Chương 10: Kiếm tiền

God Of World

Chương 10: Kiếm tiền

GOW là cuộc thi lớn với quy mô toàn thế giới được tổ chức tại hơn 20 quốc gia lớn. Các thí sinh phải trải qua vòng quốc gia mới có tư cách tiến vào vòng thế giới.LÚC trước quá trình tổ chức GOW rất khắc khe, những năng lực gia sẽ thi đấu vòng loại khu vực ở tỉnh, sau đó đến cấp liên tỉnh, cấp thành phố, cuối cùng đến cấp quốc, nhưng họ phải tiếp tục trải qua vòng châu lục mới đủ tư cách vào vòng thế giới. Vì vậy những năng lực gia thi đấu qua cấp thành phố trở lên thậm chí lọt vào cấp thế giới đều là những kẽ mạnh thật sự. Nhưng ngày nay do Trái Đất luôn đặt trong tình trạng báo động, bất cứ khi nào bọn ngoài hành tinh hay bọn quái vật đều có thể trở lại nên cuộc thi chỉ còn cấp quốc gia và cấp thế giới. Các quốc gia sẽ có ba đại diện mạnh nhất để tham gia cấp thế giới. Tất nhiên cấp thế giới sẽ có những quy định, và bài kiểm tra khác với mức độ khủng khiếp hơn rất nhiều lần so với vòng cấp quốc gia. Rất nhiều năng lực gia mạnh đã phải bỏ mạng ngay từ vòng loại của cấp thế giới. Có người nói rằng từng có một đại diện cấp S đã phải bỏ mạng ngay vòng này, nhưng cũng có lời đồn về một kẻ cấp D đi tới vòng tứ kết cấp thế giới, dĩ nhiên luật lệ thi và các bài kiểm tra đều là bí mật không một thí sinh nào biết trước, tất cả đều tùy cơ ứng biến. Có thông tin mật tiết lô rằng năm nay sẽ có sự thay đổi bất ngờ của phòng thi,nhiều kẻ cho rằng sẽ khó hơn, nhưng cũng không thể chắc chắn được biết đâu đó chỉ là tin đồn do GOW tự tung ra. Nhưng để tham gia GOW, thí sinh phải bỏ ra khoản lệ phí không nhỏ, đó là yêu cầu đầu tiên buộc thí sinh muốn tham gia thực hiện.

" Con mẹ nó, muốn giết người à! Lệ phí thế này thì chẳng phải bắt lão tử phải đi ăn cướp " Hạo Nhiên vừa đọc bài báo vừa than trong tuyệt vọng

Có thể nói trước giờ hắn ung dung tiêu soái cứ thế mà tiến, nhưng tiền bạc lại là thừ làm hắn luôn phải đau đầu. do đó hắn mới chạy đi làm thêm khắp nơi chỉ để trang trải tiền học phí và tiền mua các vật dụng may mà khoảng ăn uống đã có Lăng Tuyết giúp hắn trong một số ngày.

" Hừm! Chuyện cỏn con này mà muốn làm khó ta ư " Hắn đập bàn khuôn mặt nghiêm nghị.

" Để xem có chổ nào tuyển nhân viên gấp không nhỉ? " Hạo Nhiên tìm kiếm trên các diễn đàn ở khắp nơi

Cuối cùng sau một cuộc hành trình dài trên mạng Internet, Có một dòng quản cáo lại khiến cho Hạo Nhiên chú ý " Chỉ một đêm bạn sẽ kiếm được hàng trăm tệ
!!! "

" Ách! một đêm... trăm tệ " Mắt hắn sáng lên " À còn có yêu cầu nữa!!! "

" Yêu cầu: -Ngoài hình ưa nhìn, cao to càng tốt (thêm tiền)
- Sức chịu đựng dẻo dai, bền bỉ
- Không ngại làm trong môi trường chật hẹp
- Không ngại tiếp xúc với phụ nữ
- Chỉ nhận Độ tuổi từ 18- 30

" Khì Khì.... thật trùng hợp những yêu cầu này ta đều có, Không thế làm gì mà đơn giản thế nhỉ? " Hắn click vào

Một loạt các hình ảnh nóng bỏng mờ mở hiện ra trước mặt. Từng dòng chữ từ từ chạy qua trong đầu Hạo Nhiên. Bỗng " CẠCH!!! " chiếc máy tính lập tức gập xuống.
Hắn chửi thầm " Mẹ nó! Chút nữa bị lừa, có chết ta cũng không bao giờ làm những chuyện này. " Thì ra đó là chiêu trò câu khách của một số trang web " đen " để dụ những người thiếu niên trẻ tuổi túng thiếu vào con đường " tiếp khách " cho khách quý bà có nhu cầu cao.

