Chương 74: Giao Chiến Đám Người (1)

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 74: Giao Chiến Đám Người (1)

Chương 74: Giao Chiến Đám Người (1)


Đúng lúc này, Thạch Hùng cũng động, thân ảnh của hắn bỗng nhiên biến mất.

Xoẹt..

Một chiếc đầu lâu trong đám người kia bay lên cao, thình lình lại là vừa nãy cái tên cười to nhất trong đám.

Đám người đang cười bỗng nhiên giật mình, cổ họng như bị mắc nghẹn không thốt ra được âm thanh vậy. Thạch Hùng cười cười khịa nói:" A lô, dây cười tiếp đê, sao không cười nữa cho ta xem hả ".

" Không thể nào, làm sao hắn có thể nhanh nhẹn như vậy được " Có người không thể tin trợn to mắt thốt lên.

" Chắc chắn là do vừa nãy chúng ta lơ là không để ý nên mới bị hắn đánh lén thành công.".

" Đúng vậy, các huynh đệ chúng ta tập hợp lại giết chết hắn "

" Xông lên "

Cả đám người không tin tà vẫn tiếp tục lao lên. Thạch Hùng cười mỉa mai nói:" Đúng là ếch ngồi đáy giếng, các ngươi đã muốn nhanh chóng đi đầu thai ta toàn thành cho các ngươi ".

Nói xong, Thạch Hùng vận khí lên, luồng khí màu xanh dương bao quanh cơ thể của hắn. Hắn động rồi, thân ảnh của hắn lao nhanh đến đám người kia:" Đào lão chưởng "

Chợt Thạch Hùng hét lên một tiếng, cánh tay cấp tốc ngưng tụ một luồng năng lượng xanh dương như đang gợn sóng vậy.

Đám người kia nhìn và cảm nhân thấy khí thế trên người của Thạch Hùng kinh khủnh hốt hoảng lên, có người la hét nói:" Không ổn rồi, là Luyện Tạng tông sư võ giả ".

Cùng lúc đó, Thạch Hùng cũng đã tới gần, chưởng phong gào thét, đám người có thể cảm nhận được năng lượng kinh khủng và khí thức của tử vong ẩn chứa trong đó. Đám người hộ vệ kia muốn bỏ chạy nhưng không kịp nữa rồi, chỉ kịp la hét lên lần cuối.

" Không g g g g g g g g ".

Rầm m m m uỳnhhh….

Một tiếng nổ mạnh vang vọng cả nơi đây, bụi mù đất đá tung bay, cấy cối nghiêng ngả sang hai bên, đám chim và muông thú gần đó cũng hoảng sợ bỏ chạy.

Hí í í í í í.

Đàn ngựa của mấy tên kia cũng thế, sốt vó chạy mất tiêu luôn.

" Chuyện gì vừa xảy ra vậy " Tên quận chủ thiếu gia kia che mắt hoảng sợ la lên. Vì võ công quá kém, hắn cũng chưa kịp nắm bắt được tình hình xảy ra lúc trước. Mọi chuyện cũng chỉ xảy ra trong chớp mắt mà thôi.

Đợi bụi mù tán đi hết, thân ảnh của Thạch Hùng dần hiện ra cùng với một đám xác chết nằm nghiêng ngả trong một cái hố to. Máu tươi đang từ từ chảy lại tụ tập ở đáy hố.

" Không thể nào, làm sao lại có thể như thế " Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tên quận chủ thiếu gia kia hoảng sợ không thể tin nổi, đám thuộc hạ của hắn võ công cao cường, từ trước đến nay chưa có hàng sự thất bại mà lại bị người kia tiêu diệt trong chớp mắt. Bỗng nhiên hắn nhìn thấy ánh mắt của Thạch Hùng đang lạnh lùng nhìn sang bên hắn làm hắn giật mình hồn bay phách lạc.

" Đừng, đừng qua đây, các ngươi có biết ta là ai không hả " Nhìn thấy thân ảnh của Thạch Hùng đang từ từ đi về phía hắn, tên thiếu gia kia ngã từ trên ngựa xuống, mông lết đất lùi lại đằng sau la lên.

Vù …..

Bỗng nhiên một thân ảnh bay đến đáp xuống che chắn trước người tên tiểu thiếu gia này nhìn Thạch Hùng và Ngô Minh nói:" Ta không biết mấy vị các hạ là ai nhưng tha được thì nên tha cho người. Công tử nhà ta cũng không phải đắc tội chết với mấy vị đúng không. Coi như là xí xoá, dĩ hoà vi quý đi. Không biết mấy vị ý tứ thế nào ".

Ngô Minh có thể cảm nhận được khí tức trên thân của lão già này là Luyện tạng tông sư tam khí. Từ nãy đến giờ luôn ở xa quan sát nơi đây chắc là người được phái đi bảo hộ tên quận chủ tiểu công tử kia. Ngô Minh nghe vậy cũng định gật đầu, hắn cũng không có muốn quá gây phiền phức đắc tội quận chủ. Nếu chuyện này xí xoá thì là một chuyện tốt.


