Chương 5: Ngũ Chỉ Quyền Tâm Kiếm

Vu Kỵ

Chương 5: Ngũ Chỉ Quyền Tâm Kiếm

Chương 5: Ngũ Chỉ Quyền Tâm Kiếm


Nguyên Mộ Sơn, gọi Nguyên Mộ sơn vì toà núi này nhìn như một đoàn mộ địa, u u thấp thấp mà nguy hiểm vô cùng, mộ này chẳng biết ai xây nhưng nghe đâu là có truyền thừa cổ hồn từ ngàn năm.

Nhưng mà truyền thừa so với tính mạng thì vẫn kém hơn một bậc, trừ khi Kim Đan tu sĩ đến thì còn may ra là lấy được đoạn này cơ duyên, còn Trúc Cơ trở xuống, thập tử vô sinh.

Xưa có câu: "Nguyên Mộ,Nguyên Mộ, chẳng ai biết vì cái gì mà thành mộ. Nhưng đến Nguyên Mộ, mộ chưa chắc còn nguyên."

Dưới chân núi, từ phía nam hướng vào có một cái hang nhỏ, hang không rộng lắm khoảng hơn tám trượng, nhìn qua là do con người đào ra,

Bên trong hang, một tu sĩ hắc bào phấp phới đang ngồi minh tưởng, xung quanh hắn là những đầu u hồn nhỏ cùng những đóm lửa xanh lam gọi ma trơi khiến hang động từ tối đen thành một màu sáng quỷ mị.

Hắn gọi Vũ Nguyên, chuyên tu hồn đạo, những u hồn này và những u hồn mà Lục Lục Lục đã gặp đều là nô bộc của hắn,

Hiện tại hắn đang độ kiếp, Đăng cơ hoá đan, vì hắn là Thiên Đạo Trúc Cơ nên tràng hồn kiếp thiên này vô cùng khó nhọc, tràng này có năm tiết, hắn đã gần vượt qua kiếp thứ năm.

Ở phần bụng bên trong một viên đan hình tròn cũng từ vùng bão mà hình thành, sắp thành công, nhưng mà hắn không có chút nào là thả lỏng,

Vì có thứ còn đáng sợ hơn thiên kiếp, đó là nhân ngoại kiếp, nhưng độ lần này đan kiếp, hắn đã chuẩn bị hơn một tháng, hang cũng đào, u hồn bảo vệ cùng trận pháp cũng đã bày, vị trí độ kiếp lại còn vắng vẻ, nên lần này thành công đã lên đến chín phần,

Và hiện tại đã lên đến mười phần, trành quỷ ngũ kiếp, sắp đến hồi quyết định, một đầu quỷ hồn hiện lên trước mặt hắn, nhưng hai mắt hắn vẫn nhắm nghiền.

Quỷ đầu tiên là Tình quỷ, quỷ kia vừa hiện liền phân ra bảy đầu tương ứng, trên mặt từng con quỷ đều bị dán một tờ giấy, trên mỗi giấy ghi một chữ khác nhau, ứng với thất tình với Thất tình, hỉ nộ bi ái ố lạc,

Hỉ quỷ đi lên, khuôn mặt tươi cười, tiếng cười vui vẻ mà quỷ dị đến tột cùng, các tiếng hi hi ha ha vang khấ

Nộ quỷ đi lên, khuôn mặt dữ tợn cùng căm phẫn, tiếng gầm gừ liên tục phát ra,

Bi quỷ đi lên, mặt mày ủ rũ, bước tiếng chậm chạp, âm thanh phát ra đau khổ vô cùng, miệng kêu hu hu liên tục,

Ái quỷ đi lên, mặt mày hiếu kỳ nhìn mọi thứ xung quanh, các âm thanh của sự thích thú phát lên,

Lạc quỷ đi lên, vẻ mặt vui tươi nhưng không bằng Hỉ quỷ, tiếng cười hì hì hà hà,

Ố quỷ đi lên, nó mặt mày sợ hại, hơi cúi gầm mặt xuống, đi đến một góc sâu trong động mà ngồi cuộn tròn ở đó, phát ra những tiếng kêu kì lạ,

Dục quỷ đi lên, âm thanh câu dẫn, nó lại gần cơ thể của Vũ Nguyên, vuốt ve từ phần cằm xuống phần rốn, sau đó lại xuống nữa,

Nhưng Vũ Nguyên vẫn chẳng thèm mở mặt, và các âm thanh kia nhìn qua có vẻ bình thường nhưng thật ra là đang công kích tâm của hắn,

Người, tất nhiên sẽ có thất tình cùng lục dục, tu hành là phải vứt bỏ nó đi để bước tiếp trên con đường Đại đạo,

Hắn bản tâm kiên định, mấy cái trành quỷ nho nhỏ này mà hắn không vượt qua nổi thì con đường Đại đạo sao hắn có thể đi,

Từ mi tâm hắn phát ra một luồng u lam hoả khí thiêu đốt hết cả động, chính xác hơn là thiêu đốt Thất quỷ, thất quỷ bị lửa thiêu nhưng biểu cảm vẫn không đổi, vẫn tình vẫn lạc.

