Chương 83: Sinh Cơ Tạo Hoá Đan
Ngô Minh không biết rằng là viên đan dược mà tên quận chủ kia sử dụng chính là đại danh đỉnh đỉnh ‘ Sinh cơ tạo hoá đan ‘ đan dược. Trong viên thuốc ẩn chứa nồng nặc sinh cơ giúp võ giả từ luyện tạng tông sư trở xuống chỉ cần còn một hơi cũng có thể khoẻ mạnh lại được.
Sinh cơ tạo hoá đan do chín chín tám mươi mốt chủng dược liệu quý hiếm đắt đỏ luyện chế thành. Mỗi vị dược liệu thả ra bên ngoài cũng có giá gần như trên trời. Mà lại do chính tay đỉnh đỉnh đại danh đan vương luyện chế. Nghe đồn hàng năm chỉ luyện chế được hai mươi mai cung cấp cho cả Đại Hùng vương triều bảo sao lại không quý cơ chứ.
Hầu như chỉ có trong triều đình hoặc những đại phái lớn thì mới mong có được, cũng có thể nói là Bá Khí cảnh tông sư trở lên mới có thể sở hữu nó.
Trong chiến đấu, đan dược này có thể nói gần như là khởi tử hồi sinh, có thêm một cái mạng thứ hai. Cho nên mỗi lần xuất hiện là khắp nơi tranh đoạt đến sứt đầu mẻ trán. Vì viên thuốc này tên quận chủ kia đã phải trả giá rất nhiều mới có được một mai. Nhưng bây giờ hắn cũng không tiếc chi phục dụng bởi vì tên quận chủ biết nếu không dùng thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Sau khi ăn xong, một luồng sinh cơ nồng nặc đang được toả ra bởi viên thuốc đang từ từ chữa trị các vết thương trong cơ thể của tên quận chủ. Tuy do dược hiệu và hiệu quả gần giống như đậu thần của Ngô Minh nhưng đan dược này phải cần từ từ luyện hoá cho nên rất tốn thời gian, nhất là trong tình huống như này thì tên quận chủ kia càng gấp gáp.
Ngô Minh nhìn thấy cơ thể của tên quận chủ kia dần dần hồi phục, những vết máu cũng đã ngưng chảy xuống. Vết thương dần dần lành lại như cũ, ngay cả bá khí trong cơ thể cũng đang nhanh chóng khôi phục.
‘ Không thể để cho hắn có thời gian khôi phục được, không thì người thua chính là ta ‘ Ngô Minh trong lòng thầm nghĩ. Hai tay cấp tốc ngưng tụ thành quả cầu năng lượng. Với số KI ít ỏi còn lại của hắn thì quả cầu năng lượng kia cũng không có thế nào to và mạnh được như những lần trước được.
Ngô Minh nhắm bắn thẳng về phía tên quận chủ kia.
Chíu chíu
Hai quả cầu năng lượng bay nhanh về phía tên quận chủ.
Rầm rầm..
" Cái gì ". Quả cầu phát nổ tuy nhiên Ngô Minh không vui đi được, hắn giật mình vì hắn thấy một thân ảnh nhảy ra bên xa để tránh đi vụ nổ.
Tên quận chủ kia tuy đang khôi phục nhưng cũng được phần nào sức mạnh, hắn vẫn luôn chú ý đến Ngô Minh cho nên khi Ngô Minh bắn ra quả cầu hắn đã nhanh chóng chạy thoát khỏi vụ thổ. Cũng bởi vì khoảng cách từ hắn đến Ngô Minh cũng khá xa cho nên hắn mới dễ dàng được như thế.
Dược hiệu của viên sinh cơ tạo hoá đan kia vẫn đang từ từ phát huy tác dụng trong cơ thể tên quận chủ. Hắn dùng một chút bá khí còn lại nhanh chóng luyện hoá từng tia dược liệu. Kéo dài thời gian càng lâu càng có lơi đối với hắn.
Một phần, hai phần, ba phần…
Từng chút từng chút một dược hiệu đang bị luyện hoá lan tràn ra khắp cơ thể chữa trị vết thương của tên quận chủ. Càng ngày tên quận chủ càng cảm thấy cơ thể khôi phục được một ít sức mạnh.
Ngô Minh cảm giác càng ngày càng không ổn, khí thế và cơ thể của tên quận chủ kia đang nhanh chóng lành lại. Và hắn cũng không còn cách nào để ngăn cản được điều đó a.
Cho nên Ngô Minh nhanh chóng xoay người bỏ chạy. Bởi vì cơ thể và KI của Ngô Minh cũng chỉ khôi phục được ba đến bốn phần cho nên lần này Ngô Minh chạy chứ không bay. Tốc độc của hắn cũng không nhanh cho lắm.
