Chương 26: Ta tìm tới cửa

Hệ Thống Sinh Tồn Giả

Chương 26: Ta tìm tới cửa

Hôm trước Thẩm Mạnh Hùng nói với hắn, thư viện là nơi duy nhất học sinh có thể đến trong giờ học. Mà trong thư viện còn có tu tiên giả tu luyện sổ tay, rất hữu ích. Biết Lâm Phàm còn chưa thử qua tu tiên bao giờ, Thẩm Mạnh Hùng liền gợi ý hắn đi thư viện đọc xem có hứng thú tu tiên không.
Lâm Phàm lướt đi hướng về thư viện, bỏ mặc một đống lộn xộn sau lưng.
Lâm Phàm vừa đi, một đám khác tới địu Vạn Tây đi luôn. Lớp của Lâm Phàm là lớp 10 năm nhất, lớp chót của toàn năm nhất. Vậy mà hôm nay nó lại tràn ra tin tức rằng tân sinh của lớp 10 năm nhất đánh ngất bồi dưỡng học sinh chỉ với một đòn. Toàn năm nhất trở nên sôi sục, năm hai thì bình tĩnh hơn một chút, năm ba hoàn toàn làm ngơ. Bất quá cái tên Diệp Thanh Lâm đã được cả trường nghe qua một lần. Đối với năm nhất nữ sinh, đặc biệt là lớp 10, Lâm Phàm hình tượng trong mắt bọn họ đã trở nên rất hào nhoáng. Đeo bông tai một bên, cổ hơi lộ ra hình xăm, bộ đồ du lịch màu đen, găng tay cụt ngón trông rất ngầu, lại qua vài lần đàm tiếu thêm mắm nêm muối của các cô nàng, Lâm Phàm lại trở nên cực kỳ soái. Càng truyền càng xa, đến tai của Thẩm Mạnh Hùng, hắn chỉ nhếch mếp. Thẩm Mạnh Hùng biết, Hoả bạo học viện sắp có làn gió mới thổi ngang qua và mang lại hơi thở mới.
Lâm Phàm lúc này vừa làm thủ tục đi vào thư viện xong. Thư viện nơi đây thật sự rộng lớn, 4 tầng, mỗi tầng đều rộng bằng đại sảnh của Đạo tặc công hội... ách.. hoặc là do Đạo tặc công hội xây đại sảnh nhỏ. Lâm Phàm được nhắc nhở không thể lên tầng 3 và 4, nhưng 2 tầng ở dưới đây cũng dư dả cho hắn xài. Ngón tay lướt nhẹ từng giá sách, không hề có một thông báo hiện lên. Hắn đã đi 2 vòng quanh cả 2 tầng nhưng đều không có hệ thống nảy ra bất cứ thông báo học tập kỹ năng nào cả. Thở dài, Lâm Phàm rút một cuốn bách khoa về yêu thú ra xem.
Ngồi xuống xem từng con yêu thú từ cấp 1 đến cấp 10 (cấp 1, cấp 10 đều là phân loại giống của hệ thống, do Lâm Phàm tự định ra cấp độ chứ không phải là do bách khoa viết), Lâm Phàm nhận ra con cá mặt quỷ, con hắc hầu, con hắc tinh tinh,... đủ loại yêu thú hắn từng diệt qua. Lật đến cuối cùng của cấp 10 yêu thú phân loại, Lâm Phàm nhận ra hình ảnh con U lang từng chiến đấu với hắn. Thật kỳ lạ một con yêu thú cấp 7 lại được phân loại ở cuối cấp 10 yêu thú.
U lang: Một loại yêu thú đặc biệt, ưa thích săn mồi trong rừng rậm và bóng tối. Không có chỗ ở cố định, nghe đồn là vực ngoại yêu thú. U lang rất mỏng manh về phòng thủ, mỗi con U lang đều hầu như không có chút phòng thủ nào, bù lại tốc độ và sức mạnh lại ngang ngửa cấp Huyền cấp yêu thú. U lang ưa thích độc lập, chúng thường đi một mình, nghe nói nếu U lang bị con người thu phục thì mới có thể tiếp tục thăng lên Huyền cấp.
Lại lật thêm vài tờ, toàn là những con kỳ lạ đủ hình thù yêu thú, Lâm Phàm càng đọc càng hăng say. Lúc này hắn mới nhớ rằng hắn cũng có một cuốn thế giới giới thiệu sách. Hung hăng đánh đầu mình một cái, Lâm Phàm mở ra thế giới giới thiệu sách.