" Nhưng... đó là cách duy nhất " Hạo Nhiên bắt đầu suy nghỉ

" Không được, nam tử hán đại trượng phu đỉnh thiên lập địa làm sao có thể hạ mình như vậy " Một lần nửa hắn cương quyết.

"Nhưng nếu ta làm ba đêm thôi chắc không sao đâu "

" Không thể không thể được! phải biết năm xưa ngay cả đệ nhất mỹ nhân của thần giới còn không xứng làm nha hoàn cho ta, huống hồ " Hạo Nhiên lãnh đạm nói

Ngay lập tức hắn chợt nghỉ ra một ý tưởng " Khì Khì!!! không phải bon chúng rất thích đồ cổ sao?, thế không phải ta làm một số ít đồ đi bán là được rồi chứ gì " Hạo Nhiên ngay lập tức quyết định, sống ở thế giới này hắn thừa biết việc bán đồ cổ sẽ có doanh thu rất cao, bởi một số kẻ hứng thú với những món này sẽ không tiếc bất kì đồng nào để có được, đó là phương án kiếm tiền khả thi nhất mà Hạo Nhiên có thể nghĩ ra lúc này.
" Tiện thể ta cũng có một số đồ muốn thanh lí, cũng đã rất lâu rồi " Ngay lập tức hắn biến mất ngay giữa căn phòng

" Cách thành phố Thiên Tân 10 dặm về phía Nam, khu vực ngoại thành có một nơi gọi là " Cổ Mộ " nơi đây tập trung rất nhiều những người buôn bán đồ cổ và những kẻ có thú vui sưu tầm từ khắp nơi trong và ngoài Thiên Tân, có thể nói ở thành phố này " Cổ Mộ " là địa điểm trao đổi mua bán đa dạng và bậc nhất. Kể ra cũng phải may mắn cho Hạo Nhiên, tối nay vừa lúc "Cổ Mộ " đang hoạt động đêm thứ hai, nơi này chỉ hoạt động trong ba ngày duy nhất trong tháng, nếu để đến ngày mai lượng khách cũng thưa thớt dần vì các mặt hàng dần bán hết, nhưng nếu vào đêm thứ nhất cũng không hẵn là sầm uất vì một số người từ xa đổ về không kịp, hơn nữa những sản phầm vào ngày đầu tiên sẽ khá thông thường do người bá sợ lỗ nếu chì bán trong đêm đầu tiên, do đó phải nói đêm thứ hai chính là thích hợp nhất.

Hạo Nhiên lựa một nơi gần nhất với trung tâm, sau đó hắn trải một tấm thảm nhỏ rồi bắt đầu bày bán các món đồ, dù hạn hẹp nhưng hắn vẫn không quên có một tấm biển nhỏ " Thiên không có, địa không có duy ta có - Thiên không biết, địa không biết, ta lại hay "

" Hừ đúng là khoác lác không biết ngượng à " Nhiều người đi ngang thấy dòng chứ này đều biểu môi " Thời đại nào rồi kia chứ "... " Đúng là lừa bịp " Tiếng mọi người xì xầm khi đi ngang sạp của hắn ngày càng nhiều

Nhưng hắn chỉ ngồi đó mắt khép hờ vẻ nhàn nhạt. Bỗng mộ giọng nói trong trẻo phát lên " Này người đại sư kia! những gì ngươi viết trên bảng đều là thật chứ " Nữ tử tỏ vẻ thắc mắc. Cô gái này trước mặt hắn cũng không tính là quá đẹp nhưng có một sự mộc mạc trong sáng toát ra từ ánh mắt và nụ cười kia, trên người cô khoác một chiếc áo khoác lụa dày, nhìn sơ qua cũng biết đó là hàng đắt tiền chắc là vị tiểu thư nhà nào!. Hạo Nhiên ánh mắt đánh giá sơ qua người con gái trước mắt sau đó nhàn nhạt trả lời " Đúng vậy, đại sự trên đời khó thể qua được mắt ta! "

" Hừ lừa bịp còn dám cuồng ngôn! " Một gã ăn mặc khá lòe loẹt, trên tai đeo khuyên trong vẻ dị hợm ra tay xua trước mặt Hạo Nhiên

" Này Lee! anh đừng quá đáng vậy đây là chuyện của tôi " Cô gái lớn tiếng

" Xin lỗi thưa cô chủ! " Hắn lùi lại nhưng không quên đánh một ánh nhìn khinh bỉ về phía Hạo Nhiên

Hạo Nhiên cũng không quan tâm hắn chỉ ngồi đó khép hờ mắt tựa như một vị đại sư thật sự " Chết tiệt phải giữ thần thái! Nhưng mình muốn giết con kiến đó quá " Trong lòng Hạo Nhiên đang hét ầm lên đơn giản hắn ghét tên hồi nảy nhưng giết hắn chỉ là khái niệm khi bất chợt hắn cảm thấy ngứa tay.

