Chương 11: Biệt phủ, đại trung tiểu

Vu Kỵ

Chương 11: Biệt phủ, đại trung tiểu

Chương 11: Biệt phủ, đại trung tiểu


Nguyên Mộ sơn, Lục Lục Lục đã sắp chạy ra ngoài, hắn bước đi vô cùng nhanh, tốc độ phải nói là kinh khủng, so với tu sĩ Luyện Khí không kém chút nào,

Là do Tẩu Vi Phù, tăng tốc độ chạy thật sự quá kinh khủng, tất nhiên hắn cũng sẽ không dùng mà không có cách khắc phục cái tác dụng phụ bóp vãi chưởng,

Hắn vừa phát hiện ra một cái bug của hệ thống, khi bản thân hắn sắp ngã xuống vì dừng lại thì chỉ cần tăng cộng điểm vào Thể năng thì cơ thể sẽ khôi phục và mạnh lên một chút,

Để tìm ra cái này mà hắn đã mất ba tấm Tẩu Vi Phù, nhưng mà đáng, nhất định phải rời khỏi nơi đây,

Phía bên kia tên Vũ Nguyên đã bạo vì Vu chú, hắn đoán khoảng nửa giờ nữa là viện binh sẽ đuổi đến đây, thời gian so với lúc trước hắn đoán nhanh hơn nhiều,

Về phần tâm ma đại thệ, hắn không được gẫy hại cho Vũ Nguyên, nhưng mà trong câu hắn nói có chữ 'từ nay', là tính từ lúc bắt đầu phát thệ,

Chứ trước đó không tính, nên chỉ cần trước đó đặt một vu chú, với điều kiện kích nổ là khi linh hồn Vũ Nguyên dừng lại hơn năm tức, dù sao tên đã vô cùng suy yếu nên việc hắn dùng lại chỉ là khi gặp viện binh, vốn có thể cho nổ nhanh hơn, nhưng mà vạn nhất tên đó giữa đường dừng lại thì sao, nên vẫn cứ năm tức,

Nhưng mà lần này làm cũng quá nguy hiểm, Trọng Nguyên Tông không nói, ngoài ra còn cả Vũ gia, nếu lần này trốn được thì tương lai sẽ dễ dàng không ít,

Bỗng dưng hắn cảm thấy một khí tức tử vong mãnh liệt, trực giác nói cho hắn biết, lần này, hắn sắp chết,

Hắn lập tức gọi ra hệ thống, đồng thời dừng chân lại, một cảm giác suy yếu đến từ cơ thể, hắn mở ra bảng trạng thái sức mạnh, nói: "Hệ thống, cộng 10 điểm vào thể năng, 10 điểm vào trí năng, 10 điểm vào thần hồn,"

"Đinh, ký chủ cộng 10 điểm vào thể năng, thể năng từ 12 tăng lên 13."

"Đinh, ký chủ cộng 10 điểm vào trí năng, trí năng từ 80 tăng lên 81."

"Đinh, ký chủ cộng 10 điểm vào thần hồn, thần hồn từ 17 tăng lên 18."

"Khấu trừ ký chủ 30 điểm."

Nguyên điểm hiện tại: 20

Trạng thái sức mạnh:

Bản ngã: Tâm thần phân liệt, thần trí rối loạn, thiếu thốn cảm xúc, tinh thần bất ổn.

Trí năng: 81.0 +

Thể năng: 13.0 +

Thần hồn: 18.0 +

Vận khí: -10.0

Dù sao cơ thể, thần kinh, tinh thần đều có liên quan mật thiết với nhau, vốn mấy lần thử phù trước không cần cộng là vì hắn chạy với thời gian khá ngắn, nhưng mà lần này chạy hơn nửa giờ nên không thể không cộng,

Hắn hỏi hệ thống: "Không biết ta có thể chui vào không gian trữ vật không?"

"Nếu ký chủ muốn chết sớm thì có thể." Hệ thống trả lời,

"Vì ta là sinh mệnh sống à, hay là ta không phải vật phẩm của hệ thống?" Lục Lục Lục nghi vấn, vì hắn thấy hai con trùng kia đều ở được,

"Hai cái đều đúng, vì không gian này rất bài trừ sinh mệnh lực từ bên ngoài," Hệ thống trả lời,

Quả nhiên!

