CHƯƠN 36: GIAO KÈO MẠNG ĐỔI MẠNG

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠN 36: GIAO KÈO MẠNG ĐỔI MẠNG

Đáp lại khí thế hung hãn của Vương Hổ, một lão giả một thân cao gầy già nua chắp tay sau lưng vẻ mặt hững hờ cười khẩy đáp lại.
Hóa ra là hai con yêu hoàng nhỏ nhoi, ta còn tưởng là nhân vật lớn cỡ nào a, thật không biết sống chết.

Cảm nhận cỗ khí tức kinh khủng trên người lão giả, hai người cũng đoán ra được lão già này đã đạt đến cấp độ yêu thánh thậm chí là yêu đế thực lực không thể xem thường, thoáng chốc trên khuôn mặt hiện lên vẻ bất lực trước nay chưa từng có.

Lão tiền bồi, ngài có thể nói cho ta biết tại sao lại bắt chủ nhân nhà ta có được không?

Lân Thiên hành lễ cung kính hỏi.

Lão giả nghe vậy vuốt râu cười lớn đáp lại.

Ha ha, chuyện này còn phải hỏi sao, lâu lắm rồi chúng ta chưa được ăn thịt nhân tộc, vừa hay có một tên tiểu tử là nhân loại đi ngang qua đây, ngươi nói xem làm sao chúng ta có thể bỏ qua cho được.

Cổ Viêm từ xa nghe được, khuôn mặt đỏ bừng như ăn phải ớt, chớp mắt toàn thân bao bọc bởi ngọn lửa đỏ rực miếng vải bị trên miệng bị cháy thành tro, sợi xích bằng băng trói quanh hắn cũng bị sức nóng khủng khiếp đốt thành hơi nước.

Hướng về phía lão giả già nua, Cổ Viêm nghiến răng tức giận chửi thẳng vào mặt lão mà nói.

Khốn khiếp lão tử nhịn lũ súc vật các ngươi lâu lắm rồi đấy, còn dám tính đến chuyện ăn thịt ta sao,nói cho các ngươi biết từ trước đến nay chỉ có ta đi ăn thịt yêu thú chứ chưa bao giờ có chuyện yêu thú ăn thịt ta, biết điều thì mau cút đi cho ta, đừng khiến ta nổi giận nếu không hậu quả không ai gánh nổi đâu.

Lão giả nghe vậy, vẻ mặt tỉnh bơ, quay đầu lườm hắn cảnh cáo nói.

Chỉ với chút lửa cỏn con đó mà đói giết chúng ta sao, tiểu tử thối thật không biết chữ chết viết như nào sao?

Nói cho ngươi biết một khi bước vào lãnh địa của bọn ta cho dù là ai trong ba ngươi cũng đừng mong an toàn thoát ra khỏi đây được.

Cổ Viêm bình tĩnh lại đi, lão già này đã đạt đến cấp độ yêu đế,hơn thế nữa ở đây kẻ thực lực thấp nhất cũng là là yêu vương, ngươi hiện giờ không phải là đối thủ của bọn chúng đâu.

Hoàng Viêm truyền âm nhắc nhở nói.

Không lẽ ta phải ngồi đây chờ chết sao?

Cổ Viêm nhìn lão giả phía trước mặt nghiến răng hai bàn tay nắm chặt biểu tình không cam tâm cau mày tâm truyền âm đáp lại.

Cũng không phải không có cách, vừa rồi Vĩnh Hằng Tinh trong Thiên Sinh Linh Tinh vừa quét qua không gian băng động này phát hiện có rất nhiều cỗ quan tài ở phía sau, đặc biệt trong mỗi ngôi mộ đều có linh thai đang ở trong trạng thái ngủ say.

Hắc Ma chậm rãi nói.

Thiên Sinh Linh Tinh lại còn có khả năng này sao, trước giờ ta chưa biết tới đấy!

Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.

Ha ha, vậy là ngươi lại không biết mình có năng lực này sao Vĩnh Hằng Tinh có thể bao trùm toàn bộ tiểu vũ trụ khác nhau vì vậy nó có tầm nhìn vô cùng rộng không mọi thứ người bình không nhìn được thì nó lại nhìn thấy rất rõ ràng, còn bản thân ngươi sau khi lấy lại nó đương nhiên cũng sở hữu loại năng lực này rồi.

Hoàng Viêm truyền âm giải thích tiếp.

Ha ha, vậy không phải quá thú vị sao, ta có thể nhìn thấy mọi thứ trong vũ trụ sao vậy chắc là có thể nhìn thấy cả nữ nhân điên Ngọc Nhi hiện giờ đang ở đâu, thậm chí có thể nhìn thấy cả con ngươi mạnh nhất vũ trụ là Thiên Đạo biết đâu lại có thể nhìn lén được một ít loại võ học siêu cấp của hắn không phải có thể xưng bá một phương sao.

