp mặt nạ, hắn rất muốn cười, nhưng lại không thể, chỉ có thể dấu trong lòng,

"Đinh, hệ thống thu được khinh bỉ cảm xúc từ linh vật của hệ thống, thưởng 20 điểm."

"Hả?" Lục Lục Lục đơ người, hệ thống còn có linh vật,

Một âm thanh máy móc vang lên: "Đồ thần kinh."

"..." Lục Lục Lục.

Hắn vẫn không để ý, hai con trùng này, ước mơ của tất cả vu sư, à không, vu sư bây giờ chỉ còn lại mình hắn, nên đây chỉ là ước mơ của hắn,

Hắn lúc này mới trần xuống, những đoạn ký ức mà hắn giấu kín lúc này mới hiện lên vô cùng chi tiết, vô cùng rõ ràng,

Hắn một thân mang Cửu Nguyệt Âm Hoang Thể, một phiên bản nâng cấp và kết hợp của Cửu Âm Thánh Thể cùng Cổ Nguyệt Âm Hoang Thể,

Cửu Âm Thánh Thể, một thể chất thuộc loại siêu cấp lô đỉnh, khi mất nguyên âm thì chủ cơ thể tu vi đều sẽ chuyển cho bên kia,

Cổ Nguyệt Âm Hoang Thể, thể chất tu hành tốc độ vô cùng nhanh, Nguyên lực vô cùng thuần túy, và khi tu hành vào buổi đêm thì tốc độ tu hành tăng lên gấp mười lần,

Nhưng mà có một điều rằng, hai loại thể chất này đều chỉ xuất hiện trên cơ thể nữ nhân, nên khi vào cơ thể nam nhân thì là siêu cấp phế vật, cùng rất dễ bị âm dương đối nghịch mà bị ngược chết.

Cũng vì cái thể chất này mà đến năm sáu mươi hắn mới mon men vào Luyện Khí, và cũng không ít lần hắn bị bắt và bị tọng vào Âm Dương Chuyển Thân Đan để chuyển giới thành nữ và suýt bị hợp thể song tu với nam nhân,

Quá khứ đen tối.

May mà hắn không từ bỏ nam thân, nghĩ lại vẫn thành rùng mình,

Mà nhiều lúc hắn cũng phân vân rằng bản thân hắn có nên chuyển giới không, nếu chuyển giới phát có khi thành tuyệt thế thiên tài. Nhưng chung quy hắn vẫn từ bỏ, quá bệnh hoạn, dù sao sống thân nam nhân hơn một kiếp, muốn đổi, đâu dễ,

Nhưng mà không nghĩ đến chuyện này nữa, vì cái thể chất mất dạy mà hắn phải trốn chui trốn lủi để không bị bắt làm lô đỉnh, cho đến năm hắn bốn mươi sáu tuổi, vô tình rơi vào một hang động nào đó,

Trong đó tối đen như mực, hắn cảm giác lúc đó như là bị hơn ngàn vạn con trùng gặm nhắm cơ thể, và khi ra ngoài sáng, đó là thật, cơ thể hắn mất mấy miếng da nhỏ,

Cũng may huyết mạch hắn đặt biệt, là thức ăn cực phẩm của côn trùng và huyết vật, ngoài ra còn có tính áp chế những sinh vật đó,

Vì thế nên hắn được hang động lựa chọn, chính xác là tàn hồn của mấy lão già trong hang động lựa chọn, trở thành người truyền thừa độc nhất của vu sư.

Và đặt biệt hơn là vu lực có thể cân bằng âm lực trong cơ thể hắn, nên hắn có thể tu luyện dần dần mà không sợ tự bạo,

Tốn mất mười hai năm, hắn học tất cả về vu sư, cùng tu hành, hắn bước vào Luyện Khí, lấy Vu nhập đạo, nhưng vì ảo tưởng cuồng nhiệt về sự chính nghĩa nên hắn chuyển tu từ Vu sang Kiếm, truyền thừa không hoàn chỉnh,

Tuy thành tựu rất nhiều, nhưng nghĩ lại hắn vẫn thấy bản thân mình ngu ngốc, và tất nhiên, kiếp này, tuyệt đối không thể xảy ra, nếu có thì hắn đồng tu chứ tuyệt không chủ tu kiếm,

Khà khà!

Nhưng mà thật sự hắn quá may mắn, quá may mắn, hắn có Âm Dương Song Trùng, tuy chỉ là ấu thể nhưng lại có một sợi huyết mạch chân long,

Chỉ riêng Âm Dương Song Trùng thôi là đã đủ khiến giới vu sư đỏ mắt chứ đừng nó huyết mạch chân long,

Âm trùng, chứa cực âm chi lực, có thể tinh luyện vu lực dẫn đến chất biến, thăng cấp tu hành, tĩnh lược tinh phách, hồn phách cường đại,

Dương trùng, chứa cực dương chi lực, tăng lượng vu lực trong cơ thể, dẫn đến lượng biến, thăng cấp thể chất, cơ thể cường tráng, vạn độc bất xâm,

