Chương 16: Liễu Vân Vân

Vu Kỵ

Chương 16: Liễu Vân Vân

Chương 16: Liễu Vân Vân


Thanh Hà quận, tuy không phải là nơi có địa thế đẹp nhưng sự phồn hoa của nó thì không hề thua kém đế đô,

Vì hiện tại là mùa xuân nên ngoài đường tương đối là tấp nập, người người đều vội vã, trong đám người đó, có hai cái hài tử một mập, một gầy, nhìn qua trang phục thì cũng biết là công tử của gia đình giàu có nào đó,

Hai đứa hài tử này chính là Lục Bảo Nhạc và Lục Trường Sinh,

Lục Bảo Nhạc vỗ vai Lục Trường Sinh một cái, rồi khoác tay lên vai Lục Trường Sinh cười nói: "Nào, để ta dẫn đệ đi đến nơi này,"

"Hệ hệ," Lục Bảo Nhạc cười ra một tiếng mười phân nham hiểm,...

Năm phút sau,

Trước mắt Lục Trường Sinh là một toà lâu viện cao năm tầng, ở tầng một phái ngoài, trên bảng hiệu có ghi 'Hồng Thực Viện',

Lục Trường Sinh quay đầu sang nhìn Lục Bảo Nhạc thì thấy tên này cười với hắn, một nụ cười hào hứng như đang muốn nhận lấy một lời khen,

Lục Trường Sinh trong lòng chửi thầm một câu, mẹ nó tên này thế mà dám đưa hắn đến thanh lâu, lông cánh đủ chưa mà đòi vào đây,

Ngay lúc này một âm thanh từ trong toà thanh lâu vang lên, "Lục công tử, hôm nay lại đến à." Một thiếu nữ từ trong bước ra, thiếu nữ vẻ ngoài cũng có mấy phần tư sắc, mặc một bộ y phục cắt xén trông vô cùng khiêu gợi,

Vãi chưởng!

Tên này thế mà là khách quen,

Lục Trường Sinh trong lòng kinh hô,

"Tú cô nương, phiền cô dẫn vị đệ đệ này của ta vào, đây là lần đầu hắn đến nên mong các cô chăm sóc cẩn thận." Lục Bảo Nhạc chỉ tay vào Lục Trường Sinh rồi nói với vị cô nương kia,

Vị gọi Tú cô nương lúc này mới đi lại gần hai người bọn họ, ngồi chụm chân xuống trước mặt Lục Trường Sinh vẻ mặt háo hức cùng vui vẻ nói: "Đệ đệ của Lục công tử thật sự rất dễ thương đó nha!"

"Haha, tất nhiên, mong cô chăm sóc hắn cẩn thận, dù sao hắn cũng không phải võ giả nên cơ thể thương đối yếu ớt." Lục Bảo Nhạc ngửa đầu lên cười một cái rồi hướng vị Tú cô nương nói,

Ngay lúc này, vị Tú cô nương mới ôm chầm lấy Lục Trường Sinh, mặt Lục Trường Sinh đập vào cặp ngực cô ta, hắn cảm thấy một sự mềm mại kỳ lạ, và một sự vô lực,

Vị cô nương này cũng là võ giả, với lại tu vi cũng không thấp, ôm hắn chặt lấy không cho hắn cơ hội phản kháng nào, hắn cứ ngoan ngoãn mà yên trong vòng tay và cặp ngực của vị Tú cô nương,

Lúc này nàng ta mới đứng dậy, bế Lục Trường Sinh lên, rồi đi vào thanh lâu, Lục Bảo Nhạc cười cười khoác hai tay ra sau đầu rồi cũng đi theo,

Tiến vào thanh lâu, bên trong tầng đầu căn bản là một quán ăn bình thường, có tương đối ồn ào và rộn rã, tiểu nhị liên tục chạy khắp các bàn, tiếng gọi món liên tục vang,

Tú cô nương dẫn hai bọn hắn đi lên lầu hai, lầu hai vẫn đơn giản là một quán ăn thôi nhưng trên đây chỉ có hai mươi cái bàn ít hơn tầng dưới ba mươi, không gian yên tĩnh hơn tầng dưới nhiều,

Tú cô nương lại tiếp tục đi lên, vừa đi đến gần tầng thứ ba, một mùi hương thoang thoảng dịu nhẹ pha thêm chút thú tính xộc vào khoang mũi hắn,

Khung cảnh lúc này cũng thay đổi, một màu hồng phấn nhạt toả sáng khắp nơi từ những ngọn đèn, rất nhiều cặp nam nhân cùng nữ nhân đi cặp kè với nhau, có người đi một lúc rồi tiếng vào phòng, có người đơn giản chỉ tán gẫu, có người thì ôm cùng lúc hai ba cô liền,

Đi thêm một đoạn nữa, hắn đã đi đến lầu năm, trên này vô cùng vắng vẻ chỉ có khoảng hai ba căn phòng, Tú cô nương dẫn hai người đi vào trong một căn phòng,

Vừa tiến vào mùi thơm thoảng thoảng của các loại túi thơm, có cả chút mùi hương của xuân dược, Lục Bảo Nhạc ngay lập tức bịt mũi lại,

Căn phòng một màu hồng sáng, có một luồng khói màu hồng nhạt tựa như sương mù, Lục Bảo Nhạc nói: "Vân a di, có thể cho ta cùng thập lục đệ đi nhờ một đoạn đến phòng đấu giá được không?"

