CHƯƠNG 37: HỒI SINH NỮ VƯƠNG

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 37: HỒI SINH NỮ VƯƠNG

Mới lúc đầu lão giả còn có biểu hiện khó tin nhưng khi chứng kiến sự tồn tại thần kỳ của Vương Hổ và Lân Thiên lão cũng dần bình tĩnh lại đáp.

Cũng có nghĩa sau này nữ vương của chúng ta sẽ trở thành võ hồn của tên tiểu tử đó sao?

Cổ Viêm nghe vậy khoác tay khoái chí cười lớn nói.

Ha ha, ngươi đang nằm mơ đó sao, muốn làm võ hồn của ta đâu dễ đến vậy, còn phải xem nữ vương nhà các người có đủ tư cách không đã.

Trông thấy bộ dạng đắc ý của Cổ Viêm, lão giả già nua trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ, nhưng sau đó kịp thu liễm lại, lão biết bây giờ điều quan trọng là hồi sinh nữ vương nên cho dù có bị hắn sỉ nhục cũng phải nhịn, đợi đến khi mọi chuyện xong xuôi mới xử lý hắn sau.

Lão giả tâm ý khẽ niệm, thì đột nhiên từ phía cửa hang có ba đạo lưu quang phóng tới ngăn cản lại.

Ba đạo lưu quang vừa tiến đến có hai đạo thân ảnh già nua một nam một nữ, đạo thân ảnh thứ ba lại chính là vị nữ tử thần bí mà đám Cổ Viêm vừa mới gặp ngoài cửa.

Cả bốn người túm lại quây thành vòng tròn thì thầm to nhỏ, sau nửa canh giờ mới dừng lại,lúc này vị nữ tử xinh đẹp kia mới bước lên phía trước mở miệng nhìn về phía Cổ Viêm hỏi.

Vị thiếu hiệp này có thể nói rõ cho chúng ta biết làm cách nào để hồi sinh nữ vương có được không?

Âm thanh nữ tử kia nói thật dễ nghe giống như tiếng chim hót líu lo, khiến cho Cổ Viêm lòng dạ sắt đá đến đâu cũng bị mị lực này làm cho bất động, nếu không phải có Hắc Ma,Hoàng Viêm nhắc nhở e rằng hắn khó lòng thoát ra được.

Lấy lại tinh thần Cổ Viêm làm bộ dáng nghiêm túc cất giọng đáp.

Khụ khụ, rất đơn giản chỉ cần để ta nuốt nó vào trong bụng là được.

Khốn khiếp tiểu tử thối, lại dám có ý định nuốt linh thai của nữ vương, ngươi chán sống rồi phải không?
Mỹ phụ tóc hoa dâm đứng gần đó cau mày cất giọng đáp.

Thu Sương!

Bình tĩnh lại đi.

Một lão giả râu trắng vạm vỡ bên cạnh vỗ vai nữ phụ, cất giọng khuyên nhủ nói.

Thu Sương, bà cứ nghe theo lời của Hầu lão đi, ta tin tên tiểu tử này không có gan lừa chúng ta đâu.

Lão giả râu trăng cao gầy gượng cười nói.

Lão Lang, đến cả ngươi cũng tin lời tên tiểu tử thối này nói sao?

Thu Sương lão bà vẻ mặt bất mãn cau mày quát.

Các vị trưởng lão theo ta thấy chúng ta cứ nên nghe theo lời của vị thiếu hiệp này đi, dù sao việc hấp thụ linh thái của yêu đế đỉnh phong như nữ vương từ trước đến giờ cũng chưa ai có bản lĩnh dám thử cho dù là võ thần cường giả cũng phải dè chừng không dám tùy tiện làm bừa nếu không nhẹ thì tàn phế còn nặng thì bị bạo thể mà chết, hơn nữa nếu vị công tử đây có thể làm được chuyện đó ắt hắn cơ thể cũng có một điểm khác thường so với người phàm tại sao chúng ta không để cho hắn thử, ta nghĩ hắn không ngu ngốc đến mức tự hại chết bản thân mình đâu.

Nữ tử xinh đẹp, cất giọng khuyên nhủ nói.

Hừ, muốn làm gì thì tùy ý các ngươi, lão bà ta xương cốt đã già không còn sức ngăn cản nữa, vậy ta cũng muốn thử xem tiểu tử này rốt cuộc có bản lãnh gì mà lớn gan lớn mật đến vậy.

