Chương 79: Giao Chiến (1)
Một lát sau, rốt cuộc tên quận chủ này cũng đã phi tới hiện trường, hắn nhanh chóng xuống ngựa nhìn thấy đám người đang đứng canh ở kia hét:" Có chuyện gì nói mau cho ta ".
" Quận chủ, chúng ta phát hiện ra được ở dưới hố kia có một cái xác chết, qua xác nhận thì đó đúng là vị kia Lê lão. Còn nằm gần ngay cạnh cái hố kia có một bãi thịt nát, ở nó còn có vài mảnh quần áo củ thiếu gia nhưng chúng ta cũng không dám xác nhận " Một tên cúi đầu cung kính kể rõ mọi chuyện xảy ra ở đây.
Tên quận chủ kia nhảy xuống ngựa mau chóng bay đến chỗ hiện trường, khi nhìn thấy cái hố kia nằm cái xác chết hắn cũng nhận ra được đó chính là Lê lão mà hắn phái đi bảo hộ con trai mình. Tim hắn thắt lại, trong lòng còn mang một chút may mắn nhưng khi hắn tiến đến bãi thịt nát kia một chút may mắn đó cũng bị dập tắt.
" Con trai ta ".
Hai mắt của tên quận chủ này chợt đỏ lừ, từng tia máu hiện ra trong đồng tử. Tên quận chủ này đau đớn hét lên một tiếng, khí thế trên người hắn bộc phát ra kinh khủng như làn sóng lớn quét ngang tứ phương.
Hắn nhận ra được bãi thịt nát kia chính là con trai mình, bởi vì ở đó hắn còn nhìn thấy một cái vỡ nát ngọc bội. Đó là món quà sinh nhật mà hắn đã tặng cho con trai mình lúc trước, thường ngày con trai mình vẫn thiếp thân đeo nó. Bây giờ lại vỡ nát ở ngay cạnh bãi máu này thì còn nghi ngờ được nữa sao.
" Ai là ai, mau nói cho ta biết. Là ai giết con trai ta " Tên quận chủ kia nhìn về đám thuộc hạ hét lên.
Đám thuộc hạ kia cúi thấp đầu xuống không dám đối mặt, một tên đứng ra bẩm báo:" Bẩm quận chủ, lúc chúng ta đến đây đã thấy hiện trường như thế này rồi. Trần đội trưởng nói đối phương vừa mới rời đi bây giờ hắn vẫn đang bám theo sau đối phương "
" Mau đuổi theo cho ta. Dù cho hắn là ai cũng phải chết cho ta " Tên quận chủ hét lớn, chân dậm đất bay lên không rung, hắn lần theo dấu vết mà tên Trần đội trưởng kia để lại.
Mấy tên kia lên ngựa cũng đuổi theo đằng sau, nhưng tốc độ vẫn kém xa đang ngự không tên quận chủ này.
Bá khí cảnh đại tông sư có thể lấy khí ngự không trong một đoạn lớn, nhưng điều đó dĩ nhiên rất tiêu tốn khí của bản thân. Cho nên mỗi lần bay được một đoạn khoảng cách, tên quận chủ này liền hạ xuống đất để mượn lực đạp đất phi không tiếp.
Cũng giống như một quả tên lửa đẩy ấy, lấy đất làm mượn lức, dùng khí làm nhiên liệu phản lực để đẩy quả tên lửa đó đi, điều đó giúp tên quận chủ này tiêu tốn ít năng lượng hơn một chút.
Bởi vì tốc độ của ngựa quá chậm chạm so với hắn, đối phương cũng đã di chuyển được một lúc lâu rồi nên khoảng cách cũng khá xa. Cho nên để đuổi kịp đối phương thì tên quận chủ này không còn cách nào khác ngoài việc bay đi.
Chỉ thấy thân ảnh của tên quận chủ này nhanh như tia chớp bay xoẹt qua trên bầy trời, mỗi một lần hạ xuống đất mượn lức hầu như đã cách vị trí cũ một đoạt khoảng cách năm trăm mét rồi.
Chỉ một đoạn thời gian, hắn cũng đã gần đuổi kịp xe ngựa của Ngô Minh rồi. Từ đằng xa trên không, hắn nhìn thấy xe ngựa nhỏ xíu đang cấp tốc phi nhanh, đằng sau còn đang bám theo cẩn thận tên Trần đội trưởng.
Mắt của tên quận trưởng này càng đỏ lừ, hắn biết ngồi trong xe ngựa kia cính là kẻ thù giết con trai mình, trong lòng như có một cỗ nộ hoả đang thiêu rừng rực.
