Chương 76: Giao Chiến Đám Người (2)
Thch Hùng biết lão già nói đúng, tuy nhiên hắn vẫn muốn chiến đấu với lão già. Từ khi hắn đạt được cảnh giới này thì hầu như chưa từng chiến đấu thoả thích và hết sức cùng với đối thủ xứng tầm. Dòng máu võ giả bên trong hắn lại sôi trào lên khi được giao chiến với lão già kia. Cơ hội như thế làm sao hắn có thể bỏ qua cho được.
" Ha ha ha, chiến tiếp nào "
Nói xong, Thạch Hùng lại lần nữa lao lên. Lão già Lê lão kia nhìn thấy Thạch Hùng lại lao đến gần, cảm nhận được chiến ý của hắn thầm mắng đồ điên.
Ầm ầm
Hai thân ảnh nhanh chóng đánh nhau, mỗi lần va chạm như quả bom lớn nổ xuống vậy. kình khí bay tứ tung, chỉ chớt mắt trong một khoảng đất to đùng đó bị đánh thành không ra hình dạng.
Mỗi một lần va chạm, Thạch Hùng cảm thấy cánh tay tê rần, tuy nhiên hắn vẫn cứ hăng hái lao lên tấn công, Thạch Hùng lợi dụng ưu thế mà set dồ Ngô Minh cho mang lại, phòng thủ thấp hơn đã có quần áo san bằng lại khoảng cách, tốc độ có hơi chậm nhưng đã có giày, còn có cả găng tăng sức sát thương tuy nhiên vẫn ở vào hạ phong so với lão già kia.
Còn lão già kia cảm thấy đối thủ khó chơi kinh khủng, vừa đánh hắn vừa kêu khổ, tuy hắn mạnh hơn đối thủ nhưng cũng chỉ là một chút xíu. Muốn giải quyết đối thủ một cách nhanh chóng là không thể nào.
Hai thân ảnh vẫn tiếp tục giao thoa, Thạch Hùng càng đánh càng hăng, tuy hơi đau nhưng máu trong người hắn sôi sùng sục. Lợi dụng sức trẻ, dần dần hắn cũng có thể hơi cân tài cân sức với lão già kia.
Ngô Minh đứng từ xa quan sát hai người chiến đấu, tuy Thạch Hùng dần dần lấy lại ưu thế. Tuy nhiên hắn nghĩ nếu để hai người đánh tới lúc phân ra thắng bại chắc là còn lâu.
Ngồi ở trong xe Hà Ngọc Hương cũng chỉ nghe được xa xa vang lên tiếng ầm ầm, cũng có hơn cảm nhận được rung chuyển của mặt đất rất tò mò. Đang định thò đầu ra quan sát nhưng lại nghĩ đến lời Ngô Minh đã căn dặn nên thôi.
Ở bên đối diện phía Ngô Minh ở phía đằng xa, tên quận chủ tiểu thiếu gia kia nấp sau thân cây cũng đang quan sát, hắn há hốc mồm miệng lên. Từ trước đến nay tuy ở trong quận phủ là hắn độc tôn nhưng cũng chưa có từng quan sát qua chiến trường đánh nhau to lớn như thế này a. Bình thường chỉ cần hắn ra mựt hay thuộc hạ hắn đánh vài ba quyền là xử lí xong đối phương rồi cho nên khi nhìn thấy hai người kia đánh nhau kinh trời động địa hắn cảm thấy sợ hãi.
Bỗng nhiên, hắn để ý thấy ở phía bên kia Ngô Minh cũng đứng quan sát như hắn, hắn chợt nảy ra ý nghĩ xấu. Tên thiếu gia này từ từ di chuyển thân hình, núp qua từng thân cây từ từ vòng qua khỏi chiến trường đi về phía Ngô Minh.
Ngô Minh cũng phát hiện ra tên thiếu gia kia mặt ngoài trả vờ như chưa từng phát hiện trong lòng cười lạnh. Đúng là tự tìm chết mà, để nguyên tên kia chạy đi tuy không thể thoát chết nhưng có lẽ cũng có thể sống được lâu hơn nhưng bây giờ lại muốn đi gặp ông bà sớm.
Một lúc sau, tên quận chủ thiếu gia kia áp sát được tới chỗ Ngô Minh bỗng nhiên hắn đứng phắt dậy, tay cầm lấy con dao đưa vòng qua cổ Ngô Minh rồi cười lớn nhìn về phía chỗ Thạch Hùng đang đánh nhau kia uy hiếp nói:" Mau dừng tay lại chịu trói không bản thiếu gia giết chết hắn "
Lão già họ Lê kia thấy vậy cũng vui mừng, không nghĩ đến tên thiếu gia ăn chơi kia cũng có lúc được việc. Nhưng chợt hắn cảm thấy có gì đó không đúng, tên đối thủ trước mặt này vẫn không có chút ý tứ chịu dừng lại, càng đánh lại càng hăng hơn.
