CHƯƠNG 275: BÍ CẢNH
Như tất cả các ngươi đã biết hình thức đại hội tỷ võ sẽ dựa trên hình thức bốc thăm để quyết đấu nhưng năm nay sẽ có một chút thay đổi để đại hội trở nên sôi động hơn.
Viên Hồng mở miệng rõng rạc nói to.
Năm nay sẽ có một số thay đổi làm cho tất cả mọi người nghe xong đều cảm thấy hồi hộp rốt cuộc thay đổi này là gì có đem lại thuận lợi khi họ chiến đấu với đội khác hay lại càng khó khăn thêm.
Nhìn thấy không khí căng thẳng của mọi người xung quanh làm cho Cổ Viêm thêm phần phấn khích xem ra đại hội tỷ võ lần này sẽ có rất nhiều trò vui để hắn chơi đây.
Trước khi hình thức bốc thăm bắt đâu ta sẽ công bố lại thứ hạng của các gia tộc của đại hội tỷ võ ba trăm năm trước.
Hạng thứ nhất: Hồng Mông Quyển Ngưu Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ mười
Hạng thứ hai: Thái Thản Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ chín.
Hạng thứ ba: Cửu Thiên U Minh Hồ Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ tám.
Hạng thứ tư: Giao Long Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ bảy.
Hạng thứ năm: Thiết Ưng Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ sáu.
Hạng thứ sáu: Băng Ưng Phi Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ năm.
Hạng thứ bảy: Hỏa Viên Minh Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ tư.
Hạng thứ tám: Quang Minh Hổ Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ ba.
Hạng thứ chín: Dạ Linh Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ hai.
Hạng thứ mười: Dạ Sát Tộc, nắm giữ sàn đấu thứ nhất.
Ba vị trí dẫn đầu nắm giữ ba sàn đấu quyền lực nhất, tài nguyên ba sàn đầu này đem lại vô cùng nhiều làm không ít các tộc khác hạng thấp hơn mà ghen tị, nhưng năm nay mọi thứ sẽ thay đổi họ không tin ba gia tộc này có thể nắm mãi vị trí hạng cao.
Ngọc Nhi ở trên hàng ghế khán giả quan sát nghe đến tên của Cửu Thiên U Minh Hồ Tộc lại nhớ đến Bạch Linh ở Phục Long Đại Lục, không biết nàng ta giờ ra sao rồi, lúc còn gặp nàng thì nàng đã là thú linh cửu phẩm, có lẽ hiện giờ đã đạt đến thú vương mà phi thăng lên thiên giới.
Như vậy cũng tốt thiên giới rộng lớn sau này muốn gặp Cổ Viêm cũng khó.
Ngọc Nhi bật cười tự nói.
Hình thức bốc thăm vẫn như mọi năm sẽ có hai thùng bốc thăm, thùng thứ nhất dành cho các tộc có hạng thấp từ sáu cho đến mười, thùng thứ hai dành cho hạng thứ nhất đến hạng thứ năm.
Một đội hạng thấp sẽ đấu với một đội hạng cao, mục đích để cho những đội có thứ hạng thấp hơn có cơ hội trở mình leo lên hạng cao hơn, còn nếu thua thứ hạng sẽ không bị thay đổi sẽ bị loại không được thi đấu với các tộc thứ hạng cao thay vào đó sẽ có phần thi cạnh tranh với những tộc có thứ hạng thấp.
Đại diện là vương của sàn đấu sẽ lên bốc thăm thứ tự lượt thi đấu của mình.
Lam Minh là đại diện của Băng Ưng Phi Tộc lên bốc thăm được mẩu giấy có thứ tự là số tám có nghĩa đội hắn sẽ ra đấu ở trận thứ ba, nhưng không may đối thủ ở trận thứ ba này lại là Cửu Thiên U Minh Hồ Tộc bốc được mẩu giấy số bảy xếp hạng thứ ba, con số ba này thật không may mắn chút nào.
Xin lỗi mọi người là do ta không cẩn thận nên bốc phải đối thủ mạnh.
Lam Minh khuôn mặt áy náy gượng cười nói.
Sớm muộn gì chúng ta cũng phải đấu với bọn họ thôi, thiếu gia không cần phải lo cho dù kẻ địch mạnh đến đâu chúng ta quyết không bỏ cuộc dùng hết sức mình để chiến đấu đem lại vinh quanh cho cả tộc, cho dù hi sinh tính mạng này cũng không một chút tiếc nuối.
Lam Trạng bên cạnh khẽ an ủi.
Lam Trạng nói phải đấy, Lam Minh thiếu gia không cần quá lo, cho dù kẻ địch mạnh đến đâu chúng ta cũng không sợ.
Đồng thanh nhưng thành viên còn lại mở miệng nói.