Cùng lúc đó, ngồi trong xe ngựa Ngô Minh cũng cảm giác được từ đằng xa trên không trung có một cỗ khí tức cực mạnh đang nhanh chóng tiếp cận, Ngô Minh đoán chắc hẳn là tên quận chủ kia, ‘ Đến rồi sao ‘ Ngô Minh nhếch miệng cười một tiếng. Mọi chuyện đúng như tính toán ban đầu của hắn.
Tiếp cận xe ngựa một đoạn khoảng cách gần, tên quận chủ kia tức giận hét lớn:" Bọn khốn, chết đi cho ta ".
Cùng lúc đó hắn đánh ra một chưởng, một luồng khí ly thể tạo thành một cái chưởng ấn to đùng bay về phía xe ngựa của Ngô Minh, Ngô Minh ở trong xe có thể cảm giác được một luồng sức mạnh cực lớn mang khi tức huỷ diệt đao bay nhanh đến xe ngựa của mình.
Rầm m m m…
Một tiếng nổ lớn vang lên, bụi mù bốc lên cao, những làn sóng lớn xung kích tứ phương làm cây cối ở gần đó bị gãy nát ngổn ngang. Ờ xa xa theo dõi, tên Trần đội trưởng kia cũng bị một chưởng này doạ sợ hết hồn, nhìn thấy vị kia hắn vui mừng kêu:" Quận chủ ngài đã tới ".
Tên quận chủ kia cũng không có để ý đến hắn, mà là chăm chú nhìn vào phương hươsng bụi mù kia
Đợi khị bụi mù tan đi, cảnh tượng hiện ra làm tên Trần đội trưởng này líu lưỡi. Chỉ thấy một chiếc hố lớn hình bàn bay xuất hiện, độ sâu ước chừng hai mét hơn.
Nằm ở trung tâm lòng bàn tay hố đó một chiếc xe ngựa nát vụn như tương, ngay cả con ngựa cũng bị đánh thành thịt vụn. Bỗng nhiên, một bóng người từ trong đám đổ nát đó xông ra bay thẳng lên trời bỏ chạy.
" Đừng hòng chạy thoát " Tên quận chủ kia nhìn thấy vậy cũng cấp tốc đuổi theo sau.
Hai người một bay một đuổi trông giống như đại bàng đuổi diều hâu vậy. Tốc độ nhanh như cắt. Ngô Minh lợi dụng ưu thế biết bay không cần dừng lại mượn lực như tên quận chủ kia san bằng về mặt tốc độ và duy trì khoảng cách giữa hai người.
Điều này khiến tên quận chủ kia rất ngạc nhiên, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh của Ngô Minh không cao bằng hắn nhưng tên kia lại biết bay. Mà biết bay lại là tiêu chí của Bá khí cảnh đại tông sư trở lên.
‘ Chẳng lẽ tên kia chính là một vị trở lên Bá khí cảnh đại tông sư cường giả. Điều này là không thể nào, nhìn tướng mạo và khí tức kia phát ra mùi vị của sự non nớt nói rõ tên kia tuổi tác cũng không cao. Chắc là có thể mượn nhờ bí thuật gì đó nên mới có thể bay được lâu không cần hạ xuống mượn lực như hắn. Tuy nhiên hắn biết bí thuật có rất nhiều tác dụng phụ, chẳng hạn như rất tiêu tốn năng lượng ‘ Tên quận chủ này thầm nghĩ, tuy hắn tức giận vì con trai bị giết nhưng đầu óc cũng không có bị sự tức giận che đậy. Hắn nghĩ chỉ cần đuổi theo sau đợi đến khi Ngô Minh cạn kệt sức lực tới lúc đó còn không phải là thịt trên thớt cá trong chậu sao.
" Để ta xem ngươi còn kiên trì được bao lâu".
Nếu Ngô Minh biết được ý nghĩ của tên quận chủ này sẽ cười mệt, tuy hắn phân tích đúng là Ngô Minh bay liên tục cũng rất tiêu tốn nhiều năng lượng nhưng hắn có đậu thần phục hồi lại a. Ngô Minh cũng muốn bay liên tục để làm cho tên quận chủ kia đuổi theo liên tục để làm hao tổn sức mạnh của tên đó.
Từ lúc tên quận chủ kia ra chưởng vừa nãy thì Ngô Minh biết bây giờ mình vẫn chưa phải là đối thủ của tên quận chủ này, chỉ có làm hao mòn sức mạnh của tên quận chủ kia thì hắn mới có cơ hội thắng được.
Trở lại với chỗ tên Trần đội trưởng kia, hắn nhìn thấy hai người một bay một chạy nhanh như chớp đã biến mất khỏi tầm mắt hắn, hắn cũng không có đuổi theo ngay luôn, bởi vì hắn biết mình không có năng lực đó. Đợi một lúc sau, một đoàn người mới tìm tới chỗ hắn:" Tất cả mọi người ở đây trờ quận chủ trở lại "