Thất quỷ đã tử vong, tràng thứ hai trành quỷ sắp đến, Vũ Nguyên bình ổn lại, hắn bắt đầu điều tức một cách nhịp nhàn, dù sao tràng Thất tình quỷ kia đã hao tốn của hắn không ít chân nguyên cùng Hồn lực, bây giờ chỉ còn năm thành,

Đủ để qua tràng Dục quỷ, nhưng hắn vẫn phải đề phòng nhân ngoại kiếp, dù sao tu hành đến đây, không có ai là không có tâm phòng bị.

Lệch một li, thân tử đạo tiêu là điều chắc chắn, tuy nhiên hắn đang độ kiếp nên bây giờ cơ thể không thể di chuyển được nên không thể phục dụng đan dược, nếu không khả năng hắn sẽ hồi phục đến bảy phần.

Bỗng dưng mặc hắn trầm xuống: "Có kẻ tiến vào." Hắn định sai mấy quỷ hồn ra xử kẻ đột nhập thì từ phía cửa hang, một thân ảnh cao hơn một thước tiến vào, hắn trên mặt đeo một chiếc mặt nạ đen, nguyên một bộ trang phục làm từ vải lụa đen, nhìn qua là biết con cháu ở một thế gia nào đó ở khu này.

Vũ Nguyên cảm nhận được tên này rất yếu, còn chưa đến Luyện Khí, thế mà có thể xông qua được mấy tên quỷ thủ hộ và trận pháp mà hắn đặt, lẽ nào, ngoài đó có vấn đề, hắn lập tức nghĩ đến.

Tâm niệm hắn khẽ động, những ngọn lửa màu xanh lam bay ra, hướng thân ảnh kia mà nhắm đến,

Trước tiên bắt nhốt tên tiểu tử này, sau đó tra hỏi vì cái gì mà hắn vào được đây, Vũ Nguyên thầm quyết,

"Đinh, hệ thống thu được nghi hoặc cảm xúc từ Vũ Nguyên, thưởng 20 điểm."

"Đinh, hệ thống thu được khinh bỉ cảm xúc từ Vũ Nguyên, thưởng 20 điểm."

"Đinh, hệ thống thu được ác cảm cảm xúc từ Vũ Nguyên, thưởng 20 điểm."

Nguyên điểm hiện tại: 150

Thân ảnh kia chính là Lục Lục Lục, hắn chính là bị hệ thống hố cho đi đến nơi này, hệ thống điều khiển cơ thể hắn, đưa bàn tay lên, chĩa về hướng Vũ Nguyên.

Bàn tay phải hắn đưa lên tạo thành một cây súng tay nhỏ, ngón trỏ chĩa về hướng Vũ Nguyên.

Ngũ Chỉ Quyền Tâm Kiếm.

Đệ nhất chỉ, Cực Tốc.

Một chùm sáng màu trắng tích tụ ở tay hắn, chùm sáng nhỏ tạo thành một cây kiếm nhỏ to hơn cây đũa, tiểu kiếm hướng Vũ Nguyên, tích tụ hai giây sau đó bắn tới.

Sưu.

Nhanh nhanh nhanh!

Nhanh vô cùng, chỉ thấy được một vệt hư ảnh màu trắng xuyên thủng qua những đóm lửa màu xanh lam cùng những quỷ hồn,

Vũ Nguyên lúc này mới cảm thấy một chút dự cảm không lành, hắn hai mắt không thể mở nên không thấy được tiểu kiếm, nhưng âm thanh phát ra cũng khiến hắn lạnh người.

Trong đầu hắn chỉ nghĩ đến hai chữ, Thần thông. Không ngờ một kẻ chưa đến Luyện Khí lại giữ được thần thông, nhất định phải sưu hồn tên này, chắc chắn sẽ có được cơ duyên bất ngờ,

Giờ khắc này hắn vẫn rất bình tĩnh, vì mà hắn quanh người có hơn mười cái đại trận phòng Nguyên lực, Nguyên lực là bản nguyên của mọi loại thuật pháp và thần thông. Nên thần thông của một kẻ chưa Luyện Khí, nếu có thể xuyên qua mười trận pháp của hắn thì uy lực còn bao nhiêu kia chứ, bây giờ vẫn nên chuyên tâm độ kiếp thì hơn.

