Chương 16: Hắc Khí

God Of World

Chương 16: Hắc Khí

Vừa về đến trước phòng Lăng Tuyết bỗng nghe thấy một mùi hương nhàn nhạt xông thẳng nào mũi nàng bất chợt không tự chủ được bụng nàng kêu lên " Đúng là mĩ vị! " Đi một hồi thì nàng phát hiện mùi vị này phát ra ở chính phòng mình. Nàng tỏ ra khá tò mò vì trước giờ phòng mình có mùi này bao khi nào, đây rõ ràng là mùi món ăn nào đó mà nàng đang ở trước của " Không lẽ...!! " Chỉ có duy nhất có thể là Hạo Nhiên đang nấu ăn trong phòng nàng, Nhưng nàng lại nghi ngờ sao tên ngốc đó có thể biết nấu ăn, mà còn nấu ra mùi vị thơm thế này " Tiểu tử thúi này ngờ lại lừa gạt ta lúc nào cũng nấu cho hắn ăn " Lăng Tuyết khẽ nhép mếp lộ ra tiếu dung. Ngay lập tức nàng mở cửa vào, cởi bỏ chiếc áo khoác mỏng để trên ghế nàng nhẹ nhàng đi vào nhà, nàng đi một cách êm ắng nhất để Hạo Nhiên không phát hiện ra, Lăng Tuyết muốn xem hắn giở trò gì trong phòng mình, thật kì lạ khi nàng phải lén lút trong chính căn nhà của mình. Khi nàng vừa bước tới nhà bếp thì một giọng nói có một chút nghi hoặc vang lên
" Cô giở trò gì thế! " Hạo Nhiên gãi gãi đầu bước đến

Lăng Tuyết có chút khựng lại khi cô khá bất ngờ vì Hạo Nhiên hắn có thể biết được dù nàng đã nén khí tức và có dùng chút ít năng lực. Nhưng nàng liền lấy lại bình tĩnh ngước lên nhìn hắn " Không có gì! ta về hơi trễ, ngươi.... " nhưng chưa kịp nói hết câu, cảnh tượng trước mặt khiến nàng như ngốc trệ, chút nữa là ngất xỉu.

Đối diện với nàng Hạo Nhiên chỉ mặt một chiếc quần đùi ngắn chưa tới đầu gối, đầu tóc thì rối bời như vừa tắm xong, trên người hắn không có một mảnh vải, bày ra thân hình như tạc tượng của mình. Dù không phải lần đầu tiên thấy con trai khỏa thân nhưng trong tình cảnh này thì lại khác khi một người khác giới khỏa thân ngay trong nhà nàng, không chỉ vậy thân thể tên này quả thật rất đẹp nha. Như có một mị lực nào đó khiến nàng nhất thời không rời mắt khỏi thân thể này được, chợt nhận thấy sự bất ổn ngay lập tức nàng thu lại ánh nhìn rồi lại muốn mắng hắn nhưng lại không mở miệng được cứ thế chôn chân như tượng.

Hắn nhíu mày nhìn Lăng Tuyết một hồi sau đó nở một nụ cười quỷ dị rồi nhẹ nhàng bước lại gần. Cảm thấy tình huống có đôi chút thay đổi, nhất thời nàng lùi lại nhưng vẫn né tránh ánh mắt quái quỷ của hắn. Trong đầu nàng lúc này như trống rỗng, muốn chạy đi nhưng lại có gì đó níu lại, muốn mắng hắn nhưng lại không mở miệng được cứ thế nàng lùi lại sau mỗi bước tiến của Hạo Nhiên. Đột nhiên hắn nắm lấy vai nàng, như một phản xạ khí tức trên người Lăng Tuyết bỗng bộc phát mạnh, nàng cũng không kịp khống chế. Bỗng nhiên một cảm giác quái lạ len lõi khắp cơ thể nàng ngay lập tức áp chế toàn khí tức vừa mới bộc phát, nàng nhíu mày ngước lên nhìn chầm chầm Hạo Nhiên.
" Lão sư à! Ta biết mình rất đẹp trai nhưng cô cũng không nên nhìn như thế à " Hắn làm vẻ ngại ngùng khi nói.

