CHƯƠNG 263: MỘT QUẢ TRỨNG KÌ LẠ.

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 263: MỘT QUẢ TRỨNG KÌ LẠ.

CHƯƠNG 263: MỘT QUẢ TRỨNG KÌ LẠ.


Với loại quyền năng thao túng sức mạnh nguyên tố của Cổ Viêm chỉ cần hắn có đủ năng lượng hắn có thể tưởng tượng ra bất kì chiêu thức gì mà hắn muốn vượt xa sức chiến đấu của tất cả các loại linh thuật trên thiên giới cũng như thần giới, chỉ đáng tiếc hiện tại hắn chưa có nhiều năng lượng, nếu hắn mà có nhiều Thiên La Dạ Nguyệt vẻ mặt còn kinh ngạc gấp bội phần.

Cổ Viêm ngày càng phát triển, Thiên La Dạ Nguyệt lại càng an tâm, tương lai có thể giao phó bản thân và con của mình cho hắn chăm sóc, nàng tin tưởng tài năng của hắn sẽ không làm cho nàng thất vọng.

Thời gian đại hội tỷ võ yêu tộc sắp tới, cách nhanh nhất để nâng cao thực lực chính là dựa vào bộ Hoàng Huyền Đao Quyết và đan dược cao cấp bổ trợ.

Nói về đan dược, tuy Ngọc Nhi không có năng khiếu luyện đan nhưng trong Tỏa Linh Tháp này tài nguyên không thiếu đan dược có thừa đủ để cho Cổ Viêm sử dụng.

Tại tầng thứ ba, Cổ Viêm đang chuẩn bị ngồi ăn đan dược mà Ngọc Nhi đưa cho với trình độ của hắn hiện tại chỉ sử dụng được huyền đan nếu có miễn cưỡng cũng chỉ là địa đan còn cao cấp hơn sợ rằng bổ quá hắn chịu không nổi.

Viêm ca, viên Bồ Linh Đan này cấp huyền đan hoàn mỹ thượng phẩm ngũ đạo kim văn này có tác dụng thăng tiến thực lực rất thích hợp với huynh đấy.

Ngọc Nhi đưa cho Cổ Viêm một viên đan dược màu xanh nước biển phát sáng, cười nói.

Huyền đan này ở Phục Long Đại Lục không biết phẩm chất cấp mấy nhỉ.

Cổ Viêm cầm đan dược trên tay tự hỏi.

Muội cũng không rõ nữa, chắc cũng khoảng chửng thất phẩm hay bát phẩm đan dược gì đó.

Ngọc Nhi mỉm cười phỏng đoán.

Đẳng cấp cao như vậy lần đầu Cổ Viêm được thử, trước đây dù có cũng không dám nuốt nhưng nay hắn đã là Linh Thiên cảnh ở cùng đẳng cấp võ thánh tại đại lục, tư cách nuốt đan dược cao cấp này hắn có thừa.

Thiên La Dạ Nguyệt ngươi có biết đẳng cấp cao nhất của luyện đan là gì không?

Cổ Viêm nhìn nàng ta cười hỏi.

Ngươi lại tính bày trò gì đây, ngươi đâu có biết luyện đan.

Tốt nhất đừng có cái suy nghĩ trêu đùa ta, nếu không ta không tha cho ngươi đâu.

Thiên La Dạ Nguyệt trừng mắt khẽ cảnh cáo.

Ta nào dám lừa ngươi, Cổ Viêm là thiên tài thật sự đấy, cái gì ta mà chả làm được, dăm ba cái trò luyện đan trẻ con, đừng nói là ta con nít cũng có thể làm được.

Cổ Viêm cười tự tin nói.

Tiểu tử này nói lời nào đều không đáng tin làm cho Ngọc Nhi phì cười, Cổ Viêm kiến thức luyện đan còn không có lấy đâu ra khả năng luyện đan dược, chắc chắn hắn lại dùng quyền năng của Vĩnh Hằng Tinh để làm cho đan dược đạt tới mức hoàn mỹ giống như Thanh Long Đan ngũ phẩm đan dược chín đạo kim văn năm đó, làm cho không ít thế lực ở Bắc Đô đứng ngồi không yên, lần này hắn lại dùng chiêu đó hù dọa Thiên La Dạ Nguyệt nữa.

Thiên La Dạ Nguyệt tự nhận mình là thông minh xuất trúng nay lại bị Cổ Viêm đầu óc ngu ngốc dắt mũi như một đứa trẻ, nghĩ tới điểm này Ngọc Nhi không khỏi bật cười.

