Chương 17: Hội đấu giá, muốn bán một món đồ nhỏ

Vu Kỵ

Chương 17: Hội đấu giá, muốn bán một món đồ nhỏ

Chương 17: Hội đấu giá, muốn bán một món đồ nhỏ


Một tức sau khi đại trận luân chuyển, Lục Trường Sinh lúc này mới mở mắt nhìn xung quanh, khoảng thời gian vận chuyển quá nhanh, hắn chỉ vừa chớp mắt có một cái mà đã rời khỏi căn phòng kia,

Một căn phòng bình thường, chỉ có đúng một cánh cửa ra ở phía trước mặt hắn, và một cánh cửa sổ ở phía sau lưng hắn, hắn hơi thất thần một lúc

Lục Bảo Nhạc bỗng dưng vỗ vai hắn một cái, hắn tỉnh người lại, nhìn qua bên phía Lục Bảo Nhạc thì thấy vị vương huynh của hắn lúc này đang nở một nụ cười rất tươi,

Lục Bảo Nhạc khoác vai hắn nói: "Hehe, thấy trận pháp kia thế nào, tuyệt diệu lắm đúng không? Chỉ với một cái chớp mắt mà đã đưa người ta đi xa."

"Đệ nhìn, phòng chúng ta hiện tại là phòng đặc biệt, có thể giúp chúng ta che giấu thân phận khi đấu giá, mặc dù khi vào phòng đấu giá bên dưới tất cả đều đeo mặt nạ nhưng vẫn không an toàn bằng trên này,"

"Phòng đấu giá này tên là Thương Lam phòng, vị trí vô cùng thần bí, các người đến nơi đây đều phải thông qua một địa điểm trung gian khác,"

"Tất nhiên chúng ta cũng không ngoại lệ, mặc dù chúng ta là khách nhân đặc biệt nhưng quyền lợi thì cũng chỉ cao hơn những người dưới kia một xíu mà thôi,"

"Đồng thời khi vào phòng đấu giá này tu vi của mọi người đều sẽ bị phong ấn, trở thành phàm nhân đích hiệu. Và tất cả thông tin về người mua đều sẽ được bảo mật tuyệt đối, bất kỳ ai muốn gây rối ở đây thì đều chỉ có một kết cục là... Chết."

"Theo ta tính toán thì chắc còn nửa giờ nữa sẽ bắt đầu buổi đấu giá, trong lúc đó thì đệ có muốn ăn gì không để ta gọi."

"Có thể gọi thức ăn à?"

"Tất nhiên là có thể dù sao chúng ta cũng là khách hàng đặc biệt, với lại quản lý phân hội đấu giá Thương Lam ở đây là tỷ muội với mẹ ta và mẹ đệ đó a!"

"Hả, hai người đó quen với cả quản lý phân hội ở đây?" Lục Trường Sinh nghi ngờ nói,

"Ừm, mà ta cũng thấy kỳ lạ, làm sao hai người đó có thể quen được với chủ phân hội ở đây,"

"Hừm, ta từng nghe qua rằng khi mẹ đệ mười sáu tuổi thì đã rời khỏi Lâm gia, và khi hai tám tuổi thì lại về thành hôn với Quận Vương."

"Còn mẹ ta thì ta không có thông tin gì hết, bà ấy cứ đánh trống lảng khi ta hỏi về quá khứ vủa bà ấy,"

"Và ta càng thắc mắc hơn là tại sao mẫu thân ta và ngươi lại chọn Quận Vương để thành hôn và làm thiếp, theo ta thấy thì với tài trí, sức mạnh cùng nhan sắc của cả hai người thì thiếu gì người theo đuổi,"

"Có lẽ là có lý do sâu xa nào đó chăng," Lục Trường Sinh nghĩ nghĩ một chút rồi nói,

"Ta cũng nghĩ thế," Lục Bảo Nhạc gật đầu,

"À, huynh biết buổi đấu giá này có những ật phẩm gì không?" Lục Trường Sinh hỏi,

"Hả?" Lục Bảo Nhạc đơ người, hắn gãi gãi cái mũi, quả thực là buổi chiều này mẫu thân hắn muốn cho hắn một bất ngờ vào ngày hắn thức tỉnh Nguyên Võ ấn, và bất ngờ này là một vé tham gia đấu giá Thương Lam.

Tất nhiên bất ngờ này là của hắn, nên căn bản Lục Trường Sinh không biết, hắn nghĩ lại thì thấy hơi ngại, vì dẫn đệ đệ mình theo mà không cho hắn biết nơi đó có gì thì cũng hơi kỳ,

"Ta không nhớ cụ thể cho lắm, nhưng mà có một vật phẩm mà ta nhắm đến là Tứ phẩm Nguyên binh, Nham Nhiên Cự Thuẫn, sức phòng thủ vô cùng kinh người,"

"Nếu đệ muốn xem thì ta có thể gọi phục vụ,"

"À đệ có đem mặt nạ không, vì vấn đề thân phận nên chúng ta muốn gặp bất kỳ ai kể cả nhân viên ở đây đều phải giấu mặt," Lục Bảo Nhạc nói rồi lại liếc nhìn Lục Trường Sinh thì thấy hắn đã đeo lên một chiếc mặt nạ màu đen, tóc cũng đã cột cao lên, khí chất như hoàn toàn biến thành một người khác,

"Nhạc huynh, không biết ta có thể bán đồ của mình ở đây không?"

