God Of World

Chương 3

" ẦM! " từ trên trời giáng xuống một cước, mạnh phong vân, lập tức để cho Lăng Tuyết thần sắc ngưng trọng.
" Khạc khạc! rất tốt đỡ được chiêu đó của ta, không hổ danh là cựu Thế hệ kì tài rất tiếc hôm nay vận mệnh ngươi không tốt rồi "
" Lão tặc ngươi cũng khá đấy, đừng có nhiều lời nữa tung hết sức đi để bổn cô nương xem ngươi như thế nào! " Lăng Tuyết nhàn nhạt trả lời
" khạc khạc... tốt lắm! "
" ông... ông!! " ầm " cả hai di chuyển với tốc độ chóng mặt,
" Để xem ngươi làm sao bắt kịp ta! DI TÂM THUẬT! "
DI TÂM THUẬT, thực ra cái tên này chẳng liên quan đến bộ pháp cả, đây chỉ là một môn mà tên áo đen học lén được của một cao thủ rồi qua đó biến tấu lại rồi đặt tên thôi. Đây là một bộ pháp giúp con người trong thời gian ngắn nâng cao tốc độ di chuyển lên gấp 8 lần, thậm chí giúp người học dịch chuyển tức khắc trong khoảng cách ngắn, nhưng để làm chủ tốc độ của nó thì không phải là chuyện ngày một ngày hai.

" Hừ! dám mang tiểu thuật múa rìu qua mắt thợ "
" lIỆT HỎA QUYỀN " ngay một khác Lăng Tuyết lập tức di chuyển chân mình lùi lại phía sau, sau đó tung ra một cước, khí thế hỏa quyền cuồng cuộn quét ngang mọi vật trên đường đi của nó đều cháy thành tro. Một thân ảnh màu đen ngã xuống, người hắn cháy đen.

" AH! nóng qúa chết ta rồi, con ả khốn khiếp " hắn vừa quằn quại vừa mắng
" Thế nào! là ngươi nhanh hay lửa ta mạnh " Nàng lạnh nhạt bước đến
" Để xem sâu kiến phương nào mà giả ma giả quỷ "
" Xoẹt! " Một đường sáng lướt qua nhanh như cắt đã đứng sau lưng nàng
- Khạc khạc... tiểu mỹ nhân nàng nôn nống vậy!
" Ngươi! thì ra là phân thân, xem ra ta quá nống vội "
Ngay lập tức nàng xoay người tung một cước vào thân ảnh phía sau
" Khạc khạc... lại hụt nữa rồi. Ngươi xem ra rất mạnh nhưng lại chậm quá, quá chậm "
Ngay lập tức hắn biến mất bên tai nàng bỗng nghe một giọng nói lạnh " chết đi ". " Phừng! "
" Ngươi cũng dám bảo ta chậm à! "
Cảm nhận được nguy hiễm ngay lập tức tên áo đen lùi lại, bất giác hắn nhíu mày
" Hỏa Phượng Quyền " nằm trong tứ thức về hỏa quyền, tứ đại quyền thức của gia tộc
" Khạc khạc, tiểu mỹ nhân quả nhiên không tầm thường. Vậy ta không khách sáo nữa " Bổng nhiên cơ thể hắn co cụm sau đó từ từ phát ra khí tức đen đậm, màu đen của hắn len lõi mọi nơi trong kết giới, các loại cây cỏ, côn trùng xung quanh đều héo khô mà chết
" Ghê gớm thật, cơ thể hắn có gì đó không đúng, nó rất tà ác " Lăng Tuyết hơi thở trở nên ngưng trọng
" Khạc khạc... tạm biệt tiểu mỹ nhân "
Ngay lúc này, Xùy một tiếng, kết giới biến mất, khí tức tà ác của tên áo đen kia cũng biến mất. Đột nhiên một giọng nói phủ xuống cả hai đều ngưng trọng như gặp kình địch " Này đủ rồi, Hai ngươi phá hỏng chuyện tu luyện của ta " một thanh âm nhàn nhạt nhưng đầy sự nguy hiểm
" Khạc khạc... thật không biết mà mạo phạm đến nơi tu luyện của Lâm giám khảo, tiểu nhân thật có tội "
" Hình như cuộc thi GOW chưa diễn ra mà ngài đã có mặt ở đây rồi, thật bất ngờ nha! "
" Câm mồm và cút về cho ta, GOW sắp tổ chức ta không muốn bất cứ chuyện gì phiền toái xảy ra. và ta rất ghét giọng cười của ngươi " Nam tử bí ẩn lạnh giọng
" ÁCH! xem như hôm nay ngươi may mắn, nhưng không có lần sau đau " Nói rồi hắn biến mất

