CHƯƠNG 265: ÁP CHẾ THÁI HƯ CHÂN HỎA
Ngọn lửa xấu xa kia, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu không muốn bị ta tiêu diệt thì mau quay về cái bếp lửa đó cho ta để ta còn nướng thịt.
Cổ Viêm cầm xiên thịt cá trên tay chỉ thẳng vào mặt gã nói.
Lý nào lại như vậy, Thái Hư Đỉnh là lô đỉnh luyện ra những loại đan dược cực phẩm lại để cho tiểu tử ngươi xem như là cái lò nướng thịt, ngươi dám ăn nói với ta như vậy có phải chán sống rồi phải không.
Thái Hư Chân Hỏa trợn trừng quát.
Ta có chán sống hay không chưa đến lượt một ngọn lửa như ngươi quyết định, ta hỏi ngươi lại lần cuối ngươi có quay về cái lò nướng đó không, nếu còn không chịu về đừng trách ta dùng vũ lực.
Cổ Viêm nói.
Ha ha, dùng vũ lực, ngươi mà cũng có tư cách đó với ta sao, chỉ riêng xiên thịt hôi thối của ngươi chạm vào Thái Hư Đỉnh đã đủ kết tội chết của ngươi rồi.
Hôm nay ngươi chết chắc với ta.
Thái Hư Chân Hỏa khuôn mặt sát khí tràn ngập cười nói.
Viêm ca, huynh lùi lại phía sau đi, cứ để chuyện này cho Thiên La Dạ Nguyệt giải quyết.
Ngọc Nhi bên cạnh khẽ khuyên.
Muội ở đây trông chừng đống thức ăn cho ta, ta đi xử nó rất nhanh sẽ về với muội.
Cổ Viêm vỗ vai chấn an nàng, sau đó bay về phía Thái Hư Chân Hỏa.
Viêm ca đừng đi.
Yên tâm đi, còn có ta ở đây, nếu mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát, ta sẽ ra tay giúp hắn.
Thiên La Dạ Nguyệt nói.
Ngọc Nhi đang mang thai không tiện chiến đấu, giờ chỉ có thể tin tưởng vào Dạ Nguyệt hi vọng nàng ta nói được thì phải làm được để Cổ Viêm gặp nguy hiểm.
Hiện tại trên bầu trời chỉ có hai người Cổ Viêm và Thái Hư Chân Hỏa đứng đối diện với nhau.
Nhìn bộ dáng của Cổ Viêm chỉ mặc mỗi cái yếm nữ nhân làm cái quần xì làm cho Thái Hư không nhịn được mà cười một tiếng châm chọc.
Gì đây, ngươi có phải muốn chọc ta cười tức chết, đến một bộ đồ ra hồn cũng không có lại đi lấy cái đó của nữ nhân, ha ha.
Chẳng phải do ngươi ban cho sao, giới chỉ của ta để hết y phục trong đó bị ngươi thiêu sạch hết, ngươi nói xem món nợ này ta phải tính sao với ngươi đây.
Cổ Viêm nhăn mặt nói.
Chỉ là một tên tiểu tử linh thiên cảnh, mà dám ăn nói xấc xược với ta như vậy, ngươi sống đến ngày hôm nay cũng đủ rồi, đi chết đi.
Thái Hư mặt nghiêm túc trở lại sát khí dâng trào bên trong cặp mặt. phất tay một cái một luồng hỏa diễm cổ đồng phóng tới tấn công Cổ Viêm.
Luồng hỏa diễm này vô cùng mạnh mẽ đến Chí Tôn Thánh Nhân cũng phải dè chừng vậy mà trước mặt Cổ Viêm lại chẳng có tác dụng gì, khả năng miễn nhiễm thuộc tính lửa của hắn đừng nói là ngọn lửa cỏn con này, đến thần hỏa cũng phải chịu thua trước quyền năng này của hắn.
Sao có thể, ngươi mới chỉ là linh thiên cảnh, làm sao có thế chống chọi được với tần thứ năm pháp tắc.
Thái Hư mặt biến sắc nhìn về phía Cổ Viêm nói.
Hỏa hệ pháp tắc ở thiên giới phân chia làm sáu bậc:Dị Hỏa, Linh Hỏa, Ma Hỏa, Thánh Hỏa, Hư Hỏa, Thần Hỏa.
Trong đó Thái Hư Chân Hỏa là một biến thể của Hư Hỏa, gọi nói là biến thể vì nó là một phần pháp tắc tầng thứ năm kết hợp với linh hồn cường đại con ngươi khiến nó trở thành sự tồn tại đặc biệt trong trời đất, vừa có thể là người vừa có thể là hỏa lại có thể tự tu luyện linh thuật nâng cao cảnh giới.
Thái Hư Chân Hỏa mang đầy đủ sức mạnh của Hư Hỏa có thể tịnh hóa hầu hết vạn vật thành hư vô, đối với việc luyện đan dễ dàng nung chảy dược vật có độ bên cực cao thuận tiện cho việc phối dược.
