Chương 7: Dị tượng

God Of World

Chương 7: Dị tượng

"Sư phụ ngài không sao chứ? " Cô gái bán hàng lúng túng đỡ lão giả đứng dậy
" Hắn chạy thoát rồi kìa! để con đuổi theo! "
Nói rồi cô gái lập tức xoay người định đuổi theo thì một thanh âm rơi xuống " Không cần đâu! Ngươi đi chỉ nạp mạng thôi. Đừng phí công! " Lão giả nhắm mắt nói

"Nhưng cứ để cho hắn thế này mà đi à! " cô gái tỏ vẻ không hài lòng

"Viên đá đó chỉ có người hữu duyên mới có được. Nếu quả thật hắn có thể sở hữu thì thật là ý trời " Ông thở dài

Cô gái nghe sư phụ nàng nói vậy cũng không có trả lời chỉ hướng về phía Hạo Nhiên biến mất mà chỉ " hừ " một tiếng rồi xoay đi.

Nàng biết lời này của sư phụ nói ra ý tứ như thế nào. Nàng cũng biết rõ sư phụ là con người ra sao, chính là một kẻ có sự hứng thú mảnh liệt với đồ cổ và các vật thần bí. Ông đã giành hầu hết phần đời của mình để đi ngao du, thám hiểm trong mọi ngóc ngách trên thế giới này. Hai thầy trò họ rong ruổi nhau trong từng khu rừng, cùng nhau vượt qua từng khe núi, chạy ra từ những chổ sâu nhất trong lòng đất. Rồi đến một ngày khi hai thầy trò nàng băng ngang qua một khu rừng lúc đó chiều tà cũng sắp tắt thì họ phát hiện ra một khe núi, họ liền đi vào đó xem như nghỉ qua đêm để tiếp tục hành trình vào ngày mai, trong lúc đi vào họ phát hiện nơi sâu nhất có một cỗ kim quang quan tài, bởi nó phát ra một đạo kim quang nhàn nhạt.Khi đó nàng không biết cỗ quan tài ấy như thế nào? Chỉ thấy sự phụ nàng chăm chú nhìn vào cỗ quan tài đó sau đó cả người run bần bật rồi cười lớn, khí tức trên người ông bộc phát dữ dội. Sau đó một hỗn độn hắc ám nổ ra như Chân Long vẫy vùng, nàng bị bất tỉnh, khi tỉnh lại thì thấy sư phụ nàng đang luyện hóa trong tay viên đá này, còn người ông tràn đầy những vết tích màu máu nhuộm đỏ cả cơ thể. Về phần sau này khi nàng hỏi sư phụ mình về lai lịch viên đá thì ông chỉ nói rằng " Thứ này rất đáng sợ! Nó không thuộc về thế giới chúng ta! " Lúc đó biểu cảm trên nét mặt ông không thể giấu được nàng. Vậy là lần đầu tiên trong đời nàng nhìn thấy sự phụ mình biết sợ. Có lẽ như ông đã thấy thứ gì đó không nên thấy.

" Khì Khì... Ngươi đã xuất hiện rồi à? Thế ta cũng nên rồi! " Hạo Nhiên vừa xoa xoa viên đá vừa cười

" Cốc! Nên rồi cái đầu ngươi " Lăng Tuyết cốc hắn một cái thật mạnh
Nhìn thấy hắn vừa đi vừa xoa xao một cúc đá cứ như đang nâng niu thú cưng của mình vậy, trong thật kì lạ. Mà còn lúc nảy đột nhiên hắn dịch chuyển đến bên gã công tử kia, làm nàng một cú bất ngờ

" Này, tiểu tử ngươi cũng có năng lực à? " Nàng thắc mắc

" Khì Khì... đừng tưởng ta chỉ là một sinh viên nghèo, ta có một ít siêu năng lực ấy " Nhìn hắn vừa cười vừa làm ra bộ dáng một siêu nhân khiến nàng xém mà ngất đi

"Thật không ngờ tiểu tử ngươi cũng có chút đặt biệt! quả thật chỉ có một ít năng lực thôi à " Nàng tỏ vẻ nghi ngờ

" Qủa thật ta chỉ có một ít để phòng thân thôi " Hạo Nhiên làm ra vẻ đáng thương

" Qủa thật chỉ một ít à? " Nàng gặn hỏi

" Qủa thật! Lão sư xinh đẹp à, ta thấy ngươi rất mạnh nha, hay ngươi chỉ ta vài chiêu phòng thân đi " Hắn vừa ôm tay của nàng vừa làm nũng

" Này này dâm tặc! buông cái tay thối của ngươi ra " Lăng Tuyết có vẻ lúng túng

" Hảo được rồi lần sau ta sẽ chỉ ngươi vài chiêu để phòng thân. Nhìn tiểu tử nhà ngươi vậy quả thật yếu ớt nha " Nàng bất đắc dĩ đáp