Chỉ với một lời nói của hắn thôi bỗng khiến nàng trấn tĩnh lại, nàng giận đến tím mặt sau đó mắng " Xú tiểu tử nhà ngươi không biết đây là nhà ai à? "

"Đương nhiên ta biết " Hắn nhún vai

" Hỗn đản! tại sao ngươi còn dám... " Nàng chỉ tay vào người hắn mà run run mắng

Nhưng hắn chỉ làm ra không có chuyện gì rồi nói " Có gì đâu, đêm nay ta sẽ ở đây! "

" Hỗn đãn, ngươi có vấn đề à đây là nhà ta! " Nàng trừng mắt

" Lão sư à! Mai thi rồi tôi chỉ nhờ cô tối nay giúp tôi ôn bài thôi! "

Sáng nay quả là nàng có hứa với hắn tối sẽ ôn bài giúp hắn, nhưng nàng đâu biết hắn có ý đồ như vậy. Thật trơ trẽn, làm nàng tức điên ngươi.

Thấy nàng thẩn thờ hắn vội nói " Không phải cô muốn thấy tôi rớt chứ! " hắn làm ra vẻ tội nghiệp rồi nói tiếp " Với lại chúng ta cô trò ôn bài là chuyện bình thường mà " Hắn bĩu môi

" Nhưng ngươi... ngươi.. "!!! Nàng chưa kịp nói hết câu đã bị hắn cắt ngang " Quyết định như thế đi! Ta làm đồ ăn rồi, cô đi tắm đi rồi vào ăn " Hạo Nhiên vừa nói vừa cười bộ dạng hắn thản nhiên như chưa có việc gì

Nói rồi hắn quay đi vào bếp. Lăng Tuyết ngơ ngác chưa kịp phản ứng thì hắn đã đi mất, nàng tức tối dậm chân rồi đi lên phòng mình, nhưng có một điều khiến nàng để ý lúc hắn quay đi nàng phát hiện trên lưng hắn có rất nhiều vết sẹo dài ngỗn ngang, như hắn đã trải qua chuyện gì rất thảm khóc vậy. Bất quá nàng cũng không có suy nghĩ nhiều mà nàng bây giờ chỉ đang rất xấu hổ vì phản ứng của mình lúc nảy.

Lúc này Hạo Nhiên đang ngồi xem phim trên chiếc ghế sofa thì bất giác hắn nhíu mày rồi lại lắc đầu " Hừm! Bọn chuột nhắt này sao cứ làm phiền vậy. Không lẽ là do Lão sư " Hắn trầm mặc một chút rồi từ ngón tay bắn ra một tia pháp tắc nhỏ, đạo pháp tắc xoay vòng " ONG!!" rồi từ từ một thân ảnh giống như đúc Hạo Nhiên bước ra. " Ngươi đi giải quyết bọn chúng, gọn một tí ta phải học bài rồi! " Phân thân hắn gật đầu rồi biến mất.

" Ngươi có chắc nơi này không "

" Tuyệt đối chính xác, giáo sư đã nói Lão Tứ biến mất ở đây "

Đây chính là hai tên một to một gầy lúc nảy đã quan sát trận chiến giữa Lăng Tuyết và vị tiểu thư bí ẩn kia. Bọn chúng nhận mệnh lệnh từ cấp trên truy tìm kẻ đã giết Lão Tứ một trong các cao thủ của tổ chức bọn chúng. Theo thông tin nhận được chúng đã đến đây nhưng nơi đây chỉ là nơi ọp ẹp trong không có vẻ gì khả nghi hay phát hiện điều gì sót lại. Nếu một cao thủ vẫn lạc chắc chắn khí tức vẫn còn ít nhất là một tuần, rất khó để một tên cự đầu chết đi mà không có tung tích, điều đó rất khó bởi lúc ác chiến xảy ra hai bên đều xuất toàn bộ thực lực, căn bản khí của họ vẫn còn phảng phất tùy theo sức mạnh mà tan dần theo thời gian. Nhưng bọn hắn tìm mãi vẫn không thấy tung tích gì nên chúng tỏ ra mất kiên nhẫn