"Nếu ta vào đó thì chuyện gì sẽ xảy ra?" Lục Lục Lục hỏi, nếu vào đó chỉ có một phần tỷ lệ sống thì hắn chắc chắn sẽ vào, dù sao một phần vẫn tốt hơn không,

Hắn tất nhiên cũng nghi hoặc rằng trực giác của bản thân có phải sai hay không, nhưng mà chưa bao giờ hắn cảm thấy sự tử vong mãnh liệt đến thế, kiếp trước cũng chưa từng xảy ra, sự tử vong này như một sợi dây treo kéo cổ hắn lại,

"Linh hồn của ký chủ sẽ bị hệ thống phân hủy, tỷ lệ sống của ký chủ gần bằng không."

Gần bằng không à, Lục Lục Lục hơi đơ người, tỷ lệ này thật sự có hơi thấp, nhưng một giây sau, hắn càng lúc càng cảm thấy khó thở, trực giác đang cảnh báo hắn, các giác quan cũng điên cuồng mà kêu gọi hắn chạy trốn,

Gần bằng không!

Vẫn tốt hơn không!

"Hệ thống đưa ta vào," Lục Lục Lục kiên quyết, cơ thể hắn ngay lập tức biến mất, hắn tiến vào một không gian biệt lập, hắn nhìn xung quanh, một khoảng không vô tận với màu lam ngọc huyền bí,

Trong khoảng không này hắn còn thấy một số tấm phù màu vàng, một vỏ lon coca, và hai túi bọc bánh, rõ ràng là đồ mà hắn đã để trong không gian trữ vật,

Nhưng mà không gian này có chút vượt sức tưởng tượng của hắn, hắn nhớ trong đó chỉ có 99 ô, nên hắn tưởng ở đây nhiều lắm cũng rộng cỡ vài trăm mét khối thôi,

Mà đây lại là cả một cái hệ tinh hà, tuy chẳng thấy điểm tinh, nhưng lại thấy hà giang vô tận,

"Phát hiện linh hồn không phù hợp, tiến hành tiêu hủy," Một âm thanh máy móc vang lên,

Lục Lục Lục trầm mặc xuống, hắn nhắm mắt lại, tiến vào không gian ý thức của riêng mình, đây là lý do mà hắn dám tự tin đi vào không gian hệ thống,

Đi vào không gian ý thức, cơ thể hắn đã hoá thành linh thể, chỉ có một màu xám trắng, hắn ngước nhìn phía trước, một toà biệt phủ khổng lồ xuất hiện trước mắt hắn,

To, rất to,

Cao hơn năm nghìn mét, dài hai nghìn mét, rộng năm trăm mét, bề ngoài một màu trắng vôi, các cột chống to lớn theo kiểu cổ kính, biệt phủ chỉ có duy nhất một cánh cửa, cánh cửa to lớn cao hơn hai mươi mét,

Lục Lục Lục mở miệng: "Bạn cũ đến, sao không tiếp,"

Cánh cửa lập tức mở ra, hắn bình tĩnh mà bước vào, bên trong các tuy không có cánh cửa sổ, không có bóng đèn, nhưng ánh sáng phát ra rất đều, hắn bước đi trên hành lang, vô số cánh cửa, đều thuộc loại cửa đơn,

Các cánh cửa nằm ở hai bên, cửa cao phải hơn mười mét, đứng trước những cánh cửa này hắn lại cảm thấy bản thân mình nhỏ bé,

Trên cánh đầu tiên có ghi: "Khu 1, lưu trữ ký ức từ 1 đến 10 tuổi,"

Tiếp theo là từ 11 đến 20, rồi 21 đến 30.... Hắn đi đến cuối hành lang, một lần này là từ 391 đến 400, hắn cua qua một cái, lại tiếp tục đi, cấu trúc bên trong của toà biệt phủ này chính là hình xoắn ốc kiểu vuông,

Đi không biết bao lâu, hắn đã đi đến trung tâm của xoắn ốc, đi qua cánh cửa khu 121, chứa ký ức từ 1201 đến 1208, ở đây có hai cánh cửa ở hai bên, một bên cánh cửa khá nhỏ, cao hơn năm mét, là kiểu hai cánh đóng, làm bằng gỗ nâu, trên thành cửa có ghi: "Khu quản lý ký ức."