Có thể ngươi chưa biết đẳng cấp cao nhất của luyện đan chính là không cần lò luyện đan, không cần hỏa diễm đặc biệt, không cần thiên phú, không cần kiến thức về luyện đan không cần bất cứ thứ gì cả mà vẫn có thể luyện được đan đó mới gọi là cảnh giới tối cao của luyện đan.

Ngươi nói linh cái gì vậy, luyện đan mà không dựa vào bất kì thứ gì mà vẫn luyện được, có nói khoác cũng vừa phải thôi chứ, đừng để ngươi khác nghe thấy lại lấy ngươi ra làm trò cười.

Thiên La Dạ Nguyệt cười châm chọc nói.

Một hai lời nói khó có thể làm cho nữ nhân này tin tưởng được đợi sau khi nàng ta thấy điều kì diệu sắp xảy ra thái độ lập tức sẽ thay đổi.

Bàn tay phải nắm chặt Bồ Linh Đan trong chớp mắt viên đan dược này biến mất trong lòng bàn tay hắn và dịch chuyển đến Vĩnh Hằng Tinh thực hiện quá trình biến đổi hoàn mỹ đan dược.

Quá trình này diễn ra rất nhanh, ngay cả Thiên La Dạ Nguyệt cũng không phát giác ra được.

Phốc!

Mở lòng bàn tay ra viên đan dược Bồ Linh Đan hoàn mỹ ngũ đạo kim văn kia đã biến thành hoàn mỹ cửu đạo kim văn, hương thơm dược liệu so với lúc trước còn hơn gấp năm sáu phần, chỉ ngửi thôi cũng đã cảm thấy tràn đầy năng lượng.

Lam sao có thể, bằng cách nào mà ngươi.

Thiên La Dạ Nguyệt hai mắt mở to kinh ngạc hỏi.

Như thế này đã là gì đâu, đợi sau này có thời gian ta sẽ luyện đan bằng tay không cho ngươi xem.

Cổ Viêm cười tự tin nói.

Tiểu tử này có quá nhiều thứ đặc biệt làm cho Dạ Nguyệt thân là một đại đế thiên chủ cũng phải hết lần này đến lần khác trầm trồ, nếu đúng như những gì hắn nói là thật chỉ cần tay không cũng có thể nặn ra đan dược cao cấp thì toàn bộ luyện dược sư trên khắp thiên giới hắn chỉ xem thường bằng nửa con mắt.

Cổ Viêm lại khua môi múa mép trước mặt Dạ Nguyệt làm Ngọc Nhi rất lo, ngộ nhỡ sau này hắn không thực hiện được những gì hắn nói chính là tự làm xấu mặt mình.

Cầm viên Bồ Linh Đan trên tay Cổ Viêm bắt đầu bỏ vào trong miệng từ từ cảm nhận sức mạnh dược liệu mà nó mang lại.

Trong cơ thể hắn tại đan điền luồng linh lực hùng hậu chảy trong cơ thể cứ tưởng thực lực sẽ tăng lên không ngờ vừa gặp hạt giống thiên đạo lập tức đã bị hút sạch làm chất dinh dưỡng cho nó.

Viêm ca, có thấy mạnh lên chút nào không?

Ngọc Nhi bên cạnh khẽ hỏi.

Bị hạt giống thiên đạo hút sạch mất rồi.

Cổ Viêm buồn bã than thở nói.

Dâm Đạo tiền bối là một sự tồn tại chí cao trên thần giới, hạt giống thiên đạo ngài ấy tặng cho ngươi đâu phải là thứ tầm thường, ta nghĩ đợi hạt giống này nở ra cơ thể ngươi sẽ có sự biến hóa vô cùng lớn.

Thiên La Dạ Nguyệt mỉm cười giải thích.

Ai mà thèm quan tâm thứ đồ chơi của tên Dâm Đạo đó chứ, thứ ta muốn bây giờ chính là phải nâng cao tu vi càng nhanh càng tốt.

Cổ Viêm cau mày nói.

Trường hợp của ngươi sở hữu thần vật muốn nhanh thì rất khó, nhưng chất lượng so với đám thiên tài khác là một trời một vực, nếu một viên không đủ thử nhiều hơn xem sao biết đâu lại có sự biến đổi lớn.

Mặc dù không thích ăn đan dược quá nhiều bởi vì nó không được ngon như ăn thịt nhưng vì nâng cao thực lực Cổ Viêm không còn sự lựa chọn nào khác phải ăn nó.

Bồ Linh Đan và các đan dược cao cấp khác đối với Ngọc Nhi còn rất nhiều đủ để Cổ Viêm sử dụng thoải mái.

