Chương 82: Đòn Đánh Tối Thượng Galich Ho (2)

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 82: Đòn Đánh Tối Thượng Galich Ho (2)

Chương 82: Đòn Đánh Tối Thượng Galich Ho (2)


Thời gian trôi qua đi, Ngô Minh bắt đầu cảm thấy càng ngày càng không ổn. Cứ việc vận dụng tuyệt chiêu Kaioken khiến cơ thể phải chịu áp lực kinh khủng cùng với vệc luồng KI trong cơ thể đang nhanh chóng bị rút cạn. Ngô Minh biết mình không thể trụ được lâu hơn được nữa.

Còn tên quận chủ kia tuy cũng thấm mệt nhưng có vẻ như bá khí trong hắn vẫn còn dồi dài hơn Ngô Minh. Cứ đà này nếu không làm cái cách gì khác Ngô Minh thua là cái chắc rồi.

" Kaioken gấp hai lần ".

Ngô Minh hét lên một tiếng, sử dụng tuyệt chiếu tối thượng Kaioken gấp hai lần sức mạnh của mình. Chỉ thấy một luồng khí màu hồng nhạt đang bao quanh cơ thể của hắn pha trộn lẫn màu tím của đòn galich ho trong thật khác lạ.

Cùng lúc đó, từng tế bào trong cơ thể Ngô Minh bắt đầu nghiền ép chạy hết công suất của mình. Ngô Minh cảm giác được một nguồn sức mạnh dồi dao chưa từng có cùng luồng KI đang sôi trào lên trong cơ thể, cùng với cả sự đau đớn tột độ mà cơ bắt tế bào thân thể phải chịu.

Cố nén nỗi đau, Ngô Minh tập trung lại hết sức mạnh vừa có đẩy ra bên ngoài bằng chưởng Galich Ho. Chỉ thấy ánh sánh năng lượng từ chưởng đó đang cất cao lên một đoạn, đang nhanh chóng vay đến nơi va chạm với đòn của tên quận chủ kia.

Mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian rất ngắn ngủi, tên quận chủ kia nhìn thấy cơ thể của Ngô Minh phát ra hào quang màu hồng rồi khí thế trên cơ thể cất cao lên bỗng nhiên tên quận chủ này giật mình hoảng hốt chưa kịp làm gì.

Lần này bởi vì năng lượng của Ngô Minh tiếp tế năng lượng quá nhanh nên đón đánh của tên quận chủ kia bị tuyệt chiêu của Ngô Minh phá tan. Nhìn cái cột sáng năng lượng đang lao thẳng đến mình, tên quận chủ này cảm giác được cơn nguy hiểm khủng khiếp ập đến.

" Không g g g "

Tên quận chủ kia hét lên một tiếng, chỉ kịp dùng còn xót lại một ít Bá khí trong cơ thể để tạo thành lá chắn bao quanh thân thể hắn.

Ầm m m m…

Khi cột sáng kia tiếp súc đến tên quận chủ, một tiếng nổ mạnh rung động trời đất vang lên. Một đám mây hình nấm lan toả trên bầu trời đêm che khuất đi ánh sáng của ánh trăng tròn trên cao.

Một làn sóng xung kích lan tràn tứ phía quét bay tất cả mọi vận xung quanh mình. Mặt đất rung chuyển dữ dội, từng vết nứt đang trải dài đại địa. Bán kính xung quanh năm km mọi sự vật đều bị bốc hơi. Bán kính xung quanh mười km hầu như không còn chỗ nào được nguyên vẹn.

Nếu đặt ở hiện đại, vụ nổ này có khi sánh được bằng một quả bom nguyên tử Little boy mà Mỹ đã ném xuống Nhật Bản năm 1945 vậy. Quá khủng khiếp, nó có thể xoá sổ bất kì một thành phố nhỏ nào.

Một thân ảnh từ trên trời cao đang nhanh chóng rơi xuống đất, thân ảnh này không ai khác chính là Ngô Minh.

Bây giờ Ngô Minh chỉ cảm thấy không còn một tí sức lực nào luôn, KI trong cơ thể tiêu hao hết sạch không còn có thể duy trì việc bay được nữa. Cơ bắp tế bào trong thân thể đau đớn không thể ta được. Hầu như từng lúc từng lúc một có những cơ thịt đang nhô lên khỏi cở thể như gào thét về sự đau đớn vậy. Ý thức của hắn cũng đã hơi mơ hồ rồi.

Rập rập

Thân ảnh của Ngô Minh rơi đập vào mặt đất tạo thành một cái hố nhỏ, có chút bụi bay lên. Ngô Minh cảm giác tự nhiên lại đau đớn thôi rồi, cú đập này cũng khiến ý thức của Ngô Minh thanh tỉnh một chút.

Hộc hộc hộc..