Còn bên kia, hai cánh cửa to lớn vô cùng, phải to gấp bốn lần, hai mươi mét, cánh cửa to lớn, màu đen đục, ở trước cửa là những sợi xích lớn và được khoá lại bằng một ổ khoá to, trên có ghi: "Ký ức ở trái đất."

Hắn mở cánh cửa khu quản lý ký ức, bước vào, bên trong đối diện cánh cửa, có một cái bàn làm việc bằng gỗ lớn, một nam tử khoảng hai mươi mươi đang ngồi ở đó, ngước nhìn hắn, miệng nở một nụ cười,

Nam tử này nhìn rất giống hắn, giống vô cùng, chỉ khác ở kiểu tóc là cắt ngắn, quần áo là đồ tây, và hắn cũng là linh thể nhưng có màu lam nhạt, đúng, đây chính là phân thân của hắn, cũng là lý do khiến bãn ngã của hắn tâm thần phân liệt,

"Lại có rắc rối à," Vị nam tử kia mới nói,

Không biết từ đâu xuất hiện một cái ghế bành, hắn tự nhiên mà ngồi xuống,

Vị nam tử kia lại nói: "Uống trà không?"

Lục Lục Lục lạnh nhạt, "Uống được à!"

Nam tử kia cười cười, "Đại Lục a, Đại Lục, ngươi vẫn khô khan như cũ nhỉ, trà uống không được nhưng mà không có vị ý thì cũng có hình ý chứ."

"Có lẽ lần này ngươi sẽ từ tiểu lên trung đấy, Tiểu Lục a." Lục Lục Lục lại nói,

"Hả, sắp có phân hồn thứ ba à, sao nhanh thế," Tiểu Lục hứng thú,

"Phi phi phi." Tiểu Lục lắc đầu, hỏi: "Lại có rắc rối à."

"Không có gì, chỉ là sắp chết thôi," Lục Lục Lục,

"..." Tiểu Lục,

"Haha, đùa thôi, cùng lắm là linh hồn bị cắt mất một miếng thôi, không ảnh hưởng, nhiều lắm lại đi 'mượn' tên Cực Lục kia một ít."

"... Sao lại đổi thành Cực Lục, chẳng phải là Trung Lục hay sao?" Tiểu Lục hỏi,

"Sắp thay, sắp thay, đổi trước cho ngươi quen," Lục Lục Lục trả lời,

Đại Lục, Trung Lục, Tiểu Lục là cách mà bọn họ phân chia cách gọi,

Đại Lục, là Lục Lục Lục, vì có tinh thần thép và chiếm giữ thân thể nên được phong 'đại'. Nhưng tính cách hơi ký lạ, lúc này lúc kia, lúc tỉnh lúc ngơ,

Trung Lục, là Lục Vu Ma, kiếp trước của hắn, không chết vì thiên phạt mà lưu lại linh hồn ký sinh ở kiếp này, tên này là nguy hiểm nhất trong cả ba, điên điên khùng khùng, hồn lực siêu mạnh nhưng tinh thần không ổn định, hơi kém thông minh, nên đã bị 'đại' lẫn 'tiểu' phong ấn ở căn phòng dưới phòng này.

Tiểu Lục, là một đoạn phân thân mà Lục Lục Lục cố ý phân ra, phụ trách quản lý ký ức để ký ức hắn không bị rối loạn, trí tuệ tương đương Lục Lục Lục, nhưng tính cách thất tao bát quái, cũng thần kinh không kém Trung Lục,

Nói chung, cả ba chả có tên nào là bình thường cả nhưng lúc nào cũng cho mình là bình thường và xem hai tên kia không bình thường,