Tên quận chủ kia nhìn thấy Ngô Minh bỏ chạy hắn cũng không gấp gáp, chờ đợi một lúc nữa cơ thể mình hồi phục đầy đủ có thể nắm chắc giết chết Ngô Minh. Hắn cũng có cảm giác được là cơ thể của Ngô Minh cũng không tốt hơn hắn là bao. Dùng từng đó năng lương không trả giá gì mới là lạ.
Bởi vì do vụ nổ vừa nãy mà bán kính xung quanh mười mấy cây số cây cối bị thổi bật gốc rễ lên bay đi. Cho nên cả một vùng mặt đất bằng phẳng không có gì che chắn. Cho nên từ xa tên quận chủ kia vẫn có thể nhìn thấy thân ảnh của Ngô Minh.
Còn Ngô Minh, hắn đang cố gắng chạy sâu vào bên trong rừng cây, càng rậm càng dễ dàng cho hắn ẩn núp và thoát thân, nhìn thấy đám cây cối đang ở gần ngay trước mắt, Ngô Minh cố tăng thêm tốc độ chạy vào. Những nơi Ngô Minh đi qua, chim chóc động vật gần đó lại hoảng sợ bay đi, điều này khiến Ngô Minh cảm thấy bất đắc dĩ. Con bà nó đây không phải là đang giúp tên quận chủ kia báo hiệu chỗ của hắn sao.
Ngô Minh cố gắng giảm xuống hơi thở khí tức của mình cùng với động tĩnh để tránh đi sự hiện diện của mình. Có nhiều cao thủ cũng có thể cảm nhận được một chút khí tức để đuổi theo được.
" Cũng tạm rồi "
Từ đằng xa, thấy thân ảnh của Ngô Minh dần dần biến mất trong rừng rậm. Tên quận chủ biết rằng nếu mình không có đuổi theo thì chắc chắn sẽ để mất dấu mất. Hắn cảm nhận được thân thể và sức mạnh khôi phục được đến mức nhất định cho nên không có đợi lâu. Tên quận chủ này đạp đất dùng hết tốc lực chạy đuổi theo.
Đêm nay trăng thật tròn và đẹp, ở hiện đại thì tính hôm nay chính là ngày rằm. Còn người ở đây không có khái niệm ngày rằm nên cũng không có lễ hội gì tổ chức cả. Ánh trăng chiếu sáng cả khu rừng gần như xua tan đi màn đêm tăm tối.
Hai thân ảnh đang đuổi nhau trong rừng rậm. Ngô Minh không nghĩ rằng đến cuối cùng vẫn là bị tên quận chủ kia đuổi theo được. Khoảng cách giữa hai người tuy vẫn xa nhưng đang từ từ kéo lại gần nhau hơn.
Tuy cơ thể của Ngô Minh vẫn còn trụ được nhưng tinh thần đã khá mệt mỏi a. Chiến đấu cả ngày trời cùng với phải nghĩ mưu kế cũng khiến cho hắn hao tổn rất nhiều tinh thần.
Cùng với từng cơn đau đớn mệt mỏi đánh tới khiến hai mắt hắn gần như chỉ muốn nhắm chặt lại nghỉ ngơi một hồi. Tuy nhiên Ngô Minh biết chỉ cần mình nhắm chặt mắt bây giờ thì vĩnh viễn cũng sẽ không xảy ra được nữa.
Nhìn thấy tên quận chủ càng ngày càng đến gần mình, Ngô Minh biết rằng không còn cách nào ngoài chiến đấu với tên quận chủ thì may ra còn có cơ hội thoát thân.
Nếu không cứ đà này hắn sẽ là người đầu tiên gục ngã xuống trước mất.
Do thời gian dài truy đuổi Ngô Minh, trong cơ thể dược hiệu của viên sinh cơ tạo hoá đan kia cũng gần như hoàn toàn tiêu hoá hết cho nên tên quận chủ này khí thế ngày càng thịnh vượng hơn, đã khôi phục được một phần nào đó chiến lực của mình.
Tốc độ của tên quận chủ này ngày càng tăng nhanh hơn, Nhìn thân ảnh của Ngô Minh hắn lại càng tức giận sôi trào cả máu thịt lên, Đầu tiên là giết chết con trai cưng của mình, bây giờ lại là suýt nữa lấy mạng của mình, lần này hắn sẽ không để cho Ngô Minh chạy thoát nữa, sẽ trả cả gốc lẫn lãi cho Ngô Minh.
" Ta xem xem ngươi còn có thể chạy được bao xa nữa ". Tên quận chủ này nhìn khoảng cách càng ngày càng gần Ngô Minh hét lên.
Ngô Minh nghe vậy quay lại giơ ngay ngón giữa ra, hắn cũng không có quên cà khịa a. Tuy bây giờ hắn không có làm gì được về mặt vũ lực nhưng vũ nhục về mặt tinh thần thì vẫn có thể.