" Các ngươi đứng trên đây không biết là làm phiền người khác à " Một thanh âm chán nản trực tiếp phất lên

Cả hai đều bất ngờ quay lại thì thấy một thanh niên trẻ tuổi đứng đó vẻ uể oải. Điều làm bọn chúng ngạc nhiên chính là từ lúc bọn chúng đến đây chưa hề phát hiện ra tên thanh niên kì lạ này, bất chợt linh cảm bọn chúng có chút không ổn. Hai người trầm mặc nhìn nhau bất giác cùng lùi lại

" Ngươi là ai? " Tên to béo gằn giọng

" Ta là ai không trọng yếu, nhưng ngươi đang đứng trên nhà ta, không khéo lại sập mất " Hạo Nhiên treo chọc nói

" Ngươi muốn chết! " Tên béo lúc này đã động sát tâm

" Vị huynh đệ này chúng tôi chỉ tình cơ đi ngang qua, mong huynh đệ đây thông cảm! " Tên gầy bất chợt ngăn tên béo lại rồi vui vẻ nói

" Như ngươi cũng xứng huynh đệ với ta? " Hạo Nhiên bĩu môi, rồi hắn nói tiếp " Hai con kiến nhà ngươi có quan hệ với lão già lúc trước à? "

" Lão Tứ!!! " Hai người chấn kinh cùng nói

" Thì ra là người quen à!...Khì khì "

"Chính ngươi đã giết hắn? " Tên gầy tỏ vẻ ngưng trọng hỏi

" Đúng vậy! Ta thấy hắn nhiều lời nên tiện tay đập chết "

" Ngươi...! " Cả hai nhìn nhau hít một hơi dài sau đó tên gầy nói " Hắn rất mạnh xem ra chúng ta phải dùng hết sức " Tên béo nghe vậy gật đầu

" Hai ngươi bàn bạc gì cũng muộn rồi! Hôm nay các ngươi phải chết " Hắn nở một nụ cười sau đó nhàn nhạt tỏa ra áp lực kinh người

Hai tên kia bất ngờ lui về phía xa,sau đó chúng bộc phát chiến ý mãnh liệt, cả hai buông ra một luồng khí tức màu đen bao quanh bọn chúng, trông chúng lúc này như hai con quỷ dữ " Lên! " Cả hai gầm lên

Hạo Nhiên quan sát một hồi rồi cười nhẹ " Đúng vậy! Dùng hết sức đi. Không thì sẽ chết nhanh lắm đấy! "

" Oành!! " Hai bóng đen ngay lập tức lao đến song cước trực tiếp đánh bay Hạo Nhiên sụp một mảng tường lớn. " Tốt! rất tốt! " Hạo Nhiên từ từ đứng dậy trong đóng đổ nát, hắn bẻ cổ, vương vai như đang khởi động.

" Chết đi " Tên béo gầm lên sau đó phát ra một luồng hắn khí đánh về phía Hạo Nhiên. Từ trên cao tên gầy dùng một quyền đánh xuống. Cả hai nguồn năng lượng khổng lồ kết hợp nhau hướng Hạo Nhiên mà đến. Một vụ nổ lớn xảy ra

" Ở một tòa cao tầng gần đó một trung niên mỹ phụ đang ngồi bỗng bật dậy, gần đó một nam tử đang nhìn màn hình cũng bất giác liếc sang hỏi " Bạch cô nương cô cũng cảm nhận được à ". Cô gái gật đầu " Ngài cứ ở đây, tôi sẽ đi xem thử " Nói rồi nàng bước ra cửa. Tên nam tử nhìn theo một hồi cũng quay trở lại theo dõi màng hình.