" Ngươi bị điếc à, không nghe thấy bản thiếu gia nói sao hả " Tên thiếu gia kia tức giận lại càng hống hách hô lên.
" Ồn ào "
Bỗng nhiên tên quận chủ thiếu gia đó cảm thấy không ổn, thân thể của hắn bỗng nhiên bay thẳng lên không trung. Ở đằng xa kia đang chiến đấu Lê lão cũng có chú ý tình huống bên này, chợt hắn quát to lên:" Mau dừng lại "
Nhưng bây giờ đã muộn rồi, chỉ thấy Ngô Minh chỉ ngón tay chĩa thẳng vào tên thiếu gia kia.
" A a a a Không "
Bùm m m
Chỉ thấy thân thể của hắn bỗng nhiên nổ tung, máu me bay tứ tung vương vẩy đại địa. Chỉ còn những tàn áo đang bay từ từ rơi xuống đất.
" Ngươi dám, sao ngươi dám giết tiểu thiếu gia " Lão già họ Lê kia nhìn thấy vậy mi mắt đỏ bừng lên, hắn không thể tin được cảnh tượng trước mắt. Hắn cũng không còn nghĩ ngợi gì nhiều tung hết sức lực định vượt qua Thạch Hùng, hắn quát:" Mau tránh ra cho ta ".
Tay hắn cấp tốc ngưng tụ thành màu nâu năng lượng, sử dụng tuyệt chiêu:" Thạch nham chưởng ".
Thạch Hùng cũng không chịu yếu thế, cũng tung ra hết năng lượng của mình, sử dụng tuyết chiêu:" Đào lãng chưởng ".
Hai người cấp tấp va vào nhau, chưởng gia chưởng, khí giao khí.
Bùmm rầmm
Tiếng nổ inh tai nhức óc vang lên, lần này kình khí dư ba từ phía trung tâm vụ va chạm kia lan toả ra bốn phương tám hướng, lần này còn mạnh hơn lần trước rất nhiều. Ngay cả cây cối cũng bật cả gốc rễ lên, mặt đất lõm xuống tận một mét có hơn.
Lần này, thân ảnh của Thạch Hùng bay ngược ra bên ngoài, cũng phải thôi, lão già kia mạnh hơn hắn nhất khí với lại lão ta dùng thổ thuộc tính lại chính là kắc tinh của thuỷ thuộc tính nên hắn thua cũng phải.
Thân ảnh của lão già kia cũng bị khựng lại tuy nhiên rất nhanh chóng lại bay đến chỗ Ngô Minh quát:" Thằng nhãi ranh chết đi cho ta ".
Trong cơn tức giận lão già họ Lê này cũng không có để ý gì hết nữa, chỉ có giết chết người trước mặt mới có thể may ra giao phó cho vị quận chủ kia. Không thì hắn cũng không có thể thoát được tội chết. Vì thế vừa lao đến, hắn vừa dùng toàn lực tung ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình
" Thạch nham chưởng "
Cũng như vừa nãy, chỉ thấy bàn tay hắn ngưng tụ một tầng khí màu nâu xám như nham thạch, Ngô Minh có thể cảm nhận được năng lượng dồi dào và độ cứng cáp của bàn tay đó.
Tuy nhiên Ngô Minh cũng chỉ cười nhẹ một tiếng, trong lòng bàn tay cấp tốc ngưng tụ ra một quả cầu năng lượng màu vang rồi bắn về phía tên họ Lê kia.
Đột ngột bị Ngô Minh phản đòn làm tên họ Lê kia giật mình, hắn cảm nhân được quả cầu kia ẩn chứa năng lượng kinh khủnh, cùng với Ngô Minh bắn ra quả cầu đó làm hắn càng thêm hoảng sợ muốn la lên:
" Ngươi, ngươi lại là bá khí đại tông sư, không thể nào ".
Quả cầu năng lượng bay quá nhanh về phía Lê lão già kia, hắn cũng không có kịp tránh né đành phải đối cứng với nó, chưởng của hắn chạm phải quả cầu năng lượng của Ngô Minh.
Bùmm
Lần này tiếng nổ kinh khủng là cột khói cao từ trung tâm vụ va chạm toát ra như một quả đạn đạo ở hiện đại phát nổ vậy. Làn sóng hìng tròn càn quét tứ tung, mặt đất vừa nãy bị cày xới lên bây giờ thì lại càng tan nát hơn. Không vòn một chỗ lành lặn.
Cuối cùng chỉ còn có thể nghe được một tiếng kêu thảm thiết vang lên được một lúc ngắn rồi im bặt. Đợi bụi mù tán đi hiện ra cảnh tượng khiến người ta phải giật mình.
Một cái hố sâu hai mét có hơn, miệng hố to tròn, đương kính hố ước chừng hai mươi mét. Bên trong hố, một cái xác chết máu me be bét không còn nhận ra hình dạng đang nằm tạy trong đó. Chính là họ Lê lão già kia. Hắn đã chết không thể chết hơn được nữa rồi.