-----Ta lượt bỏ tầm ngàn chữ giới thiệu về thế giới này, trực tiếp lật qua trang tu luyện-------
"Đinh, phát hiện công pháp Quỷ thư, có đồng ý học tập?"đang đọc gần hết phương pháp tu tiên, bỗng Lâm Phàm nghe thấy âm thanh của hệ thống vang lên. Nhíu mi, Lâm Phàm vẫn đồng ý học tập. Lúc nãy đang đọc về tu luyện, Lâm Phàm cũng có thử đi hỏi người quản lí ở đây về công pháp tu luyện,lão giả đó nói ở đây có rất nhiều, dạo ở tầng một liền có hơn trăm quyển, chẳng lẽ hắn không vừa ý chút nào sao. Lâm Phàm nghe xong liền chạy đi kiếm vài bộ công pháp đọc thử, không phát hiện có hệ thống âm thanh học tập, lại gặp các công pháp này viết cực kỳ huyền ảo, Lâm Phàm liền bỏ qua ý định học tập.
Thông qua việc này, Lâm Phàm lại càng kết nối với các thông tin khác để tổng hợp lại một kết luận, hệ thống xuất phẩm tất không phải phàm phẩm. Thật ra đồ ở ngoài cho dù là đồ tốt thì hệ thống cũng không cho hắn dùng, vì hắn không tìm ra một điểm thuộc tính cộng thêm, vậy nên cũng không biết là vui hay buồn cho phải.
"Học tập thành công Quỷ thư công pháp, +1000MP, +10% thuộc tính, +50% tốc độ hồi HP, MP"
Quỷ thư công pháp mang lại cho Lâm Phàm bất ngờ lớn, hắn không ngờ tu tiên lại cho hắn lợi ích như thế. Chẳng trách sao tu tiên lại có lợi hơi Đấu giả ở giai đoạn đầu, +1000MP không mang lại thực tế tính sức mạnh nhưng lại mang đến lượng lớn chiến lực. Hồi phục và dẻo dai trong trận chiến cũng là một trong những yếu tố quyết định chiến thắng. Tu tiên chỉ có hơi yếu về thể chất, còn lại có thể xem là ổn. Lâm Phàm chỉ mới tu tiên và hơi nghiêng về Đấu giả, còn ma pháp sư lẫn tương lai mạnh yếu hắn không dám phán đoán.
Hiện tại Lâm Phàm có
Sức mạnh: 238 (người bình thường là 10, ảnh hưởng tới sát thương vật lý)
Tốc độ: 269 (người bình thường là 10, ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển và tốc độ ra đòn)
Thể chất: 137 (người bình thường là 10, ảnh hưởng đến hp)
Dẻo dai: 70 (người bình thường là 10, ảnh hưởng đến khả năng hồi phục HP và MP)
Trí tuệ: 69 (người bình thường là 10, ảnh hưởng đến sát thương phép thuật và MP)
Tiềm năng: 0
HP: 1370/1370
MP: 1690/1690
Hồi phục HP và MP mỗi giây là 5.25/s.
Lâm Phàm bây giờ cảm giác được MP chạy dọc sắp cơ thể mình, trước giờ hắn chỉ cưỡng chế đưa MP lên cao mà thôi. Quỷ thư được học xong, Lâm Phàm cảm nhận được năng lượng đang bao quanh hắn. Lâm Phàm tập trung tinh thần cố gắng cảm nhận nguồn năng lượng đó.
Nguồn năng lượng ấy bao quanh hắn, Lâm Phàm cố găng tập trung nó về tay mình, mặc dù chỉ là chút ít nhiều hơn những khu vực khác nhưng cũng là có thay đổi. Lâm Phàm thấy thế liền tập trung tinh thần cố gắng điều khiển những năng lượng này.
"Đinh, học tập kỹ năng Điều khiển MP"
Điều khiển MP: Ngươi có khả năng điều khiển MP để tạo ra những hiệu quả ngoài mong đợi. Hao tổn: 50MP mỗi lần sử dụng.
Đúng như suy nghĩ, nhờ vào hành động đặc biệt mà học kỹ năng. Từ lần lĩnh ngộ Róc xương cùng Tiên thiên Vô danh kiếm ý, Lâm Phàm đã nghĩ tới điều này, bất quá phải là hành động "đặc biệt" mới được hệ thống chấp nhận. Róc xương mặc dù đã bị hệ thống xoá bỏ, nhưng cũng cho Lâm Phàm một chút kinh nghiệm về việc học tập kỹ năng bởi tự thân. Hơn nữa học tập với Thẩm Mạnh Hùng làm cho ô kỹ năng của Lâm Phàm cũng dần dần đang muốn xuất hiện thêm một kỹ năng mới, có lẽ là liên quan tới vật lộn kỹ thuật mà Thẩm Mạnh Hùng dạy cho hắn.
Đã học xong tu tiên công pháp, Lâm Phàm cất thế giới giới thiệu sách vào lại hệ thống bao khoả, giờ hắn muốn làm đi tới chỗ Thẩm Mạnh Hùng hỏi thêm về Điều khiển MP. Có quá nhiều điều hắn chưa biết.