" Lê lão, ngươi tới rồi, mau mau đánh phế bọn hắn mang về cho bản thiếu gia, bản thiếu gia phải lột da lóc thịt bọn hắn mới được " Lúc này, khi tên thiếu gia nhìn thấy trước mặt lão già này, cườn ẩm hiểm đưng dậy chỉ tay vào đám người Ngô Minh hung hăng nói.

Lão già kia khi nghe xong cảm thấy không ổn, trong lòng thầm nghĩ ‘ chết tiệt đồ ngu, không xem bây giờ là tình hình như thế nào. Đúng là đầu óc có hố mà, bại gia chi tử ‘.

Ngô Minh nghe vậy nhìn lão già kia nói:" Xem ra chuyện giữa chúng ta là không thể giải hoà rồi ". Thạch Hùng nghe thấy Ngô Minh nói vậy cũng đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến. Mặc đầy đủ bộ quần áo mà lúc trước Ngô Minh ban tặng. Hắn cảm nhận được lão già kia khí thế có mạnh hơn hắn một chút nên rất cẩn thận.

Lão già kia cũng tăng khí của mình lên nhưng vẫn cố nói:" Chẳng lẽ ngươi định đắc tội với quận phủ chủ sao, nếu các ngươi dừng lại ta đảm bảo chuyện giữa chúng ta xí xoá ".

" ha ha ha, xí xoá sao, nhìn mặt tên kia là ta đã cảm thấy không tin tưởng được rồi. Tốt nhất trừ khử các ngươi ở đây không ai biết thì tốt hơn ". Ngô Minh cười ha hả nói.

Thạch Hùng cũng không có chần chờ vận khí lên mức tối đa, chỉ thấy trên thân hắn xuất hiện hai màu xanh dương và xanh lá cây. Thạch Hùng chân đạp đất, thân ảnh của hắn lao nhanh đến lão già kia.

" Đào lãng chưởng " Thạch Hùng sử dung toàn lực, dùng luôn võ kỹ mạnh nhất của hắn bây giờ.

Lão già kia thấy Thạch Hùng lao đến cũng không có hoảng sợ, trên thân toả ra luồng khí ba màu nâu, xanh dương, xanh lá cây tương ứng với thổ, thuỷ và mộc.

" Bích ba chưởng " lão già kia cũng ra tay toàn lực, chỉ thấy trên tay hắn cũng ngưng tụ một đám năng lượng xanh dương, khác với của Thạch Hùng là dồn dập lâu dứt còn của hắn chính là cuồng bạo mạnh mẽ.

Nói thì lầu nhưng chuyện xảy ra trong chớp mắt, hai thân ảnh đều lao đến gần nhau. Hai bàn tay va chạm vào nhau, hai nguồn năng lượng đan xen nhau.

Rầmmmmm…

Một tiếng nổ lớn vang lên, giữa hai người chỗ va chạm gần như hình thành một khoảng chân không. Làn sóng xung kích quét sạch tứ phía, bụi mù tung bay, mặt đất gần bên hai người như vừa bị cày sới qua một lần vậy.

Đợi bụi mù tan đi hết, thân ảnh của Thạch Hùng bị đẩy lùi lại vài bước chân, mỗi lần dẫm xuống đất là mặt đất chỗ đó lại bị lõm đi một phần. Còn tên Lê lão kia thân hình cũng chỉ hơi chao đảo một chút rồi lại đứng vững vàng.

Tên quận chủ thiếu gia kia vì đứng quá gần nên bị cuộn đi lăn tròn vài vòng, lúc hắn dừng lại được quần áo mặt mũi bị bùn đất dính hết người trông rất tấu hài.

" Chết tiệt, Lê lão, ngươi không nhìn thấy ta đang ở gần ngươi sao, lại làm bản thiếu gia bị dính bùn đất " Tên thiếu gia kia tức giận quát lên.

Ngô Minh khi nghe xong lắc đầu, đúng là được nuông chiều từ bé nên ngu ngốc không thể tả, bây giờ đang là tình hình gì rồi mà còn dám tỏ vẻ đại thiếu gia.

Lê lão kia sau khi nghe xong trong lòng tức giận, nhưng nhớ đến uy thế của tên quận chủ nên cũng đành thở dài.

" Ngươi không phải là đối thủ của ta đâu, chúng ta nên dừng lại thì tốt hơn, một lần nữa ta cho các ngươi cơ hội. Chuyện này xí xoá được chứ "

Lão già kia hắn cũng không muốn đanh nhau, tuy hắn là Luyện tạng tam khí tông sư mạnh hơn đối phương nhị khí tông sư nhưng cũng chỉ là mạnh hơn một chút mà thôi, liều mình đánh nhau thắng bại cũng khó phân.