Cổ Viêm vẻ mặt phấn khích cười thầm trong lòng nói.

Tiểu tử ngươi lại ngồi tự ảo tưởng rồi mặc dù Vĩnh Hằng Tinh cho ngươi năng lực đó nhưng còn phải dựa vào tu vi hiện tại của ngươi hiện tại bất quá cũng chỉ nhìn được trong một khoảng cách ngắn thôi có kiểu nhìn thông thiên như thế ngươi chưa thể làm được đâu.

Hoàng Viêm truyền âm trách mắng cười nói.

Tạm bỏ qua chuyện đó sang một bên, chúng ta hiện giờ phải giả quyết chuyện ở đây trước thì hơn.

Hắc Ma truyền âm nói.

Khoang đã trước khi làm việc đó, ta nghĩ nên đặt cho năng lực mới này một cái tên thật là hay mới được.

Cổ Viêm tủm tỉm cười nói.

Vậy ngươi lại muốn đặt thêm cái gì đây đặt nhanh đi xong còn rời khỏi đây.

Hoàng Viêm nhíu mày truyền âm đáp lại.

Ha ha, để xem nào nếu năng lực này có thể nhìn thấu vạn vật thấu hiểu mọi thứ vậy thì ta sẽ gọi nó là Thông Tuệ Nhãn, thần nhãn mở ra thông thiên tam giới chư thần vạn quỷ phải khiếp sợ.

Cổ Viêm phấn khích reo lên truyền âm nói.

Lại ảo tưởng nữa rồi, mà ta thấy con người ngươi chữ thì ít mà lúc nào cũng văn chương đầy mình không biết ngươi ngu thật hay ngu giả đây không biết, haiz!

Hoàng Viêm lắc đầu than thở nói.

Đương nhiên là siêu thông minh, đây gọi là siêu thiên tài không cần học cũng thông minh được, thời tới không cản nổi mà biết làm sao đây, ha ha.

Thấy Cổ Viêm hai tay chống eo ngẩn đầu cười phởn như nhặt được vàng, lão già yêu tộc này vô cùng ngạc nhiên không hiểu một kẻ sắp chết như hắn không một chút sợ hãi lại có thể cười tươi được là vì có nguyên do gì.

Nhưng nhìn thấy bộ dạng hiện tại của Cổ Viêm giống vẻ đang cười trêu tức lão, khiến lão vô cùng tức giận, nghiêm mặt quát.

Tiểu tử thối, thật không biết tốt xấu biết điều thì ngậm miệng lại cho ta có tin ta cắt lưỡi đem đi ngâm rượu bây giờ không?

Nghe những lời này của lão Cổ Viêm không một chút tức giận mà còn nhìn vào lão thản nhiên cười đùa nói.

Lão già bình tĩnh đi, già đầu rồi vẫn còn giữ cái tính cách trẻ con, ngươi mà cứ như vậy sớm muộn gì có ngày tức quá mà đau tim chui xuống lỗ sớm thì con cháu sẽ buồn lắm.

Tiểu tử ngươi thật muốn chết rồi, vậy thì để ta tiễn ngươi xuống lỗ trước vậy.

Vừa dứt lời lão đầu này vung tay lên lập tức khiến không gian rung chuyển, chúng nhân sợ hãi vội vã quỳ xuống như tôn thờ thần thánh.

Vương Hổ và Lân Thiên cũng không làm ngơ được lao lên chắn trước cho hắn, nếu hắn mà chết ở đây thì chúng cũng không sống được chi bằng liều mạng tới cùng biết đâu sẽ có kỳ tích ập đến.

Khoang đã, ngươi vội gì vậy, ta còn chưa nói hết, ít nhất ngươi cũng phải để ta nói những lời chăng chối cuối cùng chứ, không lẽ phụ mẫu ngươi không dạy những điều đơn giản này sao, đây là phép lịch sự tối thiểu mà ai cũng phải biết đấy.

Lời của Cổ Viêm vừa nói khiến lão già này càng thêm ngạc nhiên trước giờ chưa thấy ai tự tin như hắn sắp chết đến nới vẫn có thể vui vẻ cười đùa được.

Hừ, có gì mau nói đi nhưng ta nói trước cho dù nói gì cũng không thay đổi được số mạng của ngươi đâu, hôm nay ngươi chết chắc rồi.
Lão giả yêu tốc nhíu mày cười âm hiểm nói.

Cái này thì chưa chắc, đang lý ra ta đang định trao đổi mạng sống ta với một số mạng sống của ai đó trong kia, thiết nghĩ cái mạng nhỏ bé này chết không sao nhưng có vẻ nhưng người chết trong kia rất quan trọng với ngươi, đây là một làm ăn chỉ có lời mà không có lỗ vậy mà lại có người không thích.