Thu Sương lão bà nghe thấy thế gật đầu, vẻ mặt hững hờ đáp lại.

Cổ Viêm nghe vậy, khóe miệng nhỏ rãi lao tới phía quả trứng trong quan tài ôm nó dùng lưỡi mà liếm láp như đang liếm một viên kẹo.
Vỏ cứng quá!

Làm sao có thể tách lớp vỏ ra đây?

Cổ Viêm cau mày vừa cắn quả trứng, vừa bất mãn nói.

Không phải nhân loại các người thường trích máu nhận chủ để thụ nạp linh thai vào trong cơ thể ư, sao lại còn phải ăn?
Nữ tử xinh đẹp kia nghe vậy ngạc nhiên hỏi.

Cổ Viêm, hồn nhiên vô tư cười đáp.

Đằng nào cũng hấp thụ vào cơ thể, không lẽ ta ăn chúng thì có gì sai sao?

Tách.. tách!

Bỗng nhiên lúc này vỏ quả trứng có tiếng kêu tanh tách vỡ ra để lộ bên trong một dịch lỏng màu lam sắc lấp lánh, hương thơm từ bên trong tỏa ra càng lúc càng nồng đậm khiến cho đám người Lang lão cũng cảm thấy thèm thuồng hương thơm của nó mà nổi lòng tham, nhưng bản thân là yêu thú họ, ăn thịt đồng loại là một điều cấm kỵ đặc biệt là nữ vương của mình cho nên bắt buộc phải nhẫn nhịn kìm hãm thú tính trong người lại.

Ực ực ực!

Cẩm quả trứng trên tay, Cổ Viêm làm một ngụm dài, sảng khoái cười lớn tiếng nói.

Mỹ vị, đúng là mỹ vị nhân gian, ha ha.

Chỉ với ba hớp, Cổ Viêm đã đem toàn bộ dịch lỏng của linh thai nữ vương yêu tộc đem vào trong bụng, đám người Lang lão đứng bên cạnh chỉ biết mở to mắt kinh ngạc chuyện xảy ra lúc nãy quá thần kỳ chỉ là một tên tiểu tử cấp bậc võ linh mà lại có thể nuốt được linh thai của yêu đế mà vẫn bình an vô sự là lần đầu tiên họ trông thấy.

Roẹt!

Lúc này lớp vỏ bên ngoài của linh thai mà Cổ Viêm vừa mới nuối bỗng dưng động đậy sau đó biến thành những mảnh vỡ nhỏ hơn bay lơ lửng trong không trung sau đó ồ ạt hướng tới Cổ Viêm dung nhập vào cơ thể hắn.

Chuyện gì vừa diễn ra vậy!

Thu Sương mỹ phụ vẻ mặt phức tạp chứng kiến toàn bộ cảnh tượng phía trước, giật mình hoảng hốt kêu lên.

Ba người lão Lang biểu cảm cũng giống như Thu Sương, nhưng hiện giờ có thể biết nói gì thêm đây, chỉ có thể chờ đợi kỳ tích xuất hiện.

Vương Hổ, Lân Thiên hai các ngươi tạm thời ở ngoài hộ pháp cho ta.

Ta phải bế quan một lát.

Nghe theo lời của Cổ Viêm, cả hai chỉ biết đứng đợi ở ngoài không dám làm phiền.

Bên trong Thiên Sinh Linh Tinh.

Tại Vĩnh Hằng Tinh.

Dịch lỏng và những mảnh vỡ quả trứng lại hợp lại thành một chỉ thể tạo thành một quả trứng thủy tinh hoàn chỉnh không một vết xước, những đạo hoa văn kim sắc phát sáng chói lóa so với lúc trước còn rực rỡ hơn.

Rốp rốp rốp rốp rốp rốp …….

Lúc này âm thanh giòn giã liên tục vang lên, hơn nữa càng lúc càng nhiều.

Tách tách!

Quả trứng một lần nữa lại vỡ ra, nhưng lần này bên trong không phải là dịch lỏng mà là dáng người một thiếu nữ cao ráo, ánh sáng trắng hư ảo không nhìn rõ thấy mặt.

Thiếu nữ bí ẩn lăng không giữa bầu trời, xung quanh được bao bọc bởi lớp vỏ.

Roẹt roẹt!