Vu sư truyền thừa gồm bốn loại,

Vu chiến sư, chuyên tu cơ thể, dùng vu lực chiến đấu,

Vu y sư, chuyên chữa trị, tốc độ hồi phục của cơ thể và vu lực phải nói là kinh khủng, trên đời không có bệnh mà Vu y sư không chữa được,

Vu thuật sư, chuyên tu tinh thần, dùng vu lực lập chú thuật, trận thuật, pháp thuật, và cả quỷ thuật,

Vu cổ sư, chuyên tu ý chí, linh hồn, lấy vu lực điều khiển cổ trùng, là loại hình đáng sợ nhất trong Vu giới và đông đảo nhất, độc đối với loại vu sư này chỉ là thức ăn cùng nước uống,

Vu cổ có câu, luyện cổ, luyện nhân, luyện thương thiên, nghe rất ngông cuồng nhưng lại là sự thật,

Thế giới trải qua gần bảy thời kỳ, Hoang cổ, Mãng cổ, Thái cổ, Thượng cổ, Trung cổ, Cận cổ, và hiện đại - là bây giờ.

Thời kỳ đầu tiên, Nguyên khí vô cùng ít, nên tu chân không thịnh hành, có thể nói là không tồn tại, thời kỳ đó, nhân tộc từ vượn mà tiến lên, nên hiểu biết rất rõ đối với thiên nhiên,

Và dung nhập vào đó, sau này một vị tộc trưởng của bộ lạc nào đó mới phát hiện ra rằng máu của con người thời đó có thể điều khiển được mọi loại sinh vật, nên họ mới tìm hiểu, sử dụng màu của mình để nuôi dưỡng sinh vật thay họ chiến đấu và đi săn, dù sao thì cơ thể con người vốn yếu ớt,

Từ từ mà phát triển, họ gọi thuật đó là Vu, từ đó vu sư ra đời, và họ xem vị tộc trưởng bộ tộc kia là Vu thần mà thờ phụng,

Đến gần thời kỳ chuyển giao giữa Hoang và Mãng, gọi là Hoang Mãng Kỷ, cũng là kỷ nguyên tàn lụi của vu sư,

Lúc này mới có một vị vu sư thiên tài có thể đồng tu mọi loại truyền thừa của vu sư, cứ ngỡ qua sự lãnh đạo của người này, Vu sư sẽ như mặt trời ban trưa nhưng mà vị vu sư này lại không hài lòng với hiện tại, hắn tự phát minh ra một quyển tà công nghịch lại vu thuyết,

Tà công quỷ dị điên cuồng, thông qua tà công, chỉ cần giết vu sư khác thì có thể hấp thụ vu lực trong cơ thể họ, một trận mưa máu đã xảy ra, vu giới huyết tẩy, toàn bộ vu sư đều bị giết sạch, vị Ma vu sư kia cảnh giới kịch tăng, gần với ngưỡng của Thần Minh,

Hắn ngông cuồng, tự đại đòi đi luyện cả thiên đạo, ngay khi hắn sắp thành công thì thiên đạo lại lật bàn, vì nó biết, Ma vu sư thăng cấp quá nhanh, căn cơ không vững, dù có tiếp cận Thần Minh thì cũng không quá hiểu Thần lực,

Một đòn chí mạng, Ma vu sư vẫn lạc, tuy hắn đã chết những vẫn để lại câu mà vu cổ thường nhắc, một phần để tự trách, một phần tự hối, một phần cổ vũ, tuy thất bại nhưng mà hắn cũng đã cướp được một phần Thiên lực.

Thiên diễn năm mươi, thuộc về thiên bốn chín, một còn lại thuộc về nhân hay nói đúng hơn là vu sư, từ đó, Tiên đạo mở ra, tu chân phát triển cho đến bây giờ,

Có thể nói hắn là ân nhân của nhân giới, nhưng cũng là tội nhân của vu giới, và cả vu giới đã dùng bản mệnh vu hồn để nguyền rủa hắn,

Vào đến vu lục, lục mang chiếu rọi,

Vu giới thiên tài, vu tựa nhật thiên,

Một lần sa đoạ, ác ma lục giới,

Cuồng sát vô độ, gọi Lục Vu Ma.

Luân hồi không chứa, Lục Ma có đi,

Lục ảnh di hành, đứng tại cửa thiên,

Luyện cổ, luyện nhân, còn luyện thương thiên,

Tuy nhiên vẫn lạc, nhưng mà không hối,

Thiên cổ ác danh, cũng là vang dội,

Nhớ kỹ tên ta, Đệ Lục Lục Lục,...

Đúng, Lục Lục Lục, chính là hắn, Lục Lục Lục thở dài, không biết đầy có phải là trò đùa không, một tội đồ khiến vu sư tuyệt mạch, bây giờ lại là người truyền thừa duy nhất của vu sư, và phải làm vu sư vang danh lần nữa,

Vận mệnh thật sự trớ trêu, nhưng mà không biết mấy lão già trong hang động kia có biết hắn không? Hắn đoán là có, có lẽ lần này là lần mà các lão muốn hắn trả lại đi,

Nợ vu môn, ty tỷ năm trước, giờ phải cố trả a,