Cổ Viêm huynh đệ hiện giờ chúng ta là đồng đội hãy cùng nhau cổ gắng đem lại vinh quang cho tộc.
Vì muốn cả đội đoàn kết Lam Trạng đành phải hạ mình bắt tay chào đón Cổ Viêm.
Cổ Viêm cũng không ưa gì đám yêu tộc này, nhưng nếu như người ta có thành ý chào đón hắn cũng không thể làm họ thất vọng nên đã bắt tay lại với Lam Trạng.
Thay đổi mà Viên Hồng nhắc tới chính là địa điểm thi và cách thức thi đấu năm nay sẽ khác so với mọi năm, không đơn thuần chỉ là tỷ võ đối kháng giữa hai đội mà thêm đó là một chút độ khó để tăng phần kịch tính cho khán giả xem.
Độ khó ở đây chính là hai đội bốc thăm sẽ được đưa vào một bí cảnh tại đây nhiệm vụ của hai đội phải lấy cho được cờ hiệu đồng thời phá được một miếng bảo ngọc được gắn trên một khối hắc trụ kim loại.
Khối trụ kim loại này nghe nói được là từ Hắc Thần Tinh là nguyên liệu vô cùng quý hiếm để chế tạo ra siêu thần khí, nặng tới chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín cân không gì lung lay nổi.
Miếng bảo ngọc trên hắc trụ không phải là vật gì phi thường chỉ là một miếng ngọc bình thường rất dễ vỡ đòi hỏi người bảo về trụ phải có phải khả năng ngăn chặn các đòn công kích đối phương để không bị vỡ ngọc.
Trận đầu tiên là của Hồng Mông Ngưu Tộc với mẩu giấy số một với Dạ Linh Tộc với mẩu giấy số mười, thông qua một chiếc gương khổng lồ đặt tại trên bầu trời khán giả có thể nhìn thấy mọi chuyện diễn ra ở bên trong bí cảnh.
Bí cảnh chia ra làm Hỏa Vực Bí Cảnh, Sâm La Bí Cảnh, Băng Vực Bí Cảnh, Mộ Kiếm Bí Cảnh, các đội tham gia ứng chiến sẽ ngẫu nhiên trong các bí cảnh khác nhau, mỗi bí cảnh đều có vô số tài nguyên quý giá giúp tăng tu vi nhanh chóng nhưng cũng không ít hiểm họa rình rập nguy hiểm đến tính mạng.
Thời gian trong bí cảnh phụ thuộc vào hai đội có thể là diễn ra rất lâu cũng có thể rất nhanh, nếu có đội đầu hàng sớm thì chỉ trong vài canh giờ là kết thúc còn hai đội ngang tài ngan sức sẽ mất đến nhiều ngày, trong trường hợp cả hai bên đều không thể phân thắng bại sau bảy ngày sẽ tính là hòa.
Trước mắt đám Cổ Viêm hiện tại là trận chiến giữa Hồng Mông Quyển Ngưu và Dạ Sát Tộc trong bí cảnh Băng Vực một địa phương quanh năm được bao phu băng giá nhiệt độ vô cùng thấp.
Dạ Linh Tộc tu luyện công pháp thuộc tính mộc đối với môi trường thuộc tính băng đã là một bất lợi lớn giờ đây lại còn phải đấu Hồng Mông Quyển Ngưu Tộc hạng nhất sở hữu nhục thân cường đại đối với môi trường thuộc tính bất lợi không có một chút khó khăn hoàn toàn có thể chiếm ưu thế trước đối phương.
Dạ Linh Tộc sau khi bị chết một người đã tự động đầu hàng để bảo toàn quân số cho dù có đánh tiếp kết quả cũng không có gì thay đổi vừa mất mạng lại vừa không thể giành chiến thắng.
Để bày tỏ thiện chí muốn đầu hàng của mình Dạ Linh Tộc đã hai tay dâng ba hắc trụ của đội mình cho Hồng Mông Quyển Ngưu Tộc toàn quyền xử lý sau đó đứng im một chỗ đợi trận đấu kết thúc.
Phá được bảo thạch trên hắc trụ đối phương chỉ là một trong hai điều kiện để chiến thắng muốn hoàn toàn chiến thắng phải lấy cho được cờ hiệu nếu không chỉ có thể tính là hòa.
Muốn lấy được cờ hiệu phải đến được trung tâm bí cảnh nhưng cũng không đơn giản để lấy tại đây có một con ma thú trấn giữ.
Ma thú này không phải sinh vật tự nhiên, nó là một khôi lỗi cao cấp được các vị đại năng tạo ra đạt thực lực cấp thú vương vô cùng khó đối phó nhưng nếu tiêu diệt được sẽ nhận được phần quà đặc biệt.