" Cô nương cũng nên về đi, chuyện này ta chỉ giúp được lần này thôi. Hắn không phải là kẻ tầm thường, cô phải tự lo liệu lấy " Nói rồi nam tử biến mất
Lăng Tuyết trầm mặc một hồi, sau đó nàng chạy lại lấy túi đồ rồi bước về
" Xem ra bọn chúng không bỏ qua cho ta rồi " Nàng thở dài

Ở một góc quảng trường của thành phố Thiên Tân, một nam tử tóc trắng dừng lại quan sát, thần sắc vô cùng thận trọng
" Quái lạ! rõ ràng lúc này ta còn cảm nhận được khí tức đó mà, sao giờ lại biến mất "
Thực chất lúc trên đỉnh chung cư hắn đã cảm nhận được một luồng khí tức rất mạnh, ngay lập tức đuổi theo, hắn phát hiện khí tức đó phát ra gần chổ có đánh nhau, còn chuyện giải quyết vụ việc kia cũng chỉ là hắn tiện đường, ở đẵng cấp của hắn không đáng để ý đến mấy chuyện mâu thuẫn lặt văt. Lúc nảy sau khi giải quyết hắn biết được khí tức bí ẩn đó không phải từ hai người ban nảy. Nên hắn tiếp tục đuổi theo cuối cùng đến quảng trường thì biến mất.

" Hình như ngươi tìm ta nhỉ? " Một giọng nói nhàn nhạt từ bóng tối phát ra
" Ngươi! ư " Lập tức một đạo pháp tắc nhỏ thả ra áp trên người hắn đem nam tử ấy khóa chặt
" Thiệt tình, lúc nảy ngươi phá hỏng mất kịch vui ta đang xem "
" Kịch vui??? không lẻ là vụ đánh nhau lúc nảy! "
" Không sai! ta ghét nhất ai phá ta lúc đang xem kịch "
Nam tử tóc trắng trầm mặc nhìn về hướng bóng tối kia
" Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi muốn gì? "
" Ta à!... khì khì... ta chỉ là một sinh viên làm thêm bán thời gian thôi. Còn về ta muốn làm gì mà, ngươi cảm thấy ta muốn làm gì? "
Lúc đó sợi pháp tắc đang khóa chặt bỗng dưng xiết mạnh " Ngươi " Càng lúc càng chặt khiến cho nam tử ấy như điến họng, không thể thở được lên dù một hơi.
" Khì khì ta đùa thôi, may cho ngươi là hôm nay ta đang có số chuyện vui và hơn mai ta dậy trễ sẽ bị phạt đấy. Hôm nay tha cho ngươi. Cút đi "
Bóng đen biến mất, khí tức cũng không còn lúc này nam tử đang đứng bổng dưng khụy xuống
" Chết tiệt! thế quái nào ở đây lại có kẻ mạnh như thế "
Ngay lúc sợ pháp tắc khóa chặt hắn dù chỉ là một sợi rất nhỏ thôi nhưng hắn dùng tất cả sức lực của mình cũng không thể lung lay được, lúc ấy nếu tên kia khóa chặt hắn, thì hắn chết là cái chắc, thật may tên kia chỉ đùa thôi. Lúc này nam tử ấy còn đang run rẫy chân chưa thể đứng lên được. Trước giờ một kẻ như hắn chỉ có quyền coi kẻ khác là sâu kiến, lúc trước chỉ cần hắn thở mạnh cũng có kẻ phải chết. Nhưng giờ đây hắn mới biết thế nào khi mình chỉ là sâu kiến dưới chân kẻ khác, lúc nãy sự sống của hắn chỉ cách thiên đàng bằng một ý niệm.
" Không thể nào, không thể có kẻ nào mạnh như thế mà không có trong tổ chức. Hắn là ai, ta chưa từng gặp qua hắn trước đây. " Nam tử cố trấn an
" Sức mạnh đó!!! cấp S + à, không phải là S++, không phải ta từng thỉnh giáo qua cấp S++ " Đột nhiên hắn nghĩ tới một khả năng, lúc này mồ hôi hắn ướt đẫm cả người
" Không có khả năng, không có sức mạnh nào vượt qua S++, đó chỉ là truyền thuyết, truyền thuyết, truyền thuyết... Không không nhất định phải báo ngay cho tổ chức, tên đó... " hắn lật chạy đi với bộ dạng sộc sệch của mình.