" À thật ra ta có chuyện muốn hỏi ngài! không không....biết... " Nàng ấp úng

"Cô cứ việc nói ra ta ắt sẽ có cách giải quyết "

" Thật ra! Bố tôi đang bị bệnh khá nặng, ngay cả bệnh viện cũng không là gì được, tôi không biết làm gì khác chỉ mong ngài ban cho tôi một lá bùa bình an để tôi về tặng cho cha mình " Giong cô có chút nghẹn lại

" Được rồi tôi không phải thầy pháp gì nên cũng không có bùa, nhưng tôi có một sợ dây chuyền nó có thể có ích cho cô " Hạo Nhiên lục một hồi sau đó lấy ra một sợi dây chuyền trong khá củ kĩ.
Thấy nàng có vẻ hơi ngập ngừng hắn liền nói, " cô đừng xem thường nó, viên ngọc trên dây chuyền mới là quan trọng, nó có hai mặt, tức là nó có thể cứu được hai mạng, ngay cả khi đã chết " Hạo Nhiên nói hết sức nhẹ nhàng và bình tĩnh

" Ngươi nghĩ tiểu thư là trẻ lên ba à? Hai mạng ư, nực cười " Tên thanh niên lúc nảy giận dữ quát

" Hình như anh quên lời tôi nói lúc nảy? " Cô gái giọng phần nghiêm túc

Thực ra cô cũng không tin việc này nhưng cô thật chỉ muốn một lá bùa bình an cho cha cô thôi. Cô biết ông khó thể qua khỏi nhưng cô vẫn hi vọng điều kì diêu cho cha mình. Không ngờ vị này không có bùa mà lại đưa cô một sợi dây chuyền, cô có chút thất vọng

" Những gì tôi nói đều là sự thật, quyết định tùy vào cô "

" Được rồi tôi cũng không hi vọng gì, sợi dây chuyền này bao nhiêu tôi sẽ mua "

" Đồ vật ta bán trên khắp thế giới này chỉ có một, ta thấy ngươi là một đứa con hiếu thảo, vậy chỉ 500 tệ thôi? " hắn lạnh lùng trả lời

" Ách!!! ta không nghe nhầm chứ 500 tệ? " Có người nghe thấy suýt phát ngất

" Ngươi đánh ta xem, chắc ta đang mơ, một sợi dây chuyền củ mà đắt như thế " Nhiều người chết lặng

... Cô gái cũng vậy, không nhịn được cô cũng suýt chửi thầm, cô không ngờ tên này không đùng là một tên lừa đảo không những vậy còn đê tiện.

" Sao mấy người ngạc nhiên à, ừm ta cũng cảm thấy có vẻ hơi rẻ " Hạo Nhiên gãi gãi mũi

" Rẻ sao! Tên này điên rồi "

Đúng như Hạo Nhiên nói, 500 tệ đối với món đồ này là quá rẻ, những thứ mà Hạo Nhiên nói ra như vậy hoàn khác xa với tưởng tượng của loài người. Hắn còn những thứ đồ vật cực kì nghịch thiên mà sợi dây chuyền này chỉ là một món cũ rích bỏ đi. Nhưng nếu ở thế giới này nó là vô giá.

" Vị đại sư này, quả thật 500 tệ không đáng với tôi, nhưng với một sợi dây chuyền bình thường thế này thì nó thật sự rất mắc. " Cô gái giải thích

" Thật sự mắc sao! " Hắn ngạc nhiên.

" Như đã nói, thứ này không hề tầm thường, tôi chỉ có thể bán 500 tệ không hơn không kém " Nếu bình thường có lẽ Hạo Nhiên sẽ cho quách nó đi, nhưng lúc này hắn thật sự cần tiền nên giá cả là việc không thể kì kèo " Hắn nói tiếp " Nếu cô không có ý định mua vậy tôi đành chờ người khác vậy "

"Nhưng đây là chuyện sinh mạng tôi không hề nói đùa, còn cô nghĩ sao thì tùy " Nói rồi hắn đưa tay lấy lại dây chuyền