Để vượt qua cửa ai của con ma thú này Hồng Mông Quyển Ngưu Tộc chia làm hai đội nhỏ một bên đi cướp cơ hiệu bên trong hang của ma thú, bên còn lại đánh lạc hướng ma thú câu kéo thời gian, chỉ cần lấy được cơ hiệu đem được ra bên ngoài mới có thể kết thúc trận đấu.
Để dành được chiến thắng Hồng Mông Quyển Ngưu Tộc chỉ mất năm canh giờ để lấy cờ hiệu, chiến thắng quá áp đảo khiến cho các đội khác không dám xem thường, nếu năm nay không có đội nào vượt trội hơn đội này thì vị trí hạng nhất sẽ không có chủ mới.
Trận đấu thứ hai giữa Dạ Sát Tộc nắm giữ mẩu giấy số chín và Thái Thản Tộc nắm giữ mẩu giấy thứ hai, hai đội này thời gian giao đấu không biết có nhanh hay không còn nếu chậm lại mất thêm mấy ngày đứng đây chờ đợi chán muốn chết.
Trong thời gian chưa đến lượt đội mình ra thi đấu các đội khác có quyền về khu vực nghỉ ngơi phía sau quảng trường, tại đây có mười cái hang nhỏ cho mười đội, trong hang không gian vô cùng rộng để các đội nghỉ ngơi bàn bạc chiến thuật.
Đội Lam Minh cũng đã lựa chọn cách vào trong hang nghỉ ngơi bàn bạc chiến thuật, Cổ Viêm không thích ngồi yên một chỗ nghe đám yêu tộc này nói nhảm nên đã lựa chọn rời đi tìm Ngọc Nhi tâm sự, đối với kinh nghiệm chiến đấu nàng có rất nhiều có thể giúp ích cho hắn.
Lam Minh không có ý giữ chân Cổ Viêm lại, nếu hắn muốn đi thì cứ việc đi dù sao các thành viên trong đội không ưa gì hắn, để hắn ở lại chỉ làm không khí trở nên căng thắng tạo tâm lý xấu cho các đội viên trước khi thi đấu.
Cổ Viêm sau khi gặp lại Ngọc Nhi ở trên hàng ghế khán giả cùng nàng ra khỏi khu vực quảng trường hướng về quán trọ để nghỉ ngơi.
Lam Anh ngồi cách không xa vị trí của Ngọc Nhi thấy hai người họ rời đi bản thân cũng lén đi theo nàng cảm thấy không an tâm hành động của tên Cổ Viêm, nàng sợ hắn vì chuyện cũ của Lam Minh mà cố tình âm mưu phá hoại trong đại hội tỷ võ lần này.
Đi theo được một đoạn đường thì nàng ta bị Ngọc Nhi phát hiện, vì không muốn nàng ta bị mất mặt vì hành động theo dõi lén lút đáng xấu hổ của mình nên đã được Ngọc Nhi mời đi về phía quán trọ để nghỉ ngơi.
Tại quán trọ hiện tại có rất ít người ở bên trong, chỉ có thưa thớt vài người ở lại nghỉ ngơi, số còn lại phần lớn tập trung ở quảng trường xem các đội thi đấu.
Vừa đặt mông xuống bàn Cổ Viêm đã vẫy tay gọi tiểu nhị ra lệnh cho gã mang vài món ăn lên cho hắn.
Vẫn là mấy món ăn không thịt chủ yếu là từ rau củ quả, đối với yêu tộc là chuyện bình thường nhưng đối với cơ thể con người như Cổ Viêm ăn nhiều cũng thấy phát ngán, nhưng vì đói cho dù ngán cũng phải cố nuốt.
Đối diện Lam Anh chính là Cổ Viêm và Ngọc Nhi.
Ngọc Nhi đang nhâm nhi trà nóng còn Cổ Viêm thì đang ăn trông cách hắn ăn giống như bị bỏ đói mấy ngày vây.
Lam Anh cô nương cũng nên ăn một chút gì đó đi, nếu còn không ăn Viêm ca sẽ ăn hết đấy.
Ngọc Nhi liếc nhìn Cổ Viêm châm biếm cười nói.
Nếu các ngươi đã phát hiện ta theo dõi các ngươi vậy ta cũng đi thẳng vào vấn đề luôn.
Cổ Viêm nếu ngươi cảm thấy không hứng thú gì với đại hội tỷ võ lần này thì ngay bây giờ hãy rút lui đi, tộc của chúng ta dù thiếu một người cũng nhất định sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối ít ra không bị ngươi phá đám làm cho tức chết.
Lam Anh nghiêm túc nói.
Ngươi lo xa quá rồi đấy, trước khi gặp được đội của tên Vô Khuyết đấy ta tuyệt đối không cho phép đội mình thua bất kì đội nào vì thế sẽ không có chuyện ta chọc phá đội mình làm vậy chỉ khiến đội thua thê thảm hơn mà thôi.