" Hắn rốt cuộc là cái quái gì vậy? " Tên béo thở dốc nói với M-21 " Chúng ta đã dùng gần như hết sức! "

Lúc này từ trong đóng đổ nát phát ra tiếng nói của Hạo Nhiên " Đùa vậy đủ rồi, giờ đến lượt ta! " Nói rồi hắn từ từ bước đến, mỗi bước đi của hắn thiên địa như tan vỡ, quỷ thần đang gào thét, mỗi bước đi trông rất ung dung nhưng hắn đi đến đâu mặt đất như xé làm đôi, để cho bọn chúng chấn kinh, một lần nữa bộc phát khí tức. Tên gầy hai tay đập xuống đất xung quanh tỏa ra một nguồn năng lượng khủng khiếp bao lấy hai người bọn họ như một chiếc lá chắn. Hạo Nhiên mĩm cười rồi phất tay ngay lập tức cả hai người bị đánh bay đi đến thổ cả huyết, lục phủ ngũ tạng bên trong như tan nát.

"Thế nào! Ta chỉ mới khởi động thôi mà! " Hạo Nhiên vừa ung dung cười nhạt
Cả hai người bọn họ từ từ gượng dậy một cách chật vật, khuôn mặt cả hai đều méo mó, khắp thân mình toàn là máu.

"Có lẽ chúng ta phải dúng đến nó thôi! " Tên gầy nhăn nhó nói

" Ta triệu hồi ngươi " Ngọn giáo bóng tối "! " Hắn gầm lên hai tay hướng thẳng lên trời

" Ta triệu hồi ngươi " Khiên bóng tối "! " Tên béo cũng hét lên

Từ bầu trời một luồng hắc quang cuồng cuộn như một cơn bão đánh thẳng xuống chổ hai người bọn họ, tại nơi sâu nhất của cơn bão có hai vệt sáng lóe lên sau đó từ từ đi ra nhưng lúc hiện hình lại bị trung tâm cơn bão thôn phệ. Tất cả xoay vòng như một vòng xoáy khổng hồ hút hết tất cả mọi vật. Bỗng phụt tắt cơn bão biến mất lúc này trên tay hai người là hai món vũ khí một bên tai họ đều hợp thành một thể với loại vũ khí này. Cả người khí tức đột nhiên tăng mạnh, bao quanh là hỗn độn hắc khí.

" Chà! Thú vị " Hạo Nhiên lẩm bẩm rồi nở một nụ cười trên khóe miệng.

" Đi Chết đi! " Cả hai gầm lên

" Có kẻ dùng hắc khí, không phải là hai " Trung niên mỹ phụ lúc nảy nhìn thấy cảnh tượng này thần sắc chấn kinh. Cô dùng tốc độ nhanh nhất lao thẳng đến hướng đó " Rốt cuộc là kẻ nào? " Nàng vừa lao đi vừa lẩm bẩm

Hắc khí là một dạng vũ khí linh hồn, nó xuất hiện từ những thế hệ năng lực gia đầu tiên khi xảy ra Thế giới đại chiến với lũ quái vật. Không ai biết nguồn gốc của thứ vũ khí này, chỉ biết nó rất tà ác và khát máu, người sử dụng chỉ là công cụ để nó thỏa mãn sự khát máu. Chúng hút máu của người sử dụng hoặc máu kẻ thù để tăng sức mạnh. Khi có vị máu chúng biến dị và trở nên rất dữ tợn. Những người có khả năng sử dụng Hắc Khí đều là những kẻ cấp S trở lên. Một số khác là do truyền thừa từ tổ tiên. Vì chính sự hung ác của nó, bất cứ một năng lực gia nào cũng không thể tùy tiện xuất thủ, chỉ có thể là tình huống xấu nhất họ buộc phải sử dụng. Khi thấy cảnh tượng này, nàng biết có một cuộc đại chiến đang xảy ra và có đến hai Hắc Khí. Có thể là hai kẻ đang ác chiến hoặc tình huống bất khả thi nhất chính là Có hai kẻ cùng gặp phải kình địch và phải sử dụng đến vũ khí của mình. Vì nàng cảm thấy khí tức phát ra từ cơn bão đó là như nhau. Nghĩ đến trường hợp này nàng bất giác rùng mình.