Chương 4: Nguyên Mộ sơn, âm thanh kỳ bí

Vu Kỵ

Chương 4: Nguyên Mộ sơn, âm thanh kỳ bí

Chương 4: Nguyên Mộ sơn, âm thanh kỳ bí



Nguyên Mộ sơn, một ngọn núi cao chót với mấy đen dày đặt che phủ, dưới chân núi là một cánh rừng lơn với nhưng cây đại thụ lá kim màu đen lục, cũng những khu đầm lầy, bốc lên một sự u ám và buồn nôn vô cùng,

Xung quanh rừng, nếu để ý kĩ sẽ thấy những mảnh xương trắng mục vươn vãi, cùng những hộp sọ, thú có, người cũng có,

Phía xa xa từ phương nam cánh rừng hướng đến, có một thân ảnh nhỏ chạy bắn tốc mà đến, hắn thân ảnh nhỏ gầy, là một tiểu hài tử, mặc trên mình một bộ trang phục vình dân, trên mặt lại đeo một chiếc mặt nạ, hắn là Lục Lục Lục.

"Dừng, dừng, dừng đi, dừng nhanh, dừng nhanh," Lục Lục Lục trong lòng kinh hô, hệ thống quả thực quá thiểu năng, chạy vào Nguyên Mộ sơn, khác nào đi tự tử,

Lại thêm cái gì mà, giết Trúc Cơ, haha, sợ mạng mình quá dài hay sao,

Lục Lục Lục chắc chắn là sợ, nhưng mà hệ thống thì không, nó vẫn điều khiển cơ thể hắn mà hướng đến trung tâm cánh rừng mà chạy đến,

Cánh rừng u uất, nền đất xám xịt của đất sét, đông lại thành con đường bóng loáng, cứng ngắc, phía trước là vô số cái cây bóng lớn, vung vẫy cành cây,

Khung cảnh quỷ dị đến lạ thường, càng đi sâu vào, một mùi hôi tanh xộc vào khoan mũi khiến người ta cảm thấy buồn nôn vô cùng,

Phía trước là một cái đầm lầy lớn, đường kính khoảng hơn mười thước, độ sâu không biết, nước trong đầm lầy đen đen, xanh xanh, lại nổi lốm đốm mấy cái bong bóng nổ bùm bụp,

Hệ thống rốt cuộc vẫn không thiểu năng như Lục Lục Lục tưởng, biết chọn đường mà đi vòng qua,

Qua đoạn đầm lầy, một âm thanh u uất, cùng oán tháng rít lên một tiếng: "Gào." Lục Lục Lục trầm xuống, thông tin mà hắn biết về Nguyên Mộ sơn quá ít, dường như bằng không, vì kiếp trước năm 60 tuổi hắn mới nhập đạo,

Và Hình Minh thành cũng bị hủy diệt năm hắn 16 tuổi, và hắn phải đi bôn ba lưu lạt khắp nơi nên Nguyên Mộ sơn vẫn là một thứ gì đó bí ẩn đối với hắn,

Đột nhiên một cái u hồn màu đen trong suốt hiện ra và lao đến phía hắn, hắn cứ tưởng sẽ có một cuộc va chạm xảy ra,

Nhưng mà không ngờ cái hắc hồn kia thế mà xuyên qua người hắn, hắn lúc này hơi khó hiểu. Và đầu u hồn kia cũng tương tự, nó đơ ra một lát sau đó, tiếp tục gào thét mà phi đến hắn,

Một lần, hai lần, ba lần, rất nhiều lần, nhưng mà nó vẫn chẳng gây được chút thương tích nào cho Lục Lục Lục, bỗng nhiên nó đứng lại, hốc mắt đỏ lòm lên, rít dài một tiếng: "Gàooo!"

Mười mấy cái u hồn khác hiện ra, tất cả đều vẻ mặt dữ tợn, rít dài sau đó hướng hắn mà lên,

Nhưng mà công kích vẫn vô hiệu, hắn vẫn không hề hấn gì, Lục Lục Lục trong lòng nghi hoặc: "Hừm, theo như ta nhớ thì u hồn là một loại quỷ vật có tính công kích linh hồn không công kích nhục thể, nếu hệ thống điều khiển ta thì hẳn là nó phải bị công kích mới phải,"

"Có lẽ nào, hệ thống không phải linh thể, mà là máy móc,"

"Nhưng mà máy móc thì làm thế nào mà có linh tính được,"

"Trừ khi nó là một thực thể siêu việt linh thể, hoặc là thực thể khoa học siêu tối tân,"

"Cái nào cũng có khả năng xảy ra hết, nhưng mà nếu nó là thực thể khoa học siêu tối tân thì ít nhất nó phải cấu tạo từ mấy linh kiện máy móc nhỏ,"

"Và hiện tại nó đang ở trong đầu ta, mẹ nó có khi nào nó đang đè bẹp não của ta không thế."

"Mẹ nó, hệ thống, hệ thống, có đó không, ta muốn...."

Hắn chưa kịp nói hết câu thì một cơn đau truyền đến, khiến hắn không nhịn được mà kêu lên một tiếng: "A!"