"Ồ, là con của Vi Vi và Khuê Khuê sao, để a di đưa các ngươi đi." Bên trong làng khói một âm thanh của nữ nhân vang lên, âm thanh ngọt ngào pha thêm chút mị hoặc,

Nói rồi một nữ nhân từ bên trong làng khói bước ra nữ nhân này dung nhan phải nói là rất đẹp nhưng đẹp không hề giống theo kiểu Vi a di hay là mẫu thân Lục Trường Sinh,

Mà là một vẻ đẹp ma mị cùng quyến rũ, mái tóc đen cột thành một chùm và cố định bằng cây trâm cài lộ ra phần gáy, khuôn mặt nhỏ gọn theo hình chữ V, đôi con ngươi hồng sắc to tròn, tuy chỉ là chỉ có một mí nhưng lại vô cùng hoàn hảo, mũi cao chót vót, đôi lông mày chéo tuy có chút giống nam nhân nhưng đặt trên khuôn mặt này lại cho ra một khí chất độc lập, chuẩn theo kiểu nữ cường,

Nàng ta mặt một bộ y phục màu đỏ pha với chút đen, phần áo bị cắt xén bên đùi trái lộ ra bắp đùi trắng nõn, áo trên cũng không quá cao lộ ra một chút xíu ở phần ngực, áo theo kiểu cố định bằng dây cột qua phần cổ và phần thân bám ở lưng, lộ ra hai phần xương vai và hai cánh tay trắng nõn nà,

Trên tay nàng còn đang cầm một cái tẩu thuốc dài, nàng rít tẩu thuốc một hơi rồi lại thở ra, khói từ trong miệng nàng bay ra ngoài, làn khói màu hồng có hương thơm thoang thoảng, hoàn toàn tương đồng với làn sương hồng này, rõ ràng đây là khói thuốc của nàng ta.

Nàng ta đi lại gần Tú cô nương, phải nói chiều cao của nàng dường như hơn Tú cô nương một cái đầu, một phần vì đôi giày cao gót, một phần cũng là vì chân nàng dài,

Nàng dí mặt lại gần Lục Trường Sinh nói: "Đây là con của Khuê muội đúng không? Đúng là dễ thương và lanh lợi hơn con của Vi muội nhiều, ngươi tên Lục Trường Sinh đúng không?"

"Vâng."

"Không biết mẫu thân và Vi a di của ngươi đã kể về ta cho ngươi nghe chưa nhỉ, mà ta gọi Liễu Vân Vân,"

"Cứ gọi ta là Vân a di là được."

"Vân a di." Lục Trường Sinh ngây ngô gọi lên,

"Oa, vậy từ nay ta gọi ngươi là Tiểu Sinh nha." Liễu Vân Vân vẻ mặt hào hứng nói,

"Vâng," Lục Trường Sinh gật đầu nói,

"Nào để a di giúp hai ngươi đi đến hội đấu giá."

Nàng đi đến giữa phòng, phất phất tay vài cái, khói hồng lập tức tảng đi hết, nàng từ trong nhẫn trữ vật mà nàng đeo bên tay trái lấy ra năm viên đá năm màu sắc khác nhau, đỏ xanh lam xanh lục vàng nâu tương ứng với ngũ hành,

Nàng năm viên đá ở năm góc thành một hình ngôi sao, sau đó lấy ra mười mấy viên đá màu trắng, bên trong có các dòng khí lưu đủ màu, là Nguyên thạch, hạ phẩm Nguyên thạch,

Nàng đặt hơn năm mươi viên vào trung tâm ngôi sao rồi niệm pháp quyết, một lúc sau, năm viên đá nối lại với nhau theo đường tròn và đường ngôi sao, các viên Nguyên thạch bắt đầu chảy thành nước, rồi biến mất khỏi đại trận, một cột sáng hình tròn bắn lên, cột sáng có năm màu sắc,

Ngũ Hành Độn Không Trận - Khai

"Hai đứa nhanh đi vào," Liễu Vân Vân nhìn hai người Lục Trường Sinh nói,

Lục Trường Sinh rời khỏi vòng tay của Tú cô nương, lúc này thì nàng ta mới chịu buông hắn ra, hắn đặt hai chân xuống đất, trong lòng thở phào một hơi,

"Cuối cùng cũng thoát," Tuy hắn nhìn có vẻ yếu đuổi nhưng vì tu luyện vu thuật nên sức mạnh cũng không phải dạng vừa, nhưng mà bị vị Tú cô nương kia ôm thì hắn lại không thể nào nhúc nhích nổi, hắn đoán nàng ta tu vi cũng khá cao,

Hắn cùng Lục Bảo Nhạc tiến vào bên trong trận pháp, cả hai đứng ở bên trong, Lục Trường Sinh lúc này mới chào Liễu Vân Vân: "Vân a di, khi nào có thời gian bọn ta sẽ lại đến thăm người,"

"Với lại, Vân a di, hút thuốc không tốt cho sức khoẻ a." Hắn lại nói,

"Không cần lo cho a di, với lại a di rất mong chờ lần gặp mặt tiếp theo đấy." Nàng ta khom người nhìn Lục Trường Sinh, cười cười nói với hắn, còn vẫy vẫy tay chào hắn,

Đại trận luân chuyển, côt sáng bắn thẳng lên cao một lần nữa rồi vụt tắt, cả hai người Lục Trường Sinh cùng Lục Bảo Nhạc đã biến mất không thấy,