" Tốt! Ngươi hứa nha.. khì khì "
" Hừ! ta không tin ngươi chỉ có một ít năng lực, xem ra ngươi có một số bí mật nha! " nàng thầm nghĩ

Qủa thật khi Hạo Nhiên hắn nói chỉ có một ít năng lực, nàng căn bản không tin. Lúc ở khu Thương mại, ngay khi hắn dịch chuyển, nàng hoàn toàn bất ngờ không nghĩ tới hắn có năng lực, không những thế lúc đó nàng không thể cảm nhận bất kì chuyển động hay khí tức nào từ hắn. Nàng cảm thấy so với tên áo đen nàng giao thủ lúc đó, dịch chuyển của Hạo Nhiên còn mạnh hơn nhiều, không phải có lẻ nó ở một đẳng cấp khác hoàn toàn vượt trội, nếu tên áo đen đó có khả năng dịch chuyển như Hạo Nhiên thì chắc chắn nàng sẽ chết không gì phải nghi ngờ. Nghĩ đến đây nàng bất giác rùng mình.

"Hừm! Để xem ngươi giấu ta được bao lâu " Lăng Tuyết nhếch mép

Về phòng, Hạo Nhiên bắt đầu lấy viên đá ra vừa xoa vừa nói
" Ngươi như vậy mà trở về! "
Sau đó hắn thần sắc bỗng trở nên nghiêm túc mắt hắn nhắm lại, một ngón tay chỉ vào viên đá, một đạo pháp tắc nhỏ xuyên vào bên trong hòn đá
" Phốc "
Chợt hòn đá bay lên lơ lững trước mặt hắn sau đó xoay tròn. Đừng đạo kim quang cuồn cuộng tuông vào trong đầu hắn. Hắn vẫn ngồi đó nhắm mắt từng hắc hỗn độn nhàn nhạt tràn ra ngập kín căn phòng sau đó lại điên cuồn như phong vân từng đợt từng đợt xoáy quanh người hắn.
Bỗng " Oanh!" một tiếng, một tia sét dữ dội đánh xuống ngay đầu hắn, Cả căn phòng rực sáng như muốn nổ tung, cảnh tượng này thật quá sức kinh khủng đi à.
Có lẽ hắn không biết được nhưng một màng vừa rồi cùng lúc đó trên bầu trời thành phố Thiên Tân xuất hiện di tượng đáng sợ, cả bầu trời đen như mịt, tiếng sét vang đội khắp nơi, từng đám mây bỗng hóa thành những hắc khí hỗn độn vây kín của bầu trời, Hàng ngàn tia sét điên cuồng trên bầu trời như một bày giao Long đang cuốn lấy nhau. Chính quyền thành phố phải ra lệnh cho người không được ra ngoài đường. Hàng trăm năng lực gia khiếp sợ nhìn lên trời.

" Chuyện quái gì xảy ra trên bầu trời ấy đây? " Lăng Tuyết nhìn từ cửa sổ lẩm bẩm

" Con mẹ nó! bão thôi có cần thiết khoa trương vậy không? " Mọi người bên dưới nháo nhào

" Thật kinh khủng chuyện này chưa từng xảy ra! Có lẽ những kẽ đó biết chút ít! " Một trung niên mỹ phụ bước ra từ chi nhánh GOW

" HỪM! Không lẽ....!!! " Lão giả bán đồ cổ lúc nảy đột nhiên nghĩ ra điều gì đó.

Sau đó " Xoẹt!!! " một tiếng đinh cả tai, cả bầu trời như phát nổ, một tia sét khủng bố đánh thẳng xuống một góc của thành phố.
Lát sau bỗng chóc mọi thứ im ắng trở lại. Hắc khí hỗn độn biến mất, sấm sét cũng không còn, bầu trời lại trở về vẻ trong xanh ban đầu của nó. Ai cũng thở phào nhìn lên trời. Nhanh chóng đoạn video về hiện tượng này được ghi lại và chia sẽ rộng rãi khắp toàn thế giới. Nó trở thành cơn sốt toàn cầu, hàng triệu lượt bình luận và chia sẻ. Tiếp đó nhiều đài truyền hình đã đưa tin về việc này. Thu hút sự chú ý của các năng lực gia mạnh mẽ trên toàn thế giới
Rất nhiều câu hỏi đưa ra " Nó là thứ gì? "

Trong căn phòng Hạo Nhiên chậm rãi mở mắt, sau đó hắn lại cầm viên đá lên quan sát rồi thở dài " Các ngươi thật cố chấp "
" Đến rồi, liền tới đi! " Hắn gãi gãi mũi nhàn nhạt nói.
" GOW à, có lẽ ta nên đi chơi một chuyến " Nhìn lên bầu trời hắn cười lạnh