"Tất nhiên là có thể, nhưng phẩm chất của vật đó phải cao, ít nhất là tam phẩm đối với đan dược, tứ phẩm đối với binh khí, Huyền giai đối với công pháp,..."

Theo Cực Võ thế giới thì đan dược chia là làm mười chuyển, từ nhất đến thập, nhất là thấp nhất, thập là cao nhất. Và trong mỗi chuyển lại chia làm hạ trung thượng cực phẩm. Binh khí cũng tương tự,

Còn công pháp thì chia làm Phàm, Linh, Huyền, Hoàng, Địa, Thiên, sáu giai, mỗi giai cũng chia thành bốn phẩm nhỏ như hai cái trên,

"Mà đệ muốn bán gì thế," Lục Bảo Nhạc hỏi, dù sao vị thập lục đệ này quanh năm suốt tháng chỉ ở trong phòng, trong viện đọc sách không ra ngoài thì có gì để bán nhỉ,

"Ta muốn bán một món đồ nhỏ thôi," Lục Trường Sinh cười nói, "À mà làm sao để gọi nhân viên thế Nhạc huynh,"

"À thì đi đến cửa lớn phía trước, gõ gõ mấy cái là sẽ có nhân viên đi vào, vì để cho người ta không chạy loạn khắp các phòng nên Thương Lam hội mới làm thế, một khi chọn phòng thì xác định ở trong đó hết buổi đấu giá."

Lục Trường Sinh đi đến trước cửa, gõ gõ mấy cái, tiếng cốc cốc cốc vang lên, cánh cửa mở ra, nhưng cách mở nó hơi kỳ lạ, không phải là kiểu mở ra đóng vào như cửa thường, mà là cửa kiểu kéo, cánh cửa bị kéo vào trong bức tường,

Một vị lam y nữ tử bước vào, vị nữ tử này đeo trên mặt một chiếc mặt nạ hồ ly che hết nửa mặt chỉ chừa ra phần miệng, nàng ta thân hình uyển chuyển, đầy đặn, làn da trắng nõn, đôi môi lộ ra duy nhất trên khuôn mặt màu đỏ hồng, nàng chậm rãi bước vào, hai tay cầm lại ở phía trước thân,

"Xin hỏi quý khách có điều gì muốn nhờ," Giọng nói của vị lam y nữ tử vang lên, giọng nói ôn nhu, có chút ân cần,

"Vị tỷ tỷ này, ta muốn xem thử vật phẩm đấu giá hôm nay và bán một món đồ, không biết có được không," Lục Trường Sinh lễ phép nói,

"Tất nhiên là được, có điều vị đệ đệ này, nếu ngươi muốn bán vật phẩm thì ít nhất phẩm chất nó phải bằng phẩm chất mà thương hội đặt ra, và vật phẩm của ngươi phải thông qua giám định để chắc chắn rằng nó phù hợp với quy định."

"Nhưng ta lại không phải giám định sư nên ngươi cần chờ ta một chút, để ta đi mời giám định sư, trong thời gian chờ ngươi hãy xem bảng ghi những vật phẩm đấu giá,"

"Đây, đây là ngọc giản ghi lại thông tin về từng vật phẩm sẽ được mang lên đấu giá hôn nay." Vị lam y nữ tử nói xong liền lấy ra một miếng ngọc giản, nàng hơi khom người xuống đưa miếng ngọc giản cho Lục Trường Sinh,

Lục Trưởng Sinh đưa hai tay ra tiếp nhận ngọc giản, vị lam y nử tử sau đó mới quay người đi, đến khi đi gần đến cửa nàng quay người cúi chào hai người Lục Trường Sinh rồi mới đi ra khỏi cửa,

Lục Trường Sinh tiếp nhận ngọc giản, đưa nó lên trán rồi nhắm mắt lại, từng dòng, từng dòng thông tin đưa vào não hắn, khoảng hai tức sau hắn mới lấy ngọc giản xuống, toàn bộ thông tin vật phẩm trong hội đấu giá hôm nay đã được hắn ghi nhớ.....

Note: Thật có lỗi vì mấy ngày không ra chương, các ngươi phải thông cảm cho ta vì ta thay lại đoạn diễn biến tiếp theo của truyện nên khiến đề cương truyện lệch sang một hướng khác và ta phải sửa lại mấy lần nên khá tốn thời gian.

Và đó cũng là lý do mà ta đổi tên truyện mấy lần, và ta cũng phải đổi luôn cái ảnh bìa, mặc dù nó hơi sida nhưng mà các ngươi đừng nên cười, bởi vì...

Ta sẽ đổi bìa đẹp vào một thời gian nào đó, nếu ta ưng ý với cái tên truyện này, và kể từ hôm nay, ta sẽ ra chương năng suất hơn,

Thân!