Chỉ có vậy thôi sao, mạnh hơn nữa đi, ngươi đốt ta như gãi ngứa vậy.
Cổ Viêm ngoắc ngoắc ngón tay về phía Thái Hư thách thức nói.
Bị một linh thiên cảnh như Cổ Viêm khiêu khích, Thái Hư cảm thấy bản thân bị sỉ nhục vô cùng mất mặt, trong mắt gã chỉ muốn lập tức tiêu diệt hắn.
Một tay phất lên Thái Hư triệu tập lực lượng hỏa diễm cường đại, một đội quân hỏa diễm thiên binh vạn mã lao tới tấn công Cổ Viêm.
Loại công kích này vô cùng mạnh mẽ, có sức phá hủy rất lớn, đối với hành tinh nơi Cổ Viêm đang đứng hoàn toàn có thể san bằng tất cả sự sống.
Đối với loại công kích diện rộng này Cổ Viêm chỉ cần xòe bàn tay ra mượn sức mạnh của Ám Thiên Sinh Linh Tinh tạo ra một mảng vật chất màu đen kích thước vô cùng lớn hút sạch thiên binh vạn mã hỏa diễm của gã vào bên trong.
Mặc dù thuộc tính bóng tối có khả năng nuốt chửng ăn mòn vạn vật nhưng năng lượng Cổ Viêm chưa được nhiều ăn mòn một loại hỏa diễm cấp bậc chí tôn vẫn còn quá sức với nó rất nhanh hỏa diễm này sẽ bạo phát thoát khỏi bóng tối của hắn, nó có nổ với Cổ Viêm không ảnh hưởng gì nhưng thiệt hại môi trường xung quanh vô cùng nghiêm trọng, nhìn thấy thiên nhiên tươi đẹp như vậy mà bị phá hủy thật đáng tiếc.
Để chuyện đó không xảy ra, chỉ còn cách đem nó bỏ vào bụng biến nó thành thức ăn của mình.
Hai tay Cổ Viêm nhào nặn vật chất bóng tối ép nhỏ nó lại thành một quả cầu bé gần bằng nắm tay, càng ép chặt tốc độ bạo phát của hỏa diễm càng nhanh, vì vậy nhân lúc nó chưa nổ phải bỏ nó vào trong bụng tiêu hóa nó.
Mở miệng ra bỏ vật chất bóng tối mang theo lượng lớn Thái Hư Chân Hỏa vào bên trong lập tức trong bụng hắn xuất hiện một vụ nổ nhỏ làm cho hắn ở ra khói đen liên tục từ trong miệng ra.
Ngay cả Thái Hư Chân Hỏa cũng ăn được, tên này quá biến thái, hắn có thật là linh thiên cảnh không vậy.
Thái Hư mặt biến sắc tự nói.
Trận chiến không thể kéo dài lâu, Cổ Viêm dùng tốc độ sấm sét lao tới ôm chặt Thái Hư làm cho hắn nhất thời không cựa quậy được.
Ngươi đang làm cái gì vậy muốn chết phải không.
Thái Hư nhăn mặt quát.
Lửa của ngươi rất ngon, ta rất thích nó.
Nếu ngươi đã thể hiện xong rồi, không phiền trở thành thức ăn của ta đi.
Cổ Viêm nói xong bắt đầu mở miệng cho gã một vết cắn lên cổ, lúc này Thái Hư cảm nhận được sự sợ hãi chưa từng có, trước giờ chưa từng gặp qua kẻ nào đáng sợ nguy hiểm như Cổ Viêm này, không những muốn tiêu diệt gã mà còn muốn ăn thịt gã biến gã thành thức ăn của mình.
Thái Hư đương nhiên không vậy mà chịu thua, bạo phát ra năng lượng hỏa diễm cường độ lớn bằng mọi giá đốt cháy cơ thể của Cổ Viêm.
Thái Hư chân hỏa tỏa ra sức hủy diệt mạnh đến đâu đều không ảnh hưởng già đến hắn trái lại còn bị hắn dùng miệng hút hết sạch lửa vào trong bụng, nếu cứ tiếp tục bị hắn áp sát khóa chặt sớm muộn gì bản thân cũng bị hắn nuốt chửng vào trong bụng.
Vận sức dùng nhục thân cường đại của mình thoát khỏi vòng vây của Cổ Viêm đẩy hắn ngã xuống phía dưới mặt đất khiến cho mặt đất xung quanh hắn biến dạng tạo thành một cái hố lớn.
Ui ya, cái mông ta, ngọn lửa khốn khiếp dám đẩy mạnh ta vậy, ngươi muốn chết phải không?
Cổ Viêm ôm mông nhăn mặt nói.
Tiểu tử thối, lại dám tính kế đòi ăn thịt ta, ngươi phải chết.
Thái Hư phẫn nộ, bạo phát Thái Hư Chân Hỏa cường hóa bản thân biến thành chân thân khổng lồ cao chừng trăm mét khiến cho vạn vật xung quanh bị nhiệt độ ngọn lửa khủng bố thiêu đốt.