Haiz!

Đáng tiếc, thật đáng tiếc.

Cổ Viêm vừa lắc đầu vừa thở dài nói.

Trao đổi!

Một tiểu tử đến võ vương cảnh còn chưa đến như ngươi thì lấy gì để trao đổi với ta đây?

Lão giả già nua vẻ mặt nghi ngờ liếc nhìn hắn mở miệng hỏi.

Để ta nói thẳng luôn ta có thể hồi sinh những người đã chết của các ngươi sống lại ở sâu phía bên trong hang động kia, còn các ngươi thả chúng rời đi, các ngươi thấy sao.

Cổ Viêm giọng bình tĩnh đáp.

Lão giả nghe xong khuôn mặt bỗng trở nên do dự, mặc dù không biết làm cách nào hắn phát hiện ra bí mật này tộc của lão, nhưng nếu biết được chắc chắn không phải kẻ tầm thường, nhưng mà chuyện phi lý này.

Gia gia!

Một thiếu nữ chừng mười tám tuổi mái tóc xanh duỗi thẳng xinh đẹp, cất bước chạy đến phía lão, ghé vào tai thì thầm nói.

Sau một lúc thì thầm bàn bạc, thì lão giả cuối cùng cũng đưa ra quyết định, nghe theo lời cháu gái mình gật đầu lạnh lùng đáp lại.

Tiểu tử thối, không biết ngươi làm cách nào mà ngươi biết được bí mật của tộc ta, nhưng chỉ cần ngươi có thể hồi sinh được tất cả bọn họ, thì bọn ta tự khắc sẽ thả các ngươi đi, không những thế bọn ta sẽ làm hậu thuẫn cho ngươi giúp bảo vệ tính mạng ngươi hết phần đời còn lại, còn nếu ngươi dám lừa ta thì đừng có trách ta bọn ta ra tay độc ác.

Ha ha,bảo vệ gì đó thì lão tử ta không cần, trước giờ ta quen hành tẩu một mình, các ngươi có thể thả chúng ta đi đã là quá tốt với chúng ta rồi.

Cổ Viêm cười sảng khoái đáp.

Lão giả nghe vậy chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó cất bước tiến sâu vào bên trong, ngoại trừ Cổ Viêm được vào theo lão những người khác không ai được tiến thêm một bước kể cả Vương Hổ và Lân Thiên.

Cổ Viêm vừa đi thì cái mùi hôi quanh đây cũng biến mất, mùi hôi này chính là từ đũng quần hắn tất cả mọi ngươi đều biết khi nãy là do hắn sợ quá mà tè dầm nhưng không một ai có ý kiến cười nhạo, vì đây là lời dặn dò lão yêu giả kia bây giờ tộc họ còn đang nhờ sự giúp đỡ của hắn nên đây cũng là phép lịch sự tối thiểu cần phải giữ.

Sâu bên trong hang động là một không gian rộng lớn, lơ lửng ở bên trên là những cỗ quan tài bằng băng được sắp xếp có trật tự theo hình tháp, tải đỉnh của hang là một cỗ quan tài băng điêu khắc tinh xảo hơn nhưng cỗ quan tài khác được bao phủ bởi cỗ năng lượng màu lam sắc chói lóa mang đậm khí chất vương giả.

Tiểu tử thối, mau nói ta ta nghe xem, ngươi làm cách nào để hồi sinh bọn họ sống lại.

Lão giả vỗ mạnh vai Cổ Viêm, cúi đầu lạnh lùng nhìn hắn nói.

Mải nhìn cỗ quan tài thần bí kia, Cổ Viêm giật mình bừng tỉnh lại, quay đầu nhìn lão cau mày quát.

Lão giả, có cần mạnh tay như vậy không, ngươi làm gãy xương lão tử ta mới vừa lòng sao.

Tiểu tử thối, tuổi còn nhỏ mà ăn nói ngông cuồng gớm, đừng có nhiều lời nữa biết cách gì để hồi sinh họ thì mau làm đi.

Lão giả nhíu mày quát.

Cổ Viêm chỉ tay lên cỗ quan tài phía trên đỉnh kia, cất giọng hỏi.

Ta muốn lên đó xem trước có được không?

Lão giả nhìn hắn một hồi lâu, sau đó bật cười thành tiếng đáp.

Ha ha, được được, muốn lên ta sẽ giúp ngươi lên, ta cũng muốn thử xem ngươi rốt cuộc định giở trò gì đây.

Vừa dứt lời, lão giả già nua tay phải nhấc bổng thân thể hắn lên, nhún người một cái bay thẳng lên phía trên đỉnh tháp chớp mắt đã lăng không trước mặt cỗ quan tài băng thần bí.