Khởi đầu với mười viên Bồ Linh Đan hoàn mỹ chín đạo kim văn chắc là ổn?

Cổ Viêm nói xong trực tiếp bỏ đan dược vào trong miệng nhai như nhai kẹo, so với ăn thịt đan dược này có vị đắng quá khó nuốt nếu không phải muốn nâng cao thực lực hắn sẽ không bao giờ ăn nó, chẳng hiểu sao đám cường giả con người này thích ăn nó đến vậy chắc có lẽ cũng giống hắn vì muốn mạnh hơn nên mới nuốt chứ người bình thường sao có thể ăn nó cho được.

Viêm ca, cảm thấy thế nào có cảm thấy cơ thể có thay đổi gì không?

Ngọc Nhi khẽ hỏi.

Vẫn chưa đủ nhưng mà Ngọc Nhi đan dược này khó nhai quá, bây giờ ta vẫn còn cảm thấy ghê cổ.

Cổ Viêm mặt nhăn nhó lè lưỡi nói.

Đan dược thơm như vậy đâu có khó ăn đến vậy đâu, nếu có trách thì chỉ trách huynh nhai nát nó ra huynh mà nuốt nó thì đâu đên nông nỗi này.

Ngọc Nhi bật cười đáp.

Viên đan dược to bự bằng ngón chân cái thế này không nghiền nát nó ra ngỗ nhỡ bị nghẹn cổ họng thì phải làm sao.

Cổ Viêm tính tình thật quá trẻ con làm Thiên La Dạ Nguyệt che miệng bật cười biết bao nhiêu người còn ước được ăn đan dược cao cấp còn không được nhưng cái tính cách này nàng ta lại rất thích hắn càng trẻ con bao nhiêu thì nàng tiếp xúc gần hắn lại cảm thấy bản thân tuổi tác trẻ hơn giống như thiếu nữ mười tám ngây thơ hồn nhiên vô lo vô nghĩ sự đời.

Mười viên không đủ Cổ Viêm tăng gấp mười lần viên hi vọng lần này sẽ có kỳ tích xuất hiện.

Sau khi bỏ vào miệng một trăm viêm Bồ Linh Đan kết quả vẫn không thay đổi, hạt giống thiên đạo vẫn còn muốn nhiều hơn nữa làm cho hắn lại phải nuốt thêm đan dược.

Lần này hắn sẽ sử dụng một vạn viên Bồ Linh Đan và thêm một vạn Xích Vương Đan cấp địa đan cấp hoàn mỹ chín đạo kim văn, hắn không tin lần này hạt giống thiên đạo không biến đổi.

Tách!

Lần này hạt giống thiên đạo biến đổi thật, lớp vỏ bên ngoài đã vỡ ra bành trướng hình thành một quả trứng tử sắc nồng nặc ma khí làm người ta liên tưởng đến trứng của ác ma.

Quả trứng này chỉ khẽ rung động làm cho tu vi hắn tăng vọt từ linh thiên cảnh tam trọng một mạch đột phá đến linh thiên cảnh cửu trọng chỉ còn một bước nhỏ nữa là đã đến được cảnh giới linh thần cảnh, không biết nếu nở ra rồi sẽ ra thứ gì còn đem lại cho Cổ Viêm bao nhiêu lợi ích.
Viêm ca tu vi của huynh lại tăng tiến lên nữa rồi, trong cơ thể có xảy ra điều gì khác lạ không?

Ngọc Nhi vui mừng lại gần hỏi.

Nở ra một quả trứng, trông nó có vẻ khá xấu xí, chắc không phải thứ tốt đẹp gì đâu.

Cổ Viêm bật cười đáp lại.

Một quả trứng?

Thiên La Dạ Nguyệt ngạc nhiên hỏi.

Phải là một quả trứng, ta không có nhìn lầm đâu, ngươi cũng đừng hi vọng nó nở ra thứ tốt đẹp gì đâu, đồ của Dâm Đạo ta không tin tưởng chút nào.

Cổ Viêm nghiêm túc trở lại đáp.

Hạt giống thiên đạo lại nở ra một quả trứng đối với Cổ Viêm không mấy hứng thú, nhưng Dạ Nguyệt và Ngọc Nhi lại rất hứng thú, đồ vật của thần giới đem lại chỉ có trăm lợi đối với người sở hữu nó, nếu Cổ Viêm có thể tận dụng được thứ thần vật này tương lai ở thiên giới sẽ do hắn thống trị, vấn đề thời gian chỉ là sớm hay muộn mà thôi.