Chương 84: Giao Chiến Sinh Tử

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 84: Giao Chiến Sinh Tử

Chương 84: Giao Chiến Sinh Tử


Tên quận chủ kia không biết cái giơ ngón tay giữa ra là có ý gì nhưng nhìn biểu cảm của Ngô Minh thì chắc chắn đó là sự vũ nhục đối với hắn. Hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi càng thêm tăng tốc đuổi theo.

Hai người đuổi nhau vào tận sâu trong rừng rậm. Sâu trong rừng đối với người bình thường hoặc võ giả hơi yếu một chút được coi là cấm địa. Thường thường sẽ có yêu tộc hay quỷ dị ở sâu bên trong.

Tuy nhiên đối với cả Ngô Minh và tên quận chủ này cũng không lo lắng gì, bởi vì đối với Bạch Đằng quận bọn họ coi như là vũ lực hàng đầu. Chỉ cần không xâm nhận vào lãnh địa hoặc cấm địa của yêu thú thì sẽ không sao hết.

Đuổi nhau một hồi, băng qua rất nhiều khu rừng, khoảng cách giữa Ngô Minh và tên quận chủ còn lại rất gần. Ngô Minh biết mình không thể chạy thoát được nữa rồi, hắn dừng lại xoay người nhìn tên quận chủ kia bay đến gần.

" Làm sao lại không chạy nữa rồi. Chẳng lẽ ngươi biết mình không chạy được nên khoanh tay chịu chết sao " Tên Quận chủ kia thấy Ngô Minh tự dưng dừng lại hắn bay đến gần đối mặt với Ngô Minh châm chọc nói. Tuy bên ngoài vẻ mặt hắn khinh miệt Ngô Minh nhưng trong lòng vẫn đang rất để tâm cẩn thận không lại bị thiệt thòi như lúc trước.

" Ha hả, khoanh tay chịu chết thì không có chuyện đó đâu."

" Giữa hai chúng ta cũng không có gì khúc mắc quá đáng. Ta chỉ là lỡ tay giết con trai ngươi trừ hại cho dân thôi mà. Có gì từ từ nói không cần phải đánh nhau sống chết đúng không nào. Con trai này chết ngươi có thể sinh đứa khác được phải chứ, nếu ngươi chết rồi thì ai giúp ngươi nối dõi tông đường nữa hả "

Ngô Minh nhìn tên quận chủ kia, đối với hắn nói ra một câu. Đồng thời Ngô Minh cố gắng giải thích cái lợi và hại trong đó.

Tên quận chủ kia khi nghe Ngô Minh nói xong càng thêm tức giận, tưởng là Ngô Minh đang trêu trọc mình hét:

" Thằng ranh con, ngươi thì biết cái gì chứ. Đó là con trai duy nhất của ta mà ta yêu thương. Vậy mà ngươi lại dám giết nó, bây giờ lại còn mặt dầy nói ngươi với ta không có gì khúc mắc. ta nói cho ngươi biết, thù giết con không độ trời chung ".

Ngô Minh cũng không biết rằng tên quận chủ bằng từng này tuổi mới có một đứa con trai. Lúc trước tên quận chủ còn trẻ mải mê luyện võ quá cho nên đến tận lúc hơn tám mươi tuổi mới đột phá Bá Khí đại tông sư mới chịu cưới vợ. Gần hai mươi năm hắn mới dựng dục ra một đứa con trai làm sao không yêu quý cơ chứ.

Bây giờ hắn tuổi tác đã cao, tuy Bá Khí cảnh đại tông sư sồn được ba bốn trăm tuổi nhưng võ giả càng cao, huyết mạch càng khó dựng dục, mà bây giờ hơn một trăm hai mươi tuổi rồi muốn dựng dục ra giống nòi khó lại càng thêm khó.

" Ngươi nói là ta giết chết con trai ngươi cũng đúng. Nhưng không phải ngươi cũng có một phần trong đó sao. Nếu ngươi không nuông chiều hư con trai ngươi thì làm gì đến nông nỗi này. Ngươi thân là một quận chi chủ, làm quan đáng lẽ phải lo cho dân chúng vậy mà ngươi vì việc tư lấn át việc công, vì con trai mình mà gây ra nhiều tội ác cho dân chúng, ngươi có xứng đáng với chức vị này không hả, có xứng đáng với dân chúng kì vọng hay không "

" Và lại ngươi bây giờ lớn hơn ta rất nhiều tuổi, ngươi ỷ lớn hiếp bé có thấy nhục mặt mũi của một cường giả không "

Ngô Minh thét dài lên, hắn đây cũng không phải lo cho dân chúng mà là đang tìm cách đả kích tâm thần của tên quận chủ kia khiến hắn lơ là.

" Khoa môi múa mép, ngươi tưởng rằng có thể đả kích ý chí tâm thần của ta bằng nhũng câu nói đó sao " Tên quận chủ kia cũng là một người thông minh, cũng biết Ngô Minh muốn khiến hắn lơ là để cho một kích chí mạng. Tuy nhiên nghe xong Ngô Minh nói hắn cũng rất tức giận, tí nữa thì lấy mạng của hắn mà bây giờ còn dám bảo ỷ lớn hiếp bé hả.