Lớp vỏ phát ra ánh sáng màu lam sau đó biến thành những tấm lụa mỏng lam sắc quấn lấy thân thể nữ tử thần bí.

Ánh sáng chói lóa biến mất, dần dần hiện ra một thân ảnh một nữ tử xinh đẹp bước ra, mái tóc màu xanh nhạt như nước biển trong veo xõa xuống tới lưng trên đầu đeo một chiếc vương miệng băng tinh xảo sặc sỡ mang khí chất đế vương, toàn thân một váy màu lam bó sát lộ ra những đường cong hoàn mỹ, chân váy xẻ một đường dài lộ ra đôi chân dài trắng như ngọc nếu để đám nam nhân nhìn thấy sợ rằng cướp đi đi hồn phách điên đảo chìm đắm trong vẻ đẹp của nàng.

Nữ tử ngoảnh đầu sang trái rồi sang phải xung quanh là những gốc đại thụ khổng lồ cao không nhìn thấy đỉnh, nhưng tán lá xum xuê đủ các loại màu sắc khác nhau, cảm giác như bản thân lạc vào khu rừng thần tiên.

Cúi xuống bên dưới, giờ nàng ta mới phát để ý ra sự hiện diện ba đứa trẻ chừng mưới bốn tuổi giống nhau như ba giọt nước, đứa bên phải tóc vàng xõa ngang vai toàn thân một bộ y phục màu hoàng kim, đứa ở giữ từ trên xuống dưới một màu trắng tinh khôi, đứa còn lại toàn thân lại là một màu đen, cả ba người hiện giờ đang đứng bất động ngẩn đầu nhìn nàng như nhìn một vật thể lạ giáng xuống.
Ba vị tiểu đệ, có thể nói cho ta biết đây là nơi nào có được không.

Nữ tử xinh đẹp âm thanh nhỏ nhẹ mỉm cười nhìn đám Cổ Viêm khẽ hỏi.

Khụ …khụ…đây là nhà của chúng ta.

Hoàng Viêm khôi phục tinh thần,ho vài tiếng trầm giọng nghiêm túc đáp lại.

Nhà của các ngươi!

Tại sao ta lại đứng ở đây, rõ ràng ta đã chết, đầu ta....

A …a….a…..a…..a…a

Nữ tử xinh đẹp hiện giờ đâu óc rối như tơ vò vẫn chưa nhận thức được chuyện gì đang diễn ra, ôm đầu kêu la giữa trời đất.
Ồn ào quá, có ngậm miệng lại cho ta không?

Cổ Viêm tỏ vẻ khó chịu, nhíu mày lớn tiếng quát.

Ngươi!

Nói lại lần nữa thử xem, có tin tỷ tỷ ta tét nát mông ngươi không.

Bị một thằng nhóc miệng còn hôi sữa quát, nữ tử xinh đẹp lấy lại biểu cảm nghiêm túc, lạnh lùng cảnh cáo nói.

Ha ha ha, chỉ là một con nhóc yêu đế nhỏ nhoi vậy mà lớn tiếng trước mặt bọn ta sao, có bản lãnh thì tới đây dậy dỗ chúng ta thử xem.

Hắc Ma cười lớn, nhìn nàng vẻ mặt khinh thường không cho vào mắt, thản nhiên nói.

Đáng ghét, mấy tên oắt con các ngươi, đứng đấy cho ta.

Xem hôm nay ta trừng trị các ngươi như thế nào.

Hai cặp mắt đỏ ngầu, nữ tử xinh đẹp chớp mắt biến thành ma nữ bộ dạng trông rất đáng sợ lao tới phía đám người Cổ Viêm mà tấn công.

Chưa kịp động đến sợ tóc của bọn họ thì nữ tử này đã bị những dây leo nhỏ cứng cáp của những cây đại thụ bốn phương tám hướng trói lại treo lơ lửng giữa không trung.

Tại sao lại như vậy.

Mau thả ta ra, đám oắt con khốn khiếp.

Nữ nhân xinh đẹp gào thét trong vô vọng nhìn đám Cổ Viêm liên tục mắng chửi nói.

Khặc khặc, đến bây giờ vẫn còn sức mắng chửi bọn ta sao, nói cho ngươi biết đã bước vào thế giới của chúng ta rồi thì mọi chuyện đều do chúng ta quyết định, bao gồm cả mạng sống của ngươi.

Nếu muốn sống thì nên biết điều một chút, ngậm miệng lại cho ta.