Nhưng vừa ra khỏi thư viện, một đám học sinh đã đứng ở cửa chờ hắn.
"Ngươi là Diệp Thanh Lâm đúng không?"
"Các ngươi có chuyện gì?" Lâm Phàm nghi ngờ họi bọn hắn. Nhìn dáng dấp có vẻ là học sinh khoá trên
"Đi theo chúng ta, giáo sư có việc gọi ngươi"
Biết rằng việc chẳng hay ho gì, nhưng với những kẻ Thiên cấp không chạm tới như những kẻ này không đáng cho Lâm Phàm chật vật. Đi theo bọn hắn đến một con hẻm nhỏ.
"Hà hà, nhóc con,mới vào trường mà dám bắt nạt cả bồi dưỡng học sinh, đúng là không biết sống chết" Những kẻ này đều là bồi dưỡng học sinh lớp. Bọn chúng đều đi theo tên hạch tâm học sinh đứng đầu kia, nghe lệnh đi dậy cho Lâm Phàm một bài học.
"Á, ách "
"Dừng lại, đừng mà"
"Không muốn đâu"
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên khỏi con hẻm nhỏ. Đúng là không uổng công bọn hắn chọn lựa rất lâu, nơi nay âm thanh vang lên không một học sinh nào khác biết, thật đúng là tiện lợi. Nhưng mà tiện lợi cho ai thì chưa biết.
..........
Lâm Phàm xử lý gọn bọn học sinh kia rồi đi tới khu của học sinh bồi dưỡng. Lúc này lũ ngốc kia hăm doạ rằng rất nhiều học sinh bồi dưỡng đang nhằm vào hắn, Lâm Phàm cũng muốn xem học sinh bồi dưỡng là giỏi đến đâu, hơn nữa lúc nãy hệ thống vừa đưa ra So tài hạng mục, giúp hắn kiếm được 50% kinh nghiệm của mục tiêu nếu không chém giết mục tiêu mà chỉ đánh thắng bọn hắn. Lâm Phàm mừng rỡ, vừa hợp với mục đích của hắn.
....
Trước cửa khu nhà của bồi dưỡng học sinh
"Đường này do học viện mở, cây này do học viện trồng, đi ngang qua phải trả tiền mãi lộ" một thanh niên nào đó rất vô sỉ đứng ở nơi đây cản đường
Học sinh bồi dưỡng "...." con mẹ nó,thật sự rất vô sỉ được không. Đường rõ ràng do nhà trường mở, ngươi đòi tiền cái gì, thật không biết sống chết.
Lũ học sinh bồi dưỡng lười tiếp chuyện tên ngốc này, trực tiếp lao lên đánh hắn.
"Phịch phịch.. huỵch... á"
"Chẹp chẹp, yếu mà còn ra gió, không muốn nạp tiền mãi lộ thì cứ ở đây chờ người mua mạng về" Thanh niên xếp chồng những tên học sinh bồi dưỡng bị đòn kia rồi ngồi lên. Thanh niên này mặt nhìn non nớt, tai đeo bông tai nhỏ màu xanh lá cây thẫm. Đúng, đây chính là Lâm Phàm, hắn đã trực tiếp đánh tới của nhà người khác.
Hoả bạo học viện chỉ không cho phép giết nhau, còn đánh nhau thì không. Hoả bạo học viện viện trưởng nói "Chỉ có đánh nhau mới có quen biết", hắn cho phép học sinh đánh nhau trong trường, miễn là không giết nhau và bồi thường thiệt hại của công.
Trong luật cũng không hề cấm chặn cửa ký túc xá vậy nên Lâm Phàm rất vô sỉ chặn ở nơi đây đòi tiền. Hoả bạo học viện viện trưởng cũng không nghĩ tới, có kẻ đủ mạnh để chiến cả khu ký túc xá, cũng không nghĩ có kẻ vô sỉ tới mức nghĩ tới việc này. Thế nên dẫn tới tình thế hôm nay, một đàn học sinh mặc đồ của khu bồi dưỡng bị xếp chồng lên nhau, trên đỉnh có một thiếu niên đang ngồi hát đồng dao. Cả học viện đều bị đánh động, kể cả giáo viên lẫn học sinh, học sinh thì mừng rỡ háo hức đi hóng tin, lão sư thì phì cười cho qua.
"Tên tân sinh, đừng vênh váo, ta là.."
"Uỳnh.." Lâm Phàm trực tiếp lao lên đánh vào mặt tên học sinh này, tiếp tục đánh thêm chục phát, phát hiện tên học sinh này đã ngất đi, hắn tiện tay vất tên học sinh này.
Tân sinh háo hức cổ vũ, lão sinh xấu mặt lao lên khiêu chiến. Đến khi khoảng chừng 14, 15 chồng người mới có lão sư đến ngăn cản.