" Nói vậy đủ rồi, ngươi đi chết đi "

Tên quận chủ kia cũng không muốn nhiều lời với Ngô Minh nữa. Hắn biết Ngô Minh định kéo dài thời gian, tuy không biết Ngô Minh kéo dài thời gian để làm gì nhưng bây giờ là thời cơ hắn cảm thấy Ngô Minh suy yếu nhất.

Cho nên hắn dùng hết tất cả sức mạnh còn lại hung hăng lao đến Ngô Minh. Thân ảnh hắn như một tên lửa lao đên, khoảng cách hai người cũng không xa nên chớp mắt hắn đã lao đến bên Ngô Minh. Một quyền vung ra thẳng về phía Ngô Minh

" Đi xuống địa ngục mà hối lỗi với con trai ta đi "

Ngô Minh nhìn thấy tên quận chủ kia vẫn không chịu buông tha mình lao đến trong lòng thầm mắng một tiếng. Hắn cũng không trần chờ, liền vận dụng còn xót lại sức mạnh đối đầu với tên quận chủ kia.

" Kaioken gấp hai lần "

Ngô Minh hét lên một tiếng không chút gì giữ lại, tay vung lên thành quyền đối với tên thành chủ kia.

Thịch thịch..

Quyền đối quyền, thịt đối thịt. Ngô Minh chỉ cảm thấy mình như va phải một tấm sắt lớn dầy vậy. Tay của hắn gần như đã mất đi chi giác. Thân ảnh của Ngô Minh bay ngược ra ngoài đập ngã mấy cái cây mới dừng lại được.

Tên thành chủ kia cũng không dễ chịu, cách tay của hắn gần như bị uốn cong, thân ảnh cũng không khống chế được lùi về phía đằng sau vài bước. Mỗi lần dẫm xuống đất là in sâu một dấu chân của hắn. Miệng của hắn cũng đang có tia máu tươi chảy ra.

Phốc phốc….

Ngô Minh phun ra một ngụm máu, hắn cố nén đau nhức lại đứng dậy.

" Đầu hàng đi, có lẽ ta sẽ để cho ngươi chết thật nhẹ nhàng. Tội gì phải ăn đau khổ chứ ".

Tên quận chủ kia nói miệng lưới muốn Ngô Minh chịu chết. Thân thể của hắn bây giờ cũng không khá hơn Ngô Minh là bao, vả lại bây giờ đêm tối trong rừng rất nguy hiểm, nếu hắn mất đi sức chiến đấu thì không khác gì giao phó mình cho trời.

" Ngươi mơ tưởng đi, chưa biết là ai sẽ giết ai trước đâu " Ngô Minh cười lạnh nói, tuy bây giờ nhìn hắn bị thương thế này thôi nhưng càng vậy ý chí chiến đấu của hắn lại càng nâng cao.

Từ trước đến nay đường hắn đi hầu như là bằng phẳng khiến cho huyết mạch Xayda của hắn như chìm xuống vậy. Bây giờ trong chiến đấu cùng với tên quận chủ này hắn có thể cảm nhận được sự hiếu chiến của hắn đang dần dần bị kích phát ra. Hiếm khi gặp được một đối thủ như vậy hôm nay hắn cần phải chiến đấu thoả thích mới được.

Lần này Ngô Minh lao lên trước, đến gần tên quận chủ, lòng bàn tay hắn bắn ngay ra một quả cầu năng lượng màu vàng.

Tên quận chủ thấy thế cũng không chịu thua kém, sử dụng Bá khí ít ỏi còn xót lại trong cơ thể bắn ra va chạm với quả cầu.

Rầm..

Tiếng nổ như phích lịch vang lên, Ngô Minh vẫn cứ tiếp tục ném ra quả cầu năng lượng không chút giữ lại. Còn tên quận chủ kia cũng cứ bắn ra bá khí đón tiếp.

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm…

Mặt đất bị hai người phá huỷ tồi tàn, tiếng nổ vẫn cứ thế lan tràn, một hồi lâu sau bắn phá. Ngô Minh cảm thấy KI trong cơ thể tiêu hao hết, không chút do dự hắn sử dụng nắm đấm lao thẳng vào tên quận chủ.

Tên quận chủ kia tỏng chiến đấu cũng xôi cả máu lên, bỏ quên hết tất cả cũng lao đầu vào đấm đá nhau với Ngô Minh.

Quyền đến quyền, thịt đến thịt, hai người đối chiến nhau không ngớt. Có lúc tên quận chủ này ăn chọn một đá của Ngô Minh nhưng ngược lại Ngô Minh cũng ăn thẳng cú đấm của hắn vào mặt.

P/S: Lúc trước Ngô Minh kích đều vì không muốn dây dưa nhiều xem có cơ hội thoát được. Nhưng đã không còn có thể thoát thân thì hắn lao lên không chút do dự lao lên đánh trước để chiếm thế chủ động nên ae phải hiểu a