Chương 18: Khăn gói ra đi
Ngủ một giấc thẳng đến trưa hôm sau, vài con quạ tới mổ lên đầu Lâm Phàm làm hắn tỉnh giấc. Xung quanh đây quả thật là bữa tiệc của quạ. Lâm Phàm lết thân xác mệt nhoài của hắn đi, nơi đây ở lâu quả thật không tốt, lần trước là do mệt quá ngủ quên, giờ Lâm Phàm phải tẩy rửa và kiếm đồ ăn. Trận chiến hôm qua kích hoạt Sharingan nhị câu ngọc cùng với tăng mạnh khả năng sử dụng sức mạnh của hắn. Hắn giờ đã có thể sử dụng 2 phần 3 sức mạnh thuộc tính của hắn. Đúng thật trong chiến đấu mới là cách nhanh nhất để trở nên mạnh nhưng trận chiến hôm qua đúng thật ác liệt, hắn đã suýt chết vài lần mới có được nắm giữ được sức mạnh của mình. Giờ hắn tự tin có thể giết hết lũ yêu thú hôm qua mà không cần cật lực như lúc trước.
Nhưng bây giờ nghĩ lại thì càng thấy vô lý. Vũ khí của hắn được cường hoá bằng Huyền vũ khí tức, lẽ ra phải có tỉ lệ doạ chạy lũ yêu thú chứ? Tại sao không con nào đào ngũ là sao? Kiểm tra lại Vô danh kiếm cùng Huyền vũ chuỳ thủ, phát hiện ra hai hạng thuộc tính của huyền vũ khí tức đều bị rơi mất.
"Thật mẹ nó vô dụng, thánh thú đồ rơi ra cũng là vô dụng" Lâm Phàm đi vừa chửi rủa. Hắn đâu biết muốn có thánh thú uy cũng cần phải dụng lực, ít nhất cũng phải quán thâu lực lượng vào vũ khí với có thể phát ra khí tức của huyền vũ. Hơn nữa huyền vũ khí tức cũng chỉ là một sợi khí tức, bám lấy vũ khí cũng chẳng được lâu hơn vài phút. Hắn không biết sử dụng nên hoàn toàn lãng phí huyền vũ khí tức. Thật là một tên phá gia chi tử.
Bỏ qua chuyện đó, Lâm Phàm giờ cảm thấy hắn cần đến thế giới loài người. Lần trước gặp 1 nam 1 nữ kia làm cho hắn biết ở đây cũng có con người. Nhưng vì 2 tháng trước mãi mê luyện tập cũng mài dũa bản thân khiến cho Lâm Phàm tạm thời quên đi việc đó. Giờ chiến đấu với yêu thú cũng mệt mỏi và chán ngắt, Lâm Phàm muốn gặp người khác. Không ai có thể ở một mình mà không chán cả. Quyết chí, Lâm Phàm cuốn khăn gói ra đi.. ách.. mà hắn cũng có gì đâu. Nghĩ tới bộ đồ rách nát của mình, Lâm Phàm lại càng mong muốn tới thế giới loài người để thay đổi một bộ mới.