Bàn tay khổng lồ giáng xuống phía dưới che lấp cả bầu trời nơi Cổ Viêm xuống muốn nghiền nát tất cả bao gồm cả cơ thể hắn.
Thái Dương Chân Hỏa.
Cổ Viêm hét lớn giải phóng sức mạnh từ năng lượng mặt trời biến thành mặt trời thu nhỏ đường chừng chục mét lao tới đáp lại.
Hai cường đại hỏa diễm va chạm vào nhau khiến cho nhiệt độ môi trường xung quanh nóng là càng thêm nóng cây cối xung quanh vạn vật xung quanh bị thiêu trụ gần hết.
Dừng tay lại đi, ngươi có biết vì sự phẫn nộ của ngươi mà phá hỏng môi trường tự nhiên ở đây không, nếu còn tiếp tục bạo phát năng lượng hành tinh này sẽ bị nổ tung mất.
Cổ Viêm mở miệng nói.
Dựa vào đâu mà ta phải nghe lời một tên tiểu bối nhân tộc ngươi, cái hành tinh rách nát này có bị phá hủy cũng chẳng ảnh hưởng gì đến ta, lý do ngươi muốn dừng lại chẳng phải là hai nữ nhân kia sao.
Thái Hư nhếch miệng cười trêu đùa nó.
Đáng ghét năng, lượng mình với hắn chênh lệch quá nhiều nếu cứ tiếp tục thế này một khi hắn đánh trúng mình sẽ gây ra thiệt hại vô cùng nghiêm trọng.
Thiên La Dạ Nguyệt mau ra tay ngăn cản đinh, nếu cứ tiếp tục nơi này chỉ còn là một mảnh tro tàn.
Ngọc Nhi nhíu mày khẽ nhắc nhở.
Không cần ngươi nói ra, ta tự khắc biết tự hành động.
Thiên La Dạ Nguyệt lạnh lùng đáp sau đó nhún người bay về phía hai người đang đánh nhau.
Một cái phất tay nhẹ lập tức hỏa giải đòn công kích của hai người một cách dễ dàng.
Sao có thể, thực lực này quá mạnh, ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Thái Hư Chân Hỏa mặt biến sắc nói.
Chưa cần phát ra một chút sức mạnh nào chỉ dùng nhục thân không đã liền hóa giải công kích của một chí tôn thánh nhân không biết tu vi đã đạt đến trình độ nào rồi, là đại đế hay thậm chí là …
Nghĩ tới điều này thôi, Thái Hư đã bủn rủn chân tay, nhưng hắn không hiểu làm sao một đại năng như nàng ta lại xuất hiện trọng hạ vị diện này, không lẽ vì ngủ say trong Thái Hư Đỉnh quá lâu nên thời thế thay đổi sao.
Không kéo dài thời gian nói chuyện Thiên La Dạ Nguyệt bóp chặt cổ của Thái Hư khiến cho hắn ta không cách nào thoát ra được cũng không cách nào phát huy sức mạnh của bản thân như thể có một lực lượng vô hình nào đó quanh ả áp chế hắn lại.
Ngươi, ngươi muốn làm gì!
Thái Hư sắc mặt sợ hãi run rẩy nói.
Ngươi ra ngoài chơi vậy thế là đủ rồi, đến lúc phải quay lại Thái Hư Đỉnh.
Thiên La Dạ Nguyệt cường hành cưỡng chế cơ thể hắn biến hắn quay trở lại thành ngọn lửa Thái Hư lơ lửng trên lòng bàn tay, rồi đem nó ném trở lại bên trong lô đỉnh, dùng đạo cấm chế đặc biết khiến nó không thể cách nào thoát ra được.
Yêu nữ mau thả ta ra, có giỏi thì đường đường chính chính đấu với ta một trận, Thái Hư ta thà chết không chịu nhục.
Bị cưỡng chế giam trong Thái Hư Đỉnh, Thái Hư Chân Hỏa không phục lớn tiếng mắng chửi.
Còn mở miệng chửi một câu nào nữa thì đừng trách ta ra tay độc ác, lúc đó ta sẽ khiến ngươi sống không được mà chết không xong.
Thái Hư Chân Hỏa mặc dù không phục còn mạnh miệng mắng chửi Dạ Nguyệt mặc dù không muốn mất mặt trước tiểu bối như Cổ Viêm nên mới ăn nói với nàng ta như vậy, nhưng sâu trong lòng vẫn còn sợ chết ngộ nhỡ nữ nhân này làm thật thì hắn không tưởng tượng được những chuyện sau đó sẽ xảy ra với mình kinh khủng tới mức nào.
Cổ Viêm mọi chuyện ta đã thay ngươi xử lý xong rồi đó, giờ có thể nướng thịt cho ta ăn được chưa.
Thiên La Dạ Nguyệt mở miệng hỏi.
Đương nhiên là được rồi, hai người chờ ta một chút, ta sẽ đi nướng thịt ngay đây, ha ha.