" Lão sư cô có trong phòng không, tôi về rồi đây " Hạo nhiên vừa gõ cửa vừa gọi ôm sồm
" Này này tôi ra liền tối lắm rồi cậu làm ơn nhỏ tiếng giúp tôi " Lăng Tuyết kéo hắn ngay vào phòng
" Woa.. phòng cô đẹp thật, không ngờ một lão thái bà ế chồng khó tính như cô mà cũng ở trong phòng này được quả thật bất ngờ "
" Cốp " một quyển sách mang lập tức phóng tới đầu cậu
" Khì khì tôi nói giỡn thôi mà, lão sư ta vừa đẹp vừa tốt thế này đương nhiên phải ở trong phòng như thế này rồi " Hạo Nhiên xoa xoa đầu
" Tiểu tử lắm mồm, mau ăn đi rồi về ngủ "
Vừa ăn hai người trò chuyện rất vui vẻ, nhưng có lúc Hạo Nhiên chọc tức nàng làm nàng xém nữa phang ngay chén canh vào đầu hắn. Sau bữa cơm HạO Nhiên ở lại rửa chén giúp nàng.
" Cám ơn cô về bữa ăn! "
" Không có gì chỉ là chút việc vặt! lâu rồi chưa nấu ăn mà tay nghề nấu ăn của ta tốt đấy chứ?"
" Tốt lắm ạ, ngon lắm! " Hạo Nhiên bên ngoài đáp lại rối rít nhưng bên trong thì " Con mẹ nó, nấu cơm hay nấu xôi vậy. Làm ta xém nữa mất mạng tại đây rồi "

" À sao lúc nảy cậu về trễ vậy, về trễ hơn cả tôi, lại rong chơi à? "
" Không có gì lớn, lúc nãy có một con muỗi cứ lẽo đẽo theo ta cả buổi trời thật khó chịu, bất quá ta dành ít thời gian để đuổi nó đi rồi "
" Ha ha đúng là cậu thật biết nói đùa "

Tối đó Lăng Tuyết vừa nằm trong bồn tắm vừa suy nghĩ, hai tay nàng cầm chặt miếng bông tắm " Thật không ngờ, lũ khốn đó vẫn không bỏ qua cho ta, lần sau phải cẩn thận hơn mới được, nhất là tên ngốc đấy không nên liên lụy hắn.. "Xèo!!! " BẤT giác miếng bông tắm trong tay này đã hóa thành tro.

" Giam khảo LÂM, giờ đã khuya rồi có gì rồi hãy báo cáo lại với tổ chức "
" Chuyện này rất gấp tôi phải báo cáo ngay. ngày mai quá muộn rồi. Giam Khảo LƯu mong anh cho tôi qua! "
" Không được, quy định là quy định, tôi không thể cho ông qua. xem bộ dạng của ông hình như bị ma dọa cho sợ à, haha! "
" NGƯƠI!!! "
"Thế nào! muốn đánh nhau à "
" Hai anh dừng tay lại cho tôi! " Một giọng nữ trong trẻo truyền đến
" Các anh muốn phá luôn chi nhánh này à! "
" Bạch tỷ tỷ cô đừng nóng! Chuyện này giám khảo LÂM cứ làm khó tôi trước. "
" Tôi biết rồi không cần nói nhiều! anh Lưu về đi, còn anh LÂM đây là quy định mong anh đừng làm khó, có chuyện gì cứ nói với tôi, tôi sẽ lập tức thông báo ngay "
" Được Bạch cô nương, tôi tin cô, tôi sẽ kể cô nghe, nhất định cô phải thông báo về tổ chức "
" Không thành vấn đề! "

Ở ĐÂU ĐÓ NAM CỰC
" BÁO! có thư khẩn về tổ chức từ chi nhánh Thiên Tân "
" Đêm hôm khuya khoắt có chuyện gì? mở ta xem " giọng một lão giả ồn ồn nhưng để cho người ta lạnh xương sống "
" CÁI GÌ??? " lão giả bất giác rùng người.