Đây là quan tài của nữ vương của bọn ta, người đã tại thế cũng đã được gần một ngàn năm rồi.

Lão giả nhìn về phía quan tài mở miệng giải thích nói.

Một ngàn năm!

Không phải yêu thú tuổi thọ cao lắm ư, sao lại có thể chết sớm như vậy được.

Cổ Viêm biểu tình khó hiểu, cất giọng hỏi.

Nữ vương cả đời chỉ muốn tu luyện, chưa từng kết thân với bất kỳ nam nhân nào, một mình muốn đột phá đến cấp độ yêu tổ trong truyền thuyết, đã lựa chọn cách hóa hình để tu luyện tiếp nhưng khi đạt đến võ đế đỉnh phong chỉ vì thiếu một chút may mắn cho nên không thể ngưng tụ thần nguyên thần chi hồn nên đã bị nổ tung thân thể mà chết.

Lão giả thở dài lắc đầu nói.

Haiz, ai bảo tham lam quá làm gì không biết.

Cổ Viêm bộ dáng tiếc nuối lắc đầu đáp lại.

Tiểu tử ngươi thật sự có thể cứu được nữ vương của chúng ta sao?

Lão giả nhìn hắn nghiêm túc hỏi.

Ngươi hãy mở quan tài của cô ta ra trước đi, có cứu được hay không ta phải xem qua mới biết được.

Cổ Viêm thản nhiên đáp.

Trông bộ dạng tràn đầy tự tin của hắn, lão giả thở dài đành chấp nhận yêu của hắn, dù sao có lão đứng ở đây thì cho dù hắn có gan lớn đến đâu cũng không dám giở trò sau lưng lão.

Uỳnh!

Lão giả khẽ phất tay, đạo năng lượng màu xanh lơ lửng xung quanh đã biến mất, nắp quan tài rung chuyện dữ dội sau đó bật ra để lộ bên trong quan tài một quả trứng màu trắng như một khối thủy tinh xung quanh được trang trí bởi hoa văn tinh xảo kim sắc cổ xưa, cùng với những vết nứt lớn trải qua bao nhiêu năm tháng.

Thơm quá!

Mlem mlem.

Nhìn thấy quả trứng thơm phức trước mặt, cơn thèm ăn của Cổ Viêm lại trỗi dậy, khóe miệng nhỏ nước miếng thèm thuồng như một con thú bị bỏ đói lâu ngày.

Lão giả trông thấy vẻ mặt của hắn hiện giờ đùng đùng nổi giận, cặp mắt đỏ ngầu vung tay bóp mạnh cổ hắn, hung hãn nghiến răng quát.

Tiểu tử thối, chán sống rồi phải không, lại dám có ý định với linh thai nữ vương của chúng ta.

Đi chết đi!

Cổ Viêm biểu hiện vẫn tỏ ra bình tĩnh, mặc dù bị bóp cổ nhưng vẫn cố dặn ra những từ cần nói.

Có thể ngươi không biết, hai tên thuộc hạ ở ngoài kia của ta tình trạng cũng từng giống như nữ vương ngươi đấy, ngươi không thấy sao giờ đây chúng còn nhảy nhót như chim ngoài kia kìa.

Lão giả nghe xong, giật mình buông tay, vẻ mặt khó tin nghiêm túc hỏi.

Ngươi nói hai con yêu thú đó cũng từng ở trong trường hợp giống như nữ vương ta sao?

Cổ Viêm gật đầu, sau đó hai mắt phát kim quang lập tức Vương Hổ và Lân Thiên xuất hiện trước mặt lão giả già nua khiên lão vô cùng bất ngờ.

Ở trước cửa hang ta đã để một cấm chế, làm sao các ngươi vào được trong đây.

Vương Hổ và Lân Thiên cả hai nhìn nhau tủm tỉm cười, sau đó chớp mắt biến thành hai hư ảnh bản thể phía sau lưng Cổ Viêm hắn.

Lão giả đến lúc này hai mắt co dựt lại như gặp phải quỷ, kinh hãi đáp.

Võ hồn!

Sao lại có thể như vậy được, chuyện này thật phí lý.

Tâm trạng lão giả thần bí lúc này quá sốc, chỉ mới một lúc đây còn là hai gã yêu hoàng vậy mà nháy mắt đã trở thành võ hồn của người khác.

Trông thấy bộ dạng của lão giả thần bí, con tiểu mãng màu xanh bích quấn quanh thân thể Cổ Viêm thè lưỡi mở miệng tự tin nói.
Không cần phải kinh ngạc thế đâu, đợi đến khi chủ nhân ta làm nữ vương nhà ngươi ngươi sẽ còn kinh ngạc hơn thế rất nhiều đấy.