Nằm rạp ở dưới cái hố đó thở hồng hộc một hồi, Ngô Minh cố nén nỗi đau điều ra bảng Hệ Thống lấy nốt mấy viên đậu thần còn xót lại cho vào miệng nhai.

Đậu thần phát huy tác dụng, một luồng sinh cơ năng lượng dồi dào ập đến len lỏi mọi ngóc ngách trong cơ thể đang chữa trị những thương tổn của hắn. Luồng KI trong cơ thể cũng đang nhanh chóng được bổ sung lại.

Một lúc sau khi phục dụng đậu thần, Ngô Minh cảm thấy cơ thể chợt thoải mái hơn. Luồng KI trong cơ thể đã khôi phục được phần nào. Tổng thể dùng hết năm viên đậu thần cơ thể và thể lực của hắn được chữa khỏi ba bốn phần mười.

Điều này khiến Ngô Minh cảm thấy may mắn, may và hắn tính cách cẩn thận trước khi đi đã nâng cấp lên đậu cấp hai cùng với để dành lại một ít đề phòng không có khi bây giờ đã gặp nguy hiểm rồi.

Nằm nghỉ ngơi thêm một lúc hồi phục lại thể lực, chờ đợi bụi mù tan đi. Ngô Minh đang chờ xem kết quả, hắn cũng không chắc chắn đòn đó có thể giết chết tên quận chủ kia. Chỉ cần cho tên quận chủ đó bị thương nặng một cái là được rồi.

Chốc lát sau, bụi mù tán đi hết, cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến ngay cả Ngô Minh nhìn thấy cũng phải giật mình.

Một mảng khu vực bị đánh lõm xuống thành một chiếc hố to. Ước chừng bán kính hố vào khoảng hơn ba cây số, độ sâu trung bình hơn một mét, nơi trung tâm hố sâu nhất ước chừng hơn bốn mét.

Từng vết nứt nẻ như mạng nhện còn lan tràn đi ra xa. Cây cối cảnh phật xung quanh lúc trước thì bây giờ cũng đã bị đánh thành bốc hơi rồi. Thi thoảng còn có ánh lửa đám khói bốc lên từng nơi ở trong miệng hố kia.

Ngô Minh cảm thán, không nghĩ toàn lực sức mạnh của mình lại mạnh đến như thế, nếu đặt ở kiếp trước có thể được xưng là siêu nhân, một mình mình cũng có thể chống lại một quốc gia nhỏ rồi.

Ngô Minh nhìn qua nhìn lại một chút, chợt hắn nhìn thấy một thân ảnh đang nằm ở trung tâm hố to kia. Thân ảnh này nằm sâp xuống không rõ khuôn mặt ra sao, thân ảnh này không phải là tên quận chủ kia thì còn là ai vào đây được nữa.

Bây giờ thân ảnh này quanh thân dường như bị nhuộm đỏ bởi một tầng máu đang chảy tràn ra cả đại địa. Nhiều chỗ trên cơ thể còn có vết thịt nát để lộ ra xương cốt nữa.

Ngô Minh đang định thở ra một hơi, chợt hắn thấy thân ảnh này bắt đầu động đậy. Điều này khiến Ngô Minh giật mình tâm thần căng thẳng lên.

Trở lại với tên quận chủ này, hắn cảm thấy thân thể của mình rã rời như bị đứt ra từng khúc một vậy. Sự đau đớn đang chiếm lấy tâm chí của hắn, hắn chỉ muốn nằm nghỉ ngơi mãi thôi. Nhưng khi nghĩ đến đứa con trai yêu quý của mình bị người trước mắt này giết thảm cùng với lòng tự tôn lớn lao của một võ giả Bá Khí cảnh đại tông sư, hắn không cho phép mình gục ngã trước khi trả được đại thù này.

Cơ thể tên quận chủ này bắt đầu động đậy, hai tay chống đất cố nén đau đớn đứng dậy. Khi đứng dậy thành công, tên quận chủ này nhanh chóng lấy ra từ nhẫn chứa đồ một viên đan dược không chút do dự nào nuốt xuống luôn.

Khi hắn ngửng mặt lên nhìn về phía Ngô Minh, hắn chưa từng nghĩ đến mình lại suýt nữa chết khi đối đầu với Ngô Minh, người mà chính hắn coi là con mồi có thể dễ dang bóp chết.

Ngô Minh khi nhìn thấy tên quận chủ kia đứng lên nhìn về phía mình trong tim đập thình thịch. Chợt hắn nhìn thấy tên quận chủ kia lòng bàn tay bỗng nhiên hư không suất hiện một viên đan dược, Ngô Minh giật mình trong lòng thầm nghĩ:" Đây là truyền thuyết nhẫn trữ vật sao ".

Tập trung nhìn kĩ viên đan dược kia, Ngô Minh có thể cảm giác được một luồng sinh cơ dạt dào ẩn chứa trong đó, có khi còn nhiền hơn đậu thần cấp hai của hắn nhiều lần ấy chứ.