Nhưng có điều mà Vũ Nguyên không ngờ đến, Ngũ Chỉ Quyền Tâm Kiếm, có chữ 'Tâm', và thứ nó tiêu hao là tâm lực, chứ không phải Nguyên lực.

Sưu sưu sưu!

Đạo tiểu bạch kiếm, xuyên qua u hồn, xuyên qua lam hoả, xuyên qua thập trận, xuyên qua não hải của Vũ Nguyên khiến hắn phun ra một ngụm máu lớn, sau đó ngã xuống,

Không ngờ, anh tài như hắn lại ngã xuống ở đây,

"Đinh, hệ thống thu được bất ngờ cảm xúc từ Vũ Nguyên, thưởng 20 điểm."

"Đinh, hệ thống thu được hận thù cảm xúc từ Vũ Nguyên, thưởng 40 điểm."

Nguyên điểm hiện tại: 210

"Đinh, nhiệm vụ giết tu sĩ Chân Bão hoàn tất, thưởng 50 điểm. Vì là lần đầu làm nhiện vụ nên hệ thống không khấu trừ điểm khi ký chủ ủy trị làm hộ."

"Nhiệm vụ đã xong, ký chủ vui lòng cho khen ngợi năm sao về ủy trị,"

Ngay sau đó, Lục Lục Lục ngã sấp xuống đất, bất tỉnh, chạy liên tục trong một quãng thời gian dài khiến hắn vô cùng mệt mỏi, mẹ nó không hiểu kiểu gì mà hệ thống có thể cho hắn chạy liên tục mấy canh giờ liền,...

Ngày hôm sau,

Nhật xuống nguyệt lên, đêm đã đến, Nguyên Mộ sơn vẫn là một quãng tĩnh mịch như cũ,

Trong hang động, Lục Lục Lục lúc này hắn mới tỉnh dậy, hai chân của hắn đau nhức và tê rân khiến hắn không thể nào mà đứng dậy được,

Hắn mơ màng mà mở mắt, một cái màng hình màu xanh lam trước mặt hắn, một cái bảng lớn với năm ngôi sao màu trắng, cùng một hàng chữ 'Ký chủ vui lòng cho năm sao khen ngợi ủy trị'

Hắn vốn định chửi, nhưng mà quá mệt, hắn nhấc bàn tay lên điểm cho hệ thống 3 sao khen ngợi, sau đó gục xuống, hắn ngước nhìn bên trái, một bước tường đá đen xám,

Hắn trong lòng cười khổ: "Haha, mệt đến mức không quay đầu nổi luôn."

Sau đó nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Hai ngày sau, hắn lại tỉnh dậy lần nữa, lúc này cơ thể hắn đã hồi phục hoàn toàn, nhưng vẫn có chút ê ẩm vì nằm trên đất cứng quá lâu,

Hắn dụi dụi mắt cho tỉnh lại, hướng đến mười cái trận pháp kia, bên trong giam giữ một cái hồn phách cùng một cơ thể, là của tên Vũ Nguyên kia,

Lục Lục Lục cười lạnh, tên này đúng là đen đủi, lập mười đại trận bảo vệ, lại thành ngục giam cho hắn, hình như đây là Thiên ngoại kiếp của hắn đúng không nhỉ?

Tội nghiệp, thiên ngoại kiếp lại gặp đúng một cái hệ thống thiểu năng, hắn đi đến gần đại trận, nhìn nhìn một lát, sau đó quay đầu đi ra xa,

Hồn phách Vũ Nguyên định nói gì đó nhưng bị hắn để ngoài tai,

Đại trận này cần ít nhất mười ngày để tán đi, lúc đó hồn phách của tên Vũ Nguyên cũng đã suy yếu không ít, hắn có thể thu được, dù sao tên này cũng chủ tu hồn đạo, tuy chưa Nguyên Anh nhưng hồn phách đã mạnh không kém,

Nếu không cẩn thận để hắn hồi quang phản chiếu đoạt xá bản thân thì nguy, với lại theo hắn nhớ thì tên này thuộc ma môn, nên mấy chiêu bài mê hoặc lòng người không ít,

Tốt nhất là nên tránh xa hắn ra chờ trận tán đi, hắn đi ra cửa hang, ngó nhìn lên thương thiên, một vầng trăng khuyết ánh ngân sắc chiếu sáng khắp trời đêm,

Trăng thật đẹp! Thích hợp thủ tiêu người a!