Mười mấy đầu u hồn, đột nhiên ngậm miệng lại, miệng nó phát ra một luồn sáng màu xanh lục, từ từ bành trướng khiến hai má nó phồng lên như bánh bao,

Nó dần há miệng ra, một quả cầu to hơn nắm đấm người trưởng thành bay ra, mười mấy đầu u hồn, mười mấy quả cầu bắn đến phía hắn,

Hệ thống tất nhiên vẫn rất bình thản mà tiếp tục chảy thẳng, mặc cho mười mấy quả cầu công kích bản thân,

Bùm!

Mười mấy quả cầu nổ cùng lúc vào thân thể Lục Lục Lục nhưng thân thể hắn vẫn không chút hao tổn,

Nhưng mà linh hồn hắn lại không như thế,

"A a a!" Lục Lục Lục đau đớn kêu lên,

Tuy hắn biết kêu lên sẽ không hết đau, nhưng mà nó thoải mái, dù sao ở đây cũng không có ai, đâu cần giữ thể diện, với lại cũng không ai thấy,

Hắn cố gắn nhìn xem phía trước theo thị lực góc nhìn của hệ thống, hệ thống vẫn tiếp tục chạy, mấy con u hồn phía sau cũng tiếp tục tụ quả cầu ở miệng,

Lục Lục Lục mới van xin: "Mẹ nó hệ thống, không, hệ thống ba ba, hệ thống gia gia, làm ơn né dùm con đi, ăn thêm một đợt nữa là con hồn phi phách tán đấy,"

Hệ thống vẫn tiếp tục chạy,

Lục Lục Lục thấy vậy thì càng sôi máu lên, "Mẹ nó hệ thống, hệ thống thiểu năng, hệ thống óc chó, ta tụ nghiệp vạn kiếp mới gặp được ngươi,"

Lúc này hệ thống mới nói, giọng nói máy móc mang theo chút khinh bỉ: "Ký chủ biết là tốt."

"Đinh, hệ thống thu được phẫn nộ cảm xúc từ ký chủ, thưởng 1 Nguyên điểm."

"Đinh, hệ thống thu được phẫn nộ cảm xúc từ ký chủ, thưởng 1 Nguyên điểm."

Nguyên điểm hiện tại: 78

Lục Lục Lục vẫn tiếp tục khẩu nghiệp, chửi liên tục, chửi không ngừng, dù sao cũng sắp chết, chửi một nầng cho sướng mồm, mẹ nó đây là lần đầu tiên hắn tục như thế này, mẹ nó, hệ thống óc chó,

"Đinh, hệ thống thu được phẫn nộ cảm xúc từ ký chủ, thưởng 1 Nguyên điểm."

"Đinh, hệ thống thu được phẫn nộ cảm xúc từ ký chủ, thưởng 1 Nguyên điểm."...

Mười mấy đầu u hồn kia đã tích tụ xong quả cầu ngay tại miệng, hai má chúng phồng to lên,

Lục Lục Lục vẫn chửi, vẫn tiếp tục chửi,

Hệ thống vẫn điều khiển cơ thể hắn chạy về phía trước,

Hắn tưởng lần này mình đã xong đời rồi, thì ngay khi hệ thống bước thêm một bước về phía trước nữa thì đám u hồn bỗng nhiên dừng lại,

Bọn chúng cố nuốt lại những quả cầu kia,

Bùm!

Khói xanh từ trong miệng bọn nó toả ra, khung cảnh như đang nói rằng bọn nó đang hít ke,

Lục Lục Lục mới thở phào một hơi, "Phù, may,"

Hệ thống điều khiển cơ thể đột nhiên giảm tốc độ, khiến hắn không thể nào mà không cảnh giác thêm một bậc, các giác quan của hắn nói cho hắn biết sắp có chuyện nguy hiểm xảy ra,

Nhưng mà hắn quan tâm làm gì, dù sao cơ thể hiện tại cũng không phải là của hắn,

"Đinh, hệ thống thu được bất cần đời cảm xúc từ ký chủ, thưởng 5 Nguyên điểm."

"Đinh, hệ thống thu được tuyệt vọng cảm xúc từ ký chủ, thưởng 5 Nguyên điểm."

"Đinh, hệ thống thu được mệt mỏi cảm xúc từ ký chủ, thưởng 5 Nguyên điểm."

Nguyên điểm hiện tại: 95

Ngay sau đó, hệ thống điều khiển cơ thể hắn giơ chân lên trước mặt, tháo đôi giày ra,

Hệ thống điều khiển cơ thể hắn tiến lên, bước đi chậm rãi, không một tiếng động, trên con đường xám dưới chân, bàn chân nhỏ nhắn, nhẹ nhàng mà đặt trên nên đất,

Một âm thanh to lớn mà vang lên, "Hí hí hí." Âm thanh của tiếng cười vui vẻ nhưng lại quỷ mị.

"Gào!" Âm thanh của sự phẫn nộ,

"Hu hu hu." Âm thanh của sự bi ai,

"Aaaaa!" Âm thnh của sự đau đớn đến tột cùng,

"Ớ, ớ." Cái này,

"Ưm, ưm, ưm." Âm thanh này,... Hình như hơi lạ,

Hệ thống vẫn tiếp tục tiến đến, càng đi sâu, âm thanh lại càng to thêm, lại càng kêu lên liên tục,